watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 20:35,Ngày 28/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 5369

Mưa


» Đăng lúc: 12/03/15 06:26:59
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Quỳnh ko nhìn bà Châu nữa mà đứng dậy, liếc mắt về phía Destiny
– Destiny! Lên lấy tất cả đồ đạc xuống đây. Từ mai sẽ ko ở đây nữa_ giọng nó đều đều, ko cảm xúc
– Dạ?!_ Desty nhíu mày tỏ vẻ ko hiểu
– Nói thì cứ làm đi. Nhanh lên_nó hơi gắt
– Vâng_ con bé nhanh chóng chạy lên phòng
Nói xong Quỳnh nhìn xuống bà Châu, ánh mắt khó hiểu, một chút gì đó khinh bỉ, một chút khó hiểu, một tẹo xót xa, một chút chán chường. Rồi nó nói
– Tôi sẽ đưa con bé đi. Đến bao giờ bà trị khỏi được chứng nghiện rượu và căn bệnh trầm cảm thì hãy mong có cơ hội gặp lại nó
– KO …. ko…_tiếng bà Châu trầm đặc
– Bà ko có tư cách để nêu ý kiến bà tổng giám đốc ạ_ sự m** mai lộ rõ trong lời nói của nó
– Nó là…. con gái tôi_ bà Châu ngước đôi mắt lên
– Bà vẫ nhớ điều đó sao?_ Quỳnh cười khẩy_ Nhưng bà nhìn lại mình xem, bà đang là một con người thế nào, Và con bé ở với bà thì bà có chăm sóc, quan tâm gì nó ko? Thôi, quyết định thế đi
– Quỳnh…_ giọng bà Châu chợt trở nên tha thiết
– Đừng gọi tên tôi. À mà cả cái công ty của bà nữa, sắp rơi vào tay người khác rồi, đừng có ngồi đó mà uống rượu nữa
– Con…. về… rồi…_ từ khóe mắt bà Châu một giọt nước chảy dài
– Tôi nói rồi đấy. Bà bỏ rượu ngay đi. Nếu tôi còn thấy bà uống rượu thì đừng trách
– Tốt…. quá….. rồi_ một nụ cười chợt nở trên khuôn mặt tràn nước mắt
– Chị! Em xong rồi_ Desty gọi nó
– Ừ. Đem đồ đạc ra ngoài xe đi.
Quỳnh nói xong thì cũng quay đi, bước ra hướng cửa. Bà quản gia vội chặn nó lại.
– Cô chủ…. chuyện này….
– Đến lúc bà ấy tỉnh cô nhớ nói lại những gì tôi đã nói lúc nãy. Giờ tôi cũng ko biết bà ta có nghe được gì ko nữa_ Quỳnh nhẹ nhàng
– Bảy năm rồi cô chủ à
– Ừ._nó cười_ Tôi vẫn khỏe mà. Đừng lo. Mà cô nhớ ngăn đừng để bà ta uống rượu nữa. _ nó đưa tay vuốt má bà Hoan, lúc này đang nước mắt giàn giụa_ Tôi sẽ còn đến. Mạnh giỏi!
Quỳnh nói xong thì đi thật. Bà quản gia chạy theo nó ra cổng. Desty đã ngồi sẵn trong xe. Lúc nó lên được xe thì chiếc xe liền phóng vụt đi. Bà quản gia đứng đó nhìn theo bóng xe dần mất hút rồi khẽ lấy tay quệt vội những giọt nước trên mặt
Quân lái xe phóng vèo vèo trên đường, cảnh vật xung quanh lướt qua nhanh đến mức chẳng nhìn roc bất kì cái gì. Desty ngồi sau nói với lên
– Nãy em quên mất ko chào anh Quân.
– Ko cần đâu_ Quân đáp hờ hững
– Anh chị về nước lâu chưa?
– Cũng mới thôi_ Quân trả lời rồi khẽ liếc Quỳnh. Nó đang chống tay vào cằm và nhìn ra ngoài
– Em sẽ ở cũng anh chị?_ Desty tiếp tục hỏi nhưng ko thấy sự hứng thú đâu nữa
– Ừ. Thôi có gì về nhà nói. Anh đang lái xe
– Vậy cũng được_ Desty đáp nhẹ
Chiếc xe vẫn tiếp tục lăn bánh rồi dừng ở một căn nhà hai tầng. Quỳnh xuống xe rồi mở cánh cửa màu trắng tinh để bước vào. Desty cũng xuống xe rồi đứng lặng ngắm ngôi nhà. Một ngôi nhà nhỏ, chỉ có hai tầng. Trước nhà một giàn hoa giun nhỏ xinh đang nở những cánh hoa màu hồng, mấy cái lá xanh xanh, bò loằng ngoằng trên giàn rồi lan cả lên bức tưởng màu trắng. Vài mảng tường màu xanh nhạt ở bên cạnh. Quanh nhà có rải những viên sỏi nhỏ. Ở một góc , mấy hòn non bộ nhỏ nhỏ được sắp đặt trông rõ thơ mộng. Một ngôi nhà thanh thoát đúng nghĩa. Quân một tay xách hành lí, một tay đập nhẹ vào vai cô bé
– Vào nhà đi em_ Quân dịu dàng
– Vâng ạ
Sau khi cất đồ cho Desty vào một căn phòng thì ba đứa nó ra phòng khách nói chuyện. Quân và Quỳnh ngồi trên cùng một ghế còn Desty ở ghế đối diện. Desty khẽ với tay lấy cốc nước chanh lúc nãy Quỳnh mang ra,uống một ngụm rồi khẽ khàng hỏi
– Tại sao anh chị lại đột nhiên về nước thế?
– Thực ra, lần này bọn anh về là do có người nhờ vả_ Quân trả lời
– Nhờ vả?_ Desty ngạc nhiên
– Uh._ Quỳnh gật đầu xác nhận_ Có biết phó tổng Chu ở công ty ko?
– Phó tổng Chu? Là người đã đưa em từ Anh về đây sống với mẹ ý ạ?
– Ừ
– Nhưng giúp chuyện gì mới được chứ ạ? Em ko hiểu_ Desty lắc đầu
– Chuyện của mẹ em và cả chuyện của công ty nữa_ Quân nhanh chóng giải thích
– Chuyện của mẹ em…_ mặt Desty trở nên buồn rười rượi_ Được tin mẹ bị bệnh, em đã được đưa từ Anh về Việt Nam nhưng mẹ cũng chỉ khỏi được một thời gian rồi lại tái phát. Bây giờ mẹ thay đổi hòan tòan. Trước đấy, dù mẹ có bận lâu lâu mới sang thăm em được một lần nhưng em vẫn thấy rất vui, hai mẹ con có thể nói chuyện, chơi đùa vui vẻ với nhau cả ngày. Vậy mà bây giờ, dù ở bên cạnh em vẫn thấy thật xa lạ và lạnh lẽo. Cả ngày mẹ chỉ ngồi đó uống rượu chẳng quan tâm đến chuỵen gì xảy ra xung quanh mình. Mỗi lần say, mẹ lại kéo em vào rồi nói " Ôi, Quỳnh! Con ngoan của mẹ, ra mẹ hôn cái nào." rồi mẹ đưa cái mồm nồng nặc mùi rượu vậy mà hôn em. Thật ghê tởm. Những lúc ấy em chỉ biết vùng chạy mà thôi….. _ Desty ngưng một chút rồi nói tiếp_ Mẹ chẳng quan tâm gì đến em cả, chẳng biết em làm gì, ở đâu với ai. Có lần em bị xe đâm phải vào viện mà mẹ cũng ko đến. Em thật sự thấy chán nản lắm rồi. Một người mẹ như thế thà ko có còn hơn_ Giọng Desty dần trở nên vô cảm
-



Vì vậy mà em quậy tưng bừng lên?_Quỳnh nhìn Desty
– Huh?_ Desty ngước mắt lên
– Em ko thấy con bé giống em ngày xưa à?_ Quân hích nhẹ tay Quỳnh
– Anh im đi_ Quỳnh lườm
– Cũng chẳng có gì đâu ạ_ Desty lên tiếng_ Dù sao em vẫn hoàn thành việc học mà còn mấy việc khác thì chỉ để giải trí thôi. Em có quá nhiều thời gian rảnh rỗi mà_con bé nhún vai
– Bà ta dạy con giỏi thật_ giọng nói Quỳnh pha chút hậm hực
– Cách dạy khác nhau mà vẫn ra chung kết quả_lại là Quân
– Anh có im ngay ko? Làm ơn nghiêm túc giùm em đi!_ Quỳnh nhăn nhó nhìn Quân
– Còn em thoải mái một chút được ko? Đâu cần phải căng thẳng thế?!_ Quân nhìn Quỳnh
– Em đâu có!_ Quỳnh giãy nảy lên
– Thôi được rồi, anh sẽ ko nói nữa_ Quân xua tay
– À anh Quân này_ Desty gọi Quân
– Huh?_ Quân ngạc nhiên
– Chuyện ba li dị với dì, anh biết chưa?
– Thế à?!_ Quân cười nhạt_ Chắc ông ấy phải mất rất nhiều tiền. Cô ta là một người tham lam mà. Nhưng lí do là gì vậy?
– Dì Hoa lăng nhăng với người khác bị ba phát hiện. Hai người đã cãi nhau một trận rồi sau đó chia tay. Sau đó ba cứ ở lì ở nước ngoài ko thèm về nước_giọng Desty vẫn cứ đều đều
– Đã bao lâu rồi em ko gặp ông ấy vậy?_ Quân nghiêng đầu hỏi
– Uhm_ Desty suy nghĩ_ Em cũng chẳng nhớ nữa, chừng một hai năm gì đấy. Nhưng em cũng chẳng muốn quan tâm gì nhiều, mỗi người đều có một cuộc sống riêng mà.
– Ba anh dạy con giỏi đâu kém gì ai_ Quỳnh nhếc mép rồi liếc đểu Quân
– Anh thua em rồi
Gió mát hiu hiu thổi khẽ lay tấm rèm treo cửa. Quân cười kiền lành rồi choàng tay qua ôm lấy vai Quỳnh để Quỳnh lườm Quân một cái rõ sắc. Desty nhìn hai đứa chúng nó, lắc đầu rồi đột nhiên hỏi
– Uhm, anh chị đã sống như thế nào vậy? Theo em biết thì hai người đem có một chút tiền đi thôi
– Cũng chẳng có gì_ Quỳnh nhẹ nhàng_ Tiền đâu phải tất cả mặc dù nó là mạng sống của nhiều người
– Em nói chuyện dễ hiểu chút đi_ Quân nhăn mặt, gẩy tay Quỳnh rồi giải thích cho Desty_ Bọn anh đã làm nhiều việc, tiết kiệm tiền rồi mở công ty rồi sau đấy phát đạt thế thôi. Em biết là cả anh và Quỳnh đều là người thông minh mà_ Quân cười
– Nhưng sao anh lại trở thành diễn viên và người mẫu được chứ? Lại còn nổi tiếng nữa_ Desty nhăn mặt tỏ vẻ ko hiểu lắm_ Mĩ là một thị trường cực kì khó tính, để nổi tiếng được đâu phải chuyện dễ. À mà còn công ty bên Mĩ thì sao ạ? Anh chị ở đây hết?
– Một lần khi trên đường đến siêu thị, một ông đạo diễn đã phát hiện ra Quân và mời đóng phim. Sau bộ phim ấy thì anh ấy bỗng nhiên trở nên nổi tiếng_ Quỳnh nhún vai_ Chả biết sao nữa. Sau đó tiền đóng phim của anh ấy được dùng vào việc mở công ty. Việc bên đó có người khác lo rồi nên cũng yên tâm.
– Đó là do anh có tài nên mới nổi tiếng._ Quân cười vênh váo
– Anh dừng ngay công cuộc tự sướng của mình đi _ rồi Quỳnh nói với sang chỗ con bé Destiny _Thôi đi nghỉ đi mai còn đi học
– Dạ. Anh chị cũng nên đi nghỉ sớm
Desty nhẹ nhàng đứng dậy, khẽ cúi chào hai đứa nó rồi bước về phía cầu thang lên tầng trên. Quân đứng dậy bước theo con bé, đám tóc mai lòa xòa trước trán khẽ tung bay.
– Em biết phòng mình ở đâu chứ?
– Em biết mà, phòng cuối cùng phải ko?! Lúc nãy anh có nói rồi_ Desty nở một nụ cười dễ thương
– Uh, đúng rồi. Thôi em lên phòng đi! Đồ đạc của em anh để ở trong phòng ý, em tự sắp xếp nhé_ Quân nói xong định quay lại chỗ Quỳnh
– Anh Quân!_ Desty gọi Quân lại_ Em quên mất chưa hỏi. Sao trong căn nhà này có nhiều thứ màu xanh lá thế?
– Ừ cũng chẳng có gì đâu, đấy là màu Quỳnh thích ý mà. Thôi em lên phòng đi nhá_ Quân quay đi rồi đột nhiên lại quay mặt lại_ À quên. Phòng anh ở ngay bên cạnh còn phòng Quỳnh ở đối diện, có gì cần hỏi thì cứ sang nhé
Quân nói xong thì quay người đi hẳn ( lần này đi thật ) để ra chỗ Quỳnh đang ngồi. Desty nhìn anh chị mình ngồi giỡn với nhau lòng tự dưng thấy ấm áp lạ. Cô bé đi lên cầu thang, bất chợt túi quần cô rung lên. Desty lôi từ trong túi ra cái điện thoại, màn hình là một cậu bé với cái tên " Wind ". Desty cúi xuống nhìn rồi lấy tay bấm ngay vào nút "Từ chối ". Cô bé nhanh chóng thả điện thoại vào túi quần rồi bước đi.
Desty mở toang cánh cửa phòng mình. Một căn phòng rộng rãi với những mảng tường màu trắng và cả những đồ đạc trong phòng như giường, tủ, bàn … đều có màu trắng. Một mảng tường lớn được thay thế bằng của kính trong suốt, đứng trong phòng vẫn có thể ngắm nhìn bầu trời rực rỡ. Cô bé nhanh chóng lôi đồ đạc ra để sắp xếp. Quần áo được cho vào cái tủ lớn có gương được trang trí bằng ren trên cánh cửa; giày được bỏ vào một ngăn riêng và dép cũng thế. Mấy món đồ linh tinh đủ màu được Desty để khắp nơi. Cô bé đặt ngay ngắn một tấm ảnh lên bàn, tấm ảnh mà cô chụp chung với ông Sơn và bà Châu ngày trước. Ba người, ba nụ cười tươi rói khiến Desty lặng đi trong giây lát. Quá khứ sao mà đẹp đẽ thế! Tiếp, cô bé đặt cái laptop lên bàn, cái này là quà sinh nhật Desty được tặng năm 9t. Xong xuôi, Desty nhìn khắp căn phòng. Căn phòng trắng toát lúc nãy giờ đây trông lung linh hẳn lên. Ánh mắt Desty quét một lượt rồi dừng lại ở một góc phòng. Một cây piano....

Tags: muamua
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu Thầm Chị Họ
» "Yêu phải cô nàng bán thân"
» Yêu Em Rồi Đấy
» Yêu Em Mất Rồi
» Xin Lỗi !!! Em Yêu Anh
» Vợ yêu ơi, Anh yêu Em nhiều lắm !
1234...343536»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON