watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 07:59,Ngày 15/03/25
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 10531

Cô ấy không phải cô nàng Tomboy


» Đăng lúc: 11/03/15 12:03:50
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Chi mở cửa bước ra khỏi phòng 102. Đúng lúc quản lí của Phong chuẩn bị vào. Tay quản lí hơi cúi đầu.
– Tiểu thư chắc là…
– Hoàng Yến Chi
– Rất vui được biết. Tôi là quản lí của cậu 2. Cậu 2 mới đi có việc…
– À không, tôi đã gặp anh Phong trong phòng lúc nãy rồi .
Tay quản lí hơi nhíu mày vì cách gọi thân mật của cô tiểu tthuw này .
– Có vẻ như… tiểu thư rất quan tâm đến cậu chủ của tôi.
– Tôi thích anh Phong!
Quản lí sút bật cười vì câu trả lời đơn giản và thẳng thẳn ấy .
– Tôi còn chưa biết cậu chủ và tiểu thư quen nhau lúc nào… Nhưng tôi phải nói thật rằng, cậu chủ của tôi… không… dễ tính cho lắm.
– Còn gì nữa?
– Ừm… cậu chủ xưa nay không ưa có người ở cạnh mình, nhất lại là con gái. Và cậu… rất sễ nổi nóng nếu có người làm phiền .
– Có coi người ta tồn tại đâu cơ chứ… nhưng chắc nổi nóng chút thôi hả?
– Một chút?? à… đến mức giết người thì có gọi là một chút không?
– Ôi trời ơi!
Quản lí không định làm Yến Chi sợ Chấn Phong, nhưng tốt nhất nên cảnh báo trước vài điều.
– Dù sao nếu tiểu thư muốn tôi cũng sẵn lòng giúp
– Cảm ơn. Vậy là… thích làm việc dài dài, thích yên tĩnh một mình, thích nghe mp3… thỉnh thoảng nổi nóng… có khi giết người…
– Kha khá đúng đấy!– Tay quản lí nói vẻ ái ngại.
– Trời . Anh men quá! Có biết anh thích loại nước hoa nào không?
– Cái này thì…
– Không biết thì thôi. Tôi về đây, mai đến nha .
Chi giơ mấy ngón tay vẫy vẫy rồi thủng thẳng bước về, để lại tay quản lí vẫn đứng sững sờ…
– Không thể tin nổi. Con gái bây giờ lạ thật… Nhưng cũng tốt, cậu chủ không cần làm gì cũng xong việc ông chủ giao. Nếu cậu biết cách nắm giữ con cá vàng… sẽ có ích lắm đây.


…………
6h tối.
– Cậu chủ. Dùng bữa tối đã.
– Không cần. 6h40 tàu về cảng rối. Ngươi qua phòng ta đưa cô ấy sang khu A ăn tối, nói là ta có việc về muộn.
– Vâng!
Xạch xạch! Khang nạp đạn đầy 2 khẩu súng ngườiắn và súng tỉa, dắt bên thắt lưng. Cậu thường không phải ra mặt lo những vụ nguy hiểm trực tiếp chạm mặt lũ hải quan và cảnh sát cơ động nhưng lần này là bất đắc dĩ.Nếu không hoàn thành nhiệm vụ đưa kho thiết bị về an toàn thì chắc chắn Lâm Chấn Đông sẽ không dừng ở việc chỉ trích nữa. Khang khoắc chiếc áo choàng đen ôm người, khá gọn gàng. Đeo bao tay và đội một chiếc mũ lưỡi trai đen.
– Cậu chủ cẩn thận!
– Biết rồi .


…………
– Leader! Cậu cả vừa ra khỏi cổng.
– Hành động đi!


………
Sheeply – quản lí của Khang bước nhanh về phòng cậu chủ, không hiểu sao hắn thấy vui vui vì cậu chủ quan tâm tới Hải Băng… Bỗng, một tên đàn em chạy đến, vẻ mặt hớt hải:
– Có người báo vài tên bên khu Băng chạy ra ngoài, đánh bị thương 2 người quản lí của khu B và 3 tên cảnh vệ nữa ạ.
– Phát hiện lâu chưa?
– Không biết chính xác nhưng hình như vừa lúc cậu cả dẫn người đi…
Sheeply đã chạy như bay đi… Hắn vào phòng cậu chủ mắt dáo dác tìm một người… rốt cuộc không thấy đâu .
– Nguy rồi… Mình chủ quan quá!
Quản lí của Khang rút di động:
– Alo?
– Bọn chó hoang lại xổng chuồng, còn đánh bị thương cảnh vệ nữa.
– Mẹ kiếp . Mày không biết phải làm gì hả? Sao việc gì cũng đổ dồn lên đầu tao thế? Sắp ra đến cảng rồi, cúp máy đi .
– Cậu chủ, nhưng bọn chúng nhắm vào cô ấy! – Giọng Sheeply liến thoắng .
– Sao?
– Chắc tên Leader sai người bắt cô ấy về khu Băng rồi!
Sững lại 3s, đầu bên kia bỗng vang lên tiếng gắt:
– Đầu óc mày là đầu óc bã đậu hả? Phải biết chuyện gì quan trọng hơn chứ! Mày nghĩ giữa cô ta và mục tiêu của tao thì tao chọn thứ gì? – Giong Khang sầm xuống – Mày không xử lý được thì… mặc kệ luôn đi!
Tít… tít… tít……


- Nhưng… cậu chủ…
Khang đã tắt máy. Tay quản lí đã nhầm, dù Khang có tình cảm với Băng thật lòng đi nữa thì so với sự nghiệp của Khang nó cũng chẳng là gì .
– Quản lí?
– Điều vài người sang khu B cho tôi.
– Xin lỗi. Người cậu cả đã điều đi hết rồi. Chỉ còn người của cậu 2. Nếu không có chỉ thị từ phía cậu 2 thì em không quyết định được .
– Đang có việc quan trọng, tôi chỉ mượn vài người…
– Em nhắc lại nếu không có chỉ thị của cậu 2 thì em không thể…
Tít… tít… Sheeply đã dập máy vì biết không thể nói nhiều với mấy kẻ dưới này… Quản lí của Khang bước nhanh ra ngoài, tay rút khẩu súng trong người kiểm tra đạn.
Quản lí của Phong vừa bước khỏi phòng 102 đã chạm mặt Sheeply:
– Cậu 2 đâu?
– Có chuyện gì?
– Tôi cần gặp gấp . Tôi cần mượn vài kẻ dưới…
– Không được! Cậu nghĩ cậu 2 sẽ cho quản lí của cậu Khang mượn người để bảo vệ cho người tình của cậu Khang?
Sheeply không ngạc nhiên vì quản lí của Phong đã biết hết tình hình .
– Cậu không thể thấy chết mà không cứu! Vì cậu cả không có nhà nên tôi bất đắc dĩ phải làm thế này .
– Vậy… cậu nói sao về chuyện cậu cả vẫn thường giết kẻ dưới của cậu 2 không thương tiếc… Tôi không ác đến độ thấy chết không cứu nhưng với đứa con gái đó thì không thể!
– Cậu…
Đây không phải lúc tranh cãi, Sheeply lập tức bỏ đi. Quản lí của Phong xoay người nhìn theo, thoáng một nụ cười.Chợt, hắn quay phắt lại, sững 1giây rồi cúi đầu:
– Cậu chủ!


… Khu B…
– Hơn một tuần không gặp, nhớ em quá đấy.
– Ở với cậu cả chắc được ăn ngon ngủ ấm, trông khỏe đẹp hẳn lên.
– Thế nào? Muốn ở tiếp với cậu cả hay qua đây phục vụ bọn anh?
– Qua đây đi… đêm nào anh cũng chiều . Ha ha ha……
– Leader! – Cả lũ đồng thanh.
Tên cầm đầu đang bước từng bước chậm chậm đến, mắt gườm gườm nhìn Băng cái nhìn đểu cáng .
– Bất ngiờ thật… Người tình của cậu cả đến giờ vẫn là em… Vậy em có vẻ được lòng cậu cả lắm!
Hắn đã đứng ngay trước Băng, cúi xuống sát mặt nhỏ:
– Lâu rồi ta mới gặp nhau trong phòng này, nhớ những cảm giác đó không?
Băng quay mặt đi như chẳng nghe thấy gì . Tên Leader mặt sa sầm xuống, bàn tay thô kệch của hắn đưa lên vòng qua túm lấy mớ tóc của Băng và đẩy nhỏ ngã sầm xuống đất. Hắn rít qua kẽ răng:
– Em cũng cao ngạo như Lâm Chấn Khang đấy!
Hắn cúi xuống, bàn tay bóp cổ Băng lôi nhỏ đứng dậy, nhỏ nhìn chằm chằm Leader không sợ hãi và một chút khó chịu, bàn tay hắn vẫn ôm ghì lấy cổ Băng:
– Anh giết em dễ như bóp một con gián thôi… Gía mà… cũng làm thế được với Lâm Chấn Khang . Nhưng hành hạ người tình của hắn cũng làm anh đủ thỏa mãn rồi… – Tay hắn bóp mạnh hơn, mắt hắn trợn trừng nhìn cô gái trước mắt đang gồng lên với cái khí quản bị siết chặt.
– Leader . Làm gì mà nóng vội thế.Giết cô ta lúc nào chẳng được .
– Phải đấy. Chẳng thà để tụi em mua vui một lúc.
Leader buông bàn tay ra… Băng lùi lại, gập người ho sù sụ. Tên quái thú bật cười khanh khách .
– Nhìn em nó sợ hãi chưa này… chết cách đó dễ dàng và uổng hpis quá, phải rồi… Nhưng trước khi cho em hưởng cái chết khác… muốn nghe em nói câu cuối cùng trong đời. Nói đi… nói Lâm Chấn Khang trả thù cho em chẳng hạn… nói đi…
Vài tiếng “nói đi” đai theo phía sau đầy thích thú . Băng nhìn tên Leader, vẫn chẳng tỏ vẻ gì:
– Sao nào! Nói đi chứ em…
– Bệnh – hoạn! – 2 chữ phát ra thật khẽ trong miệng Băng .
Máu trong người tên quái thú đang sôi lên, sôi sùng sục .
– Leader! Bình tĩnh để tụi em xử trước



cho.
– Phải đấy, cho tụi em 20p thôi…
Hai tay Leader đã nắm chặt kêu răng rắc, nhưng hắn không tiến lại chỗ Băng mà giọng vẫn rít lên kẽ răng:
– Chúng mày… cần mua vui?
– Vâng, đại ca
– Nhìn hấp dẫn thế kia không chịu nổi anh .
– Được rồi – Leader tiếp tục – nếu muốn, chúng mày… cứ ở lại mua vui . Nhưng phải cột nàng vào đã, không nàng chạy mất…
một nụ cười nửa miệng –… Leader quay đầu bước đi, một tên tội phạm đã chuẩn bị sẵn dây cùng một tên khác lại kéo Băng xuống, buộc tay nhỏ lại rồi buộc đầu dây kia vào chiếc giường gần nhất . Băng chống cự yếu ớt, bất lực:
– Ngoan đi, tụi anh nhẹ tay.
– Người đẹp thế này, chết uổng lắm .
– Chúng mày, xông vào đi chứ!
– Này, không thấy kì sao?
– Lại gì nữa?
– Leader dễ dàng để anh em mình hưởng lạc thế này.
– Ưà cũng thấy nghi nghi… Hay là…
Vài tên trợn mắt, cùng đồng thanh – Seiky!!! Cả đám cùng quay đầu… Sau 5s định thần, 2 tên bỏ đi, 3 tên khác chạy theo sau. Rốt cuộc cả đám lũ lượt xô đẩy nhau đi ra khỏi phòng… vẻ mặt khá thất thần .
Trong lúc này, Băng vẫn cố tìm cách cởi cái dây thuengf ra khỏi tay. Nhỏ không biết tại sao lũ tội phạm đột nhiên bỏ đi và cũng không cần biết. Lũ tội phạm ấy đã cùng nhìn thấy… ở cuối phòng lớn… chiếc tủ kính rất to không được phủ bằng tấm rido thường ngày. Quan trọng là… trong chiếc tủ ấy… Seiky… đã biến mất!


Chap 34 (con tiếp)


… Chiếc cửa lớn khép lại. Tên Leader đang đứng dựa tường, cười khẩy vì đám tội phạm cũng đã kéo hết ra ngoài .
– Tao tưởng chúng mày… muốn mua vui.
– Tụi em đâu dám tranh giành với… Seiky… đại ca…
– Chúng mày đã làm gì? – Sheeply hét lên giận dữ vì nghe đến cái tên “ Seiky”. Đám tội phạm cùng quay lại .
– Ồ. Xem ai đây. Khách không mời.


- Chúng mày im miệng lại. Đến lúc cậu cả về chúng mày sẽ không toàn thây đâu.
– Cậu cả đâu? Sao lại để quản lí đơn thân độc mã thế này?
– Không được vô lễ – Giong tên Leader đầy uy quyền. Cả đám tản sang 2 bên nhường đường, tên cầm đầu bước lên:
– Có chuyện gì vậy, quản lí?
– Chúng mày… đã bắt người con gái của cậu Chấn Khang?
– Nhầm rồi. Tôi chỉ sai người đi mượn tạm về chơi chút thôi.
– Được . Muốn mượn hay chơi gì thì để cậu cả về rồi hỏi cậu cả! Còn giờ trả cô gái ấy đây .
– Người con gái của cậu cả, sao có thể dễ dàng trao vào tay ngươi chứ?
– Còn trao vào tay lũ bẩn thỉu các ngươi thì được sao?
Tên Leader bật cười:
– Quản lí à… ngươi nghĩ mình đến la lối om sòm vậy thì có thể đem cô gái đó về an toàn sao?
– Chúng mày mà làm gì, chắc chắn cậu cả sẽ không để một tên nào toàn thây?
– Đừng có đứng đó dọa nạt. Lúc cậu cả về thì… tất cả đã quá muộn .
– Chúng mày…



Lúc này, phía trong phòng của lũ tội phạm. Băng vẫn cố nới cái dây thừng, nó có vẻ hơi hơi lỏng ra một chút . Căn phòng hoàn toàn yên ắng… Bỗng nghe tiếng cạch nhẹ… giống như tiếng dịch chuyển của một đồ vật. Băng ngẩng đầu, nhìn lên… Chẳng có ai bước vào . Mắt Băng mở to hơn chút để nhìn cho rõ thứ – gì – đó đen ngòm như đang chuyển động dưới gầm một chiếc giường cách chỗ nhỏ khá xa…
Thứ gì đó… đang trườn ra khỏi cái gầm giường… ngóc cái đầu to lên không trung… trườn ra… cái thân dài… dài…
Người Băng cứng đơ như bị đóng băng, đôi mắt mở to không chớp, tim như chẳng còn nhịp đập. Nhỏ đang thấy… một con trăn… to… dài… đang trườn về phía mình!
Vài giây tự trấn an, Băng bắt đầu tiếp tục cố nới cái dây buộc tay mình, đã khó, trong lúc hoảng hồn này còn khó hơn. Nhỏ cố thở đều đều để lấy bình tĩnh, nhưng không làm sao xua đi được hình ảnh con vật to gấp 10 mình kia . Ghê tởm! Đáng sợ!! Đang trườn về phía mình… Con trăn vẫn trườn đi một cách chậm rãi, cái thân hình nặng nề dài ngoằng có vẻ ngoan ngoãn nghe theo nó. Lưỡi nó thè ra đánh hơi, chắc chắn nó cảm nhận được cái mùi vị hấp dẫn từ hơi người . ..Con mồi ở ngay trước, chỉ cách vài mét, nó không thể để tuột mất ....

Tags: co ay khong phai co nang tomboyco ay khong phai co nang tomboy
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» "Yêu phải cô nàng bán thân"
» Vợ Ơi, Chồng Bị Ế Full
» Vợ Bé Bỏng Của Tôi
» Tứ đại tiểu thư vs tứ đại công tử ngỗ nghịch
» Truyện teen Cuộc hẹn giả mạo full
» Truyện Đại Thiếu Gia Và Cô Gái Côn Đồ Full
1234...181920»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON