Về phần nó, nghe ông nói vậy, nó hoàn toàn ko ngạc nhiên chút nào, chỉ ngước mặt lên đáp : dạ gọn lỏn. Hai chàng lại ngạc nhiên tập 2 với cây hỏi to đùng: hai ông cháu nhà này thân nhau từ khi nào vậy?CHAP 68
Chiếc BMW đen bóng sang trọng, vừa trờ tới cánh cổng to lớn của ngôi trường quý tộc RoYal, bao nhiêu con mắt ngạc nhiên đổ dồn vào họ. Nó và Thiên Vũ cùng bước xuống xe. Những tiếng xì xào, bàn tán bắt đầu. Nguyên là buổi tiệc mới tổ chức tối qua nên sáng nay họ chưa biết sự thật, chứ nếu biết gan họ dù to thế nào cũng ko dám làm mấy cái hành động kia. Họ chỉ là ngạc nhiên vì sao nó lại đi cùng Thiên Vũ, ko phải mục tiêu mới của nó là anh chàng hotboy mới chuyển tới sao? Những con mắt ghen ghét của bọn con gái như muốn thiêu đốt nó cháy thành than. Sự phẫn nộ lên tới đỉnh điểm khi mà cả hai cùng phớt lờ bọn họ (có bao giờ để ý đâu mà chả phớt lờ cơ chứ ), lúc đầu chỉ là liếc dọc liếc ngang, bây giờ là chửi xéo chửi ngửa, đúng là một lũ ăn ko ngồi rồi ko có chuyện gì làm nên mới vậy, hết thuốc chữa. Nhưng đó cũng chỉ là gió bụi mà thôi Cơn bão thật sự ập tới khi chàng Thiên Vũ mở miệng cất giọng vàng ngọc :
– Vợ à, em vào lớp trước đi nha, anh ghé qua đây chút.
Một cảnh tượng quen thuộc mà nó được chứng kiến hằng ngày, nửa đám con gái kia đã ngất đi, một nửa còn lại thì khóc như cha mẹ họ vừa qua đời, nó lắc đầu tỏ vẻ khinh thường, ko nói gì quay mặt bước đi, bỏ mặc cái đám người nhố nhăn ở phía sau, bọn người vô tích sự chỉ được cái mê trai là giỏi.
Bước vào lớp, ngay lập tức cơn cuồng phong khác ập tới, nó bị 4 đứa bạn lôi qua ra khảo.
– Con kia, còn lời nào để biện minh ko? – giọng Nguyên Thảo oang oang.
Ba nhỏ còn lại thì đứng vòng tay trước ngục dựa tường chờ thời. Nó cũng biết thân biết phận lắm, đâu dám hó hé, chỉ biết nhe răng khỉ cười hè hè, tay thì vòng trước ngực như mấy đứa trẻ mắc lỗi bị phạt vậy.
– Dạ mấy chị, em biết em sai rồi, mong mấy chị tha lỗi.
– THA LỖI ? – thời đến, 3 đứa phía sau hét lên như sấm, cái lớp nhỏ muốn nổ tung trước cú hét long trời lở đất kia. Nguyên Thảo cười gian tà
– Muốn bọn chị tha lỗi hả cưng? Đâu có dễ – vừa nói, nhỏ vừa đưa tay vỗ vỗ vào má nó. Vừa đúng lúc 4 chàng đi tới cửa, thấy vợ yêu của mình bị kẹp giữa lũ thần chết, nhìn nó thật thảm thương, đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc. Thiên Vũ hét lên, mặc dù chỉ mới dùng có 1/100 công lực , nhưng cũng làm cho 4 nhỏ kia đứng hình, và cả lớp thì choáng trước câu nói có lực của anh :
– Các người đang làm gì “vợ” tôi vậy hả ?
Từ vợ được anh nhấn mạnh một cách điệu nghệ, anh đang giận? hay chỉ là thừa nước đục thả câu muốn thông báo cho cả trường này biết nó là vợ anh, ko phải là vợ chưa cưới chứ, nó ngước mặt lên, thay vì tỏ vẻ biết ơn anh vì màn cứu nguy cho nó thì nó lại nghiến răng ken két, mắt trợn lên, y như … côn đồ đang nóng máu. Haha anh có thể qua mặc nó sao, âm mưu của anh bị nó nhìn thấu trong vòng 1 giây đâu như mấy nhỏ kia phải mất đống thời gian.
Sau mấy giây lấy lại phong độ. Nhỏ Hạ Vi cũng lên tiếng, vẻ mặt hết sức giễu cợt, tỏ vẻ xem thường lời Thiên Vũ.
– Này định làm anh hùng cứu mỹ nhân hả, còn khuya nhá, đây là chuyện con gái đừng có xía vô.- nhỏ vừa nói vừa đưa tay phủi phủi vai áo của Thiên Vũ làm như áo anh bị dính bụi ko bằng, Quang Anh đứng bên cạnh cũng phải phì cười. Hạ Vi quay lại nhìn nó, mắt trợn ngược .
– Này ai cho mầy bỏ tay xuống hả, vòng tay lại.
Ô bà này nhìn vậy mà dữ vậy hả, nó thầm chửi trong bụng rồi cũng đưa tay lên ngực vòng lại, y hệt như đứa trẻ ngoan.
– Giờ tụi mầy muốn sao hả ?- nó ngước mặt lên, nhìn đám bạn trời đánh, giọng thều thào, tỏ vẻ ăn năn lắm.
– Tốt, tao bắt đầu thích mầy rồi đó, biết điều lắm. – Ngọc Ninh từ đâu nhảy vọt lên cười hè hè như bắt được vàng, rõ ràng là bọn này có âm mưu mà.Hừ – nó thầm chửi trong bụng, tụi mày chờ đó.
– Mấy cái túi Milan hôm trước đó, tụi tao muốn thêm mỗi đứa một cái nữa, à mấy cái đầm búp bê trong bộ sưu tập mới nữa tụi tao muốn mỗi đứa một cái, à mấy đôi giày cao gót đính thạch anh nữa, mỗi đứa một đôi,….. cứ như vậy bọn nó đưa ra yêu cầu của mình mà ko nhìn mặt của ai kia đang đen dần, đến khi một câu nói nhừa nhựa, mang hơi thở của chúa tể thần chất vang lên, bọn nó mới ngưng nói và vô thức đưa tay lên ôm ngực.
– Tụi.mày.có. muốn.tao.mang.cả.bộ.sưu.tập.của.Milan.tới.cho.tụi.mầy.luôn.ko?
– Ờ … ko …ko cần đâu …. Bọn tao… chỉ đùa thôi… ừ… đúng đấy… chỉ đùa thôi.- cả bọn ấp a, ấp úng nhìn nó, tay xua loạn xạ nhìn cái mặt hết sức côn đồ kia. Tụi mầy đang định giở trò với ai vậy hả? haizz! Còn non lắm mấy em ơi – nó ra sức cười trong bụng.
– Tao sẽ cho mỗi đứa một cái đầm búp bê, cứ chọn đi. – giọng chị chàng vừa mới cất lên, cả bọn như gặp vàng cùng xông tới ôm chầm lấy nhỏ, tỏ vẻ hết sức biết ơn, gì chứ mấy cái đầm đó giá mấy chục ngàn đô, mà có tiền chưa chắc đã mua được, huống hồ bây giờ là được tặng ko, đúng là con gái cứ thấy đồ đẹp là thôi chứ, tâm trí ko suy nghĩ được việc gì, ngay cả chuyện, ai là người có lỗi cũng quên. Haizz! Cái này thì bác sỹ bảo pó tay rồi.
Bỗng nhỏ Hạ Vi quay lại nhìn nó cười như con ngố:
– Em chồng thật hiểu chuyện đấy.
Lần này ko chỉ có nó mà cả lớp đều trố mắt nhìn sinh vật lạ ko biết từ đâu đáp tới đây, giống này chưa từng phát hiện à nha. Riêng chỉ có 4 chàng nhà ta là điềm tĩnh quay về chỗ của mình.CHAP 69
Cả lớp bất ngờ trước câu nói của Hạ Vi, còn ko hiểu nhỏ nói gì thì nó đã lên tiếng.
– Ý mầy nói, mầy là …. Vợ chưa cưới của anh Honey.
Hạ Vi như được mùa, hất hất cái mặt xinh xắn kia, nói là hất hất thôi chứ hiện giờ mặt nàng đang nhìn lên nóc nhà
– Phải, em thông minh đó em dâu à.
Ko thể tin được vào những gì mình nghe thấy, nó quay lại nhìn Kỳ Khôi, cả lớp nín thở theo dõi, họ đâu biết Kỳ Khôi là anh nó, chỉ nghĩ là…. Vậy nên cho rằng nó đang ghen, cảm thấy thương thay cho thần đồng của họ, rồi đây sẽ tan xương nát thịt với nhỏ atula này mất, nhưng rồi… bất ngờ là nó lại quay mặt qua Hạ Vi cười hè hè, nắm tay bắt chân một tiếng chị hai tiếng chị, rồi cả lớp tiếp tục sock tập hai khi mà Kỳ Khôi lên tiếng nói một câu, lần này nó cũng bật ngửa vì câu nói của anh mang tính sát thương quá lớn:
– Hạ Vi cũng là em ruột của Thiên Vũ đó.
– HẢ? ????????????????????
Cả lớp đặt dấu chấm hỏi to đùng. Cái gì kỳ vậy chứ? Anh em mà gọi nhau là anh yêu? Anh em mà ôm ôm ấp ấp vậy hả? anh em mà …. Hàng loạt câu hỏi được đặt ra. Nó nhìn hai con người quái đản kia, mặt nhăn như ăn phải ớt.
– Vậy thì giờ gọi nhau là gì đây? quan hệ gì mà lằn nhằn phức tạp quá vậy.- nó nói mà mặt cứ nhăn nhăn nhó như con ….
– Trước gọi sao giờ gọi vậy? – Kỳ Khôi lên tiếng giọng lạnh tanh.
Nó quay lại nhìn anh, mặt hầm hầm, thái độ gì chứ? có vợ chưa cưới mà ko nói một tiếng, đáng ghét :- mà hai người đã đính hôn chưa?- nó tiếp tục tò mò
– Rồi em dâu à, khi anh Khôi tròn 18 tuổi. – Hạ Vi lại tiếp tục vừa nhìn trần nhà vừa nói chuyện
– Cái gì? Khi Honey 18 tuổi vậy khi đó mầy mới 14 tuổi à, ồ nhỏ vậy mà đã có chồng chưa cưới, ngưỡng mộ nha.- nó vừa nói vừa cười cười nhìn Kỳ Khôi, giọng trêu chọc thấy rõ. ( tâm trạng cũng thay đổi 180 độ).
– Nói cho em biết, khi anh yêu của chị 18 tuổi cũng từng bị ép đính hôn với thiên kim nhà Lê Hạ đó, nhưng anh ấy đã một mực từ chối, phải trốn qua Mỹ để giữ gìn “ trinh tiết” đợi em đó, em còn ko biết cảm động à. – nhỏ Hạ Vi trong lúc sung sướng đã thốt lên một tràng dài làm Quang Anh cười nghiêng ngả, còn nó thì đơ như cây cơ và ai kia thì ngượng đỏ mặt, quả là một bất ngờ lớn lao. Chắc hôm nay mang tên là ngày bất ngờ à, vì có nhiều chuyện quá bất ngờ đã xảy ra, tỉnh dậy sau cơn mơ do Hạ Vi tạo nên, nó chợt nhớ ra điều gì, quay lại nhìn con nhỏ quân sư quạt mo.
– Này con kia sao mầy nói Thiên Vũ là con một.
Thiên Vũ ngồi bên này đang ngượng chín mặt vì vố hố của cô em gái ranh ma tạo ra cho mình, chưa biết làm gì hay nói gì, nghe nó nói anh cũng bất ngờ, trong đầu hiện lên một ý đồ đen tối. Trong khi Nguyên Thảo đang lúng túng ko biết nói gì thì anh đứng dậy choàng tay qua cổ nó, mặt anh cười, nụ cười gian tà ko thể tả nổi:
– Hạ Vi sống từ nhỏ bên Mỹ, chỉ có những người quen thân mới biết nó thôi. Như em vậy đó. Mà vợ nè anh ko biết là em quan tâm anh đến vậy đó,lại còn tìm hiểu gia đình anh nữa chứ, em có gì ko biết cứ hỏi anh, em đi hỏi người khác chi cho mệt vậy – từng câu nói là từng cái nhích, mặt anh lúc này đã sát tới mặt nó, cách nhau cỡ 5mm là cùng, khoảng cách mà có thể nhìn thấy từng cái lỗ chân lông của nhau í. Tất nhiên mặt ai kia cũng đỏ dần theo từng
cái nhích đó làm anh thích ko thể tả, có lẽ đúng như Nam Phong nói, nó yêu anh mà ko biết, đúng là ngốc quá mà.
Đến giới hạn nhất định, nó dùng hết sức đẩy anh ra xa, sẵn chân đá anh một cái rõ đau, miệng chửi liên tục nhưng ko câu nào ra hồn cả. Cả lớp nãy giờ cứ ngồi há hốc mồm ko hiểu gì cả, trông như một lũ ngố. Kể từ khi nó xuất hiện trong lớp này, ko ngày nào mà bọn họ ko sock, nhưng đó đã trở thành thói quen ko thể thiếu rồi, vắng nó họ lại thèm những cú sock mà nó tạo ra, đến mức ăn ko ngon mà ngủ cũng ko yên.
Rồi con nhỏ chuyên thông báo mấy tin giật gân đã xuất hiện. Vẻ mặt hình sự ko thể tả.
– Tụi mầy biết gì chưa?
Cả lớp đang trong trạng thái đơ quay lại nhìn nó, đồng loạt lắc đầu như đang diễn hài vậy.
– Hoàng Kỳ Vân chính là Khay Vi đó.
Cả lớp bây giờ… đang ở một trạng thái nào đó ko ai biết được, chỉ thấy là những cái mặt vô thức tay chân cứng đơ, mắt trợn ngược, miệng há to, hệt như những bức tượng vậy, trông thật … dễ thương hihi….hihi
Con nhỏ truyền tin nhìn về phía cuối lớp, 4 nam 5 nữ đang nhìn nhỏ với ánh mắt rất thân thương, làm nhỏ chột dạ, phi thẳng ra khỏi lớp ko dám quay đầu lại
Lúc này một nhân vật khác của lớp đang dò dẫm từng bước chân vào lớp, đó chính là Nhân, nhưng… gì thế kia, mặt anh toàn vết bầm, miệng còn rơm rớm máu, khả năng số một là vừa bị đánh xong, nó đưa mắt nhìn một lượt người anh, trên tay còn nhiều vết bầm khác, nhưng mờ hơn, chứng tỏ bị đánh cách đây mấy ngày, khuôn mặt nó tối dần, đen xì. Đang định tới hỏi chuyện gì nhưng chuông vào lớp đã vang lên, tất cả đã vào chỗ ngồi.
Nhỏ Hạ Vi rất hiểu chuyện nên đã chuyển qua chỗ Tuyết Trang ngồi, cho nó ngồi cạnh Thiên Vũ, còn Nhân thì được sắp cho một bàn khác ngồi cuối lớp phía sau Tuyết Trang. Ngồi học mà tâm trí nó trên mây, cục tức trong người ko nguôi được, dám động vào người của nó, ko biết lũ nào mà gan to như vậy. Đối với nó, Nhân ko chỉ là một người bạn, mà còn là một tri kỷ mặc dù Nhân lúc nào cũng tỏ ra sợ sệt nhỏ, chả là khi còn ở quê cũ nhỏ bị đánh hội đồng, hiền như Nhân mà cũng xông vào giải vây cho nhỏ, từ đó, nó có sở thích bắt nạt anh chàng, nhưng cũng có đôi lúc nó hiền đột xuất ( là những lúc nó buồn vu vơ đó) hay ngồi một mình, Nhân lại tới nói chuyện với nó, vậy nên trong thâm tâm nhỏ Nhân đã là một người bạn. Trở về hiện tại, nó nhìn mặt Nhân, cục tức ko những ko tan mà cứ lớn dần. Ngồi bên cạnh Thiên Vũ nhìn nó cũng hiểu được chút ít, anh ko nói gì, trở về trạng thái lạnh lùng vốn có, trong đầu là một mớ hỗn tạpCHÁP 70
Giờ giải lao.
Nó quay lại nhìn về phía bàn của Nhân, nhìn anh chàng đang khổ sở với mớ vết thương trên mình. Nó thở phì một cái, chắc chắn một điều rằng nàng sẽ ko bỏ qua vụ này vì trong lòng nàng Nhân là một người bạn. Thiên Vũ ngồi bên cạnh dường như cũng hiểu được tâm trạng của nàng, anh phẩy nhẹ tay một cái, một tên lính lác ko biết từ đâu chạy tới, anh hất mặt về phía Nhân đang ngồi, anh chàng kia ko hiểu ý anh là gì nên mặt cứ đơ ra đến ngu làm anh phải lên tiếng : – đưa đi kiểm tra vết thương. Anh chàng kia mới à lên một tiếng tỏ vẻ đã hiểu, đúng là chậm tiêu mà. Ngồi bên cạnh, nó vô cùng bất ngờ vì hành động vừa rồi của anh, chả là một phút trước nàng còn đang phân vân ko biết có phải anh là người chủ mưu đứng sau chuyện này ko? Thật là oan uổng cho chàng mà. Còn đang mãi lo nghĩ thì hai bàn tay của chàng đã đặt lên vai nó xoay người nó lại đối diện mình, anh nhìn nó với ánh mắt đầy tình cảm nhưng cũng ko kém phần nghiêm túc, nụ cười nhẹ nhàng đầy cuốn hút làm tim nhỏ đập sai một nhịp:...