Sau khi anh nói xong thì bên dưới vỗ tay rào rào
- Tôi chẳng hiểu anh đang nói gì cả ?_ Nhỏ nắm chặt lấy tay áo sơ mi của anh mà lắc mạnh
- Đầu bã đậu thì hiểu cái gì ! Mau đi lấy cái gì ra đây cho tôi ăn đi!
- Anh…anh…_ Mặt nhỏ đỏ chót , trong lòng len lỏi sự tức giận. Cô giậm mạnh chân xuống nền gạch rồi rời đi
OA ! nhiều đồ ăn quá ! Mắt nhỏ sáng trưng , cầm nhanh lấy cái kẹp , và bắt đầu…..
- Cô ăn nhiều thật đấy ! _ Nhật Long khẽ nói, anh không khỏi phì cười . Anh biết con gái mà tham dự những bữa tiệc lớn thì họ sẽ rất giữ hình tượng , chứ không như cô gái này …
- Không phải chuyện của anh ! _ Loan tức giận ngắt lên, vì vừa nãy cô đã bị hắn suýt chắt đứt 1 ngón tay .
- Cô giận tôi như vậy sao ?_ Nhật Long lại mỉm cười , anh thực sự rất có hứng thú vs cô ….Huống hồ anh cũng muốn trả thù 1 người nào đó !
- Tôi không có ! _ Nhỏ nách qua người Long đi đến bên món gan ngỗng quay vàng ruộng
- Sao cô không nhìn tôi !
- Tại trông cái mặt của anh nguy hiểm quá ! Tôi cảm thấy không được an toàn! _ Nhỏ quanh ngoắt lại , chân thành nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Long
- ha…ha…ha_ Anh cười lớn , làm mọi người đều nhìn về phía họ
- Anh nín ngay cho tôi , mọi người đang nhìn kìa! _ Nhỏ Loan khẽ đưa tay nhéo vào cánh tay rắn chắc của anh
Bỗng đằng xa có người vẫy tay về phía cô
Xong luôn , cứ tưởng trốn trong góc này thì anh ta sẽ không phát hiện ra . Ai ngờ cái tên ôn dịch này lại cười to như vậy . Tức mình , lúc đi ngang qua Long cô đã cố tình giẫm mạnh vào chân anh bằng đôi giày cao gót
" Tôi sẽ lấy lại em từ tay của Thiên Kì"
……………………..
- Giỏi thật !
- Tôi đang đi lấy thức ăn cho anh mà ! _ Nhỏ ngây ngô nói , cô biết anh đang rất tức giận
Đúng lúc ấy …
- Thanh niên trẻ ! cậu rất có tài! _ Một người đàn ông ăn mặc hoa mĩ đi đến , tay cầm 2 ly rượu
- Không dám , tiền bối cứ nói quá !_ Thiên Kì đón lấy ly rượu khiêm tốn trả lời
- Chúng ta cùng cạn ly nào ! _ Người đàn ông hồ hởi đề nghị
- Thật xin lỗi , tôi đang bị đau dạ dày . Hay là để bạn gái tôi uống hộ !_ Anh liếc mắt về phía nhỏ, khẽ mếch miệng cười mỉm trông rất khủng bố
" Anh ta đang trả thù đây mà !" nhỏ nghĩ thầm , trong lòng không tự chủ được mà run lên
- Thế thì còn gì bằng ! _ người đàn ông đó chuyển ánh mắt lên người cô khẽ cười
Và rồi cô cũng phải uống hộ anh, từ lúc ấy trở đi mọi người cũng theo đó mà dần tiến đến chúc mừng anh . Đương nhiên cái đứa nô bộc như cô phải uống hết ly này đến ly khác
- Thế nào , còn chịu được không ?_ Thiên Kì nhìn vào khuôn mặt đỏ ửng , đôi mắt trong như nước mùa thu đa mơ màng khẽ quan tâm hỏi han
- Tôi không
sao, anh tự lo cho mình đi !_ Nhỏ nằm gục xuống cái bàn , thều thào nói
Anh không nói gì cả , chỉ lẳng lặng đi lên trên mục nói vài cái gì đó mà cho dù nhỏ vẫn cố ngóng tai len nghe nhưng vẫn chẳng hiểu gì
- Đi về thôi ! _ Thiên Kì đến bên cạnh nhỏ, khẽ nói
- Ưhm….
—————————–
Do say quá nên Thiên Kì đưa nhỏ về nhà mình , Anh đặt nhỏ lên ghế sô pha trong phòng khách rồi định đi pha nước chanh cho cô uống nhưng…..
Cô nắm chặt lấy ống tay áo của anh
- Bỏ ra !
- Không ! tại anh mà tôi thành thế lành, mau đi rót nước lại đay cho tôi ! _ Loan hùng hồn ra lệnh , có lẽ rượu đã làm cô trở lên bạo hơn
- Uống ! _ Thiên Kì giọng lạnh nói , rồi anh đến bện cạnh nhỏ ngồi
- Ê, sao anh lại đẹp trai vậy ?_ Sau khi uống xong nhỏ chuyển hướng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn mĩ của Thiên kì
- Không biết !
- Anh thấy tôi thế nào, liệu tôi có quyến rũ được anh không ?_ Bỗng nhỏ nhớ đến câu nói của Kiều Giang, trong lòng dâng lên sự tức giận
Chả lẽ không ai thích cô sao ?
- Với bộ dạng hiện giờ của cô à? Tôi nghĩ điều đó sẽ không thể !_ Không thèm nhìn nhỏ , anh khẽ với tay lấy chiếc điều khiển trên bàn
- Anh..anh…Tôi không tin_ Cô tức giận hét lên, 1 tay đưa lên kéo 1 bên tay áo xuống rồi khẽ đưa tay mân mê cúc áo trên người anh
- Cô thôi làm loạn nữa cho tôi! mau đi ngủ đi _ Thiên Kì đẩy mạnh cô ra
Nhưng hành động của anh càng làm kích thích sự hiếu thắng của cô . Không dừng ở đó , Loan khẻ nhổm người về phía trước rồi đặt 1 nụ hôn thật nồng nhiệt lên môi anh . Anh không phản ứng gì , cứ để nguyên cho cô làm loạn. Nhưng bàn tay cô lại không an phận , nó cứ di chuyển khắp nơi trên ngực anh ….
Anh bực mình khẽ gắt lên….
- Cô có biết mình đang làm gì không ?
Dường như nhỏ đã chìm đắm trong nụ hôn. Cô không nghe thấy lời cảnh cáo của anh
1 lúc sau : cô đã được anh đưa lên phòng của mình. Môi anh mơn trớn da thịt non mềm của cô , chiếc váy bông trắng đã được cởi ra 1 cách nhanh chóng …..
- Em rất đẹp !
- ưhm_ theo phản xạ nhỏ đáp lại , nhỏ không hề hay biết là mình đã miệng sói
…………………..
- anh yêu em ! Thiên Kì thì thầm vào tai cô
……………………………..
Sáng hôm sau , từng tia nắng nghịch ngợm không ngừng rọi vào phòng. Cô gái nhỏ khẽ cựa mình tìm 1 tư thế ngủ thật thoải mái .
Cảm giác toàn thân như bị rời hết từng bộ phận ra ….
Lạnh! tựa như cô không mặc quần áo vậy !
Từ khi nào cô lại có thói quen đi ngủ lại không mặc quần áo….
Giật mình …
Cô khẽ mở ti hí mí mắt ….
Một khuôn mặt nhất ư là đẹp đang ở đối diện vs cô.
Cảm giác được da thịt trần trụi tiếp xúc vs nhau…
Cô khóc không ra nước mắt , từng thước phim ngày hôm qua dần trở lại
Là là là cô cường bạo anh
Cố lết cái thân đau nhức , cô nhặt chiếc váy mặc vào rồi chuẩn bị chạy trốn.
Cô nhìn lên giường nơi có người con trai tuấn mĩ mà cô đã dâng hết sự trong trắng cho anh mà khẽ thở dài …
Sự việc ngoài ý muốn xảy ra ,liệu anh có còn gặp cô nữa không hay là….?
Có lẽ đây là lần cuối , cô nhìn thấy anh ….
" Cạch "
Người con trai trên giường khẽ mở mắt ……trong đầu anh đang suy tính gì đó , môi mỏng bất giác vẽ nên 1 nụ cười tươi
Bạn đang đọc truyện tại Doisuytinh
Chiếc xe ôtô ford lướt nhanh trên đường cao tốc . Trông xe vang vọng chỉ độc 1 tiếng cười hả hê….
- haha…
- Ê anh thôi ngay cái điệu cười đó đi được không ?_ nó nhìn chằm chằm vào người thanh niên hoàn mĩ trước mặt mình , tức giận hét to lên
- Công nhận bông hoa chuối này đẹp thật ! _ Quân khẽ liếc nhìn sang bên cạnh nó, miệng không nín được cười
Nó tức đỏ hết cả mặt
*Hồi tưởng :
Chả là , mấy hôm trước nó cùng Quân ở lại cái làng ven sông đó chơi vài hôm . Ai dè có 1 sự việc hết sức buồn cười xảy ra
- Anh Cẩn , anh đến gặp em có chuyện gì vậy ?_ Nó khẽ giọng hỏi , Anh Cẩn là người hơi kì dị, nhưng lúc nó ở đây thì anh đã giúp đỡ rất tận tình
- Anh….anh..thích em , em cầm cái này đi ! _ Cẩn e dè nói và rồi anh đưa ra 1 bông hoa …..
Đó là hoa chuối….
Lần đầu tiên có ngườitặng hoa cho nó
Nhưng người đó tỏ tình mà lại tặng hoa chuối .
Thật là dọa tinh thần nhau mà !
Nhưng chuyện chưa dừng ở đó .
- Anh tặng em cái này nè ! Anh muốn tình yêu của mình sẽ sáng như cái đèn tuýp này _ Anh Cẩn rút 1 cái bóng đèn dài giơ ra trước mặt nó
- Dỡ ….bóng đèn bị cháy thì sao? _ Nó lắp bắp hỏi, khuôn mặt đang dần chuyển sang màu trắng xanh
- Không sao , anh đã đem cả 1 thùng đến đây rồi ! _ Cẩn hồn nhiên bê 1 thùng đèn mới tinh ra
Vừa nhìn thấy thùng bóng đèn thì mắt nó đã khép lại.
Nó ngất đi !
…………………
* Hiện tại :
Quân vẫn đang cố nhịn cười , còn cô thì vẫn đang rất tức giận .
Chiếc xe lao rất nhanh trên đường cao tốc , lục chốc sau nó và Quân đã đứng trước cửa nhà .
" Cạnh "
- Anh cần hộ em với !_ Nó gọi theo , 2 tay đang ôm 1 đống đồ
- Anh chỉ cầm hộ em hoa chuối thôi! _ Quân mỉm cười trêu chọc cô
- Anh chết đi ! _ Nó ném luôn hoa chuối về phía Quân
……………………
- Vào đây uống nước đã ! _ Nó hồ hởi mời khách
- Á ….sao em…._ Nó trợn tròn mắt lên khi thấy Thiên Kì đang ngồi bất động trên ghế sô pha
- Điếc tai quá ! _ Thiên Kì gắt lên
- Chị tưởng em không có ở nhà chứ ! _ nó thờ phào , khẽ tiến đến lại gần Thiên Kì
- Sao anh chị về sớm quá vậy? _ Thiên Kỳ lười biếng hỏi, anh chỉ chằm chằm nhìn vào sợi dây chuyền có hình cỏ ba lá
- Sao em lại có sợi dây chuyền này vậy ? _ nó định giật , nhưng mà Thiên Kì rất nhanh tay , chỉ cần 1 đường cơ bản là chiếc vòng đã nằm gọn trong túi quần anh . Chiếc vòng giống hệt của nhỏ Loan
- Nhặt được
- Thế thì em đưa cho chị đi , chắc đó là của nhỏ Loan rồi. Mấy tháng nay ngày nào nó cũng bỏ ra 3 tiếng để đi tìm đây
- Được bà gọi cho cô ta đi , mấy ngày hôm nay tôi không thấy cô ta đi học_ Thiên Kì khẽ nói , mấy ngày nay cô toàn trốn anh thôi
- Ưhm, để chị hỏi nó thử xem _ Nó vẫn hồn nhiên trả lời mà không biết rằng câu nói của thằng em mình ẩn ý rất nhiều tình cảm
tút….Tút…
- Alo
- Tao nè
- Biết rồi , mà 1 tháng nay mày đi đâu vậy_ Loan
- à , tao đi chơi ! mà sao dạo này mà không đi học vậy ?_ nó đổi chủ đề
- tao…tao….
- Làm sao mày nói tao nghe xem nào! _ Nó nghe giọng con nhỏ bạn ấp úng mà trong lòng dâng lên nỗi lo lắng . Nhưng đúng lúc ấy thằng Thiên Kì lại cướp máy rồi phóng ra ngoài luôn
- Ê, sao em lại…._ Nó vừa hét lên đã bị bàn tay to lớn của Quân bịp vào
Quay lại cuộc đối thoại giữa nó và loan nhưng bây giờ được thay bằng loan và Thiên kì
- tớ…tớ không dám đi học nữa đâu! _ Loan nhỏ giọng nói , thực sự cô không còn mặt mũi mà gặp thiên Kì nữa rồi
……đầu dây bên kia vẫn im lặng
- À mà mình đổi số rồi !
- Rất tốt ! em còn muốn lấy sợi dây chuyền nữa không ?_ Thiên KÌ nhẹ nhàng nói. Hiện giờ trong lòng anh rất tức giận . Cô dam không gặp anh , đã thế còn thay cả số điện thoại nữa
- Anh…anh.._ Giọng nói sợ sệt của nhỏ Loan vang lên
- Quán trà sữa violet đường XX . tôi đợi em ở đó ! _ Nói xong Thiên kì tắt máy luôn
* Tại quán trà sữa violet:
Mọi người trong quán chen trúc nhau thì thầm to nhỏ , họ rất muốn đến gần chỗ anh chàng đẹp trai đó ….
Ít phút sau :
- Em để tôi đợi lâu thật đấy ! _ Thiên Kì cười nhẹ khi thấy Loan đang chuẩn bị ngồi trên chiếc ghế đối diện mình
- Chiếc vòng đâu !
- Đây là thái độ gì vậy ? Có phải em không muốn lấy lại nó không ?_ Thiên Kì giờ chiếc vòng ra trước mặt khẽ đưa đi đưa lại trước mặt nhỏ
- Anh muốn thế nào thì mới giả chiếc vòng cho tôi ! _ Nhỏ nhìn chằm chằm vào chiếc vòng có hình cỏ ba lá , nước mắt như trực muốn trào ra . Đây đúng là chiếc vòng của cô rồi .
' Mẹ à con đã tìm thấy chiếc vòng rồi' nhỏ khẽ nói trong lòng
- Nói chuyện của chúng ta đi ! _ Thiên Kì nhìn vào khuôn mặt nhỏ chậm rãi nói
...