watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 20:06,Ngày 27/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 4089

Cá cược nhé. Anh sẽ phải yêu em


» Đăng lúc: 11/03/15 13:36:13
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

– Cứ thư đi rồi em sẽ biết!
Anh buông cổ cô ra đúng lúc cô có thể sẽ tắc thở mà chết. Lại là vì con nhỏ đó, thật đáng ghét. Maỳđừng tưởng sẽ được bọc trong cái vỏ đấy mãi, chờ đi rồi sẽ có ngày tao hạ gục mày, đồ hồ ly tinh.
– Khụ..khụ…Anh cũng sẽ phải trả giá đó! Trương Bảo Duy!
Đôi mắt cô, một con mắt đã bị thù hận vấy bẩn. Từ khi nào ư? Cô cũng tự hỏi mình thế. Từ lúc yêu hắn. Tại sao ư? Vì số mệnh đã an bài như vậy rồi (là tác giả mừh)
~*~*~*~*~
– Tôi chảy mồ hôi rồi, lau cho tôi đi.
Có một buổi sáng mà nó phải nghe hắn sai bảo đến trăm lần. Nào là hắn ném cái bút xuống bắt nó nhặt, rồi lại làm hỏng bút để nó đi mua giờ lại là bắt nó lau mồ hôi. Đúng là tên này nóng lạnh thất thường, bệnh của hắn không biết là bị con virut nào xâm nhập mà lên cơn vô tổ chức thế này. Nhưng còn đỡ hơn nếu hắn nói muốn ăn cơm. Nghĩ thôi mà rợn tóc gáy.
Nó rút trong túi áo ra một chiếc khăn tay mới tinh màu trắng, phải dùng cái khăn này tiếc ghê nhưng thôi, đút cơm cho hắn còn ghê hơn. Vậy mà cái tên khốn ấy đâu có chium để yên cho nó, cứ cố tình ngẩng cao cổ len khiến nó phải dướn người hết cỡ mới với tới cái bộ mặt dày nghìn cm kia. Thế mà nó lại chẳng để ý khoảng cách giữa 2 người họ đang rút ngắn dần.
Nhưng có người thì lại rất để ý. Mùi hương toát ra từ nó thật dễ chịu, giống như mùi sữa tắm trẻ em vậy, thơm mà dìu dịu. Cả bàn tay của nó nữa, mềm mại đến khó tả. Hắn lại không tự chủ được lôi nó vào lòng mình khiến toàn bộ cơ thể kia nằm gọn trong ban ftay của hắn. Cả đám học sinh ngơ ngác, không biết nên nhìn nữa hay không. Ai lại đi bỏ cái cảnh hot này mà ai lại ngu đi dây với công tử như hắn. Thôi tóm lại là việc ai người nấy làm. Kể cả thầy giáo cũng giả câm giả điếc mà tiếp tục giảng bài, ôi sao số mình lại gặp phải cái loại học sinh chả ra thể thống cống rãnh gì thế này?
– Hôn tôi đi- Hắn thì thầm vào tai nó.
– Điên….điên..hả?- Nó sửng sốt trước câu nói của hắn. Làm ơn tah tôi đi thiếu gia, anh mà nói câu này với lũ con gái kia thì bọn chúng sẵn sàng nhưng tôi chả có hứng đâu nhé.
– Nếu em hôn tôi tôi sẽ cho em 100 triệu- Hắn đánh trúng vào tim đen của nó.
Tiền đó! 100 triệu lận cộng với 20 triệu của tên kia là đã có 120 triệu ha ha. Nhưng có nên hôn không?
Vài lời:
Ôi tiền, không biết nó có hun hay không nhỉ?
để nó hiểu là nó vừa bị đá đểu.'' Ừ đấy tôi ham cả từ ngữ lẫn tiền đó, anh làm gì được tôi nào? Lêu lêu''
– Nghĩ gì thế?- Hắn nhìn nó cứ ngoác cái miệng ra có vẻ tò mò hỏi.
''Hơ. Thế mà mình tưởng cái tên này đọc được suy nghĩ chứ. Cũng chỉ thé thôi cún à''. Nó không đáp mà quay lên nghe cô giảng bài. Mà cô giảng cái gì nó chả biết. Tại sao ư? Nó đang học trước tuổi 1 lớp mà.Mà còn nguyên nhân thì vì cái tên đang nhìn chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống nó vậy.
– Cô..
– Này! Tại sao lại cho tôi học lớp 12? Làm tôi chả hiểu gì cả?- Không để hắn tức giận nó ''gián tiếp đấm'' một phát vào miệng hắn.
– Chắc chứ?- Đôi mắt nâu nheo lại, khóe môi cong lên.
''Chắc chứ?'' Nó đơ ra một lúc. Chắc chứ nghĩ là sao? Chắc là nó không hiểu hay không à? Hay…nếu có ở lớp 11 nó cũng chả hiểu. Tên….tiểu tử thối….Tiền! Tiền! Trước mặt nó là 500 triệu đấy, mà nó thì sẽ chẳng bao giờ làm đau tiền cả.Thế là nó lại ngó lơ hắn, quay lên nghe cái tiếng Tây Tàu gì gì đó.
Hắn cứ ngắm nó. Không mê mẩn. Không cuồng dã. Đơn giản là nhìn, nhìn một cách hận và yêu. Hắn không biết tại sao mới gặp nó vài ngày mà lại yêu nó được hay chỉ là lòng hận thù trong tâm thâm quá lớn đã khiến hắn bị ngộ tưởng. Đôi mắt hắn đột nhiên sẫm lại, tại sao trên gương mặt đó lại có ''thứ đó''…Căm ghét! Tôicăm ghét gương mặt em….
~*~*~*~*~*~
– Cứ thế nhé! Nếu để sơ suất thì lấy súng bắn lên đầu mình.
Ngọc Anh gập điện thoại lại. Thế là kế hoạc của cô đã hoàn thành. Không có anh thì nó vẫn có thể thực hiện. Mà chưa chắc, biết đâu lúc đó anh lại đồng ý. Tình yêu đâu ai biết trước được.
Cô sẽ không bao giờ hối hận, hối hận vì đã dành lại anh. Trái tim anh, dù có bang lạnh thì nhất định sẽ có lúc mềm yếu. Nhưng dù nó không dành cho cô thì cô cứ mặc kệ, điều quan trọng là cô yêu anh. Chỉ cần như vậy. Nếu anh phát hiện ra có giết thì cô cũng bằng lòng. Yêu là liều thuốc độc.
[ Yêu, để rồi làm khổ nhau
Yêu, để rồi mỗi đứa một nơi
Yêu, để rồi trái tim rạn nứt
Nhưng em không hối hận vì đã yêu anh…..
……………………………………………
Đọc truyện teen hay nhất tại yeutruyen365.wap.sh
……………………………………………
Tiết 5, mặt trời lên cao. Những tia nắng nóng nực chiếu xuống khiến cho cái không khí sắp bước vào mùa thu bin ''thái hóa''. Nó ngồi ngao ngán, tại sao cô giáo lại ru ngủ trong giờ học thế này? Lại còn vẽ nốt nhạc trên bảng trong giờ Toán nữa chứ? Híc! Ước gì giờ có một cái gối nhỉ. Thượng đế ơi, giúp con.
– Au!
Nó đang thực hiện màn cầu khò của mình thì từ đâu một cục tấy bay vào mặt nó. Đã thế cái tên chủ mưu còn ngồi nhìn nó thản nhiên, nào nào, dịu dàng là đức tính của mình. Nhịn đi, 1 điều nhịn là 9 điều lành. Cố kéo 2 mép của mình nên, nó dùng giọng nhẹ nhàng nhất có thể cười tươi nói với hắn.
– Có chuyện gì thế anh?
Hắn nhìn nó, một cái nhìn giống sinh vật lạ. Sao nghe lũ con gái kia nói thì hắn thấy giống như tiếng muỗi vo ve còn nó thì giống…..tiếng sấm ngang trời. Đôi lông mày rậm rạp nhíu lại. Con mắt nâu lóe lên nhưng tia khó hiểu.
– Được tôi hôn sướng quá nên dồ hả?
''Rầm''. Nó nghe thấy một khối đá có ghi mác hàng chất lượng cao 1000 tấn đang rơi thẳng xuống đầu mình. Hắn vừa nói gì thế? Xem ra không chỉ nó muốn ngủ mà cái tên tảng băng di động cũng thế, chưa ngủ đã chịu mơ rùi. Thôi nào, hãy nhớ đến con số kia mà phấn đâu. Cứ coi như lời c-hó sủa là tiếng đàn đi. Ok!
Nghĩ vậy,nó cúi mặt xuống giống như đang e thẹn. Nhưng nếu như ai mà nhìn thấy cái mặt nó bây giờ chắc xỉu luôn.
– Hơ! Co ngại theo kiểu độc đấy nhỉ! 2 má cứ xám xịt lại vậy.
Đôi môi kia lại quen thuộc nhếch lên, bàn tay vuốt ve con dao dọc giấy trong tay. Sắc bén.
Nó hùng hổ ngẩng mặt nên định hiện nguyên hình nhìn thấy anh bạn sáng chói kia lập tức bao nhiêu từ ngữ bay đi đâu hết. Nó nuốt khan, không phải như nó nghĩ chứ? Không đâu! Không đâu! Hắn là con người mà. Chắc sẽ không làm chuyện đó đâu!
– Nó đẹp không?- Hắn liếc nó thấy sự sợ hãi trên khuôn mặt người con gái đó trong lòng khẽ nhói lên. Không. Hắn rất vui, sở thích của hắn là hành người khác mà sẽ không có chuyện hắn đau lòng vì người khác. Không1 Tất cả chỉ là ngộ nhận.
– Anh…Anh định làm gì?
Nó lắp bắp hỏi hắn. Con dao đang từ từ tiến gần lại mặt nó. Chiếc lưỡi sắc bén như con quaí vật muốn nuốt trọn lấy nó. Hắn chú ý từng cử chỉ nhỏ của đối phương, đôi mắt xanh lam đang run sợ.
– Làm gương soi cho cô!
Sock! Nó thực sự quá sock. Tên này biến thái về mọi mặt rồi. Có ai đời lại lấy dao làm gương soi không? Phù! May quá.
– Thế mà t..em cứ tưởng…
– Tưởng gì?
– Tưởng anh tự kết liễu dòng họ Hoắc.
Giờ thì đến gương mặt hắn xám ngoét. Con nhỏ này dám đá
đểu với hắn cơ đấy. Cũng to gan lắm chứ nhỉ. Nhưng sao lại không thấy bực tức nhỉ?
– Tý nữa tôi muốn ăn cơm.
Hắn vừa nói vừa cười gian tà khiến nó muốn rớt cả tai ra. Ten này…đúng là đồ…đồ cáo già thích bắt nạt con gái nhà lành mà. Nó cười gương rồi quay mặt lên bảng, cố gắng nghe cái công thức rối tùm lum kia. Du` có cực mấy cũng không bằng caí câu ''Tôi muốn ăn cơm'' của hắn.
Vừa lúc đó tiếng chuông vang. Ôi! Thần hộ mệnh của nó đây rồi. Thế là chẳng cần thu dọn sách vở vì nó để quyển sách nào lên bàn đâu nóba chân bốn cẳng phi ra cửa lớp giống như là em bị điếc vậy. Chạy đến quán gần trường nó mới thở phào nhẹ nhõm, hắn có hỏi gì thì nói là tôi không nghe thấy dù gì chưa hết 1 tháng thì hắn cũng sẽ không giết mình đâu mà sợ. Nhưng….giờ mình đi về bằng gì? Ôi mẹ ơi đừng bảo là Taxi Driver nha! Con không có tiền. Sao chả gặp lấy người quen nào nhỉ? Khốn khiếp! Biết vậy cứ ngồi lì trong lớp trong lớp còn hơn.
– Đi không em? Anh miễn phí luôn.
Từ đâu xuất hiện một tên gọi thế nào nhỉ, chắc xe ôm trước mặt nó. Mặt mũi thế nào? Nó không biết chỉ nghe thấy từ miễn phí là nó lao lên xe luôn. Không mất tiền thì còn gì bằng. Cái anh xe ôm tý nữa thì bật lên cười, sao lại có cô gái này trên đời nhỉ? Nhưng kệ, cứ chở đi đã.
– Trời nóng hả? Uống không?- Anh đưa cho nó một long bò húc.
– Có mất tiền không?
– Hả?..À với người đẹp như em anh miễn phí!- Bó tay với nhỏ này.
Nó hí ha hí hửng tu một hơi. Rồi anh rú ga phong trên đường. Gió lùa vào tóc cảm giác thật mát nhưng….sao nó thấy buồn ngủ. Sao thế nhỉ? Nó lắc lắc đầu vài cái rồi ngục luôn trên lưng người lạ.
– Xin lỗi nhưng biết làm sao giờ?
– Ưm…ưm….- Nó tỉnh giấc.
Nó đang ở đâu thế này? Một nơi rất ghê rợn, đầy tiếng chuột kêu tường loang nổ những vết nứt. Nghe đâ đây có tiếng nói chuyện. Ai đó? Nó cựa mình thì mới nhận ra mình đang bị trói. Tại sao lại thế? Cái tên xe ôm kia đâu? Ở đây rùng rợn quá!
– Có ai không? Làm ơn cỏi trói cho tôi.
Sau tiếng kêu cứu của nó là một loạt tiếng cười mỉa mai, nghe thật rùng rợn. Từ cánh cửa chính đang lung lay sắp gẫy. Nó mở to đôi mắt xanh lam nhìn người đang đi đầu. Một nụ cười nhạt xuất hiện trên môi. Thì ra lại là cô ta.
Ngcọ Anh cùng lũ bạn bước vào, theo sau là mấy tên trông hình dáng như đầu trâu mặt ngựa, nhìn nó bằng cặp mắt thèm thuồng. Cô bước từng bước chậm dãi tiến về phía nó, đôi mắt xanh nước biển giờ đã sẫm lại, ánh lên đầy tia thâm độc.
Đưa bàn tay nõn nà nâng cằm nó lên, đôi môi hình trái tim nở một nụ cười nửa miệng. Hai cặp mắt nhìn nhau đầy vẻ ương ngạnh.
– Mày cũng biết nhin người ta vậy à? Đúng là loại caó



già giả nai tơ!
– Ha ha!!- Đằng lại sau vang lên những tiếng cười đó như muốn uy h-iếp đôi phương.
Nó chỉ nhìn cô, nhìn một cách bình thản. Đừng nghĩ rằng nó giả vờ, những chuyện này là thói quen rồi, chả có gì phải sợ hãi.
''Cháttttttttt''
Một âm thanh chói tai vang lên, mấy tên đằng im bặt vì kinh hãi. Một cô nàng búp bê mà tát người đến sưng húp má, khóe môi có thứ chất lỏng đang rớt ra.
Máu!
Nó lại cười nhạt. Nhẹ quá! Cô sẽ chẳng có được gì nếucứ đánh nó như vậy. Một tuổi thơ đầy bất hạnh thì những cái tát này thật sự chẳng hề hứng gì. May là ô chưa c-hửi nó là da hà mã thôi.
– Mày chịu đựng giỏi nhỉ? Không kêu lấy một tiếng- Ngọc Anh lấy khăn giấy lau tay, chống nạnh nhìn nó, đôi mắt đã có vẻ tức giận- Để tao xem lần này thì mày còn có thể không mở miệng không!
Đôi chân nó run run. Trước mặt nó là một lọ chất lỏng trong suốt. Đôi tay bất giác run run lên kích thích thanh quanr của nó.
– Đừ..đừng mà…!
– Ha ha ha ha! Cũng biết mở mồm rồi cơ à?- Ngcọ Anh cười vang, tiếng cười của sự thích thú. Cô cố tình làm đổ một ít axit xuống sàn, nó sủi bọt nên rồi cứ như cơn cuồng phong chảy về phía nó.
– K..Không!- Nó lắc đầu cố nhấc chân lên nhưng không được đã bị trói vào chân ghế rồi. Làm ơn! Có ai đó đến cứu tôi đi! Làm ơn! Bảo Duy! Anh Bảo Duy!...

Tags: ca cuoc nhe anh se phai yeu emca cuoc nhe anh se phai yeu em
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Tình Yêu Của Hotboy
» Ai dắt em đi qua nỗi đau
» Vợ Ơi, Chồng Bị Ế Full
» Tên kiêu ngạo! Tôi ghét anh!
» Hợp đồng lọ lem và 2 chàng hoàng tử
» Làm vợ thầy em nhé
1234...202122»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON