watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 07:52,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 5450

Bí mật tình yêu phố angel


» Đăng lúc: 08/03/15 14:11:49
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

“Thể thao thì trường mình number one còn gì, trường Sùng Dương thua là cái chắc…” Hiểu Ảnh lại quay xuống hóng hớt.


“Hay lắm!” Tô Cơ vỗ đốp một cái xuống nàng, quên béng mất là nàng ta đang ở trong lớp học.


“Kít!” Thầy giáo giật bắn mình, cục phấn đang viết gãy làm đôi, bảng đen hiện lên một đường nguệch ngoạc.


“Oái…” Tô Cơ biết mình lỡ miệng, gãi gãi đầu, “Thưa thầy, em xin lỗi, ban nãy em nghe thầy giảng nhập tâm quá nên buộc miện nói ra. Ơi, tự nhiên em thấy chóng mặt quá, thầy cho em lên phòng y tế nằm nghỉ



nhé…”


Tô Cơ vờ vịt lảo đảo, tự người về phía tôi, tóm lấy tay tôi đặt lên tay của nhỏ ta.


“Ơ… thưa thầy, để em dìu bạn ấy lên phòng y tế.” Nhân lúc thầy chưa kịp phản ứng, tôi dìu Tô Cơ đi mất dạng.


Tôi nghe thấy giọng nói rất nghĩa khí của Hiểu Ảnh: ‘Thưa thầy, đường đến phòng y tế xa lắm, lại nguy hiểm nữa, để em đi theo hộ tống hai bạn!”


Xỉu… trình độ “mè nheo” của con nhỏ này ngày càng cao thủ.


TWO


“Sao đột nhiên bà lại…”


Thấy đã thoát khỏi tầm mắt của thầy giáo, tôi định chất vấn Tô Cơ, ai dè nhỏ ta túm chặt vai tôi.:


“Kim Nguyệt Dạ chính là thiên thần mà bà kể đúng không ?”


“Hắn là thiên thần cái nỗi gì… Thằng cha mặt người dạ thú!” Tôi nghiến răng ken két. Nếu như không phải muốn giữ hình tượng thục nữ của mình, tôi đã cho tên đó xơi quyền cước rồi.


“Tốt lắm!” Tô Cơ gầm ghè, “Bà có biết tôi giận đến mức nào không? Chuyện giữa mẹ tôi và hiệu trưởng trường Sùng Dương tôi chẳng biết gì hết, nghĩ lại mà tức! Tôi là con gái của bà cơ mà!”


Tôi cảm thông nhìn Tô Cơ. Nói thật, hiệu trưởng trường Sùng Dương với tên Kim Nguyệt Dạ đó tính giống y như lột.


“Hựu Tuệ, tôi đã suy nghĩ kỹ cả đêm qua rồi!” Tô Cơ thẳng thắn đáp. “Bà còn nhớ hôm qua bọn họ nói gì không ?”


Hôm qua ?


“Từ từ đã, tại sao tôi lại phải đồng ý ? Có đánh cược gì không ?”


“Nếu như năm nay trường anh thắng, Minh Đức tùy anh định đoạt!”


Tô Cơ nhìn mặt tôi đang thộn ra nhớ lại chuyện hôm qua liền nói:


“Quên hôm qua họ bàn gì rồi à? Chỉ cần tụi mình thắng trường Sùng Dương, Sùng Dương phải hoàn toàn nghe theo sự sắp đặt của Minh Đức. Vì thế bà nhất định phải thắng, không được phép thua!”


Hiểu Ảnh hết nhìn tôi rồi lại nhìn Tô Cơ, sau đó lao đến ôm chặt tụi tôi:


“Hựu Tuệ pro như thế thì làm sao có thể thua được. Cố lên, cố lên, hi hi!”


Con nhỏ này… thật không hiểu nổi sao lúc nào nó cũng lạc quan thế nhỉ…


“Hi…baby… có chuyện gì mà em vui thế?” Giọng nói cùng mùi nước hoa thoang thoảng từ sau lưng khiến tôi sởn gai ốc.


Quả nhiên, tên Anh Cảnh Ngạn đi đằng sau Kinh Kong, tay còn cầm một bó hoa bách hợp, đang nháy mắt đưa tình lia lịa với tôi…


Má ơi, chẳng thể hiểu nổi tại sao bọn con gái lại phát cuồn vì hắn nhỉ ? Trong mắt tôi, hắn chẳng khác nào một con khỉ bị “chập cheng”


Anh Cảnh Ngạn bước đi uyển chuyển đến chỗ tôi, mũi hắn cách mặt tôi chỉ có 1 mm, làm tôi ớn đến nỗi định vứt bỏ hình tượng thục nữ, ba chân bốn cẳng chạy thục mạng.


“Baby Hựu Tuệ, nghe nói sáng nay em bị gọi lên phòng hiệu trưởng ?”


“Ơ… Anh Cảnh Ngạn, cũng chẳng có gì đâu!” Ngươi chết đi, ai mượn ngươi nhiều chuyện!


“Ồ… ha ha ha ha, baby ngượng hả ? Không sao! Anh biết em sợ các nữ sinh khác ghen tỵ với mình chứ gì ? Đừng lo, anh sẽ bảo vệ em!”


Chúa ơi, ngài ném hòn đá xuống cho thằng cha này chết tươi hộ con!


“Cô Bạch Ngưng muốn em đối phó với trường Sùng Dương phải không ?” Anh Cảnh Ngạn lại tiến sát về phía tôi, tôi lùi vội về phía sau.


“Anh…” Sao hắn lại biết nhỉ ?


“Yên tâm đi! Có anh đây, em khỏi lo! Anh là thiên thần hộ mệnh của em…”


Dứt câu, hắn gài một bông hoa bách hợp lên tóc tôi, quay người bước đi yểu điệu. Tên King Kong kia lại chạy theo bám đuôi. Mỗi bước đi của King Kong như làm rung chuyển cả mặt đất.


“Hắn nói gì thế ?” Tô Cơ nhăn mặt nhìn tôi.


“Anh ta đẹp trai quá… nhưng anh chàng lạnh lùng, ít nói hôm qua còn đẹp hơn nhiều!” Hiểu Ảnh đang nói đến Lý Triết Vũ sao ? Lần đầu tien tôi gật đầu đồng ý với Hiểu Ảnh.


“Haiz! Người kỳ quặc năm nào chả có, nhưng năm nay hơi bị nhiều…” Tôi lắc đầu ngao ngán, không trả lời câu hỏi của Tô Cơ.


“Anh Cảnh Ngạn là hot boy trường ta đó. Hựu Tuệ, không ngờ bà đào hoa gớm! Hay là đi coi thầy bói phán một quẻ xem sao!”


Bói…


“Nhà tiên tri” Lý Triết Vũ từng nói là tôi sẽ gặp một người quan trọng nhất trong cuộc đờ. Cầu trời đó không phải là Anh Cảnh Ngạn.. Có chết tôi cũng chẳng thèm.



Nhưng nói đi nói lại thì nếu được phép lựa chọn, tôi mong người đó sẽ giống như Lý Triết Vũ, vừa trầm tính lại có chừng mực. quan trọng nhất là cậu ta từng giúp tôi.. Những tên khỉ tầm thường khác sao có thể so sánh được.


Tiếc là cậu ta lại thân với kim Nguyệt Dạ và t6en đầu heo Lăng Thần Huyền. Không hiểu bọn họ hợp nhau ở điểm nào…


Khoan đã! Người quan trọng nhất đời tôi không phải là Kim Nguyệt Dạ đấy chứ ? Oh no, hắn là khắc tinh của đời tôi thì có.


Bây giờ không phải là lúc nghĩ linh tinh, cô Bạch Ngưng giao trọng trách gánh vác tương lai của trường Minh Đức cho tôi. Việc quan trọng lúc này là ngĩ các đánh bại trường Sùng Dương và tên Kim Nguyêt Dạ.


Xem ra, những ngày tới đáng mong đợi lắm đây! Hơ hơ, Kim Nguyêt Dạ, mi cứ chờ đấy!
THREE


“Tụi… tụi mình phải đến đây thật sao ?” Dù bị Hiểu Ảnh và Tô Cơ lôi đến chỗ này, tôi vẫn gân cổ lên hỏi. Vì từ lúc đi đến đây, mắt phải tôi cứ máy liên tục, cái này nhất định là điềm chẳng lành! Chưa được bao lâu…


Lần máy mắt thứ nhất, một người đang yêu ngây thơ như tôi bị tên Tiểu Vũ độc ác từ chối thẳng thừng, tâm hồn non nớt đã bị tổn thương.


Lần máy mắt thứ hai, bố tôi nghe thấy tin đội bóng mình y6eu thích thắng lơn, sướng đến mức lái xe ẩu suýt thì mất mạng, nằm viện hết nửa năm.


Nghĩ đến đây, tim tôi vốn thấp thỏm không yên lại càng đập mạnh hơn. Tô Hựu Tuệ, mày là nhân tài gánh trên vai trọng trách của trường Minh Đức, sao có thể làm chuyện thiếu iốt như thế ? Đêm hôm không ngồi lo học mà lẻn vào trường Sùng Dương, thậm chí trèo tường vào!


Nếu như bị học sinh hay giáo viên trường Sùng Dương phát hiện thì mày không những thân bại danh liệt mà còn làm trường Minh Đức mất mặt lây.


“Tô Cơ, tôi thấy… lần này chúng ta hơi hấp tấp, hay là…”


“Lắm chuyện! Đã đâm lao thì phải theo lao chứ, bà có định trèo hay không ?” Tô Cơ trừng mắt nhìn tôi. “Khó khăn lắm tôi mới có được ‘ bản đồ thánh địa tình yêu bí mật của trường Sùng Dương’! Lại còn có nguồn tin chính xác là hôm nay Kim Nguyệt Dạ hẹn hò với ai đó, chỉ cần tụi mình bắt được quả tang, rồi đem chuyện này uy hiếp hắn… Hê hê hê, đúng là diệu kế!”


Ôi, nhìn con hổ cái nhe nanh giơ vuốt trước mặt, tôi không còn nhận ra bà bạn Tô Cơ của mình nữa. Nhưng… biết đâu nhân cơ hội này hủy mấy bức ảnh mất hình tượng trong di động của hắn!


“Hi hi… hay quá đi! Cứ như trò cảnh sát bắt trộm ý nhỉ…”


“Suỵt, be bé cái mồm thôi!”


“Suỵt, bà điên à…”


Tôi và Tô Cơ gõ vào đầu Hiểu Ảnh. Sau đó ba người bọn tôi bắt đầu len qua bụi cỏ cao đến nửa người.


Nơi đây là đầu phố Angle, Sùng Dương và Minh Đức lấy số 23 phố Angle làm mốc, xây một bức tường cao hơn một mét ngăn cách hai trường. Bức tường này kéo dài tới tận chân núi. Một trong bốn cảnh đẹp của trường sùng Dương chính là “Khe cỏ tình nhân”, nằm ngay dưới ch6an núi, cách trường Minh Đức chỉ có một bức tường.


“Khe cỏ tình nhân” thực chất là một khu đất vẫn chưa được xây dựng gì hết. Vì rất ít khi có người đến quét dọn nên cỏ mọc dày đặc, xung quanh chỉ có mấy cây đèn mờ ảo. Không biết từ lúc nào, nơi đây trở thành điểm hẹn hò lý tưởng
của các cặp đôi trong trường.


“Hơ ? Người đâu ?” Lần đầu tiên tham gia rình mò, Hiểu Ảnh sướng đến nhảy tưng tưng, quên mất mục đích đến đây làm gì!”


“Ngồi yên!” Thấy Hiểu Ảnh đang huơ chân múa tay, tôi túm chặt lại, “Bà muốn chết hả! Nếu bị phát hiện là toi cả lũ bây giờ…”


Minh Đức và Sùng Dương từ trước đến giờ không qua lại với nhau. Kể từ khi công bố hai trường bước vào cạnh tranh, không khí lại càng căng thẳng hơn. Kế hoạch tuyệt với này của chúng tôi mà bị phát hiện thì…


Thời gian chậm như rùa bò, mới có mười phút trôi đi thế mà ba người bọn tôi ngồi trong bụi cỏ có cảm giác dài cỡ mười năm. Bốn bề vẫn lặng ngắt như tờ…


“Cỏ mọc cao qua, đèn thì tù mù, xem thế quái nào được…” Tô Cơ điên máu gạt phăn đám cỏ bên người. “Chán thật…”


‘Chẳng… chẳng có gì hay ho cả, hay tụi mình quay về đi…”


Tôi có linh cảm chẳng lành, định đánh bài chuồn.


“Gâu gâu…Grừ… Gâu gâu gâu…”


Chó ? Tiếng chó sửa ? Nghe giống như tiếng chó dại mấy ngày m=nay chưa được ăn gì! Ở đây có chó dại sao? Tụi tôi hốt hoảng nhìn nhau, hét như còi, nhảy dựng lên…


“Á aaaaaa!”


“Chó! Chó dại cắn người…”


“Bình tĩnh! Chó đâu ? Chó đâu ?”


Rừng cỏ đang tĩnh lặng bỗng nhốn nháo cả lên, khắp nơi có bao nhiêu người ùa ra, nam sing nữ sinh đủ cả. Hóa ra rừng cỏ hoang vu này lại có nhiều người đến đây hẹn hò gớm. Má ơi, cảnh tượng hoàng tráng quá!


Oái, bây giờ không phải là lúc nghĩ viễn vông! Cách không xa có ánh đèn pin sáng chói chiếu rọi.


“Đứng im, không được nhúc nhích, bị bắt quả tang rồi nhé!” Giọng nói của một người phụ nữ nghe có vẻ rất đắc ý vọng lại. “Cách này của hiệu trưởng Thôi quả là diệu kế, lần này đừng hòng chạy thoát!”


Mắt tôi đã kịp thời thích ứng với ánh sáng, nhìn thấy một người phụ nữ trung niên tay xách máy cát-sét. Chiêu này đúng là độc thật!


“Mau đưa thẻ học sinh ra đây, tối không lo học, chạy đến nơi này yêu với chả đương! Mới nứt cái mắt ranh đã bày đặt hẹn hò” Cô tóm được mấy học sinh


không may sa bẫy, phê bình như tát nước vào mặt.


Thôi chết… nếu như cô ta biết tụi tôi là học sinh trường Minh Đức…


Tô Cơ ơi là Tô Cơ, cái gì mà biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng! Lần này thì tẽn tò nhé, tự đưa đầu vào miệng cọp.


Chúng tôi liếc mắt nhìn nhau, ngay cả đứa đầu óc chậm tiêu nhất là Hiểu Ảnh cũng biết phen này nguy thật rồi. tôi tưởng tượng ra ngày mai tên chúng tôi sẽ bị bêu lên tờ thông báo dán trên tường số 23 phố Angle.


“Tô Hựu Tuệ, Bạch Tô Cơ, Khâu Hiểu Ảnh, khép vào tội phản trường cầu vinh!”


“Oan quá, bọn em bị oan mà…”


“Người đâu, lôi ba con nhỏ này ra ngoài đánh đến chết thì thôi, sau đó treo xác lên cửa trường Minh Đức để người khác lấy làm gương!”


Không! Tôi không muốn chết mà không nhắm mắt! Tôi không phản bội!


“Chạy mau…” Đang lúc rối như tơ vò, ai đó hét lên một tiếng, mọi người bỏ chạy toán loạn.


Tô Cơ, Hiểu Ảnh cũng hùa vào cùng đám đông, chẳng thấy tăm hơi đâu. Làm sao bây giờ ? Mà thôi, cứ thoát nạn cái đã rồi tính sau! Nghe thấy giọng người phụ nữ kia mỗi lúc một gần, tôi nhắm mắt nhắm mũi lao như điên.

...
Tags: bi mat tinh yeu pho angelbi mat tinh yeu pho angel
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON