Tên đó mặt mũi thế nào?? – Gum hỏi lại Puny
Anh ta cao, cũng ưa nhìn nhưng mặt lúc nào cũng nhăn nhó và đáng sợ. Đi sau còn 2 người suốt ngày gọi anh Long nữa. Có vẻ anh ta rất ngạc nhiên khi tớ không biết tới võ đường Long gia của nhà anh ta
Trời!! Cậu đụng phải Long du côn sao?? – Lin và Gum kêu lên miệng há hốc
Puny nhìn mặt hoảng hốt của 2 cô bạn vẫn tròn mắt vô tư:
Ừ
Anh ta không làm gì cậu à?!! Có phải anh ta đưa cậu tới võ đường và bắt cậu im lặng không được cho ai biết không? Có phải còn lăng mạ, hành hạ cậu không? Có phải . . .
Gum !Tớ không sao mà !Anh ta có đáng sợ thật nhưng hình như bản tính cũng không quá ác đâu -Puny nắm tay Gum trấn an
Cậu phải cẩn thận !! Anh ta nổi tiếng là chuyên bắt nạt những ai dám chống lại anh ta. Hơn nữa, cậu còn làm bẩn cái áo đắt tiền này không dễ gì anh ta tha cho đâu
Nhưng ngay cả anh Vyl mà anh ta cũng quen sao?? – Lin hỏi Gum
Tất nhiên. Hai người họ từng đánh nhau mà! Thực ra Prince với võ đường Long gia có hiềm khích là do địa điểm ý mà! Phòng tập của Prince ở nơi lí tưởng để tập võ nên võ sinh ở võ đường muốn chuyển đổi địa điểm. Người đề bạt ý kiến đó là Kì Long. Anh ta nhất quyết đòi chuyển phòng tập. Thế nên 2 bên mới xảy ra đánh nhau. Không ngờ tên Long du côn bị học sinh tố cáo quá nhiều nên cô San đình chỉ học. Còn Prince bị phạt trực nhật phòng tập cả năm. Võ đường từ lúc đó đóng cửa suốt
Puny nghe Gum kể về quá khứ của 2 người. Cô đã không biết rằng Vyl từng đánh nhau .Dù cho anh làm vậy cũng là vì Prince nhưng dùng nắm đấm để giải quyết thì không nên chứ !
Anh Vyl giỏi thật đấy!Phải thế chứ! Để anh ta được theo ý mình thì lần sau chắc chắn sẽ còn quá đáng hơn. Cậu sướng nhất rồi còn gì. Anh ấy vừa đẹp trai, vừa nhảy giỏi, vừa nam tính lại còn thích cậu như thế ! – Lin ôm Puny tự hào
Nhưng đánh nhau đâu phải cách tốt để giải quyết vấn đề!
Với kẻ như thế Vyl đánh là đúng rồi. Cái này là việc làm đúng nhất mà tớ ngưỡng mộ anh ta!- Gum đáp
* * *
Minh Yên nghe tin Kì Long trở về trường cũng ngạc nhiên nhưng không liên quan tới mình nên tốt nhất tránh đi thì hơn. Vyl vào lớp với vẻ không vui , Minh Yên quyết định lên tiếng :
Không phải cậu vì tên đó mà ủ rũ đấy chứ?!!
Vyl phản bác. Thật sự nghe mấy lời khích bác của kẻ ngồi trên này làm anh không thể không đối đáp :
Bộ dạng đó để nói về cậu ta thì hơn
Không lẽ là vì Puny giận cậu chứ?!
Con bé đó dám giận tôi sao?
Haha. Xem như cậu tài năng.Nhưng đừng có mà bắt nạt em tôi .Chuyển qua chuyện của cậu. Nếu Kì Long thật sự thách đấu cậu có chấp nhận ?!
Nếu cậu ta dám đụng đến con bé thì sẽ còn hơn lần trước !Cậu biết thì nên tránh xa người của tôi ra biết chưa hả? – Giọng anh trở nên thật nặng
Tôi sao có thể để em gái yêu 1 tên giỏi đánh đấm đây – Minh Yên chẹp miệng
Cái gì??
Puny nhận tôi làm anh trai cậu không biết gì sao?
Vyl thấy vui hẳn ra. Trong lòng anh như vừa chút bỏ được một điều gì nặng nề lắm vậy. Thế mà khi ấy anh còn nghi ngờ lung tung đủ thứ! Nếu cô bé đã chủ động nhận Minh Yên là anh trai chắc chắn là hoàn toàn không có tình cảm gì với cậu ta. Khuôn mặt của Vyl lúc này phải được thể hiện là đắc chí và phấn khích. May mà còn giữ được vẻ mặt điềm tĩnh dù đang cố gắng nén cười.
Con bé vốn đâu có bao giờ nhắc tới cậu – Vyl đáp lại bằng sự phũ phàng
Minh Yên sốc. Ít nhất dù chỉ một lần cũng nên nhắc tới người anh trai này chứ!
Minh Yên cười khổ :
Coi như tôi chưa nghe gì từ cậu
* * *
Vẫn là buổi sáng trong lành với những cơn gió nhè nhẹ lan tỏa vào từng kẽ lá ở sân trường, mát lạnh thoáng qua gương mặt đang lo sợ của Puny .Tình hình là cô bé đã giặt sạch áo khoác đồng phục của Kì Long và hôm nay là ngày trả áo
Ai cũng biết tới anh ta với sự kinh hãi không hề nhẹ !Đặc biệt là khi phải bước chân tới võ đường nhà anh ta thì mọi thứ còn khủng khiếp hơn là gặp anh ta ở ngay lớp học
Anh ta là kẻ đến mặt mũi thế nào cô chủ nhiệm cũng còn chưa chắc nhớ. Cơ bản là vì anh ta chẳng bao giờ tới lớp toàn tụi em thay nhau điểm danh. Chẳng còn biết đâu mới là Kì Long. Chỉ nghe danh tiếng của Kì Long thôi đã không ai muốn đụng tới. Cũng chính vì thế cảm giác bị xa lánh khiến anh ta khó chịu phải đấm đá cho vui tay, vui chân và vui cả cái tâm hồn trống rỗng của mình…
Cô thoáng nghĩ tới Vyl. Có nên nói với anh để đi cùng không?!Nhưng có mỗi việc này mà nhờ anh ta thì có phải quá phiền không?! Cô gây phiền phức cho anh nhiều lần quá rồi!
Vyl cũng chưa tới .Cô đành đi mình vì lúc này thực sự thì trường khá là vắng. Lượt học sinh tới muộn là vô cùng nhiều !Trời lạnh có khác, ai cũng thi nhau xem ai ngủ lâu hơn
Cô bé ngược đời hôm nay lại dậy sớm !Vốn là đứa vô tư, hồn nhiên và ngốc nghếch nên cô cứ phải đi luôn mới chịu vì cô chẳng muốn cầm cái áo Kì Long thêm một giây phút nào
Bước tới võ đường, cô bị choáng ngợp bở sự rộng lớn và uy phong của nó -một nơi đáng tập luyện võ học.Trong lúc say sưa với vẻ đẹp của nơi này thì ở gần đó có tiếng quát mắng. Không cần phải nhìn kĩ thì cũng đoán được là của tên Long du côn rồi!
Puny bước lại gần dù cô cảm thấy sợ hình ảnh và lời nói của anh ta nhưng cho dù là thế cô nhìn thấy người ta bị bắt nạt vậy là máu nóng lại nổi lên!
Kì Long bỗng thấy rùng mình. Anh khẽ lướt mắt qua mới nhận ra có một cô bé đang ngắm nhìn anh dù… chỉ là ánh nhìn hằn học! Đôi mắt sắc lạnh của anh nhìn cô lại trở thành một cái nhìn đầy sự thích thú và… quan tâm.
Chap 39: Đụng độ du côn
Dù rất muốn để cô thấy rằng anh không quá tệ như cô vẫn thấy nhưng bản chất không thể cứ che đậy mà được. Kì Long vẫn hạch sách tiếp:
Tụi mày làm gì để ông già biết thế hả? Đưa thằng đó đến và dạy bảo lại ! Đem đến ngay lập tức nếu muốn sống !!
Dạ dạ thưa anh Long ! Tụi em đi ngay !!
Nói với thằng đó rằng từ mai nó sẽ không học ở đây nữa
Nhưng mà nhỡ nó hỏi tại sao thì tụi em nói thế nào??
Lũ đần độn. Vì tao thấy chướng mắt ! – Kì Long dùng tay đập vào cái đầu ngốc của cả hai tên đàn em
Sự bực bội giờ đây lại chuyển sang với đám người giúp việc:
Còn lũ chúng mày nữa! Từ bao giờ kẻ phục vụ lại dám đứng nghe chuyện!! Đi quét dọn mau !!
Dạ thưa anh !!
Kì Long nhìn về phía một cô bé đang nhàn hạ ngồi trên ghế ngây ngô nhìn anh:
Con bé kia sao không làm việc mà lại ngồi đó!! Muốn thay thế vị trí của tôi?
Một phụ nữ vội vã cúi đầu:
Xin lỗi cậu chủ! Con bé vừa mới bị ngã nên không dọn dẹp được. Tôi mới cho con bé ngồi ở đó !
Không giải thích. Cầm tiền đưa cho bà ta !! Từ hôm nay 2 mẹ con bà không cần làm việc ở đây – Kì Long hất mắt kêu đám đàn em
Cậu chủ!! Tôi xin cậu!! Nhà tôi chỉ có 2 mẹ con may mà được cha cậu cưu mang cho 1 công việc. Nếu cậu đuổi chúng tôi đi mẹ con tôi chết mất!! – Người phụ đó nước mắt giàn dụa cúi người cầu xin
Không phải việc của tôi. Còn đứng đó. Mau đưa tiền rồi đuổi đi – Kì Long vẫn lạnh tanh
Anh đang làm cái gì thế hả? – Puny nãy giờ đã không thể nhịn thêm nữa
Kì Long ho khan rồi đuổi hết đàn em ra chỗ khác. Hình tượng du côn trong anh càng sâu sắc với cô bé.Một thiếu gia chỉ biết tới việc bắt nạt người khác làm thú vui của bản thân ! Không đáng ghét hay sao???
Em tới rồi sao? Tôi chờ em muốn điên rồi !! – Kì Long đổi giọng
Puny không còn hứng thú gì mà nghe anh ta nói chuyện. Giờ trong lòng cô bé chỉ có tức giận
Anh nhìn 2 mẹ con bác ấy như vậy, nghe hoàn cảnh gia đình bác ấy như vậy mà sẵn sàng đuổi việc chỉ vì con bác ấy bị đau chân không thể làm việc sao? Đuổi học chỉ vì chướng mắt sao?? Thật sự, anh có phải là người được dạy dỗ ở võ đường danh tiếng hay không??
Kì Long cười khểnh. Lại lần nữa cô bé nói với anh nhiều như vậy và cũng chỉ là vài câu uất ức được phát ra.
Cô đỡ 2 mẹ con đang khẩn khoản cầu xin kẻ vô tình kia :
Bác và em đứng lên đi ! Em đang đau chân ngồi xuống sẽ đỡ đau!! – Puny cười thân thiện với cả hai
Cảm ơn chị. Em không sao đâu
Cảm ơn cháu!! Nhưng cháu giúp bác bằng cách mắng cậu chủ thế này e là chỉ khiến cậu ấy tức giận mà gây chuyện !!
Bác cứ đưa em ngồi xuống kia đi. Cháu sẽ lấy lại công bằng cho bác mà!!
Vậy nhờ cháu !!
Bất ngờ Kì Long lên tiếng :
Vừa tốt bụng, vừa dễ thương,vừa ngoan ngoãn, vừa đặc biệt.Tôi không muốn tin rằng em đã là người của tên Vyl đó !
Anh thôi đi. Tôi không muốn đùa cợt. Trước khi tới đây tôi chỉ đơn giản muốn trả anh áo và đi về. Nhưng chính vì nhìn thấy tận mắt nên không thể đứng nhìn anh bắt nạt những người vô tội được
Vậy ra nhờ thế mà tôi được ngắm em nhiều hơn sao?? – Kì Long đưa tay định chạm lên khuôn mặt đã đỏ lên vì tức giận
Cô bé ngay sau đó gạt phăng tay anh ta không chút do dự, cô tiếp:
Tại sao anh có thể dùng những lời lẽ đó với tôi trong khi với những người đáng để nói như vậy anh lại độc ác thế?! Coi như tôi xin anh tha cho mấy người đó
Với em những lời đó nên dành cho những kẻ này sao?? – Kì Long ném cho đám người giúp việc một cái nhìn khinh thường
Họ chăm sóc anh như vậy anh còn hắt hủi đi. Có lẽ với anh họ đơn giản chỉ là người giúp việc thân phận hèn kém nhưng anh biết không. Họ rất vất vả với công việc vì lo cho gia đình họ. Nhưng dù lo cho già đình thì vẫn phải chăm sóc anh. Trong lòng họ có khi coi anh như con vậy đấy! Anh thật là tệ… – Puny giọng đều đều
Cô thoáng nghĩ tới bà quản gia và anh quản lí Ryo nhà Vyl. Hai người họ tuy là người làm thôi nhưng đối xử với Vyl rất tốt. Thật vui vì anh cũng quý mến và yêu thương họ. Còn cái kẻ trước mặt cô thì. . . một tên tệ hại. Lúc trước cô thấy Vyl là một tên xấu xa, độc ác nhưng giờ còn có người còn đáng ghét hơn cả anh ta!
Vậy cảm ơn mấy người ! – Kì Long quay sang nói với mấy mấy người giúp việc
Rồi hướng về phía cô bé nhẹ giọng:
Được chưa vậy !
Cô nhìn gương mặt Kì Long tỏ vẻ khó ưa với những người làm vô tội không hề gây tổn hại tới bản thân anh ta thì không thể chấp nhận. Ngay cả lời cảm ơn chẳng qua là châm chọc. Chẳng muốn đôi co quá nhiều cô tiếp tục :
Nếu đã cảm ơn thì tôi nghĩ anh nên tha cho họ
Tôi sẽ tha cho họ nếu em ở đây và ăn cùng tôi
Sao??
Tụi mày đưa tiền và đuổi . . .
Khoan – cô ngăn anh ta lại
Sau đó là cái gật đầu miễn cưỡng. Ăn với kẻ mình không ưa thì quả là sự đối xử độc ác với đồ ăn
Đưa 2 mẹ con họ vào trong kia. À, gọi bác sĩ tới băng chân cho con bé !Không được sự cho phép của tôi không ai được bước chân vào đây !!
Vâng thưa anh Long !- Đám đàn em cúi đầu
Puny ngồi trước bữa ăn thịnh soạn. Dù lí trí có căm ghét tới đâu thì đồ ăn là thứ bảo bối đáng yêu của cô bé !! Đồ ăn không có lỗi và thế là cô ăn ngon lành
( Dễ dụ vậy trời ~.~ )
Ngay cả ăn cũng đáng yêu ! – Kì Long ngồi chống cằm nhìn Puny
Rồi Kì Long bất giác cầm cốc nước cam mà Puny đang uống dở lên miệng. Anh ta đã quên bẵng đi là mình dị ứng với nước cam
...