watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 22:09,Ngày 28/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 4922

Cánh đồng hoa cải


» Đăng lúc: 09/03/15 08:42:13
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Chị: “Đền gì?”


Mình: “Hôm qua em hôn chị 3 cái thì giờ cho chị hôn lại em 30 cái. Trả gấp 10 luôn á, đền vậy được chưa?”


Chị: “Hứ… khôn quá hén! Chị giận T thiệt đó, không giỡn đâu nhen.”


Mình: “Em có giỡn đâu nè, nói thiệt mừ! Chị không chịu hả?”


Chị: “Không. Thôi chị ngủ đây, T ngủ ngon! Nhớ uống thuốc…”


Đang giận mà còn không quên nhắc mình uống thuốc, yêu thế chứ..


Mình: “He he em giỡn mà! Chị đừng giận nữa nhen… giờ em phải làm sao để chị không giận nữa..”


Chị: “Làm sao thì T tự hiểu..”


Mình: “Ax..em biết làm gì nữa đâu. Xl chị từ chiều đến giờ rồi…hix…giờ chị muốn em làm gì cũng được hết á. Miễn chị không giận em nữa!”


Chị: “Thiệt hông đó? Chị muốn gì cũng làm phải không?”


Mình: “Thiệt. Vì chị, chuyện gì em cũng làm, dù có lên núi đao, xuống biển lửa em cũng sẵn sàng hi sinh”


Câu này mình thuổng trong mấy phim kiếm hiệp, bọn khựa chém gió vãi cả lúa. Bắt chước nói cho chị vui thế thôi, thật ra mình lo bỏ mợ. Lỡ chị kêu “tự cung” chắc tàn đời trai..


Chị: “Thôi, xạo quá. Chị không cần T leo núi xuống biển gì hết đó. Chỉ cần T hứa mốt không được phép hôn chị nữa thôi.”


Mình: “Ax…yêu cầu gì mà ác quá vậy? Không cho hôn chị thì em hôn ai..hix..đổi yêu cầu khác điiiii..”


Chị: “Không được. T muốn hôn thì hôn bé Titi đi he he..”


Đệt, bé Titi là con chó bắc kinh nhà mình nuôi các thím ợ.


Mình: “Thôi…đổi yêu cầu khác đi hén! Trừ cái này ra, gì em cũng làm hết. Nhen chị!”


Chị: “Tùy T. T không chịu thì thôi, chị không nói chuyện với T nữa.”


Mình: “Hix…được rồi, ok ok em đồng ý. Hài lòng chưa? Chị ra đây chơi với em đi, trăng sáng lắm!”


Chị: “Thôi gần 10h rồi, chị ngủ mai đi làm sớm nữa. T uống thuốc rồi cũng ngủ sớm đi nha! T ngủ ngon!”


Mình: “Chị chưa hôn em đó.”


Chị: “Chưa chịu chừa nữa hả?”


Mình: “Em hứa không hôn chị nữa. Nhưng chị vẫn phải hôn em chứ, bữa nói rồi mà!”


Chị: “Uhm…Ummm moaaaa…vậy được chưa nè? Ngủ nha ông tướng nhõng nhẽo!”


Mình: “He he, chị ngủ ngon hén! Chụt…chụt….chụt…”


Chị: “Đã hứa không được hôn chị nữa rồi mà..”


Mình: “Hôn qua đt, chứ có hôn chị đâu. Hiếp người quá đáng!”


Chị: “Xí, ranh ma. Thôi chị ngủ đó…”


Mình: “Uhm, chị ngủ ngon!”


———————————-


Cả ngày nóng như thiêu, đến tối lại đột ngột kéo mây đen kịt rồi mưa ào ào, làm tiêu luôn cái ý định cùng chị ngắm hiện tượng “trăng xanh” vào đêm nay..(thím nào không biết thì gg thần chưởng nhá).


2h trưa, như đã hẹn trước từ tối qua, Thanh sida có mặt, không quên cầm theo usb đã được dọn sạch không còn một tí dữ liệu gì. Mặt nó xanh xao, chân tay khá run rẩy, mình đoán có lẽ hôm qua nó làm việc hơi bị quá sức.


Tiếp đó là công đoạn truyền dữ liệu, lần này mình lựa toàn hàng hot Maria, Sora, Saori… cho nó liệt cmn luôn cho rồi, khỏi phiền nữa . Thanh sida cười hớn hở như đứa trẻ được quà, tay cầm usb nâng niu chẳng khác nào báu vật. Nó sướng đến mức quên cả đội mũ bảo hiểm, mình kêu nó cũng éo nghe, thôi thì để mấy anh bò vàng nhắc nhở nó vậy.


Nó về rồi, mình lên máy lướt web nghe nhạc, rảnh rỗi quá các thím ợ, mà chẳng review được vì hôm nay chưa gặp chị lấy gì để mà kể. Ngồi chán đến chiều thì chị về, mình mừng rỡ chạy tọt xuống dưới nhà, tiếc là không có đuôi, nếu có chắc cũng ngoắc lia lịa.


- T mới ngủ dậy hả?
Thấy mình, chị hỏi ngay, chắc chị quên hết chuyện hôm trước rồi, may quá!


- Em dậy trưa giờ rồi, mà ở trên phòng cho mát. Nay trời nóng quá!
– Ừm, nóng ghê! Chắc chị phải đi tắm cái cho mát rồi mới nấu cơm nổi.


Chị đi lên lầu, mình ngồi dưới ngóng theo. Mỗi lần nghe chị nói đi tắm, máu mình lại sôi lên như núi lửa phun trào mắc ma, chả hiểu vì sao. Du học nhiều quá nên bị tẩu hỏa nhập ma cmnr.


Ngồi xem tv gần nửa tiếng, ba mẹ đã về rồi mà chị vẫn chưa xuống, mình thấy là lạ, bình thường chị tắm rất lâu, nhưng làm gì đến nửa tiếng đồng hồ. Mẹ cũng thấy lo nên kêu mình lên coi chị sao rồi.


Mình leo lên cầu thang, ngó vào phòng chị, cửa mở. Bước vào chẳng thấy chị đâu, không lẽ giờ này còn tắm chưa xong? Mình đi lại toilet thấy cửa toilet vẫn đóng chặt liền đưa tay gõ nhẹ.


“Cốc cốc”
– Chị ơi…


Không nghe trả lời, mình thực sự thấy lo, bắt đầu gõ mạnh.


- Chị có trong đó không? “rầm…rầm..”


Mình lo quá, sợ chị bị gì xỉu trong đó rồi, co chân lên tính đạp cửa ra. Lúc này chị chợt lên tiếng, nói nhỏ xíu.


- Có… T đừng đập cửa nữa.


Mình thở phào nhẹ nhõm:


- Trời! Chị làm gì trong đó mà em kêu không trả lời vậy? Tắm xong chưa?
– Xong rồi…mà chị không ra được..
– Ax, làm gì không ra được? Chị bị gì hả?
– Ừ…m…


Vụ này căng, chị bị gì vậy trời? Mình bóp tay lên trán suy nghĩ..


- Dì… về chưa T?
– Về nãy giờ rồi, mẹ lo nên kêu em lên coi chị sao đó.
– T kêu dì lên giùm chị đi..


Chị vẫn ở trong toilet, nói vọng ra. Giọng chị có vẻ ngại ngại..


- Có em ở đây được rồi, kêu mẹ chi? Mà chị bị sao vậy? Nói em nghe còn biết mà tính chứ.
– T không giúp được đâu, kêu dì giùm chị đi mà..!


Đệt, chuyện gì mà mình không lo được, phải nhờ tới bà dì lụm cụm. Ax, không lẽ… đầu mình chợt sáng ra, sao bữa nay ngu đột xuất thế không biết.


- Chị… tới tháng hả?
Mình rụt rè hỏi.


Không nghe chị nói gì…


- Phải không?
Mình gõ nhẹ vào cửa.


- Ừ..m..
Chị ừ khẽ, chắc ngại với mình.


- Chị để ở đâu? Em lấy cho.
Mình hăng hái.


- Hết lâu rồi, hồi chiều chị tính ghé mua mà quên…


Ờ hén, nếu còn thì nãy giờ chị ra lấy rồi, cần gì chờ mình lên, ngu tập 2 nữa.


- Vậy để em đi mua cho. Chị xài loại gì?
– Thôi, con trai mà đi mua mấy cái đó, kì lắm… T nói với dì giùm chị đi..
– Chời ơi, có gì mà kì. Hồi đó em đi mua cho mấy bà chị hoài à! (nói dóc đó các thím ợ, trước giờ chưa mua lần nào).
– Vậy hả..? Ừ..m


Chị ngập ngừng, chắc mặt đang đỏ lên như gấc chín đây, tiếc là núp trong đó mình không thấy được.


Mình nhắc lại:


- Loại gì? Kotex, Whisper, Diana…


Mình kể ra một lèo toàn những thương hiệu nổi tiếng hay quảng cáo trên tv, ra vẻ sành sõi cho chị đỡ ngại.


- Whisper…
Chị nói nhỏ xíu, lắng tai lắm mới nghe được.


- Rồi, chờ em tí.


Mình phi xuống lầu, ngó trước ngó sau không thấy mẹ đâu, thế là lọt tọt chạy bộ qua tiệm tạp hóa gần nhà (trong xóm, cách vài trăm mét).


5p sau mình chạy về, tay cầm bọc Whisper mà vui như tết. Bà bán hàng không dòm ngó gì mình, chắc bán riết quen rồi, không quê như mình nghĩ. Lần đầu tiên đi mua bvs cho người mình yêu, vui lắm các thím ợ (có dịp các thím nên thử).


Mẹ vẫn còn dưới bếp, mình lao lên lầu, gõ cửa toilet.


- Mua rồi nè. Chị mở cửa ra đi.


“két..”


Cánh cửa hé mở một khoảng nhỏ xíu, vừa đủ cho bàn tay chị chui lọt. Mình cũng lịch sự, đứng về phía ngược hướng mở cửa, nên chẳng nhìn thấy gì cả.


Cầm vội bọc Whisper, chị đóng cửa lại.


- Cảm ơn T..!!


Mình tiếc nuối đi xuống nhà, ngồi xem tv. Một lúc sau, chị đi xuống nhưng không dám nhìn mình, nhè nhẹ bước ra sau bếp phụ mẹ nấu cơm. Mình cũng thấy tội nghiệp nên vờ như không để ý.


Cả bữa cơm, chị vẫn trò chuyện vui vẻ với ba mẹ, nhưng không nói gì đến mình, y hệt hôm qua. Chỉ khác một điều, hôm qua chị giận mình, còn hôm nay chị hết giận rồi, mà lại ngại với mình. Mỗi lần mình nhìn chị, mặt chị lại đỏ lên, ăn cơm không được tự nhiên cho lắm. Mình cũng biết ý nên không nhìn nữa, trong bụng cứ cười thầm.


Ăn xong, chị rửa chén. Mình xách ghế lại ngồi kế bên phỏng vấn.


- Chị lãng nhen! Sao tự nhiên không nói chuyện với em?
– Có đâu. Tại… không biết nói gì chứ bộ..
– Xì.., mọi hôm nói như két. Bữa nay thì im re..
– Ai kêu… T cười chị chi..
– Ax, em cười chị hồi nào?
– Thôi đi, nhìn mặt T là biết rồi. Chắc đang cười chị con gái hư, không nết na, không biết lo, để T là con trai phải đi mua giùm…


Đệt, con gái đúng là chúa suy diễn. Mình thề éo nghĩ gì, cũng chưa hề cười trước mặt chị (cười trong bụng thôi), vậy mà… nghe chị xổ một tràng mình cứng họng luôn, ngồi trơ như phỗng.


- Thấy chưa, bị chị nói trúng tim đen nên im rồi.
Chị nói, mắt vẫn nhìn vào bồn rửa chén.


- Chời ơi, trúng gì mà trúng. Em thề không có nghĩ gì hết đó. Em tự nguyện mà, mắc gì nghĩ xấu cho chị.
– Thiệt không đó?


Mình làm mặt ngầu:


- Thiệt 100%. Đúng là làm ơn mắc oán, mua giùm chị không cảm ơn thì thôi, còn trách ngược lại em nữa.


Thấy mình giận, chị xoay lại cười mỉm chi, làm mình cũng nhăn răng cười lại.


- Cảm ơn hồi nãy rồi. Mà bữa nay tự nhiên…có bất ngờ, không phải…
– Ừ, ừ. Em biết rồi mà. Chị không cần phải giải thích đâu. Chị mà là con gái hư thì trên đời này làm gì còn nhỏ nào ngoan nữa.
– Hi hi, thôi đi ông tướng. Miệng ngọt quá hén, chị nghe còn thích huống chi mấy nhỏ khác.


Nghe mình rót mật vào tai, chị cười tít mắt.


- Xì..mấy nhỏ khác lết theo em thì có. Không có cửa nịnh nó đâu.
– Gì? Vậy nãy giờ là nịnh chị đó hả?
– Ax, không phải. Nãy giờ em nói thiệt.
– Hứ…


Ngồi một chút, thấy chị sắp rửa chén xong. Mình dụ khị:


- Chị..
– Hả?
– Đi công viên chơi không?
– Thôi, T vậy sao đi được.
– Có gì mà không được, em bị tay chứ có bị chân đâu.
– Mà ra công viên chi nè?
– Hóng mát. Tối ngoài đó mát lắm, gió thổi hiu hiu, em với chị đi lòng vòng chơi.


Mình vẽ ra viễn cảnh lãng mạn ngoài công viên cho chị mê.


Chị ngần ngừ một lúc rồi nói:


- Chị sợ dì dượng la..
– Không có đâu. Em khỏe rồi mà la gì không biết.
– Ừm, T lên xin dì đi. Dì cho thì đi.


Chỉ chờ có thế, mình chạy lên nói với mẹ một tiếng là xong. Sau đó lên phòng thay đồ rồi ngồi chờ chị.


Gần nửa tiếng sau mới thấy chị xuống. Tối nay chị mặc đồ khá đơn giản, quần jean lửng màu xanh bạc, kết hợp với áo thun hồng có in 2 con mèo rất dễ thương ngay trước ngực. Chị cài băng đô xanh, mái tóc đen nhánh xõa dài theo tấm lưng thon. Chị xinh quá!


Mình cùng chị thả bộ tà tà ra công viên. Nhà mình cách công viên trung tâm của tỉnh chỉ vài trăm mét, bước vài bước là tới.


Cả tuần rồi mới được ra khỏi nhà, mình vui không phải nói. Có thế này mới thấy tội cho những người bị đi tù, suốt ngày giam mình trong 4 bức tường, tự do thật xa xỉ… Mình cố hít lấy hít để không khí trong lành, tận hưởng cảm giác hòa mình vào thiên nhiên. Nhưng lâu lâu vẫn không quên ngó trước ngó sau, phòng khi thằng cờ hó nào xách dao nhào tới còn thấy mà chạy cho lẹ.


Tối công viên khá đông, một số ông bà già đi tới lui tập thể dục, ghế đá trong công viên đều đã có chủ, toàn mấy cặp choai choai ngồi ôm ấp hôn hít nhau, làm mình phát thèm.


Tìm không ra chỗ ngồi, mình và chị đi vòng quanh công viên theo mấy bà cụ, coi như sẵn tiện tập thể dục một hôm. Bọn trẻ bây giờ ghê thật, ngồi ôm hôn nhau khí thế, chẳng chút ngại ngùng, ghế đá lại xếp dọc theo con đường. Mình và chị đi ngang mà bọn nó vẫn tỉnh như ruồi, âu yếm hệt trong phim. Đứa con gái còn ngồi lên đùi thằng con trai mới vãi, mình nghe lén được bọn nó xưng hô là “chồng vợ”, ôi vãi lúa…

...
Tags: canh dong hoa caicanh dong hoa cai
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Tình Yêu Của Hotboy
» Tôi là đàn bà
» Ai dắt em đi qua nỗi đau
» Vợ Ơi, Chồng Bị Ế Full
» Tin nhắn lúc nửa đêm
» Tên kiêu ngạo! Tôi ghét anh!
1234...282930»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON