Con cáo
Cáo ta bị sập bẫy, vẫy vùng đứt đuôi rồi thoát ra được. Nó bèn
ngẫm nghĩ xem làm thế nào che lấp được nỗi nhục của mình. Nó cho
tất cả họ nhà cáo đến và lên tiếng dỗ dành chúng chặt đuôi cả đi. Nó
nói:
– Cái đuôi hoàn toàn chẳng để làm gì, ta chỉ kéo thêm nặng
phía sau mà thôi.
Một con cáo khác bèn lên tiếng:
– Chà, nếu chị không cộc đuôi thì hẳn chị chẳng nói điều ấy.
Cáo cộc đuôi nín lặng và bỏ đi.
Muỗi và sư tử
Muỗi bay đến bên sư tử và bảo:
– Ông tưởng là ông khỏe hơn tôi hả? Đâu có phải như thế kia
chứ! Sức lực của ông là cái quái gì? Ông đa móng vuốt ra cào, đưa
răng ra cắn, cái đó cũng giống như đàn bà đi đánh nhau với mấy mụ
nhà quê ấy.Tôi khỏe hơn ông nhiều: nếu ông muốn, ta ra đánh nhau
chơi!
Và muỗi nổi hiệu vo vo, bắt đầu đốt vào hai má, vào mũi sư tử.
Sư tử lấy chân trớc đập vào mặt mình, móng vuốt làm toạc hết mặt
nó, khắp mặt nó máu me đầm đìa, nó kiệt dần sức lực.
Muỗi lại nổi hiệu vo vo vui mừng và bay đi. Sau đó muỗi sa vào
lới mạng nhện và nhện bắt đầu hút máu nó. Muỗi ta mới than thở :
– Ta thắng được con thú mạnh như sư tử, vậy mà nay chết vì
cái con nhện nhãi nhép này.
Chó nhà và chó sói
Chó nhà ngủ thiếp ở sau sân nhà. Sói đói chạy tới và định ăn
thịt chó. Chó liền bảo:
– Sói! Ông hãy khoan ăn thịt tôi, bây giờ tôi gầy gò, chỉ có xương
bọc da. Cứ để một thời gian, chủ nhà sắp có đám cưới tôi có thừa thức
ăn, tôi sẽ béo ra, bấy giờ ăn thịt tôi hay hơn.
Sói tin lời bèn bỏ đi. Lần sau nó lại tới và thấy chó nằm trên
mái nhà. Sói lên tiếng hỏi:
– Thế nào, xong đám c ưới rồi chứ?
Chó liền trả lời:
– Thế này, anh sói ạ: nếu lần sau đến mà bắt gặp tôi ngủ tr ước
sân, thì đừng có đợi đám cưới nữa
Lừa rừng và lừa nhà
Lừa rừng thấy lừa nhà bèn khen ngợi nó:
– Lừa nhà mập làm sao, thức ăn lừa nhà mới ngon ngọt làm sao.
Sau đó, khi người ta chất đồ lên lưng lừa nhà, rồi dùng gậy
thúc lừa nhà thì lừa rừng bèn nói:
– Không, người anh em ạ, bây giờ thì tôi không ghen nữa, cuộc
sống mà anh được hưởng phải trả giá như thế nào rồi
Chó sói và dê
Chó sói nhìn thấy dê ăn cỏ trên núi đá và nó không thể lần đến
chỗ ấy được, nó bèn bảo dê:
– Giá cô xuống này có phải hơn không? ở đây đất bằng phẳng
hơn, cỏ cho cô ăn cũng ngon ngọt hơn nhiều!
Nhưng dê trả lời ngay:
– Sói ơi! Anh gọi tôi xuống đâu có phải vì thế, anh nào có nghĩ
về cái ăn của tôi, mà anh lo cho cái ăn cho chính mình đấy chứ
Con hươu
Hươu đi đến bờ suối uống nước, nhìn thấy bóng mình dưới nước,
lấy làm thích thú vì cặp sừng của mình : cặp sừng mới đồ sộ, mới
nhiều nhánh làm sao, nhưng nhìn xuống chân thì nó lại buông lời :
– Chỉ có điều bốn chân ta xấu xí, yếu ớt quá.
Bỗng một con sư tử nhảy ra và chồm đến vồ hươu. Hươu vụt
phóng đi trên cánh đồng quang đãng. Nó chạy thoát, nhưng khi chạy
vào rừng, nó lại vướng mắc cặp sừng vào cành cây, thế là s ư tử chộp
được nó. Đến lúc sắp hết đời, hươu mới nói :
– Thế đấy, mình thật ngu ngốc! Về những người có thể cứu
mình thì mình nghĩ là họ tồi, yếu ớt còn những kẻ làm mình mất đời
thì mình lại từng thích thú.
Hươu và ruộng nho
Hươu nấp trong ruộng nho trốn những người đi săn. Khi những
người đi săn đã đi qua, h ươu bắt đầu quay ra ăn lá nho. Những người
đi săn nhận thấy lá nho rung động bèn đoán:
– Không hiểu có phải có thú ở d ới lá cây đây không?
Họ nổ súng v à bắn hươu bị thương. Trước khi nhắm mắt chết,
hươu nói:
– Đáng kiếp cho tôi vì tôi muốn ăn lá, chính những cành lá đã
cứu tôi
Ông già và thần chết
Một lần ông già đẵn xong củi và mang về. Phải mang đi xa, ông
cụ kiệt sức, đặt bó củi xuống rồi nói:
– Chà, giá thần chết cứ đến ngay đi có phải hơn không!
Thần chết đến và bảo:
– Ta đây, lão cần gì nào?
Ông già sợ hãi bảo:
– Nhấc hộ bó củi lên cho lão.
Sư tử và cáo
Vì già lão, sư tử không đi săn được bèn nghĩ cách sống bằng mưu
mẹo: nó vào trong hang, nằm lăn ra và giả vờ ốm. Các con thú kéo
đến thăm sư tử, thế là sư tử chén thịt những con nào vào hang nó.
Cáo hiểu rõ sự tình, đứng bên cửa hang mà lên tiếng:
– Sức khỏe của ngài ra sao, kính th ưa ngài sư tử?”
Sư tử trả lời:
– Tồi lắm. Mà sao cô không vào hang thế nhỉ?
Cáo bèn đáp:
– Tôi không vào là bởi vì theo các dấu vết chân tôi thấy rõ là vào
rất nhiều mà ra thì không
Mèo và lũ chuột
ở một nhà kia sinh sôi nảy nở khá nhiều chuột. Mèo tìm đến
căn nhà ấy và bắt đầu đuổi bắt. Lũ chuột thấy công việc của chúng
hỏng bét bèn bảo nhau:
– Các bạn chuột ơi, từ nay chúng ta sẽ không rời trần nhà nữa,
mèo không thể mò lên tìm chúng ta ở đây được.
Từ khi lũ chuột không xuống đất nữa, mèo liền nghĩ xem làm
thế nào lừa được chúng. Mèo đưa một chân trước bám lấy trần nhà,
treo lơ lửng và giả vờ chết. Một con chuột ngó nhìn mèo, liền nói
ngay:
– Không, người anh em ạ! Dù người anh em có thành cái bao tải
thì tôi cũng chẳng tới gần đâu
Quạ và cáo
Quạ kiếm được một miếng thịt, về đậu trên cây. Cáo ta thèm
thịt, mon men đến gần đánh tiếng:
– Chà, anh quạ, nhìn ngắm anh, cứ bằng vào vóc dáng với vẻ
đẹp của anh thì chỉ có anh làm vua mới phải! Mà anh hẳn phải là
vua nếu như anh có thêm cái giọng tốt nữa.
Quạ liền há mồm và lấy hết gân sức gào toáng lên. Miếng thịt
rơi xuống, cáo chộp ngay lấy và bảo:
– Chà anh quạ, phải chi anh còn có thêm trí khôn nữa, thì hẳn
là anh sẽ làm vua.