watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 01:05,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 2738

Angel's memory


» Đăng lúc: 12/03/15 06:26:12
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

anh trai nó buông rơi chiếc điện thoại. anh trai nó rất thương nó. giờ đây nghe tin này…suy sụp…làm thế nào…đây không phải sự thật…đứa em gái bé bỏng của anh…không thể nào…làm sao nói với ba mẹ đây…anh nó khóc…bối rối…chuyện gì đang xảy ra vậy…
chuyện là thế nào? thật ra trước khi quyết định vào SG thăm con bạn thân thì nó đã định đi đảo.vé mua rồi. ra đến sân bay rồi. vào phòng chờ rồi… chỉ còn bước lên máy bay nữa thôi…nhưng nó đã không đi chuyến bay tử thần ấy…quá may mắn… nó đúng nhìn máy bay cất cánh mà lòng nặng nề…không muốn quay về…nó quyết định quay ra mua vé đi SG…mọi chuyện là như thế đấy…2 chuyến bay…đều là định mệnh. một là ra đi mãi mãi…hai là quên sạch mọi thứ…nó không chọn lựa. chính ông trời đã chọn giúp nó. Cái nào cũng được…nó đã đạt được mục đích của chuyến đi… nó đã quên anh…quên
hết…quên tất cả…gia đình…bạn bè…cuộc sống…kí ức…quên luôn cả cái tên của mình.chỉ còn lẩm bẩm tên anh…chỉ là một cái tên mà đáng ra nó nên quên…
Kai đã biết tin. Khánh cũng đã biết. ai cũng đã biết tin. rằng nó không còn trên cõi đời này nữa…nhưng không ai tin điều đó là sự thật. nó ra đi như thế sao? Không đúng. điều đó không thể xảy ra. Ngơ ngác… vô hồn…Ba, Mẹ, Anh trai, Kai, Khánh, mọi người…không ai tin nó đã ra đi.
“ em đang đùa anh phải không? đừng đùa như thế mà. Nói với anh đây chỉ là giấc mơ đi. Quay về và nói đi em…”- Khánh nói trong tâm thức.
lễ tang của nó diễn ra trong nước mắt. nó- một con bé luôn được mọi người yêu mến. sao không khóc cho được. lễ tang buồn…buồn đến nao lòng… lễ tang của nó mà lại không có thi hài…thật vô lý…nhưng không vô lí đâu vì máy bay nổ cơ mà…còn đâu xác nữa chứ…đấy, mọi người nghĩ nó đã ra đi như thế đấy…mẹ nó khóc, ngất lên ngất xuống…
thế rồi mọi người cũng phải chấp nhận sự thật rằng nó đã ra đi. rời xa cuộc sống này. Đau đớn thế…


chap 3:
Bệnh viện…
Nó vừa mới tỉnh sau tai nạn. nó không chết…không rời khỏi thế giới này như mọi người ở nhà vẫn nghĩ…
Đau… đầu đau quá…nó mở mắt, nhìn xung quanh…đây là đâu?
– cháu đã tỉnh rồi à? Cháu thấy trong người thế nào? Đau ở đâu?- giọng một người phụ nữ cất lên hiền từ. người đạn bà có khuôn mặt phúc hậu. người sau này là mẹ nó- mẹ nuôi.
– đây là đâu?- nó hỏi, thều thào.
– Đây là bệnh viện. ta xin lỗi xe ta đã va phải cháu. Cháu không sao chứ? – một người đàn ông lên tiếng. ông ta đứng cạnh người đàn bà lúc nãy. Đây là người sẽ trở thành ba nó.
– Tai nạn? sao cháu không nhớ gì hết vậy? – nó ôm đầu, mặt hiện rõ sự đau đớn.
– cháu làm sao thế? Cháu đưa bác số điện thoại gia đình để bác liên lạc được không?- người phụ nữ hốt hoảng nhìn vẻ mặt đau đớn của nó.
– Đau.. đau quá…gia đình…tôi là ai?…- nó ôm đầu nhìn người phụ nữ, ánh mắt vô hồn.
– cháu… cháu sao thế? Gọi bác sĩ đi- bà quay sang nói với người đàn ông đứng bên cạnh- chồng bà.
Nó được đưa vào phòng chụp điện não đồ. Rồi đưa trở lại căn phòng lúc nãy. Vị bác sĩ già lên tiếng:
– do anh hưởng của vụ tai nạn nên cô bé có một khối máu tụ trong não, dẫn đến hiện tượng mất trí nhớ. nếu mổ lấy khối máu ra sẽ rất nguy hiểm đến tính mạng. mọi người nên cân nhắc.
– mất trí nhớ? Vậy tôi là ai? Tại sao lại thế? Nói cho tôi biết đi. TÔI LÀ AI?- nó gào lên đau đớn.
phải rồi…nó là ai? Tại sao nó không nhớ nổi…mất trí nhớ ư? Nó tên gì? Không nhớ…gia đình nó đâu? Nó không nhớ. Tại sao nó ở đây? Vì tai nạn. nó cũng không nhớ…cái gì đang xảy ra với nó vậy?…ai biết trả lời dùm nó đi…đầu nó như muốn vỡ tung ra hàng nghìn mảnh…đau quá…ai giúp nó với…
– cháu bình tĩnh lại đã. Từ từ sẽ có cách mà. Đừng kích động quá. Cháu phải nghỉ ngơi đã.- người phụ nữ ôn tồn bảo nó.
…………………


Nó chìm vào giấc ngủ… nó mơ… một giấc mơ buồn…trong mơ nó nói chia tay với một người…nó thấy nó khóc, nó chạy trong đêm tối…tối lắm…người đó là ai? Nó không nhìn thấy mặt…giật mình tỉnh giấc, nó thấy hai hàng nước mắt chảy dài trên khuôn mặt…
Người đó là ai?
Gần một tháng trôi qua…nó vẫn thế…không biết nó là ai? Không nhớ tên nó là gì? Hàng ngày có người thay phiên nhau vào chăm nom nó. Hầu như ngày nào người phụ nữ kia cũng đến. chăm sóc nó như thể nó là con gái của bà ấy vậy. thỉnh thoảng, người đàn ông là chồng bà ấy đến thăm nó. Ông ta thông báo cho nó vẫn không tìm thấy tin tức gì về nó, về gia đình nó. Nó sống trong hi vọng tìm thấy gia đình, rồi lại thất vọng khi câu trả lời luôn là “ không”. Người phụ nữ nói khi nó bị tai nạn, lúc đưa vào bệnh viện, trước khi hôn mê nó luôn miệng lẩm bẩm một cái tên: “ Khánh”… mọi người nghĩ đó là tên nó nhưng nó có cảm giác không phải. nó cũng không biết tại sao nó lại có cảm giác ấy… con gái tên Khánh… sao sao ấy… mọi người gọi nó là Vân Khánh. Nghe nữ tính. Không có họ. thế là từ giờ tên nó là Vân Khánh. Một cái tên đẹp.
…………………
nửa năm sau…
tại một biệt thự ở Nhật Bản…
– thưa tiểu thư, đến giờ đi học rồi ạ.- bà ** già lên tiếng gọi nó.
– được rồi tôi xuông liền.- nó nói vọng xuống.
bây giờ, nó đã trở thành con gái của đôi vợ chồng kia. họ là người Nhật gốc Việt. họ quyết định nhận nó làm con nuôi. trước đây hai người cũng có một đứa con gái nhưng… đã bị ám sát. Vì gia đình này… người đàn ông đó- ba nuôi của nó là một ông trùm xã hội đen nổi tiếng ở Nhật. con gái của hai người trong một lần đi chơi đã bị một băng nhóm trả thù. người đàn bà đó- mẹ nuôi nó nói nó giống con
gái bà nên quyết định nhận nó làm con nuôi. Nó- mất trí nhớ. Không tên. À không. Nó tên Vân Khánh. Tên tiếng Nhật của nó là Satomi Koda. nó không nhớ tuổi. nhưng nhìn khuôn mặt nó trẻ con quá nên ba mẹ nó nghĩ nó mới khoảng 16, 17 tuổi, vậy là nó vẫn đi học. trong khi nó đã tốt nghiệp cấp 3.
Ba mẹ nuôi nó có hai cậu con trai. Nó có hai ông anh. Anh cả không muốn đi theo con đường của ba nên tách ra thành lập công ty riêng. Anh cả nó tên Tamaki. hiền, đẹp trai, vẻ đẹp nam tính.Tuy mới về làm con trong gia đình này nửa năm nhưng anh cả xem nó như em ruột. cưng nó lắm. rất chiều nó, đi đâu thường hay mang nó theo.
Kaishi- anh hai nó. đẹp trai, lạnh lùng. Khi nó mới về, Kaishi phản đối nó. Nó chả thèm quan tâm. Không thích thì làm gì được nhau. Ba mẹ nuôi nó can thiệp, thế là mọi chuyện được giải quyết


chap 4:
Nó đã thay đổi. nó không còn là con bé ngây thơ hồn nhiên, luôn cười nói vui vẻ như trước nữa. nó của bây giờ- lạnh lùng, vô cảm đến đáng sợ. cũng phải thôi, sống trong cái gia đình này cơ mà. Nó chỉ cười với ba mẹ và anh cả. còn lại thì không ai ngoài 3 người ấy thấy nó cười bao giờ, kể cả Kaishi- anh hai của nó.
Nửa năm, một quãng thời gian với nó không dài cũng chẳng ngắn. nó không tìm được tí gì về bản thân nó, không nhớ được một tí kí ức nào dù chỉ là một cái tên hay chỉ là một khuôn mặt thân quen. Nó như được sinh ra lần nữa. nhưng bản thân nó có muốn như thế không? Nó luôn tự hỏi bản thân mình như vậy. nó không biết trước đây nó như thế nào. Chỉ biết giờ đây nó là một tiểu thư, xinh đẹp, lạnh lùng, đi đâu cũng có người đi theo bảo vệ. cuộc sống này cũng không quá tệ. nhưng nó không thích cái cảm giác đi đâu cũng có người đi theo. Nó không phải là một đứa trẻ, không còn bé bỏng gì nữa. nó không phải không biết cách tự bảo vệ mình khỏi nguy hiểm. nhưng ba mẹ nuôi của nó thì luôn lo sợ, lo sợ nó sẽ gặp chuyện như đứa con gái của họ trước kia. Haizzz… thế là nó đi đâu cũng kè kè một đám vệ sĩ. Thật ra gọi là đàn em của ba nó thì đúng hơn. Hix…
bước lên chiếc xe sang trọng để đến trường. theo sau xe nó là hai chiếc xe khác cùng đám vệ sĩ. Bực mình quá. Chiếc xe dừng cách cổng trường một đoạn khá xa. Nó không muốn ngày đầu đi học đã bị mọi người chú ý. Nó thả bộ vào trường, không quên dặn không ai được đi theo nó. Mấy tên vệ sĩ ban đầu còn lưỡng lự nhưng rồi cũng phải sợ cái vẻ lạnh lùng cố hữu của cô chủ nhỏ nên không dám trái lời. không một ai dám đi theo nó mà chỉ dám đứng từ xa nhìn bóng nó đi khuất vào cổng trường. thấy không có sự cố gì mới lên xe đi về.
hôm nay là ngày đầu tiên nó đi học ở một ngôi trường mới. bạn bè mới. cái gì cũng mới. mọi thứ thật lạ lẫm với một con bé Việt Nam như nó. Đến tận bây giờ nó vẫn còn ngạc nhiên tại sao nó có thể nói tiếng Nhật chuẩn đến như vậy. cứ như nó là người Nhật thực sự vậy. không riêng gì nó mà mọi người trong gia đình mới của nó đều ngạc nhiên không kém.
Anh hai của nó mới 18 tuổi nên cũng học cùng trường với nó nhưng không đi học cùng mà đã đi từ sáng sớm bằng xe riêng vì cũng như nó: không muốn bị vệ sĩ bám theo.( từ giờ cho gọi anh hai nó là Kaishi, nó là Satomi cho tiện. tạm thời quên cái tên Vân Khánh và Thiên Kim nhá^^).
Satomi không ngạc nhiên khi thấy Kaishi nổi đình nổi đám ở trong trường. Kaishi đẹp trai, khuôn mặt luôn lạnh lùng như nó vậy. nhưng anh nó là một tay sát gái. Con gái vây quanh Kaishi nhiều không đếm xuể. Đủ mọi thể loại: đẹp có, dễ thương có, giàu có có, bình thường cũng có, ăn chơi có, hiền lành thì… kaishi không thích. Đám bạn gái của anh hầu như đứa nào cũng thuộc dạng con nhà giàu, ăn chơi có tiếng và đa phần xinh đẹp.
mới đặt chân vào cổng truường nó đã thấy anh nó bị một đám con gái vây quanh. Léo nhéo điếc cả tai. Nhìn mà ngứa mắt. nó tiến lại gần Kaishi, định chào một tiếng, dù sao cũng là anh em trong nhà tuy không chung dòng máu, do không cẩn thận nên nó lỡ dẫm phải chân một đứa con gái.
– xin lỗi. tôi không cố ý – nó nói bằng tiếng Nhật rõ ràng (đang ở Nhật mà)
– con kia mắt mũi mày để đâu thế hả? muốn chết à.- con bé kia lên tiếng **** nó tới tấp.
– tôi đã xin lỗi rồi. cô muốn gì đây? định đánh nhau chắc.- nó trả lời lạnh lùng. Nhìn thẳng vào mắt con bé kia.
– Mày dẫm vào chân tao rồi nói một tiếng xin lỗi là xong à. Mày không biết đang đụng tới ai hả? – con kia hất hàm vẻ kênh kiệu.
– rốt cuộc muốn gì hả?
– bẩn giày tao rồi. muốn tao tha cho thì cúi xuống lau sạch giày cho tao. Bằng không…
– nếu tao không làm thì mày định làm gì tao?- vẫn cái vẻ lạnh lùng, nó hỏi.
– mày muốn chết hả?- con kia bắt đầu tức tối.
xung quanh nó bắt đầu có tiếng xì xầm. mọi người có vẻ thích thú với cuộc trò chuyện của nó và con
bé kia.



Nó loáng thoáng nghe mọi người bàn tán. À. Thì ra nó vừa đụng tới nhị tiểu thư cuả một tập đoàn gì gì đấy mà nó nghe chả rõ. Con bé này nổi tiếng ngang ngược. mọi người có vẻ tỏ ra thông cảm cho nó. Kaishi anh nó nãy giờ đứng ngoài cuộc quan sát nó. Không chịu can thiệp vào. Anh muốn xem cô em gái nuôi của mình xử lí chuyện này như thế nào. Vả lại anh và nó cũng không hoà thuận lắm. nó lạnh lùng quá, mà anh cũng lạnh lùng không kém nên chả ai nhường ai bao giờ. Cứ như hai nam châm cùng cực thì luôn đẩy nhau vậy.
– xin lỗi tiểu thư. Tôi không biết nên đã mạo phạm. thế rốt cuộc bây giờ tiểu thư muốn thế nào.- không muốn gây chuyện ngay ngày đầu tiên đi học nên nó nói nhẹ nhàng.
– Tao nói rồi, cúi xuống lau giày cho tao đến khi sạch thì tao bỏ qua mọi chuyện. nếu không thì đừng trách tao ác.
– Nói thế nào nhỉ. Cái đó thì tôi không làm được nên xin lỗi tiểu thư nhé. Hay tôi mua cho cô đôi khác vậy? – nó bắt đầu thấy khó chịu vì thái độ của con bé kia nhưng vẫn rất bình thản.
– Tao không cần đôi khác. Tao muốn mày lau cho tao ngay bây giờ. Tao không muốn nói nhiều- con kia nói như ra lệnh cho nó....

Tags: angel s memoryangel s memory
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Trong tim tôi chỉ có cô thôi đồ ngốc
» Tôi Yêu Em, Cô Bé Ngốc Của Tôi
» Tôi yêu Anh mất rồi, tên sao chổi đáng ghét
» Tôi Muốn Gặp Lại Anh
» Thứ mà định mệnh gọi là tình yêu
» Thủ Lĩnh Không Muốn Nổi Tiếng
123456»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON