watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 00:52,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 1478

Hôn Nhân Sắp Đặt


» Đăng lúc: 08/03/15 14:06:04
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

– Chúc mừng cô, giờ cô buông tôi ra được rồi chứ? Vừa giải quyết xong công việc anh đã phải về nhà nếu không chắc chẳng thể sống yên với bà mẹ. Đang mệt mà bị nhỏ quýnh lấy thế này anh cũng hơi bực bội.
– à ừ, híc, em…xin…lỗi! Thấy bộ dạng vui mừng như trẻ con vừa được người lớn cho kẹo của mình, nhỏ vội bỏ tay khỏi người anh, mặt đỏ lên vì xấu hổ. Rồi cùng anh bước tiếp vào nhà.
0


Niềm vui của nhỏ vẫn còn đang trong giai đoạn cao trào, đã không biết bao nhiêu lần tự nói với lòng mình đây là sự thật mà sao nhỏ cứ có cảm giác như 1 giấc mơ, nếu đó chỉ là mơ thôi thì nhỏ mong rằng mình đừng bao giờ tỉnh lại nữa.
Thấy cô con dâu cứ tủm tỉm cườitừ nãy tới giờ, bà Mai Hàn bèn hỏi:
– Tiểu Quân, có chuyện gì mà convui quá vậy?
– Dạ, con vừa nhận được giấy nhập học từ trường đại học Quốc Tế, con đỗ vào khoa Tiếng anh kinh tế quốc tế rồi mẹ! Hihi, nhỏ cười đáp.
– Đúng là chuyện vui mà, con giỏiquá! phải ăn mừng chứ nhỉ, mẹ con mình làm 1 bữa ra trò nhé?
– Dạ, hihi! Nói xong nhỏ tung tăng theo mẹ chồng vào bếp.



Tắm xong, xuống đến nơi đã thấy đầy ắp thức ăn đặt trên bàn,khẽ nhíu mày anh nói với mẹ mình:
– Sao mẹ chuẩn bị nhiều chi cho cực vậy?
– Có gì đâu con, toàn là Tiểu Quân làm đó chứ, mẹ chỉ phụ giúp con bé tí thôi. Bà Mai Hàn đáp.
Anh liếc nhìn đưa ánh mắt nghi ngờ sang phía nhỏ tỏ vẻ "có thậtkhông?" còn nhỏ thì không nói gì mà chỉ mỉm cười gật đầu để xác nhận lời mẹ chồng nói.
Bữa ăn cứ thế diễn ra trong không khí vui vẻ của mọi người, chợt bà Mai Hàn lên tiếng:
– Mẹ có chuyện muốn nói với các con.
– Có chuyện gì thế mẹ? 2 người còn lại đồng thanh.
– à…cũng chẳng có gì nghiêm trọng đâu, mẹ sẽ sang Nhật sống1 thời gian.
– Sao cơ? Tiếp tục đồng thanh.
– Sao mẹ lại sang Nhật? Anh tiếp tục hỏi.
– Chẳng lẽ sống với bọn con, mẹ không thoải mái sao? Hay con cógì không làm mẹ hài lòng? Nhỏ tiếp lời.
– Không phải thế đâu con, chả là công ti nhà mình bên đó đang có chút rắc rối, sức khoẻ ba con lại không được tốt cho lắm nên mẹ muốn sang phụ giúp_ ngậm ngừng 1 lúc bà nói tiếp_ khi nào mọi việc ổn thoả mẹ sẽ về thăm các con.
– Mẹ nói thật nha mẹ, con sẽ nhớmẹ lắm! Nhỏ nói mà gần như sắp khóc.
Khẽ xoa đầu nhỏ bà nói:
– Cái con bé này, mẹ đi chứ có phải đi chết luôn đâu, không có mẹ ở nhà các con phải tự biết chăm lo cho mình, không được cãi nhau, nghe chưa? Còn con_ nhìn về phía anh_ vợ con còn nhỏ chưa hiểu biết mọi chuyện, con phải nhường nhịn, không được bắt nạt nó, mẹ biết con làmgì là chết chắc với mẹ. Bà đe doạ.
– Vâng, con biết rồi mẹ, anh ỉu xìu đáp.
Nhỏ ôm lấy bà, những giọt nước mắt cứ thế tuôn ra, lại phải xa 1 người mà mình yêu quý, nhỏ chẳng muốn tí nào. "Mẹ đi rồi, anh có đối sử tốt với mình như lời anh nói? trước đây vì mẹ mà anh cưới mình liệu bây giờ không có mẹ ở đây nữa anh sẽ bỏ mình như vứt 1 đống rác?, chắc như vậy thôi, mình chẳng làgì của anh cả" nhỏ chợt thấy lo lắng, khẽ dụi đôi mắt còn ướt đẫm, nhỏ nói với bà:


- Mẹ đừng lo, con sẽ chăm sóc anh ấy chu đáo, mẹ nhớ bảo trọng nha, không được làm việc quá sức đâu đó! Mẹ về thăm bọncon sớm sớm nha!hức…hức!
– Rồi, mẹ hứa với con, được chưa? Thôi nín đi, mai còn tiễn mẹ ra sân bay nữa! Nhìn nhỏ như vậy bà chẳng biết phải làm sao, bà cũng quý nhỏ lắm chứ, cô con đâu bé bỏng của bà sinh ra đã phải chịu nhiều thiệt thòi, bà chỉ mong rằng con trai mình sẽ bù đắp lại cho nó thôi, nhưng sao điều đấy bà cảm thấy xót xa quá.
– Dạ! Nhỏ đáp mà mắt vẫn còn rưng rưng nước mắt.



Cuộc sống vẫn thế tiếp diễn, đã 1tuần trôi qua kể từ ngày bà Mai Hàn sang nhật, nhỏ và anh tuy là sống chung nhà, nằm cùng phòng nhưng rất ít có thời gian nói chuyện, hằng ngày anh đã phải đi từ sáng sớm và tối khuyamịt mới về nhưng như thế nhỏ lại cảm thấy dễ chịu hơn, vì có đối mặt với anh nhỏ cũng chẳng biết nói gì, còn anh thì vẫn coi nhỏ như là cái kim trong mắt.
Chợt nhìn qua lớp kính cửa sổ trong phòng, trên tít ngọn cây kia 2 con chim bố và mẹ đang sải rộng đôi cánh để che mưa cho các con của mình nằm trongchiếc tổ nhỏ bé, lòng nhỏ lại nhen nhóm lên ước mơ về 1 gia đình hạnh phúc, nghĩ về thực tại nhỏ khẽ mỉm cười chua chát, lắc đầu xua đi những suy nghĩ nhỏ lại bắt tay vào những công việc của 1 ngày mới.
Hôm nay cũng giống như bao ngày khác, những tia nắng đầu tiên lọt vào phòng là lúc nhỏ thức dậy, nhưng đối với nhỏ đây lại là 1 ngày đặc biệt bởi vì hôm nay chính là ngày nhập học đầu tiên tại ngôi trường mới, 1 mình đi bộ tới trường ( vì nhà gần trường vả lại đi bộ cho khoẻ người, hehe) trong lòng với bao cảm xúc: hồi hộp, lo lắng… Ngơ ngác bước vào cổng, nhỏ thật sựngạc nhiên về quy mô ở đây, phải nói thế nào nhỉ? Rất đẹp và lộng lẫy, đây chính là môi trườnglý tưởng thu hút tất cả các bạn sinh viên không những trong nước mà còn cả ngoài nước, mảingắm nghía mà quên mất nhiệmvụ mình tới đây làm gì, không biết khoa tiếng anh kinh tế quốc tế nằm ở đâu đây? Nhỏ loay hoaymãi mà không tìm ra, chợt thấy có người lướt qua bên cạnh, nhỏvội chạy lại hỏi:
– Xin lỗi, bạn có thể cho mình hỏití được không?
– Ừ, bạn muốn hỏi gì? Anh chàngkhẽ nheo mắt nhìn người con gái xinh đẹp đang đứng trước mặt mình.
– À, mình là sinh viên mới, bạn cóthể chỉ cho mình khoa tiếng anh kinh tế quốc tế nằm ở đâu được không?
– oh, vậy mình học cùng khoa rồi,đi theo mình nhé! Anh chàng vuivẻ đáp.
– Thật sao? Cám ơn bạn nha! Hihi!
– Ừ, không có gì đâu, mình cũng đang tới đó mà.


Cứ như thế tiếp tục nói chuyện suốt quãng đường tới giảng đường, ngạc nhiên hơn hai người lại học cùng lớp, chẳng mấy chốc mà 2 người trở thành bạn thân ( cái này nhỏ nghĩ thôi nha chứ người ta tớ ứ biết, hihi) qua tiếp xúc nhỏ biết được bạn mình tên Gia Hoàng, là con trai duy nhất và cũng chính là người thừa kế của tập đoàn Friends – Tập đoàn hoạt động chủ yếu trong lĩnh vực nhà hàng và khách sạn.
– Tiểu Quân, mình đưa cậu về nhé! Gia Hoàng hỏi khi kết thúc buổi học, nói là buổi học chứ thực ra ngày đầu tiên chủ yếu là để làm quen giữa các thầy trò thôi.
– Thôi phiền cậu lắm, tớ đi bộ được rồi. Nhỏ đáp.
– Có gì đâu, chẳng lẽ cậu không xem mình là bạn? Vả lại tớ cũng chỉ muốn biết nhà cậu ở đâu thôi mà. Gia Hoàng tiếp tục nài nỉ.
– Nhưng…nhưng mà..! Chưa để nhỏ nói hết câu Gia Hoàng đã vộinói tiếp:
– Đợi mình vào lấy xe tí nhé! Đứng yên đấy. Nói rồi cậu chạy vụt ra bãi để xe để lại mình nhỏ đứng thẫn thờ giữa cổng trường.
5 phút sau Gia Hoàng bước ra cùng chiếc Novor màu trắng. Nhỏ còn chưa biết phải làm gì thìđã nghe giọng nói của cậu vang lên:
– Lên xe đi!



– Mình…mình tự về được rồi, nhỏ lý nhí đáp.
– Thôi lên đi nào, liếc nhìn đồng hồ, cậu nói tiếp: cũng muộn rồi đấy.
Nhỏ hết cách, đành ỉu xìu ngồi lên xe, đọc địa chỉ nhà cho Gia Hoàng đưa về.
Đến trước cửa nhà, bước xuống xe, nhỏ nói với cậu:
– Cám ơn cậu đã đưa tớ về nhé!
– Thôi cậu vào nhà đi, không có gì đâu, mai gặp lại, bye nhé!
Nhìn chiếc xe khuất khỏi tầm mắt nhỏ mới chậm rãi bước vào nhà, chợt:
– Anh chàng đẹp trai lúc nãy là ai thế? Bạn trai cô à? Cô cũng ghê quá nhỉ? Nhìn nhỏ với ánh mắt không mấy thiện cảm anh lên tiếng.
– Không, không phải như anh nghĩ đâu, bọn em chỉ là bạn học thôi, cậu ấy đưa em về là vì…vì… Nhỏ chưa kịp nói hết câu thì anhđã xen vào.
– Thôi, không cần phải giải thích, tôi không quan tâm.
Những câu nói của anh cứ như gáo nước lạnh tạt vào mặt nhỏ, đau quá, rát quá nhưng sao nhỏ không thể khóc nhỉ? Gạt sang 1 bên, nhỏ hỏi anh:
– Anh ăn gì chưa? Để em vào làm cho anh ăn nhé!
– Tôi ăn với Kiều Phương rồi, cámơn! Nói xong anh quay lưng bỏ lên phòng.
Lúc nào cũng thế, anh luôn lạnh lùng, chưa bao giờ nói 1 câu tử tế với nhỏ, nhỏ buồn nhưng vẫn cắn răng chịu đựng.
Reng!!! Reng!!! Reng!!! Tiếng chuông điện thoại làm xua tan suy nghĩ của nhỏ.
– Alô!
– Cô có phải là Tiểu Quân, người nhà của bà Hoàng Hải Yến? Đầu giây bên kia hỏi.
– Vâng, là tôi, có chuyện gì vậy? Như có thể cảm nhận được chuyện gì không hay sảy ra, nhỏ thấy lo lắng vô cùng.
– Hiện tại mẹ cô đang nguy kịch, cần phải mổ gấp, đề nghị cô đếnngay bệnh viện Trung Ương để làm giấy tờ và đóng chi phí cho cuộc phẫu thuật là 50 triệu.
tít tít tít! Nhỏ tắt máy, lo lắng, đaukhổ vỡ oà, vô cảm trước thực tại nhỏ đứng hình trong vài giây như không thể tin vào những gì mình đang nghe. cần phải đến bệnh viện gấp, lấy đâu ra đủ số tiền 50 triệu trong khi bản thân chẳng còn đồng nào? Không suynghĩ gì được thêm, nhỏ sẽ bất chấp tất cả để cứu mẹ, không còn nhiều thời gian nữa, nhỏ chạy nhanh lên phòng,


- Anh…anh có thể cho em mượn 50 triệu được không? Em đang cần gấp, em hứa sẽ trả lại anh khi kiếm đủ số tiền. Nhỏ nhìn anh với ánh mắt van nài.
– Tôi biết ngay mà, cô cũng như bao người đàn bà khác thôi, cũng chỉ là hạng ti tiện bần hèn vì tiền, đây 50 triệu, không cần trả lại đâu. Anh rút trong ví ra tấm séc dụi vào tay nhỏ nhìn với ánh mắt khinh bỉ.


Người con gái đứng trước mặt anh đây, đã có lúc anh nghĩ rằng cô ấy trong sáng, thuần khiết, nhưng thật sư hôm nay những suy nghĩ đó đã hoàn toàn sụp đổtrong anh. Cũng thế thôi, tất cả cũng chỉ vì tiền!
– Không…không phải thế! Mẹ..mẹ em đang…! Nhỏ chưa nói hết câuanh đã quay lưng đi, sao lại không để nhỏ nói nguyên do chứ? Nhỏ đâu phải là người như vậy, từ khi cưới anh đến giờ nhỏ có bao giờ đỏi hỏi anh cái gì đâu. Nước mắt ơi mi đừng rơi nữa, nhỏ đau khổ, nổi tủi nhục ngày càng dâng lên, anh khinh thường, chà đạp nhỏ nhưng mặckệ, giờ nhỏ không có thời gian để quan tâm, tính mạng của



mẹ là quan trọng nhất. Nhỏ phải mạnh mẽ lên, không thể yếu đuối như thế mãi được.
*Bệnh Viện
sau 2 giờ chờ đợi trong căng thẳng, phấp phỏng lo âu, cuối cùng cửa phòng phẫu thuật cũng bật mở, thấy ông bác sĩ đi ra, nhỏ vội chạy lại nắm tay ông hỏi:
– Bác sĩ, mẹ…mẹ cháu có sao không?
Nhìn ánh mắt van nài, chứa đựng sự lo lắng của nhỏ đang mong chờ câu trả lời từ mình, ông cảm thấy xót thương cho côgái này quá, tuy không muốn nhưng ông đành phải nói ra câu nói quen thuộc, là bác sĩ trong nghề lâu năm chẳng lẽ ông không hiểu được nỗi đau khi mất đi người thân.
– Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức, vì thể trạng của mẹ cô quá yếu với lại khi đưa vào đây thì đã hơi muộn nên…nên…! Ngậm ngừng 1 lúc ông nói tiếp: đây là những lời mẹ cô muốn gửitới cô, chúng tôi đã ghi lại.
Run rẩy cầm lấy tờ giấy từ tay ông bác sĩ nhỏ không muốn tin vào sự thật này nữa, tàn nhẫn quá, mở tờ giấy ra, bên trong chỉvẻn vẹn vài dòng:
" Con gái của mẹ, mẹ biết khi conđọc được những dòng chữ này là lúc mẹ không còn nữa, con sẽ đau buồn nhiều lắm nhưng mẹ mong con hãy cố gắng vượt qua mà hướng về tương lai phía trước, con phải sống hạnh phúc không chỉ cho con mà còn cho cả cuộc đời dang dở của mẹ nữa, như thế mẹ mới có thể yên lòng. Cuối cùng mẹ muốn gửi lời xin lỗi đến con, vì mẹ mà con phải khổ nhiều rồi, không giúp được gì cho con mà mẹ lại ra đi như thế này. Mẹ ở trên thiên đàng sẽ luôn dõi theo bước châncon!
Mẹ yêu con!"


Những giọt nước mắt cứ thế tuôn ra, người thân duy nhất cũng đã bỏ mình, nhỏ khuỵu xuống, đau khổ, cay đắng, chua xót…không muốn cảm nhận gì nữa, nhỏ chỉ ước rằng mình có thể đi theo mẹ mà thôi, một mình trong cái xã hội này, khôngcòn người thân thích, liệu nhỏ cóthể sống hạnh phúc như lời mẹ nói? Nhỏ còn phải chịu đựng thêm bao nhiêu nỗi đau nữa? Có còn can đảm để bước tiếp?...

Tags: hon nhan sap dathon nhan sap dat
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» "Yêu phải cô nàng bán thân"
» Vợ yêu ơi, Anh yêu Em nhiều lắm !
» Vợ Ơi, Chồng Bị Ế Full
» Tuổi thơ dữ dội của đứa con gái
» Tứ đại tiểu thư vs tứ đại công tử ngỗ nghịch
» Truyện teen -Ô Sin Hoàn Hảo
1234...232425»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON