watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 23:34,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 8615

Chàng hoàng tử trong giấc mơ


» Đăng lúc: 12/03/15 07:41:46
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Anh nghĩ rằng bản thân sẽ chỉ giận cô ngày hôm nay nữa thôi. . . Vì thực sự anh không thể chịu đựng thêm nữa. Tình cảm này không biết từ bao giờ đã trở nên sâu đậm . . .Nhưng có lẽ chỉ mình anh hiểu thôi còn cô gái ấy sẽ chẳng thể hiểu tình cảm sâu sắc này của anh!


Sự lạnh lùng và vô tâm đó của anh khiến Puny cảm thấy sợ . . Đã rất lâu rồi Vyl không còn như thế!! Bản tính cũ của anh lại trở về sao? Cô không dám nghĩ và cũng không muốn nghĩ! Khoảng cách lại xa thêm !!!


* * *


Kết quả của cuộc thi hôm đó sau khi được thông báo Minh Yên hoàn toàn thấy ngỡ ngàng. . .


Sao? Hòa nhau á!! – Bạn A lên tiếng


Thì thế! Minh Yên vốn dĩ đâu phải là không có tài năng chỉ là anh Vyl khiến mọi người thán phục hơn thôi – Bạn B cũng lên tiếng


Tớ lại thích anh Minh Yên hơn. Anh ấy thật tuyệt!


Chủ đề bàn tán sau hôm đó có thêm cái tên : Minh Yên


Anh cảm thấy mình đã có tiến bộ hơn trước. Chỉ cần vậy thôi là đã cảm giác hưng phấn và quyết tâm hơn rồi !


Anh có thấy anh Vyl của tôi đâu không? – Hoa Phương từ đâu đi tới làm Minh Yên giật nảy mình


Nụ cười trên môi của Minh Yên tan biến ngay khi thấy Hoa Phương có vẻ khó hiểu nhìn anh


Có gì đáng cười? – Minh Yên lên tiếng


Bộ dạng ngồi mình cười thầm của con trai thật lố bịch – Cô nàng cao giọng phán xét


Đừng chuyển chủ đề


Là anh không trả lời câu hỏi chứ !! Anh Vyl của tôi đâu?? – Hoa Phương nhấn mạnh


Minh Yên đặt tay lên trán Hoa Phương nhếch mép cười :


Vyl của tôi cơ à !Là của cô bao giờ thế nhỉ?


Cô nàng đáp lại, mặt tỉnh bơ:


Không lẽ là của anh chắc


Nói xong, Hoa Phương bụm miệng cười lớn. Minh Yên cố bình tĩnh trước khi nổi khùng đáp:


Vớ vẩn. Ý tôi là tên đó không phải của cô mà là của em gái tôi! Theo tôi biết thì cậu ta chưa từng có chút gì với cô cả! Đừng tự ảo tưởng thế chứ!


Cô nàng lắm chiêu nhướn môi không đồng tình :


Em gái?? Anh nhận cậu ta làm em thật sao? Dù gì thì với cái tính ngốc nghếch của cậu ta sớm muộn anh Vyl cũng chán mà bỏ thôi ! Giả vờ thánh thiện !! Xì


Minh Yên thờ dài một cái chẹp miệng:


Thời gian đi lấy lòng tên đó và nói xấu em gái tôi thà rằng cô đi làm việc thiện có tốt hơn không?


Hoa Phương phẩy tay:


Làm việc thiện! Thôi đi! Tôi nghĩ đã thấy phiền rồi!


Tùy cô thôi. Tôi có việc đi trước


Ê. Khoan. Anh chưa trả lời mà


Tôi trả lời – Minh Yên đáp lại


Đấy mà là câu trả lời à ! Này, này ! Tên chết tiệt kia!!! – Hoa Phương gọi với theo


Minh Yên không đáp mà chỉ cười vui vẻ sải bước đi.


* * *


Vyl biết rằng hai người hòa nhau trong lòng thấy bức bối, khó chịu vô cùng . Lòng anh chỉ thanh thản được vài phút thì lại cồn cào nỗi nhớ về cô bé. . .Cứ như vậy tâm trí anh lại mơ hồ vô định hình


Giờ nhìn đâu cũng là hình bóng cô ! Có vẻ như anh đã ngủ quên ở khuôn viên sau trường nơi mà lần đầu tiên Puny tới đây ! Không khí lúc nào cũng thoáng mát và trong lành . Ngay cả trong mơ cũng gặp cô bé nữa !


Bàn tay khẽ chạm vào mái tóc của Vyl ! Cảm giác trong mơ là hình bóng của cô bé anh vội nắm lấy bàn tay đang nghịch tóc mình môi mấp máy nói mơ:


Con bé ngốc !


Nghe những lời nói này Hoa Phương biết nó không dành cho mình. Ngay cả cái nắm tay ấm áp này cũng không phải . . .


Cô định rút tay ra thì bị anh giữ chặt lại. Bàn tay ấy. . . rất ấm. . . nhưng nó khiến cô đau vô cùng


Đừng đi Bảo Uyên


Lời nói ấy thật tàn nhẫn. Nó giống như một con dao nhọn và sắc đâm vào trái tim cô, tê dại, xót xa…


Hoa Phương biết bản thân sẽ không làm được gì khác bởi trong lời nói,ánh mắt, trái tim, cả con người anh đều chỉ lưu luyến cô gái anh đang gọi tên


Hoa Phương biết sẽ không bao giờ dù chỉ một lần Vyl nhìn mình . Nhưng biết làm sao được khi cô cũng thích anh, cũng có những rung động của tình yêu . Tiếc rằng người đó lại là Vyl -một con người lạnh lùng


Một lần thôi ! Để em cảm nhận được sự ấm áp từ con người lạnh lùng như anh – Hoa Phương cũng nắm chặt tay anh


Khung cảnh này, khoảnh khắc này, hình ảnh này. . . làm trái tim một người tổn thương và đau nhói!


Cô xoay người, bước đi, để mặc nỗi đau ngự trị!


Chap 37: Người lạ


Hôm sau tới lớp, Puny bị Hoa Phương làm cho tâm trí rối càng thêm rối. Muốn tránh đi mà không được. . .


Ngày hôm qua khi cô chứng kiến tận mắt Vyl nắm tay Hoa Phương cô mới nhận ra mình chính là con ngốc bị anh ta lợi dụng. Lần trước là Hoa Phương ôm anh, đúng, là như thế. Rồi tự khoác tay anh, đều là chủ động làm hết. Nhưng bây giờ chính mắt cô nhìn thấy hai người bọn họ tình tứ, ấm áp như vậy còn gì để phủ định nữa


Vyl đúng là chỉ muốn trêu đùa với cô thôi. Anh ta quá đáng thật mà! Gru


Bảo Uyên!! Cậu có thấy anh Vyl của tớ đâu không?


Thật sự, đã là “ anh của tớ” thì phải rõ hơn cô bé chứ! Câu nói này ngẫm ra chỉ là hình thức đả kích trá hình !Cô thở dài lắc đầu. . .


Quá mệt mỏi về chuyện này cô ra sau khuôn viên trường đi dạo. Vẫn là nơi đầu tiên bước chân tới đây lần đầu tiên. . .Khung cảnh vẫn như vậy : trong lành và thư thái.


Đang tản bộ với tâm hồn trên mây cô chợt đụng phải một người . Thảm khốc hơn là ly nước đang cầm trên tay đã chính thức hạ cánh vào áo người đó. Chiếc áo bị mảng nước cam ép làm cho thành thảm họa. Cô Á lên một tiếng rồi che miệng lại . Mặt cứng đờ sợ hãi vì vẻ mặt của người đó có vẻ rất giận dữ


Đứa nào mà mắt mũi để ở sau gáy thế hả? – Người lạ mặt quát lên


-Anh ! Là con nhóc lớp 11 ! – Hai người đi sau người đó lên tiếng


Tôi. . xin lỗi. . là do tôi bất cẩn. . . thật sự . . . – Puny cúi đầu thành khẩn


Tên đó lúc này mới nhìn vào cô bé đang rối rít đang định cho cái đứa cả gan dám đụng phải mình còn đổ cả ly nước vàng cam vào chiếc áo đồng phục quý giá. Nếu là nước lọc thì còn đỡ, đằng này là nước cam – thứ nước Kì Long dị ứng


Nước. . . cam . Aishhhhh !! Đứa điên nào. . . – Kì Long bực lên


Cô bé vừa ngẩng mặt lên thì Kì Long ngưng một chút . . .Bị khuôn mặt vô cùng dễ thương làm đảo lộn một lúc mới ho khan lấy lại khí chất. Kì Long nhìn vào bảng tên cô bé lên tiếng:


Bảo Uyên !


Cô giật nảy mình khi nghe anh ta gọi tên mình chỉ kịp Vâng một tiếng


Cũng ngoan ngoãn đấy! Nhưng em thực sự có biết tôi là ai không?


Cô bé thẳng thắn :


Không


Hai tên đàn em đi sau phá lên cười lớn. Kì Long vuốt mặt khổ sở lên tiếng:


Nói cho con bé đi !


———————————————–


Tên : Hoàng Kì Long


Mọi người hay gọi là: Anh Long


Gia đình: Cha mở võ đường Long gia


Nhà chỉ có 1 mình nên tự kiêu ngạo trước tất cả mọi người rằng bản thân dù có thế nào cũng sẽ được làm chủ võ đường khi cha già. Nhưng chính vì sự ỷ lại đó mà Long trở thành tên chuyên đi bắt nạt học sinh trong trường. Tận dụng võ đường để bắt nạt những ai chống đối lại mình khi nhàm chán. Ngoài ra còn vướng vào một vụ gây lộn ở trường!


Vì thế khi phát hiện ra cô San – hiệu trưởng đã đình chỉ Long một năm học. Anh bị cha cấm cửa suốt một năm sau đó mới cho đi học lại và mở lại võ đường. Đến giờ cứ nhìn thấy Kì Long là bố anh lại nổi cơn thịnh nộ . . 1 đứa con bất trị . . .


Sau khi kể ngọn ngành gia thế nhà Kì Long cho Puny nghe.Hai người kia có vẻ rất ngạc nhiên vì thái độ không quan tâm của cô bé. Kì Long vốn dĩ sẽ nổi điên lên và giở trò gì đó để dạy dỗ kẻ không biết tới “ Long gia” chút ít gì này. Lẽ ra



ra là vậy nhưng từ khi đi học lại tâm tính anh ta cũng hiền hơn trước. Nói vậy nhưng giang sơn khó đổi bản tính khó rời. Du côn thì vẫn cứ du côn thôi. . .


Kì Long hắng giọng nói:


Cái áo em đền đi !


Cô bé dùng ánh mắt ngây thơ nhất có thể trả lời thẳng thừng :


Nhưng tôi không có tiền


Bị choáng. Anh ta tiếp tục :


Không có tiền sao?? Thế thì đền bằng cái khác!


Là cái gì??


Anh ta chợt cười lớn. Đập đập vào vai cô bé khẳng định:


Tôi chưa từng gặp đứa nào ngây thơ như em đấy! Ngoài đền bằng tiền ra thì còn cái gì khác ngoài bản thân em


Puny sững người nhưng nhất quyết không nhún nhường :


Cái gì?? Anh đừng tưởng bắt lỗi người khác như thế là được. Tôi đâu phải loại người đó. Anh tìm nhầm người rồi.Lỗi của tôi gây ra tôi sẽ chịu trách nhiệm với cái áo đó. Còn chuyện anh bắt đền xin lỗi tôi không đáp ứng được


Kì Long quay sang nhìn hai tên đứng sau ngây người ra. . Chưa bao giờ có đứa nào dám cả gan mắng hay từ chối anh. Vậy mà giờ con bé lớp 11 dám nói nhưng lời đó quả thực không phải là người bình thường.


Nhóc con giỏi đấy nhưng tôi không tha cho em dễ dàng đâu


Anh ta cởi áo khoác ngoài ra trước mặt cô bé. Tình huống này quá bất ngờ nhưng với kẻ du côn kiểu như tên đó thì chuyện thế này hoàn toàn là không tránh được. Mấy người đem cái võ vẽ truyền thống nhà mình ra để bắt nạt người yếu thế này quả thực khiến cô khó chịu. Cô run run chẳng còn biết phải làm gì.


Dù không quá đẹp nhưng có cá tính. Tôi tạm chấp nhận vậy – Anh ta ghé sát tai Puny


Kinh khủng thật! Cô lùi lại thì anh ta lại càng được thể tiến đến gần hơn nữa. Tình cảnh này. . .cô thấy sợ! Không phải anh ta định làm gì bất hợp pháp đấy chứ!


Anh đừng lại gần. . .


Tại sao? Em sớm muộn gì cũng là của tôi thôi cứng đầu vậy làm gì! – Kì Long nắm chặt vai cô làm cô run bần bật


Tôi không đồng ý. Anh buông tôi ra – Cô hét lên


Một là em đền cái áo cho tôi. Hai là ngoan ngoãn trở thành người của tôi – Anh ta gằn giọng


Một cái áo loại A làm sao cô đền nổi chứ! Cô chỉ mặc loại C tầm thường mà giá đã muốn cắt cổ rồi. Trở thành người của anh ta?! Có nhầm không vậy? Cô đâu phải loại con gái dễ dãi đó! Anh ta rõ ràng đang làm khó người khác. Cô chọn cái nào cũng là không thể. Làm sao đây?


Không đợi thêm, Kì Long giữ chặt hai tay của Puny. Anh ta nở nụ cười đắc ý xen lẫn lưu manh. Nếu bị anh ta cưỡng ép cô thà cắn lưỡi chết đi còn hơn. Hu hu hu. Cô khóc trong tiềm thức nhưng giờ thì nước mắt đã không tự chủ rơi khắp khuôn mặt sợ hãi rồi.


Kì Long chẳng bận tâm. Anh ta coi nước mắt của người khác là không khí từ lâu rồi! Khóc ư?! Mong anh tha cho ư?! Nằm mơ!


Muốn tôi thương hại em sao?! Từ đó không có trong từ điển của Kì Long này. Khóc cũng vô ích – Anh ta khẳng định


Mặc cô khóc thế nào, Kì Long vẫn giữ chặt tay cô không cho nhúc nhích.


Anh ta từ từ tiến lại gần đôi môi anh đào mê hoặc ấy. Chỉ trong tích tắc nữa thôi nó sẽ là của anh. . .


Ngay giây phút tưởng như ngắn ngủi ấy, có một bàn tay mạnh mẽ kéo cô ra khỏi kẻ lưu manh kia. Cô nhanh chóng ở trong vòng tay ấm áp của anh


Mùi hương quen thuộc ,con người mà cô bé vừa giận vừa thương . . .


Cô bực anh rất nhiều nhưng lúc này cô không thể đẩy anh ra bởi vì cô sợ. . .sợ rằng cái kẻ kia sẽ tiếp tục cái hành vi tội ác nào đó! Có thể cô là kẻ ích kỉ cơ mà lúc này hơi ấm và sự an toàn của Vyl đem lại khiến cô chỉ muốn ở trong vòng tay anh. Cô ôm chặt lấy người anh như tìm đến một sự bảo vệ!

...
Tags: chang hoang tu trong giac mochang hoang tu trong giac mo
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» "Yêu phải cô nàng bán thân"
» Vợ Ơi, Chồng Bị Ế Full
» Vợ Bé Bỏng Của Tôi
» Tuổi thơ dữ dội của đứa con gái
» Tứ đại tiểu thư vs tứ đại công tử ngỗ nghịch
» Truyện teen Cuộc hẹn giả mạo full
1234...181920»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON