watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 18:52,Ngày 27/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 3796

Chiến thư của nàng tình nhân nhỏ


» Đăng lúc: 12/03/15 06:43:23
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

“Thật đáng thương, làm em mệt quá rồi!” Lan Đạo Uy thương tiếc, dịu dàng vô cùng hôn lên môi cô, hai tay khẽ vuốt mái tóc dài của cô.


“Anh lừa em, người ta đã nói toàn bộ mọi chuyện cho anh rồi mà anh còn khi dễ người ta.” Phương Tử Cầm hờn giận liếc nhìn anh.


Lan Đạo Uy cười lên một tiếng trầm thấp. “Cái này không phải là khi dễ em mà là yêu em.”


“Anh… anh không giận nữa à?” Cô cẩn thận hỏi, vẻ mặt ửng đỏ do còn sót lại một chút tình cảm nồng nàn.


Bàn tay của Lan Đạo Uy nhẹ nhàng massage sau lưng cô, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô. “Không có lần sau đâu, biết không? Sau này không được giấu anh chuyện gì, trong qui tắc của anh không có hai chữ lừa gạt.” Tiếng nói của anh ôn hòa nhưng lại rất nghiêm túc.


Phương Tử Cầm nhìn xuống tránh ánh mắt nhìn xuyên thấu lòng người của anh, mệnh lệnh ngang ngược của anh khiến cô không thể làm khác được. Cô đột nhiên phát hiện ra mình có chút sợ anh. Hiện tại anh đã là chúa tể cuộc sống, hành động của cô… còn có thân thể của cô. Trong lòng cô tràn đầy hoảng loạn, sợ không bao lâu nữa anh cũng có thể là chúa tể của trái tim cô.


Không! Tận sâu trong lòng cô phản kháng, cô không thể để trái tim bị giam hãm, điều này thật nguy hiểm và cũng thật đáng sợ.


Lan Đạo Uy chẳng qua chỉ xem cô làm một đối tượng khiêu chiến cần chinh phục, vốn không chân tình thương yêu cô, cô phải nhớ điểm này nếu không kết cục của cô so với mẹ càng thê thảm hơn.


“Em đang suy nghĩ gì vậy?” Lan Đạo Uy dĩ nhiên phát hiện ra được sự bất thường của cô, nhẹ nhàng lấy tay nâng cằm cô lên.


“Không có gì!” Phương Tử Cầm vẫn nhìn xuống.


“Nhìn anh đây!” Lan Đạo Uy nghiêm trang nói, lực trên tay cũng tăng lên ép cô nhìn thẳng vào anh.


Phương Tử Cầm miễn cường nâng mắt đối diện với anh, vẻ lạnh nhạt hiển hiện trong mắt cô khiến Lan Đạo Uy vừa giận vừa sợ.


“Không được dùng ánh mắt này nhìn anh! Cũng không cho em dùng thái độ lạnh như băng với anh! Nếu không, anh thề sẽ làm cho thân thể em nóng như lửa đốt suốt cả đêm, cho đến khi em cầu xin tha mới thôi!” Anh lên tiếng dọa nạt, trong giọng nói hiện rõ sự mạnh mẽ và ngang ngược.


Phương Tử Cầm bị ánh mắt sắc bén và thủ đoạn mãnh liệt của anh bức rơi nước mắt. “Anh còn muốn thế nào, hiện tại cái gì em cũng nghe lời anh, anh còn không thỏa mãn, anh quả thực là đồ quỷ!” Cô khóc to. Cô chẳng qua chỉ muốn bảo tồn lấy tôn nghiêm của mình, chẳng lẽ cũng là sai sao.


Đôi mắt Lan Đạo Uy thoáng hiện lên vẻ thương yêu nhưng lập tức chuyển sang cứng rắn, anh chuyên quyền tuyên bố. “Anh đã nói rồi, không thể có điều gì che giấu anh, ngược lại anh cũng sẽ đối xử công bằng với em.”


“Không công bằng, rất không công bằng! Em chẳng qua chỉ nợ anh một chút ân tình, nhiều nhất là thỏa thuận làm người tình của anh thôi, không lý do gì phải trả nợ bằng tất cả những gì trân quý nhất của em.” Phương Tử Cầm nghẹn ngào.


“Đã không kịp rồi, em đừng nghĩ muốn hối hận! Từ hôm nay trở đi, anh sẽ giữ chặt em bên người, cho đến khi em cam tâm thần phục anh, thừa nhận anh là chúa tể của em mới thôi.” Lan Đạo Uy âm trầm nói. Cho tới nay anh chưa từng có ham muốn mãnh liệt và không khống chế nổi đối với người phụ nữ khác như vậy, vẻ kháng cự mơ hồ của cô khiến anh giận dữ không thôi, trong lòng có một ngọn lửa mãnh liệt thiêu đốt, ngọn lửa này chỉ có cô mới có thể dập tắt.


Đôi mắt long lanh trong suốt của Phương Tử Cầm u oán nhìn anh, mệnh lệnh ngang ngược của anh khiến lòng cô mơ hồ dao động, không hiểu phải làm sao.


“Từ ngày mai trở đi, không cho em đến Tư Tài làm việc nữa.” Lan Đạo Uy ra lệnh.


“Vì sao? Em đã kể mọi việc với anh rõ ràng rồi mà!” Phương Tử Cầm kinh hoảng.


“Lữ Tử Khiêm kia rõ ràng là còn yêu em, anh không thể để cho em và anh ta có cơ hội ở cùng một nơi.” Lan Đạo Uy tức giận phản bác.


“Em đã nói rõ ràng với anh ấy, em với anh ấy là không có khả năng. Anh tin em có được không?” Phương Tử Cầm kích động nói.


“Anh nói không được là không được! Nếu em muốn đi làm ở Tư Tài thì anh đành phải cho Lữ Tử Khiêm rời đi.”


“Không được, anh không thể làm như vậy, đối với Lữ Tử Khiêm rất không công bằng.” Phương Tử Cầm kịch liệt phản đối. Trời ơi! Cô gặp phải sát tinh gì đây! Đây có phải là sự trừng phạt mà ông trời dành cho cô? Khiến cho cô gặp phải anh.


“Hai con đường cho em chọn, nếu em không rời khỏi Tư Tài thì Lữ Tử Khiêm phải rời đi.” Lan Đạo Uy không hề hào phóng nói.


Phương Tử Cầm thần sắc ảm đạm, bất đắc dĩ gật đầu, “Được, em đồng ý với anh sẽ không về Tư Tài làm việc.” Cô đột nhiên thấy mệt mỏi cùng cực, cuối cùng cũng không còn sức để đấu với anh.


Lan Đạo Uy hài lòng cười. “Anh biết em không thích ở nhà, như vậy đi, em đến Tường Duệ làm. Cho đến nay anh cũng chưa tìm được một trợ lý vừa lòng.” Anh đương nhiên cảm thấy tâm tình rất sảng khoái.


“Em phải làm việc chung với anh?” Phương Tử Cầm hoài nghi hỏi.


“Đúng vậy, năng lực của em rất tốt, tiếng Anh lại lưu loát, có thể giúp anh xử lý rất nhiều việc, anh sẽ chi lương cho em thật ưu ái.”


” Vậy em đây chẳng phải mỗi ngày đều phải ở bên cạnh anh sao?” Cô có chút do dự, cứ như vậy thì ngay cả thời gian tự do của bản thân cô cũng không có.


” Sao? Em không muốn à?” Lan Đạo Uy dùng đôi mắt không vui nhìn cô.


Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của anh, Phương Tử Cầm nuốt vào lời từ chối.” anh nói thế nào thì cứ làm thế đấy đi!” Cô không tức giận trả lời.


Lan Đạo Uy phát ra một tiếng cười trầm thấp vừa lòng , hai tay anh lần ra phía trước người cô nắm lấy hai nụ nhỏ trước bờ ngực mềm mại trắng ngần của cô.


Phương Tử Cầm kinh hô một tiếng,” anh…… anh định làm gì nữa?” Lần điên cuồng vừa nãy đã khiến cô mệt chết rồi.


” anh còn muốn em nữa.” Môi anh cúi xuống một bên ngực của cô, tay anh không ngừng xoa nắn bên kia.


” Đừng…… Như vậy, lần thứ hai mới vừa nãy còn chưa đủ sao?” Cô trả lời hụt hơi, cô không nghĩ rằng sức lực của mình còn đủ để tiếp nhận tinh lực dồi dào của anh.


” Không đủ! Đây là em nợ anh, hại anh cả tuần mất ngủ, anh phải đòi lại cả vốn lẫn lãi.” Lan Đạo Uy khàn khàn nói, một bên nhẹ nhàng cắn mút vành tai cô.


” Nhưng…… Em…… Em đói!” Cô giãy dụa nói, đang định lừa phỉnh cái người bên trên đang càng ngày càng không biết phải trái.


Lan Đạo Uy chỉ cười cười mà không hề dừng lại,” Anh cũng đói…… Hơn nữa còn cực kì đói.” Anh mờ ám nhìn cô, “chỉ có em mới có thể khiến anh no” Anh tách hai chân cô ra, nhẹ nhàng ướm thử.


Gò má Phương Tử Cầm đà hồng, hơi thở dồn dập, căn bản nói không nên lời .


” Chờ anh ăn no xong sẽ tự mình xuống bếp làm bữa tối cho em.” Giọng anh yêu chiều mà khàn khàn . Lập tức, anh xoay người đè lên cô, cơ thể cường tráng không ngừng cọ sát vào cô, anh thỏa mãn thở dài, sau đó dường như không chờ đợi nổi , anh hòa nhập bản thân mình vào thiên đường ấm áp đang chờ đợi anh……..



Sáng hôm sau, Phương Tử Cầm cả người mệt mỏi tỉnh lại, ánh sáng rạng ngời khiến cô cảm thấy chuyện hôm qua như một giấc mộng.


Nghĩ lại những chuyện xảy ra ngày hôm qua, cơ thể của cô hơi run rẩy, tinh lực hơn người và thể lực của Lan Đạo Uy cô không dám lĩnh giáo. Tối hôm qua ngoài việc xuống giường làm bữa tối



cho cô, cả đêm anh quấn quýt lấy cô không rời, đòi hỏi cô hết lần này đến lần khác, mãi đến lúc anh no nê mới thả cô ra


” chào buổi sáng, người đẹp ngủ trong rừng!” khuôn mặt tươi cười tà mị mê người của Lan Đạo Uy xuất hiện trước mặt cô, đánh thức Phương Tử Cầm đang ngẩn người.


Thật đáng giận, sao anh có thể thoải mái nhẹ nhàng như vậy, còn cô thì như con cá sắp chết đuối. Nhìn khuôn mặt tươi cười của anh cô uất ức nghĩ.


” em cứ ngủ thêm lát nữa đi, anh phải đi công ty, nhớ là hôm nay phải đến làm ở Tường Duệ nhé, anh sẽ bảo lái xe đến đón em.” Anh chuyên quyền giao việc cho cô, sau đó hôn nhanh lên môi cô một cái rồi mới rời đi


Anh đi rồi, căn phòng đột nhiên trở nên trống trải tĩnh lặng lạ thường. Phương Tử Cầm lại bắt đầu hoài niệm sự ấm áp và hương vị của anh. Phát hiện này làm cô sợ hãi không thôi, chẳng lẽ cô đã động lòng với anh sao!?


Cô vội bật dậy chạy ào vào phòng tắm, để từng đợt nước lạnh gột sạch tinh thần mình, tắt nước đi, cô nhìn bản thân mình trong gương, đôi mắt hờ hững trước kia nay đã có thêm một tia dịu dàng quyến luyến.


Không! Cô và Lan Đạo Uy đơn thuần chỉ là giao dịch, anh chỉ muốn nhan sắc và cơ thể của cô, chẳng bao lâu nữa anh sẽ chán ghét cô. Cô không thể ngốc đến nỗi ngay cả đạo lí này cũng không hiểu! Phương Tử Cầm trong lòng không ngừng nhắc nhở chính mình, cô tuyệt đối sẽ không cả trái tim cũng dâng lên.


& & &


Cứ như vậy, Phương Tử Cầm bắt đầu cùng Lan Đạo Uy sống chung làm chung. Anh là một người công tư rõ ràng , ở văn phòng anh đối đãi với cô như mọi cấp dưới khác, nhưng chỉ cần có nhân viên nam tiếp cận với cô hoặc cùng cô nói nói cười cười, anh sẽ xị mặt ra, rõ ràng tỏ vẻ anh không hài lòng, đồng thời để lộ ánh mắt khó chịu, dần dần không có nam nhân viên nào dám tùy tiện tiếp cận Phương Tử Cầm nữa.


Ngoài việc là một người có tính độc chiếm cực kì cao, Lan Đạo Uy quả thật là một nhà lãnh đạo thành công, tư tưởng sáng suốt, hành động dứt khoát, hơn nữa trí tuệ và năng lực giúp anh tung hoành thoải mái trên thường trường. Việc này khiến Phương Tử Cầm không thể không bội phục.


Phương Tử Cầm cứ nghĩ ham muốn của anh đối với cô sẽ giảm dần, dù sao đàn ông luôn có mới nới cũ. Nhưng sống chung với anh một tháng, nhu cầu của anh đối với cô chỉ có tăng mà không có giảm. Mỗi đêm anh luôn qua qua lại lại với cô, mãnh liệt hết lần này đến lần khác cho đến lúc cô cũng nồng nhiệt đáp lại, khiến cô sức cùng lực kiệt thở gấp không thôi.


Thậm chí, lúc hai người ngồi một mình trong văn phòng, anh cũng sẽ trao cho cô ánh mắt cháy bỏng, tự nhiên cô sẽ tự động đi đến cạnh anh, để anh ôm chầm lấy cô hôn mãi đến lúc nào anh hết khát mới buông ra.


Tất cả những điều này làm cho bức tường mà Phương Tử Cầm cố gắng duy trì dần bị đánh sụp, lại càng tăng lên nỗi sợ hại trong lòng cô, cô sợ anh sẽ chán ghét cô, không cần cô nữa.


Đêm nay, Lan Đạo Uy vẫn yêu cầu nhiệt tình với Phương Tử Cầm như trước. Bình tĩnh lại sau khi đòi hỏi vô độ, anh vẫn ôm chặt lấy Phương Tử Cầm đang mướt mồ hôi, thả ở bờ vai của cô vô số những dấu hôn.


Phương Tử Cầm lẳng lặng nằm, cố gắng ổn định hơi thở dồn dập và cảm xúc quá mức chịu đựng. mãi lúc sau cô mới xoay lưng lại với Lan Đạo Uy, nhẹ giọng hỏi:” Khi nào anh mới thả em để em tự do?”


Câu hỏi của cô khiến Lan Đạo Uy không khỏi nhíu mày, đôi mắt màu đồng bắn ra tia lạnh lẽo. Anh xoay mạnh người cô lại để cô đối mặt với anh.


” Giao ước của chúng ta không có kì hạn, anh không có cách nào trả lời câu hỏi này của em.” Anh lạnh lùng nói.


Phương Tử Cầm khép hai mắt lại, sâu kín nói,” Vậy đổi cách nói khác, khi nào anh sẽ chán ghét em?”


” em hy vọng anh chán ghét em, thả em đi thế cơ à?” Lan Đạo Uy sắc bén hỏi , tay cũng nâng cằm cô lên để cô đối mặt với anh.

...
Tags: chien thu cua nang tinh nhan nhochien thu cua nang tinh nhan nho
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu Thầm Chị Họ
» "Yêu phải cô nàng bán thân"
» Yêu Em Rồi Đấy
» Yêu Em Mất Rồi
» Xin Lỗi !!! Em Yêu Anh
» Vợ yêu ơi, Anh yêu Em nhiều lắm !
1234...282930»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON