watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 21:43,Ngày 26/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 4874

Cánh đồng hoa cải


» Đăng lúc: 09/03/15 08:42:13
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Ngồi dậy vươn vai, bất chợt nhớ ra… ai đưa chị đi làm nhỉ???


Ngó sang phòng chị chả có ai, mình vội chạy xuống dưới nhà. Em Uyên đang loay hoay nấu nướng, không có ba mẹ ở đó.


- Chị Diễm đi làm rồi hả Uyên? – Mình hỏi.
– Ừ, ngủ dữ quá, quên mất nhiệm vụ đưa rước chị luôn hả? – Ẻm đáp nhưng không nhìn mình.
– Sao chị Diễm không kêu T dậy? – Mình gãi đầu.
– Chị Diễm thấy T ngủ ngon quá, không nỡ gọi dậy, định tự đi. Mà Uyên không an tâm nên đưa chị đi giùm T rồi. – Ẻm liếc mình.
– Ờ, vậy hả? Cảm ơn!


Ậm ừ vài câu, mình chui vào toilet súc miệng rửa mặt.


- Đói chưa? Dọn cơm ăn luôn nhen! – Mình vừa đi ra, ẻm đã hỏi.
– Ừ, ba mẹ T đâu rồi? Không chờ về hãy ăn?
– Dì dượng đi thăm ngoại từ sáng rồi, chiều mới về.
– Ax… không lẽ đi nói chuyện hôm trước à?
– Chắc vậy!


Mình bước lại bê nồi cơm, lấy chén đũa. Bữa nay chỉ có mình và em Uyên ăn thôi, thấy không khí hơi khác lạ.


Ngồi nhìn một bàn đầy ắp thức ăn, mình choáng váng. Gà ram, canh chua cá lóc, cà pháo, thịt ba rọi luộc, chưa kể một mớ tôm sú rim, món nào cũng một tô đầy. Cả nhà ăn còn không hết, đừng nói chỉ có mình và ẻm.


- Làm gì dữ vậy? Người chứ bộ trâu hay sao mà nấu nhìn thấy oải quá!! – Mình so đũa.
– Tiền của Uyên mua đó, không lấy của nhà T nấu đâu mà tiếc! – Ẻm ngồi vào bàn, tay xới cơm, mắt liếc mình.
– Vấn đề không phải tiền của ai, mà Uyên nấu nhiều quá, ăn sao hết? Phí lắm!!
– Ăn không hết thì bỏ, thà dư còn hơn thiếu! – Ẻm nghênh mặt.
– Ờ… tùy.


Mình cũng hết biết nói gì, im lặng chiến đấu.


Công bằng mà nói, tài nghệ nấu nướng của em Uyên có lẽ không thua kém gì chị Diễm. Chị từ bé đã chịu khó làm lụng, nấu ăn ngon cũng dễ hiểu, riêng em Uyên… mình chả biết sao lại nấu ăn giỏi thế?? Kiểu này, heo biết leo cây cả rồi.


- Ngon không? – Ẻm gắp con tôm bỏ vào chén mình, cười hỏi.
– Ờ… cũng được. – Mình không thích khen ẻm chút nào.
– Nấu từ sáng đến giờ, khen một tiếng cho người khác vui cũng không được sao? – Ẻm nhìn mình có vẻ bực dọc.
– Thấy ăn là biết rồi, còn bày đặt hỏi làm gì?? – Mình chép miệng, đũa gắp đồ ăn khí thế.
– Thích! Ăn thử gà coi vừa miệng không nè? – Em Uyên xé cái đùi đưa mình.
– Để đó đi, T tự ăn được rồi. Uyên ăn đi!


Ăn xong một chén cơm, mình đang định bới thêm thì ẻm đã giật chén, bới hộ mình.


- Uyên đừng tốt với T quá, được không? – Đón chén cơm từ ẻm, mình nhăn mặt.
– Nấu cơm ăn, sẵn tiện làm cho T ăn luôn, có gì đâu mà tốt! – Ẻm cứ ngồi nhơi nhơi, thỉnh thoảng ngó mình.
– Ừ, thì T nói vậy!
– Tại ở ké thấy ngại nên cố gắng thôi, đừng tưởng bở! – Ẻm trề môi.


“Vậy thì tốt” – Mình lầm thầm trong bụng.


Chén thứ ba, thấy ẻm lại muốn giành bới cơm, mình giật tay ra, tự bới.


- Làm gì sợ Uyên dữ vậy? – Ẻm tủm tỉm.
– Ờ, gay mà… thấy gái đẹp sợ lắm! – Mình nhún vai.


- Yên tâm đi! Uyên không có ý định phá hoại tình cảm hai người đâu! – Ẻm nhìn mình khá lâu, rồi nói.
– Ừ, vậy đừng tốt với T quá!! – Mình vừa nhai nhóp nhép vừa nói.
– Sợ thích Uyên sao? – Ẻm buông đũa, chống cằm ngó mình cười tươi.
– Không. Thấy áy náy thôi!
– Vậy tốt lại với Uyên là được rồi hì hì…


Mình không đáp, tranh thủ chan canh quất thêm một chén nữa rồi thôi.


- T chưa xin lỗi Uyên đó! – Ẻm chợt nói.
– Xin lỗi gì?
– Chuyện nghĩ oan cho Uyên hôm qua…
– Có thật oan không? Hay Uyên cố tình khiến T nghĩ oan? – Mình nhướng mắt.


- Trong lòng T… Uyên xấu xa đến vậy à? Bất ngờ quá!!! – Sau một lúc chằm chằm nhìn mình, em Uyên xịu mặt lắc đầu chán nản, xô ghế đứng dậy.


Mình thật sự không nghĩ xấu gì cho ẻm cả, chỉ là suy đoán thoáng qua thôi. Em Uyên cáo già quá, sành sõi quá, riết rồi nhiều khi mình chẳng biết lúc nào ẻm nói thật, lúc nào nói dối nữa. Trắng đen lẫn lộn vào nhau, mình mù màu luôn.


Dù đúng hay không, ẻm cũng nấu cơm cho mình ăn, nói vậy có phần hơi phũ.


- T đùa thôi! Không có ý gì đâu. – Mình gom chén bỏ vào bồn, nói nhỏ.
– T nghĩ gì Uyên hiểu mà, không cần giải thích! – Ẻm thản nhiên, tay đều đều tráng chén đũa.


Mình lau dọn xong, len lén chui lên phòng. Chẳng biết sao, mình thấy sợ mỗi khi ở riêng với ẻm.



Chiều chủ nhật, như thường lệ mình rước chị về rồi chuẩn bị đi lễ. Hai cô nàng gặp nhau là hót ríu rít, tíu tít sắm tuồng, lâu kinh khủng. Mình sợ trễ lễ, cứ lâu lâu lại đứng dưới nhà réo lên nhắc chừng om sòm.


Chờ mãi mới thấy chị và em Uyên xuống, người váy vàng, người váy hồng, chói chang rực rỡ còn hơn mặt trời mùa hè.


- Đẹp không T? – Thấy mình nhìn đắm đuối, chị e thẹn hỏi.
– Chị lúc nào chẳng đẹp, hỏi lạ!! – Mình cười he he.


Xe mình đẩy sẵn ra sân cả rồi. Bây giờ đến vấn đề quan trọng đây, chị sẽ đi với ai? Lúc trước em Uyên chưa biết chuyện, chị không dám đi cùng mình cũng phải, nhưng giờ tình thế đã khác rồi. Mình không muốn cứ phải chai mặt chạy lọt tọt theo hai cô gái xinh đẹp, người ngoài nhìn vào lại tưởng thằng này bám theo làm quen, quê và khổ sở lắm!!


Mình và em Uyên đều yên vị trên xe, chị đứng xớ rớ hết ngó ẻm rồi lại nhìn mình. Chắc muốn đi với mình nhưng lại sợ em Uyên tủi thân, hoặc trách chị trọng sắc khinh bạn.


- Chị lên đi với em nè!! – Mình vỗ nhẹ yên xe.
– Vậy còn… – Chị áy náy nhìn em Uyên.
– Em đi một mình không sao, chị qua ngồi với T đi! – Em Uyên cười gật đầu.


Chị đỏ mặt bước lại xe mình leo lên, ngồi để chân một bên, tay vịn hờ eo mình.


Chở chị đi mà lòng mình tràn ngập niềm sung sướng vô bờ. Lâu lắm rồi, kể từ lúc em Uyên đến nhà, mình mới lại được chở chị, thật không còn gì bằng.


Thỉnh thoảng lại có thằng chạy vụt lên, ngó chị chằm chằm, rồi ném cho mình ánh mắt GATO hình viên đạn, cứ như hận không thể giết mình bằng cái nhìn vậy. Mình mặc kệ, tâm trạng đang vui, nhìn gì thoải mái, mỏi mắt tụi nó cũng tự động té thôi.


Buổi lễ vẫn trôi qua nhẹ nhàng, bình yên như mọi khi. Chỉ khác một chút, nhiều ánh nhìn dành cho chị và em Uyên hơn. Phụ nữ không xinh, chẳng ai thèm dòm ngó, mình không lăn tăn vấn đề này cho lắm, miễn người nào đó đừng tỏ ra quá bất lịch sự là được.


Lúc bọn mình ra lấy xe, trời mưa lâm râm. Không khí thoáng đãng mát mẻ, mưa bụi thế này đi dạo phố còn gì tuyệt hơn. Nhưng có em Uyên, mình không nỡ tách ra, làm vậy có phần ích kỷ quá.


- Đi đâu đây? – Mình hỏi lớn, dành cho cả hai người.
– Uyên cũng được đi nữa hả? – Ẻm nhìn mình cười.
– Uyên đi chung cho vui, đừng về sớm! – Chị dịu dàng nói.
– Ờ, thế nên mới hỏi hai người muốn đi đâu đây? Quyết định lẹ coi! – Mình chép miệng.


- Đi đâu đây ta… – Chị suy tư, hai tay vẫn vịn nhẹ eo mình.
– Ở đây có quán thịt cầy nào ngon không? – Em Uyên hỏi mình.


Chà, nhắc mới nhớ nghen. Lâu lắm rồi không được ăn thịt cầy, chỉ nghĩ đến thôi mà nước bọt mình muốn trào ra vì thèm.


- Có một quán ngon lắm, nhưng mà hơi xa! – Mắt mình sáng rực.
– Xa cũng được, coi như đi dạo, chủ yếu ngon thôi! – Em Uyên cười.
– Vậy đi ăn cầy hén chị!! – Mình hơi xoay đầu nhìn chị hỏi.
– Cầy là gì vậy? – Chị nói một câu làm mình suýt té xe.


- Hix… cầy là con chó đó! – Mình gãi đầu.
– Trời!! Đi ăn thịt chó hả? Thôi, không ăn đâu! – Chị la hoảng.
– Chài, ngon lắm!! Có gì mà không ăn?
– Tội nghiệp…
– Chị không ăn, người khác cũng ăn à! Chả có gì khác đâu, nó vẫn ngày ngày bị người ta làm thịt thôi! – Mình phân tích cho chị hiểu cái lý của những đứa mê thịt cầy như mình.
– Nhưng mà… thấy tội nghiệp quá à!! Với lại nào giờ chị chưa có ăn lần nào hết đó!! – Chị ngập ngừng.


- Chưa ăn thì ăn cho biết, có khi ăn rồi chị lại còn ghiền hơn cả em ha ha!! – Mình cười to.
– Hix… T ác quá!! – Chị nhéo nhẹ vào hông mình.
– Quyết định vậy nhen! Thử đi, nếu không ăn được, em dẫn chị đi ăn món khác.


Mình rồ ga chạy nhanh, mưa hơi nặng hạt rồi, tranh thủ đến nơi càng sớm càng tốt. Em Uyên nãy giờ vẫn cười tủm tỉm nghe mình dụ dỗ chị, cũng tăng ga bám sát phía sau.


Địa điểm là một quán ăn truyền thống lâu đời, nằm xa khu thành thị. Hai bên đường nhà dân thưa thớt, chủ yếu là ruộng. Trời đêm gió thổi lồng lộng, ếch nhái xướng ca ồm ộp, thêm vào những hạt mưa bay lất phất táp vào mặt nghe mát lạnh. Vòng tay chị ngày càng siết chặt, hơi ấm từ chị truyền sang mình cảm nhận được rõ rệt. Mình thật thích cảm giác này, hít thở khí trời, lạnh và nóng đan xen vào nhau thật tuyệt diệu.


Mất 20p để bọn mình đến nơi, cũng vừa kịp cơn mưa ào ào ập tới.


Quán tầm hai chục bàn, đông nghìn nghịt, toàn đàn ông con trai, lác đác vài phụ nữ lớn tuổi. Ở thị xã bọn trai đã soi chị và em Uyên kinh rồi, lên đây toàn dân nhậu, tỷ lệ dòm ngó càng tăng bạo. Những ánh mắt thèm khát không chút giấu diếm, sáng rực tựa đèn pha xe hơi chiếu lên hai cô gái đi cùng mình, như muốn nhìn xuyên qua lớp váy áo.


- Đi ra T ơi, chỗ gì thấy ghê quá!!! – Chị sợ sệt níu tay mình.
– Kệ họ đi, nhìn thèm thôi, làm gì được mình mà sợ!! – Em Uyên bĩu môi.


Mình không nói gì, nắm tay chị dắt vào trong, chọn bàn nằm sát góc cách xa những người kia.


- Uyên nói đúng đó, gái đẹp thằng nào chả thích nhìn, chị đừng để ý chi cho mệt! – Mình kéo ghế, ấn chị ngồi xuống.
– T cũng vậy hả? – Chị liếc mình.
– Hồi trước thôi, mà em nhìn kín đáo chứ không giống chó đói như vậy! – Mình trề môi.


Trai thấy gái nhìn là chuyện quá bình thường, nhưng nhìn xỏ vào mặt người khác, chẳng giữ chút lòng tự trọng cho bản thân, mình khinh thường những người như vậy.


- Hứ… biết phải không đó… – Chị lại nguýt.
– T chung thủy với chị lắm, đừng lo nữa!! – Em Uyên nói, mắt nhìn mình đầy ẩn ý.
– Nghe Uyên nói chưa? Toàn nghĩ xấu cho người tốt he he… – Mình nhăn nhở.
– Tạm tha cho T đó…


Chủ quán đi ra, mình gọi một phần luộc, một phần nướng, thêm một tô hon ăn với bánh mì.


Vài phút sau, một dĩa cầy luộc to tướng, thơm ngon, bốc khói nghi ngút đã được mang ra trước, nhìn mà chảy dãi.


Không đợi mình kêu, em Uyên cầm đũa xơi ngay, xuýt xoa khen ngon liên hồi. Mình cũng quất khí thế, miếng thịt nóng hổi có dính cả da và mỡ, dai dai béo béo ngọt nước, chấm thêm chút mắm tôm pha mặn mặn ngọt ngọt, ăn kèm với ngò, quế và củ sả, thật không còn gì ngon bằng. Cầy tơ muôn năm!!!


Chị ngồi chống đũa, nhìn mình và em Uyên thay nhau xử đĩa thịt cầy, gương mặt trắng mịn đáng yêu hơi nhăn lại, môi chu ra, vô cùng hài hước.


- Thử đi mà, ngon lắm!!! – Mình lựa một miếng thật ngon gắp bỏ vào chén cho chị.
– Thôi… nhìn sợ quá à… hix… – Chị nhăn nhó.
– Chời ơi! Ăn đi, không chết đâu! Chị bị gì em chịu trách nhiệm cho! – Mình vỗ ngực bồm bộp, miệng khuyến khích.
– Biết vậy. Nhưng mà… nhìn ghê ghê sao đó… thôi chị không ăn đâu! – Chị lắc đầu quầy quậy.


- Chị thấy con heo, con bò đó, con nào chả ghê, sao chị không sợ? – Mình hỏi.
– Tại… ăn từ nhỏ quen rồi…
– Ờ, thì đó. Nào giờ chưa ăn cầy nên chị mới thấy ghê, ăn quen rồi sẽ thấy bình thường như heo bò thôi. Thịt cầy ngon và bổ hơn thịt heo thịt bò nhiều đó, ăn đi!!!...

Tags: canh dong hoa caicanh dong hoa cai
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» [18+] Yesterday – Sexmania
» 7 Ngày Làm Gia Sư
» A Little Love - tình yêu bé nhỏ
» A Love Story Of Teen (Đã Full)
» Ác Quỷ Bên Em (Rin Lala)
» Ai dắt em đi qua nỗi đau
1234...373839»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON