“Hy Hy, bạn yên tâm, nếu có gì khó khăn cứ hỏi mình…!!”
“Quất…quất…Quất Khang!!!” Hy Hy mãi mới nói nổi tên cậu bạn đeo kính kia, cô lo lắng hỏi hắn:
“Điểm…điểm thi vào của bạn là bao nhiêu vậy?”
“À, mình được tuyển thằng vì điểm các môn của mình là 99,9!!!”
Lần này thì Hy Hy ngạc nhiên đến nỗi không thốt nổi ra thành lời, nhìn điệu bộ ngạc nhiên từ lần này đến lần khác củacô, Quất Khang cười ngặt nghẽo:“Haha, Hy Hy, cậu thật đáng yêu quá….Chúng ta đến lớp rồi!!”
Linh Hy nhìn vào lớp học mà Quất Khang chỉ cho cô, trời ạ, lớp học gì mà chỉ có 20 cái bàn đơn vậy??? Chứng tỏ đây là lớp rất được ưu ái, mọi thứ đều được trang bị tiện nghi gấp 4 lần trường nữ sinh Phương Nam trước đây của Hy Hy.
“Quất Khang, đó là aivậy??”
Nam sinh A vồ lấy Quất Khang hỏi dồn.
“Quất Khang à, dễ thương đó, bồ hả???!!??”
Nam sinh B lao đến, bá vai nam sinh A chất vấn Quất Khang.
Khổ thân cậu bạn kính cận kia, bị hỏi dồn làm mặt lại, cậu ta khẽ đẩy gọng kínhlên, e hèm trang nghiêm nói:
“Đây là bạn Chiêu Linh Hy, học sinh mới của lớp chúng ta!!!”
Tiếng vỗ tay rào rào vang lên, Hy Hy có chút ngại, khuôn mặt“dầy” của cô chuẩn bị để đi săn trai đẹp cuối cùng lại bị đám nam sinh hồn nhiên này làm đỏ ửng cả lên. Các nam sinh ân cần bắt chuyện với Hy Hy, làm cô 15 phút sau đã thoái mái, vô tư nói chuyện như các bạn cũ của mình.
Trống vào lớp vang lên, ai nấy đều ngồi nghiêm vào vị trí của mình, Quất Khang để cô ngồi dưới cậu ta, tất cả các bàn đều đã có người ngồi, duy chỉ có bàn sau của Hy Hylà trống, cô có chút thắc mắc không biết đó là của ai nữa!!
Tiếng cộp cộp của giày cao gót vang lên càng ngày càng rõ, Hy Hy thấy khuônmặt trầm trọng, tái mét của các bạn trong lớp thì có chút hiểu sơ sơ tiếng giàynày là của 1 nữ tử thần học đường, 1 bàcô…ế chồng.
Giảng viên Hạ bước vào, ánh mắt trang nghiêm, khuôn mặt trang điểm đậm đến phát sợ. Thật là chẳng có mắt thẩm mĩ, trang điểm thế kia ế chồng là phải. Hy hy âm thầm quan sát từ đầu đến chân của mụ ta rồi kết luận 1 câu rất chi là “đặc biệt”: Cô giáo mang trên mình vẻ đẹp của 1 người phụ nữ “Ế CHỒNG!!!” ( Mình hook có ý trêu các chị đang ế chồngnha :x:x)
Giảng viên Hạ đưa mắt nhìn xung quanh, vừa nhìn thấy Linh Hy, ánh mắt của bà cô nheo lại, trán hơi nhăn lại, lạ thật, không hiểu sao Linh Hy lại có cảm giác bà cô đó không có thiện cảm với cô.
“Triệu Vũ đâu rồi?”
Cả lớp im re, không ai lên tiếng trả lời.
“Này, Quất Khang, người bà cô đó vừa hỏi là ai vậy?”
Linh Hy khẽ vỗ vai Quất Khang ngồi trên mình, thì thầm hỏi, Quất Khang len lén cúi đầu xuống, lí nhí trả lời:
“Đó là học sinh giỏi nhất lớp, Triệu Vũ!!”
Trả lời xong Hy Hy Quất Khang vội quaylên, không dám nói nữa.
Thấy cả lớp im lặng, đến lớp trưởng cũng không chịu đứng dậybáo cáo, bà cô đó nổinóng, đập bàn giận dữ:
“Các cậu coi thường tôi phải không? Hạ Hạ tôi 10 năm qua dạy học chưa ai dám vô lễ với tôi như vậy!! Các cậu cậy là những học sinh ưu tú mà bắt nạt tôi hả??? Nói cho các cậubiết, các cậu là học sinh ưu tú, còn tôi là giáo viên ưu tú. Nào,các cậu…trong các cậu….ai dám nhận mình là ngu dốt mauđứng dậy, đứng dậy cho tôi!!!”
Cả lớp im lặng trước cơn thịnh nộ của bà cô, riêng Linh Hy lại cực kì khó chịu vì cáivẻ ra oai của bà cô này, cái bản tính quậy phá của cô lại ngứa ngoáy cọ quậy, nghe tiếng hét tức giận của bà cô, Linh Hy quyết định khôngchịu đựng ngồi im nữa, cô sẽ ra tay chính nghĩa, Linh Hy quyết định ĐỨNG DẬY!!!
Tiếng đẩy ghế vang lên trong không gianim lặng, Linh Hy đứng dậy trong ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người và cả học sinh trong lớp, còn bà cô già đó thì càngtức giận hơn:
“Học sinh mới, có chuyện gì vậy?”
“Thưa cô, chẳng phảicô vừa nói ai dám nhận mình là ngu dốt thì đứng dậy haysao???”
“Đúng, vậy sao em…Hừ, chẳng lẽ có người ngu đến nỗi tự nhận mình ngu dốt hay sao???”
“Dạ không! Thưa cô, em vì rất yêu quí cô, nên không muốn cô đứng một mình, em đứng dậy cùng cô cho vui, đằng nào đãthông minh rồi thì cần gì phải học 1 giáo viên tự nhận mình ngu dốt!!!”Bà cô già kia bị Linh Hy trêu cho giận tím mặt lại, cả lớp cười ầm, lăn ra 1 cách ngặt nghẽo, Quất Khang cười đến chảycả nước mặt, cậu ta vừa quyệt nước mắt vừa đứng dậy theo Linh Hy, miệng vẫn cười không ngớt. Và thế là một, hai, ba rồi cả lớp đứng dậy theo Linh Hy, lúc này Giảng viên Hạ Hạ không biết làm thế nào, uất ức đập bàn….
“Có chuyện gì vậy??”
Ngay lúc đó 1 giọng nói lạnh lùng ngay cuối lớp lên tiếng, Linh Hy quay lại nhìn1 người có khuôn mặt 100% perfect kia ngẩn ngơ, còn Triệu Vũ vừa vào chỗ ngồi, nhìn thấy Linh Hy, ngạc nhiên nhìn Quất Khang:
“Khang khang, lớp chúng ta có học sinh mới hả??”
“Chào bạn, mình là Linh Hy, rất vui đượclàm quen!!”
Linh Hy thấy trai đẹpmắt lập tức sáng lên như 2 đèn pha, cô niềm nở đưa tay ra bắt chuyện với Triệu Vũ, nhưng cậu ta đưa ánh mắt lên nhìn Linh Hy, rồi nhìn bàn tay đang xòe ra kia, Triệu Vũ lạnh lùng hất ra:
“Phiền phức thật!!!”
Triệu Vũ đặt cặp sang bên cạnh, vừa thấy Triệu Vũ nhìn mình, nam sinh trong lớp lẳng lặng ngồi xuống, thấy mọi người ngồi xuống, Linh Hy cũng ngoan ngoãn a dua, nhưng trong lòng vô cùng ấm ức vì thái độ tự kiêu, “Hoàng Tử” của Triệu Vũ.
“Khoan đã….!!”
Chợt nhớ ra điều gì đó, hắn ta bèn đập bàn đứng dậy, tóm chặt lấy vai Hy Hy quay lại:
“Cô…có biết tôi không???”
Hy Hy ngơ ngác nhìn hắn ta, hắn ta bị sao vậy trời? Là Idol hay là Super mà cô phải biết hắn cơ chứ! Chẹp, đẹp trai mỗi tội bệnh, Hy Hy nhìn hắn vờ đáng yêu, lắc đầu nguầy nguầy.
“Không đúng, rõ ràng là rất quen, cái mặt này, trông rất ghét nữa!!”
“CÁI GÌ???”
Linh Hy tức giận đập bàn đứng dậy, trước giờ chưa ai dám nói mặt cô trông rất ghét cả, hức, mà có nói cũng chẳng ai dám nói thẳng mặt cô như vậy!!
“Đúng rồi, là ả cướp giật!!!”“CƯỚP GIẬT!!!”
Hy Hy giật mình khi nghe đến 2 từ nyaf, đầu óc cô bắt đầu bay vèo vèo về buổi tối cách đây 1 tuần….
[[[“Tên này chứ còn ai? Đưa tiền đây!!!”
Cái thái độ nhờn nhã của 1 tiểu quỉ, lại cònkhinh thường hắn, dám trấn lột 1 đại camà gia đình là ông trùm thế lực lớn ư? Không biết có phải cô ta bị mù không nữa!!! Triệu Vũ tức giận hất mạnh chiếc gậy đang giơ trước mặt trên cổ mình ra, kiêu ngạo nói:
“Tiền??? Cô là cướp à?”
“Đúng!!!”
“Thôi, đi mà dọa thằng khác, chứ còn thằng này, không phải đối tượng để đùa! Tôi không thích đánh con gái, nên cho cô 3 giây biến nhanh khuất mắt tôi!!!”
Triệu Vũ nhắm mắt lại, tự tin giơ ngón tay lên đếm từ 1 đến3….Nhưng vừa đếm đến 2 hắn đã lãnh ngay 1 cú gậy của Linh Hy:
“Tên kia, nể tình đẹptrai đại tiểu thư đây mới cướp, còn ra vẻ vậy ư? Không có tiềnthì mau bán thân đi???”
“CÁI GÌ??? BÁN THÂN???”
Trời ạ, 2 cái từ “bán thân” này lại phù hợp với Triệu Vũ ư? Từ thời xa lắc xa lơ, bôn sơ vích nói 2 từ bán thân này có lẽ phù hợp, nhưng bây giờ là thế kỉ nào rồi còn dùng từ lạc hậu vậy chứ??? MÀ không, từ này dù có hiện đại tân tiến haytối cổ lạc hậu cũng KHÔNG LIÊN QUAN đến hắn, đang nhớ Yên yên thì bay đâu ra 1 con nhóc miệng chưa vắt sạch sữa trấn lột???
“Này, tôi hết kiên nhẫn rồi đó, tôi là Triệu Vũ, cô nghe thấy gì chưa? Mau tránh ra!!!”
“A, hóa ra anh tên là Triệu Vũ à?”
Linh Hy reo lên thích thú, cô bỏ gậy xuống, cười 1 cách sung sướng, Linh Hy nhìn Triệu Vũ từ đầuđến chân, tò mò nhận xét:
“Anh…mũi cao, da trắng, ánh mắt lạnh lùng, đôi môi mỏng, a ha, đúng là mẫu người mà Linh Hy ta đã tìm thấy đã lâu!!!”
“Cô điên à???”
Nghe Linh Hy lải nhảitrước mặt mình, hắn tức giận đẩy cô ta ra khỏi rồi bước đi, nhưng Linh Hy nhìn hắn chẳng đuổi theo:
“TRIỆU VŨ, tôi sẽ cướp được anh!!!!”">">">
Vừa nhớ lại chuyện 1tuần trước, Hy Hy sựctỉnh trợn tròn mắt nhìn Triệu Vũ. Trời ạ,người ta tên là Triệu Vũ, rõ ràng tối hôm đó cô đã hét ầm lên cả tên của hắn, còn nói rằng sẽ cướp được hắn, nhưng giờnhìn đi nhìn lại, tên kiêu thế này cô cướpvề chắc cũng để làm ma la canh trang trí, ngắm cho thích mắt.Hy hy đang định nghếch cổ lên cãi, thìđiện thoại Triệu Vũ reo lên, hắn ta vừa nghe điện thoại xong thì mặt biến sắc, nhưng vẫn đủ sức lườm Linh Hy:
“Cô đi theo tôi, giải quyết xong chuyện tôi sẽ tính sổ với cô!!Để cô ở đây cô sẽ chạy đi mất!!”
Nói rồi Triệu Vũ chạybiến ra ngoài, kéo theo cả Hy Hy???Hy hy bị Triệu Vũ kiakéo ra khỏi lớp, cô vùng vằng thoát ra nhưng không được, Hy Hy cáu giận, quyết định giở bài cùn:
“Phập!!!!!!”
“AAAAAAAAAA!!! Cô làm trò khỉ gì vậy??”
Triệu Vũ vội vàng giật tay lại, xoa xoa vết cắn trên cổ tay mà Hy Hy vừa “phập” vào. Hắn trừng mắt tức giận nhìn Hy Hy, còn Linh Hy thì chống tay vào eo ngang ngược nhìnTriệu Vũ:
“Tên thô lỗ, đối xử với tôi thế này hả??? Anh là loại bá đạo, vô duyên, kiểu gì cũng bị người yêu bỏsớm!!!”
“CÁI GÌ???!!??” Vừa nghe đến người yêu bỏ, Tư Vũ đã trợn trừng mắt lên, nhưng trong lòng hắn có chút lo sợ, nếu Yên Yên nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ không bằng lòng, cô ấy là người lên án ác liệt chế độ trọng nam khinh nữ. Triệu Vũ hạ giọng xuống, mắt nhìn xuống vết cắn, vờ độlượng:
“Được!! Cô đã nói thế thì tôi tạm tha cho cô!!”
Thế nhưng Triệu Vũ vẫn cầm tay kéo LinhHy đi 1 cách bớt ngang ngược hơn, nhưng cuối cùng vẫnlàm cô khó chịu!!
“Tên kia, anh kéo tôi đi đâu!!”
“Tôi có chuyện quan trọng cần giải quyết, giải quyết xong tôi sẽ xử lí cái tội dám bảo tôi BÁN THÂN của cô!!”
“Anh điên à? Chẳng lẽ anh định trốn học!!”
“Hừ, chẳng lẽ trước đây cô chưa từng trốn học, thái độ bốpchát của cô với bà già ế Hạ Hạ đó là tôi đủ biết cô là loại người nào!!”
“Anh…anh…hừ, dám nói tôi là loại người nào hả??? Tôi là loại người mà đi cùng loại người như anh cảm thấy vô cùng xấu hổ!!”
“Xấu hổ….”
Triệu Vũ đã kéo cô ra đến khuôn viên đằng sau của trường,vừa nghe thái độ đanh đá của Linh Hy nói về bản thân, bèn dừng lại khó hiểu nhìn cô:
“Có gì mà xấu hổ??”
Thật ra trong lòng Triệu Vũ khá đế ý mấy lời nói của Linh Hy, vì hắn sợ Linh Hymĩ nữ ngang Yên Yên kia đi cùng hắn có xấu hổ, chẳng lẽ Yên Yên đi cùng hắn cũng xấu hổ. Suy nghĩ của con gái, ai chẳng giống nhau.
“Tôi không nói!!!”
“Cô có nói
không???!!?” Triệu Vũ gằn giọng đe dọaLinh Hy, nhưng hắn cũng thừa biết đe dọa cô nàng ương bướng như Hy Hy chẳng có tác dụng
Đúng như hắn dự đoán, Hy Hy không hề sợ, mà còn hếch mặt lên thách thức hắn, Triệu Vũ chán nản, hắn không muốn nói thêm nữa, dù gì cái thù BÁN THÂN nhất định hắn phải trả, nhưng tuyệtđối không thể chậm trễ. Thật ra thì hắn dẫn Linh Hy đi khôngphải là ý đó, mà là lần đi này có khả năng khá nguy hiểm,hắn muốn dẫn cô đi để lỡ hắn có bị làm sao còn có người báocho gia đình hắn. Lo xa mà, có bao giờ thừa!!! ( Vũ ca đểu (~)“Này, sao anh cứ đứng mãi trước cái tường này vậy!!”
“Đang nghĩ xem cho cô ra ngoài kiểu nào!!”
“Sao không đi cổng chính!!” Linh Hy ngâythơ hỏi, ngay lập tức cô bị Triệu Vũ cốc cho 1 cái đau điếng cả người.
“Cô là người hay là lợn mà ngu thế!!!! Đãtrốn học rồi còn đi cổng chính!!”
Linh Hy tức giận cốc lại vào đầu Triệu Vũ, hung hăng đáp lại:...