watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 23:40,Ngày 23/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 5801

Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?


» Đăng lúc: 12/03/15 07:44:34
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

-”Dạ, không cần đâu ạ? Em đã cho người điều tra, hai cụ đã về nước – cùng cô Ngọc ạ”


-”Mẹ kiếp con này…đưa tôi địa chỉ thầy u ở?”


-”Dạ…dạ…”


Duy ấp úng:


-”Sau khi về tới Việt Nam thì em không tài nào tìm ra tung tích của hai cụ, em thuê những người giỏi nhất, mà không có kết quả…”


-”Phải tìm, tìm cho bằng được…”


Minh điên tiết, trời ơi mẹ ơi là mẹ? Ba ơi là ba? Sao bao nhiêu năm ba mẹ vẫn vậy? Không tin con trai dù chỉ là một chút? Kể từ khi anh 18 tuổi rong chơi hay tới nay đã gần như tiếp quản mọi việc lớn nhỏ của tập đoàn thì ba mẹ vẫn vậy…vẫn chỉ coi anh là một đứa con nít…Cái gì mà đính hôn? Cái gì mà chuyện tình với cô sinh viên chỉ là rong chơi? Cái gì mà con chúng tôi đã biết quay đầu hối lỗi?…Đất trời đảo điên mất? Chã nhẽ anh sẽ mở một cuộc họp báo khác? Há chẳng phải đứng trước dư luật chơi một trận với chính ba mẹ anh sao??? Còn nàng? Nàng sẽ nghĩ sao? Có hiểu nhầm anh??? Định với điện thoại nhưng Minh thầm dự tính, liệu có vì chuyện này mà nàng sẽ tới tìm anh? Lúc ấy chính là trong tim nàng có anh, nàng sẽ không bao giờ thoát được nữa… nghĩ vậy, anh hồi hộp, hi vọng…


………………………


Bài báo về việc Ngọc và Minh sẽ kết hôn chính là một đòn chí mạng với nàng, bao đêm trằn trọc, thuốc cũng chỉ giúp được một phần, cả mấy ngày nàng chỉ quanh quẩn xó nhà, đau xót, nhớ anh, nhớ những kỉ niệm, nhớ tới cả những vết đau…nàng cứ thế mà sống, chẳng biết có nên gọi trạng thái ấy là sống nữa không???


-”Cộc, cộc, cộc…”


Có tiếng gõ cửa, nàng thất thểu cố lê ngoài. Đó là một phụ nữ trung tuổi, bà ăn mặt có phần giản dị nhưng cũng không thể che giấu nổi sự cao quý toát ra.


-”Chào cháu, bác là Lan Anh, mẹ của Bảo Minh”


Uyên hơi giật mình, khẽ mấp máy:


-”Dạ, chào bác…”


Trong đầu nàng không tránh khỏi những tưởng tượng khủng khiếp từng được xem trên phim truyền hình Hàn Quốc, người phụ nữ này, có lẽ bác ấy sẽ ném thẳng tiền vào mặt mình ư? Rồi rất nhiều giáo huấn kinh điển, rồi nào là hãy cút khỏi cuộc đời con trai bác ấy???…đôi mắt cô không giấu nổi sự lo ngại.


Lan Anh nhìn cô bé, lúc trước khi tới đây, bà đã định sẽ cho cái loại cướp hạnh phúc của người khác này một trận lôi đình, sẽ dằn mặt cô ta, chỉ cho cô ta biết thế nào là lẽ sống phải, nhưng sao giờ đây, cô bé ấy đứng ngay trước mặt, xanh xao gầy gò, đôi mắt sưng húp thâm quầng, dáng người cảm giác gió thổi cũng bay được, bà tự nhủ, có lẽ kết quả ngày hôm nay là do bà nuông chiều quá trớn cái thằng con quý tử rồi, có lẽ, cả Ngọc cũng như cô bé này đều là nạn nhân của thằng quỷ đó, bà lặng lẽ, xót xa…


-”Mời bác vào nhà ạ”


Giọng nàng run run, khác hẳn với sự tưởng tượng của nàng, bác ấy nói chuyện ất nhẹ nhàng:


-”Con mới tốt nghiệp phải không”


-”Dạ”


-”Nghe nói con còn được giữ lại trường làm giảng viên”


-”Dạ…”. Thầm nghĩ sao chuyện gì bác cũng biết, đúng là mẹ của Minh, cũng bá đạo ngang ngửa anh vậy.


-”Con tính sao?”


-”Dạ, cháu cũng định ở lại trường ạ…”


-”Ừ, thế chúng ta sắp thành đồng nghiệp rồi đó”


Uyên hơi nheo mắt, tỏ vẻ ngạc nhiên.


-”Thằng Minh không nói gì với con à? Cái thằng này, thật…bác cũng là giảng viên Bách Khoa, viện CNTT, bác cũng mới nghỉ hưu thôi”


-”Dạ”


Lan Anh không thể nghĩ được rằng, con trai bà khi ở bên cô bé này, hoàn toàn quá tập trung mà quên hết mọi sự, còn chưa có dịp nói về ba mẹ. Trong đầu bà tự nhủ, nó chưa nói, nghĩa là chúng nó còn chưa quá “thân”, bà nhẹ nhàng:


-”Con có nghe tin Minh sắp làm đám cưới…ta nghe nói con và nó…”


Nàng hiểu ý bác, nàng cũng không tỏ ra quá ngu ngốc, đi thẳng vào nỗi lo của người đối diện:


-”Cháu biết…chúng cháu kết thúc rồi ạ…”


‘Nhưng xin bác…anh ấy có thể lấy bất kì ai…nhưng đừng là Ngọc…’ Ngàn lần muốn nói câu đó, cũng chỉ vì lo lắng cho anh, tuy nàng không bên anh, nhưng vẫn hi vọng anh có thể đi tiếp con đường cùng một người phụ nữ đôn hậu, tốt bụng…Không hiểu sao, nàng không thể mở miệng, Ngọc như thế nào, anh thừa biết, anh không phản ứng gì tức anh đồng ý? Nàng sao có thể quản???


-”Con à, con người tới với nhau được hay không là do duyên phận, con và nó không có duyên, nhưng con cũng đừng buồn, rồi sẽ có một người tốt hơn nó đem lại hạnh phúc cho con…chuyện này…Ngọc nó là người tới trước nên…”


Nàng chưa kịp trả lời thì một cảm giác rất khó chịu dâng lên cổ, đã mấy ngày hôm nay nàng bị như thế, cố giữ phép lịch sự mà không nổi, nàng chạy nhanh vào nhà tắm, nôn một trận thốc tháo. Mẹ Minh cũng vội vã chạy theo:


-”Con không sao chứ? Có cần đi viện không?”


-”Cháu…cháu…”


Vừa mới ngẩng đầu lên định trả lời thì một đợt khó chịu khác lại ập tới khiến nàng nôn nao không ngừng.


-”Hay là con…đã…”


Nhìn ánh mắt, Uyên có thể đoán được ý nghĩ của bác, mặt tái mét, nhưng nàng cố gắng gượng, cười nói:


-”Không, cháu đang kì kinh nguyệt, lần nào cũng bị đau bụng và nôn như thế…”


-”Khổ, con giống hệt ta ngày xưa, bệnh đấy phải lấy chồng mới khỏi hẳn, nhưng hôm nào ta sẽ cắt cho ít thuốc giúp giảm đau.. ”


-”Dạ, không cần đâu ạ…”


-”Không cần gì mà không cần, phải chú ý giữ gìn sức khỏe chứ! Con gái phải biết quý trọng bản thân mình con ạ”


………………………


-”Ông Việt Đức, ông Việt Đức, mở cửa cho tôi…nhanh lên…”


-”Đây, đây, bà lại đi đâu thế?”


-”Tôi đi gặp con bé đó”


-”Bà điên à, điều tra thấy chúng chia tay rồi thì cứ kệ, bà tới làm gì…”


-”Đấm tôi cái lưng…già rồi …”


-”Đây, già rồi còn nhõng nhẽo, bà đi thế thằng Minh mà biết rồi nó tìm được tới đây thì hỏng hết cả chuyện…”


-”Ông nghĩ tôi là ai? Tôi đẻ ra nó mà lại để nó biết được à…Nó so với tôi, vẫn còn non lắm”


-”Vâng, bà giỏi, vợ tôi giỏi, chiều nó cho lắm vào, giờ lại phải đi thu dọn tàn cục…con trai mà làm gì đâu???”


Lan Anh nhìn Việt Đức, hễ Bảo Minh gây ra chuyện gì sai là không bao giờ ông ấy chịu bỏ qua cái câu trách cứ đấy. Ông ấy vốn thế, đời người lắm kẻ khát con trai, vậy mà ông ấy, có hai thằng con trai cũng vẫn chẳng là gì…với ông ấy, 100 thằng con trai cũng chẳng bằng một đứa con gái. Trong mắt ông – lúc nào cũng chỉ có Trâm Anh – em gái của Bảo Minh và Bảo Lân, ông Đức cưng chiều Trâm Anh hết mực, thành ra nó trở nên bướng bỉnh trái tính trái nết, ai cũng nhận ra, chỉ có mình ông ấy là mù quáng, nhưng bà cũng không dám nói, cứ để ông ấy chiều nó, còn hơn để ông biết được sự thật khủng khiếp kia. Chương 48: Dựa nhờ bạn thân


-”Lan, nhờ mày một việc…”


-”Ừ, mày sao đấy ”


Nghi Lan nhanh chóng nhận ra sự bất thường trong giọng nói của bạn mình, Uyên và cô chơi với nhau từ bé, nhưng thực sự là rất ít gặp mặt, vì hoàn cảnh, Nghi Lan sống mỗi nơi một lúc, nhưng dù thế nào cũng vẫn giữ một số điện thoại, thường thì họ ít khi liên lạc, chỉ khi nào một trong hai người có chuyện được cho là khẩn cấp, thì dù người kia có ở đâu, người còn lại cũng lập tức tới…đó là một người bạn hết sức đặc biệt của nàng.


Vội vàng đập cửa, nhìn bạn mình gầy yếu mà cô xót xa:


-”Mẹ, cùng lắm là một thằng đàn ông chứ gì, mày quên mẹ đi…tao mua cho mày rồi đây này”


Uyên gạt nước mắt, nhanh nhẹn vào buống tắm, lo sợ, hồi hộp nhìn chiếc que…một vạch…hai vạch…nàng chết lặng.


Lan giật lấy, sốt sắng:


-”Của thằng nào, thằng nào sở khanh, để tao cho nó một trận…Đi, đi mau, không phải khóc, ra nông nỗi này phải bắt nó chịu trách nhiệm…”


-”Đừng mày…tao xin mày…”


Uyên vẫn khóc lóc, van xin, cố gắng kéo Lan về, biết nó thương nàng, còn tức giận hơn cả nàng:”Mày nghe tao nói…”


Nàng dần dần đem hết sự tình kể với Nghi Lan, ánh mắt cô rực lửa, căm phẫn, vốn là nóng tính, cô phừng phừng đứng dậy:


-”Con ngu, mày ngu lắm…sống tần này mà chưa hết ngu à? Lỗi tại mày à mà xứng mới chả đáng…đi…đi nói rõ với lão Minh, nếu lão không chấp nhận thì lão cũng chẳng đáng…đi…đứng dậy”


Mặc cho Lan kéo lôi, Uyên nhất định không nghe, cuối cùng cô bạn cũng phải chịu thua nàng, hầm hầm sát khí:


-”Được, mày biết nhà con Ngọc chứ gì, đ… nói nhiều, đưa địa chỉ tới đây tao cho nó một nhát, con chó chết!!!”


-”Không, mày thế tao từ…không được…”. Uyên vội ngăn cản vì biết cái tính bất cần của Lan lúc nàng nổi nóng.


-”Mày như con điên ý, ngu vừa thôi…đấy là mày tự trút khổ chứ ai làm mày khổ…lựa chọn như con dở hơi ý…tính già rồi mà không hết hâm…”


Mắng một hồi mà nó cũng chẳng tính táo ra, vẫn cái khuôn mặt gầy gò, xanh xao, vàng vọt, cuối cùng nhìn bạn mình mà thương, Lan ôm lấy Uyên, dỗ dành:


-”Thôi, qua nhà tao, ngoan nào, không khóc nữa…tao quá hiểu là mày sẽ không bỏ đứa bé…thôi được, sinh ra đi, chúng ta cùng nuôi…ĐI”


…………………………


Những bức ảnh chụp một cô gái nhỏ bé, yếu ớt, bước đi cũng không vững đang cố bám vào bạn mình làm lòng anh quặn đau, nếu cuộc đời nàng mà không có anh? Chẳng phải vẫn vô tư hồn nhiên như trước sao? Minh thở dài buồn bã.


-”Điều tra ra cô ta là ai chưa?”


-”Là bạn chị ấy, quen nhau rất lâu, có vẻ rất thân…nhưng”


-”?”


-”Thân thế Nghi Lan hơi phức tạp, có dây dưa với nhiều nơi…”


-”Không sao, lúc này cô ấy cần người trò chuyện tâm sự, cứ cho người luôn ở cạnh là được…Còn thầy u tôi?”


-”Da, em xin lỗi, em bất tài, không thể tìm thấy gì cả???”


Đúng là gừng càng già càng cay, mẹ anh đàng hoàng tới gặp người anh yêu, người anh yêu lại bị anh cho theo dõi 24/24. Thế mà người của anh lại không phát hiện được tý manh mối nào??? Đang lúc chưa biết làm gì, Minh nhận được một bưu kiện, lúc bóc ra, vẻ mặt anh hầm hầm sát khí: “Hẹn gặp con trai yêu dấu ở lễ đính hôn, nhớ con nhiều…:X!!!” kèm theo tấm ảnh hai vợ chồng già hạnh phúc ở Pari.


-”Đấy, còn gửi được bưu kiện tới đây mà lại không điều tra được manh mối à, một lũ vô dụng…ép tôi tức chết đây mà….”


Duy run sợ trước cơn thịnh nộ của Minh, im lặng một hồi, anh cũng ra chỉ thị:


-”Vẫn cho người theo dõi con Ngọc chứ? Hành động cho chu đáo!!!”


-”Dạ, em biết rồi ạ…”


Đoạn Duy quay đi, Minh chỉ nhấp ngụm rượu, nhếch mép cười:


-”Cô đưa cho người tôi yêu ba liều, giờ tôi chỉ trả lại cô một…xem cái loại lăng loàn nhà cô chống đỡ như thế nào…”


Chương 49: Bẫy tình


Tiếng chuông inh ỏi, Như Ngọc vội vã ra mở cửa, đợi mãi, cuối cùng thì Dương cũng tới, mỗi lần có chuyện vui là cô luôn báo cho nó đầu tiên, theo tập tục, sẽ ăn mừng no nê một trận, chuyện đợt này – không phải vui mà là quá vui…


-”Mày làm gì mà mặt như đưa đám thế?”


-”Kết hôn thật à???”


-”Thế mà cũng phải hỏi?”


-”Nhỡ hắn nói lại với ba mẹ thì sao, hủy hôn là mất danh tiếng lắm ý…”


-”Mẹ, mồm thối vãi…yên tâm, trong thời gian ở Pháp tao đã diễn tới mức mẹ hắn tin sái cổ, còn tức điên quyết không gặp trước ngày cưới roài, haha…”

...
Tags: anh chon ai sieu mau hay osinanh chon ai sieu mau hay osin
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» [18+] Yesterday – Sexmania
» A Little Love - tình yêu bé nhỏ
» A Love Story Of Teen (Đã Full)
» Ác Quỷ Bên Em (Rin Lala)
» Ai dắt em đi qua nỗi đau
» Ai Nói Tuổi Trẻ Không Thể Lầm Lỡ
1234...262728»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON