watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 16:31,Ngày 27/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 3475

Công chúa lạnh lùng


» Đăng lúc: 12/03/15 07:19:30
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

– Ko biết. Nhưng sẽ tìm ra.
– Haizz. Bà đúng là_ nó thở dài_ công ty hôm qua bà có giải quyết ko thế? Hay là đùn đẩy sang người khác?
– Ơ, tớ làm 50% mà. Còn lại thư kí giải quyết!
– Bà đúng là lười. Cái 50% của bà thì nói thực 30% thì bà đùn nốt sang thư kí.
– Bà chỉ được cái hiểu tôi_ Ana cười hìhì_ vậy nên đừng phạt tớ bằng cách giải quyết việc công ty.
– Được rồi_ nó bỗng ngước đầu lên, hơi hoảng_ ơ, tên đáng ghét anh đứng ở đây bao giờ thế?
– À. Tôi vừa mới tới xong. Hai người đang nói chuyện gì thế?_ hắn hơi xanh mặt, ngồi xuống bên cạnh nó.
– Ko có gì_ nó trả lời_ ăn là chính thôi.
– Heo hả?_ hắn trợn tròn mắt khi nhìn đống đồ ăn.
– Của Ana đấy_ nó hơi nhăn mặt.
– Ôi trời!
– Mặc kệ tui!_ Ana phụng phịu.
– Ừ_ nó nín cười.

\” Thực ra… Cô là ai? Nguyễn Bảo Nhi?\” Nó đang trở về nhà sau giờ học mệt mỏi. Trên đường nó luôn có cảm giác bị theo dõi. Nhưng nó vẫn tỏ ra ko có gì, lặng lẽ đi. Rẽ vào ngõ hẻm, nó trốn vào một nơi. Tên theo dõi đang ngó nghiêng tìm nó. Thì ra là…
– Lãnh Hoàng Minh Tuấn! Sao anh lại ở đây?
Hắn giật mình.
– Ơ, tôi…
– Nói!_ nó gắt lên.
– Tôi… Tôi…_ hắn lắp bắp_ à… Thì… Tôi… Tôi… Chỉ muốn biết nhà cô thôi_ hắn bịa ra một lý do \”củ chuối\”
– Ko. Anh đi về đi_ nó quay ngoắt đi.
– Khoan… Khoan đã!_ hắn gọi với lại_ tôi có chuyện muốn nói!
– Gì?_ nó khó chịu quay đầu lại.
Hắn lấy hết can đảm hỏi nó:
– Nguyễn Bảo Nhi. Rốt cuộc thật sự cô là ai?
~end chap 7.1~
Đọc tiếp: CÔNG CHÚA LẠNH LÙNG – Chương 7 – 2
Chap 7.2: (tiếp)
– Nguyễn Bảo Nhi. Rốt cuộc thật sự cô là ai?
Nó bất ngờ. Hắn hỏi thế là có ý gì? Lẽ nào…
– Anh nghe hết chuyện sáng nay ở căng tin rồi?_ nó mặt ngoài bình thản, nhưng bên trong lại đang rất lo lắng.
– CÔ TRẢ LỜI TÔI ĐI!_ hắn cáu gắt, bóp chặt tay nó.
– A!_ nó đau quá kêu lên_ bỏ tay tôi ra!
– Xin lỗi!_ hắn buông tay nó ra_ cô có sao ko?
– Ko sao_ nó xoa xoa cổ tay, trả lời.
– Vậy bây giờ cô trả lời tôi đi_ hắn nghiêm mặt_ mau lên!
– À, thì…

Nó về phòng, thở dài. Một ngày mệt mỏi. Nó gọi điện cho Ana:
– Blo!_ Ana đùa_ sao hôm nay mặt trời mọc hướng Tây hay sao mà gọi cho tôi vào giờ này vậy?
– Ko đùa_ nó nghiêm giọng_ hắn biết tất cả rồi!
Ana giật mình. Cái gì cơ?
– Ai? Chuyện gì? Biết cái gì?
– Minh Tuấn. Tất cả mọi chuyện.
– Rốt cuộc là sao?
– Hắn đã nghe được hết cuộc nói chuyện của chúng ta sáng nay.
~trở lại~
– Vậy bây giờ cô trả lời tôi đi_ hắn nghiêm mặt_ mau lên!
– À, thì…
– Mau lên!_ hắn bực bội_ cô đừng giấu tôi!
– Haizz. Thôi được. Cũng ko thể giấu được anh lâu nữa_nó thở dài_ Anh biết Pink chứ?
– Pink? Chẳng phải đó là công ty đứng trong Top 10 công ty lớn nhất TG ư?_ hắn giật mình_ Chẳng nhẽ…
– Đúng. Tôi và Ana là người đứng đầu công ty đó_ ngưng một chút, nó nói tiếp_ và… Là bang chủ bang Angel!
– Cái gì?!? ANGEL?_ hắn bất ngờ_ bang được đánh giá ngang ngửa với bang tôi… À nhầm, bang Devil á?
– Đúng_ nó lại thở dài, nhưng nhận ra điều gì đó trong câu nói của hắn, nó ngạc nhiên hỏi lại_ Anh… Là bang chủ bang Devil?
– Ơ, ko phải_ hắn chối biến, nhưng nhận ra sự chắc chắn trong lời nói của nó, hắn đành thú nhận_ Ừ, đúng. Tôi với Ken là bang chủ bang Devil.
– Anh có thể giữ bí mật chuyện này của tôi được ko?_ nó nhìn hắn, khẩn cầu.
– Tại sao?_ hắn hỏi, mặc dù trong tâm đã quyết định giữ bí mật cho nó. Nó giấu thân phận chắc chắn có lý do.
– Tôi sẽ giữ bí mật của anh_ nó quay mặt đi.
– Một vụ trao đổi?_ hắn nhếch mép.
– Ko. Khác_ nó bước đi_ hãy nhớ!
~kết thúc~
– Ồ! Ra là vậy_ Ana thở dài_ chắc tên Ken cũng sẽ biết.
– Ừm_ nó ngoái đầu nhìn đống công việc trên máy tính_ Chuyện đã vậy rồi. Còn nhiều việc trong công ty lắm. Tui cúp máy đây. Bye bà!
– Ừ. Bye.
Nó mệt mỏi nhìn đống công việc rồi lôi ra giải quyết. Hôm nay quả là một ngày dài đằng đẵng.
\”Ngày hôm nay thật nhiều điều xảy ra. Hắn đã biết mọi chuyện về mình rồi. Mình nghĩ đó là khởi đầu của việc mình bị lộ thân phận. Sớm thôi…
Sao đột nhiên lại nghĩ tới chàng trai hôm trước nhỉ? Có lẽ anh ta rất giống người đó chăng? Đúng là… Rất giống…\”
Băng Băng\s dairy
~
Sáng hôm sau, CN, 7.45 AM
\”Saranghanda keojitilmal…\”
– Alo_ nó uể oải_ ai mà sáng ra đã làm phiền người khác vậy. Ko để người khác ngủ hả?
– Trời ơi! MẤY GIỜ MÀ BÀ CÒN NGỦ HẢ?!?_ Ana bực tức_ TUI, ANA NÈ! DẬY NGAY!
– Ờ, dậy ùi nè_ nó ngáp dài_ vấn đề gì thế? Hôm nay là CN nên cho tui ngủ tí đi. Hôm qua làm việc mệt quá rùi nè. Haizz.
– ĐI CHƠI! Có bọn hắn nữa nè!
– Hở?_ nó tỉnh hẳn_ sao bà lôi họ đi? Mà bà biết số điện thoại của bọn hắn hả?
– Ừ. Biết số tên Ken.
– Ồ_ nó gật gù_ biết số của nhau rồi kia đấy!
– Bà này… Thui cúp đây!
Ana vội cúp máy ko để cho nó ú ớ gì. Nó đi thay quần áo rồi sang nhà Ana. Điều đặc biệt là nó ko để gương mặt xấu xí thường ngày nữa.
Biệt thự Lee
Kíng cong!
Nó nhấn chuông cửa nhà Ana. Ana ra mở cửa:
– Bà đến rồi đấy hả? Vào nhà đi. Nhưng sao bà lại để khuôn mặt này?
– Ờ. Đằng nào bọn hắn cũng biết thân phận bọn mình rồi. Khuôn mặt tớ chỉ là sớm muộn thôi_ nó nói, giọng mang nét cười.
– Ừm.
Nó bước vào nhà và gặp ngay hắn ở phòng khách. Hắn và Ken ngây người nhìn nó vì nó quá đẹp. Gương mặt lạnh lùng xinh đẹp, bộ váy trắng thắt đai đen ở eo làm tôn thêm dáng vẻ chuẩn ko cần chỉnh của nó.
– Cô là ai? Tại sao lại ở đây?_ hắn hỏi, mắt chữ 0.
– Tôi, Bảo Nhi đây_ nó ko ngạc nhiên về thái độ của hắn vì biết trước.
– Hả?!? Là cô thật sao, Bảo Nhi?_ Ken chen vào_ oa, cô xinh thiệt đó.
– Đi chơi thôi!_ Ana giải vây_ cánh đồng Bồ công anh thẳng tiến!

Cánh đồng Bồ công anh đúng như cái tên của nó, rất nhiều bồ công anh. Một cánh đồng rộng lớn, nhìn thấy được chân trời xa tít tắp. Bọn nó cùng chạy nhảy, vui đùa trên thảm cỏ (thực ra là chỉ có Ana và Ken, còn nó và hắn ngồi nhìn). Cuối ngày, tụi nó ngắm hoàng hôn đỏ rực cuối trời, chỉ trỏ những điều vui thú.
Một ngày rất đặc biệt… Đáng ghi nhớ…


~end chap 7~
Đọc tiếp: CÔNG CHÚA LẠNH LÙNG – Chương 8
Chap 8: Gặp lại
Đôi khi…
Gặp lại nhau…
Là kết thúc…
Hoặc bắt đầu…
Của một niềm vui…
Hay đau khổ…
~
Nó đi dạo quanh hồ. Nó muốn gặp lại chàng trai đó. Chàng trai giống hệt người ấy…
Hôm nay, nó mặc chiếc áo trắng tay phồng với cái váy màu đen. Mái tóc đen ngang lưng xoã dài, mái được để lệch sang một bên kèm chiếc kẹp tóc màu trắng sữa. Đôi mắt tím ko cảm xúc nhìn về phía trước. Đôi mắt đó, nhìn vào ta ko thể đoán được chủ nhân nó đang nghĩ gì. Có thể đó là một điều đặc biệt của nó…
Nó đã đi lâu lắm rồi ko thấy chàng trai đó nữa, định quay về thì…
– Chào cô bé! Lại gặp nhau rồi!_ bỗng dưng có một tiếng nói quen thuộc



vọng tới từ đằng sau, làm nó quay phắt đầu lại.
– Ơ. Là anh hả? Tôi tưởng ko gặp lại anh nữa cơ đấy!_ nó nở một nụ cười, ko hiểu làm sao khi ở cạnh người này, nó cảm thấy rất quen thuộc, khiến cho nó luôn bất giác nở nụ cười.
– Vậy là cô bé tới đây chờ anh hả?_ chàng trai cười hiền_ à quên, cô bé bao nhiêu tuổi rồi? Chưa gì đã gọi bằng anh rồi! Tôi 19 tuổi nè.
– Vậy gọi anh là đúng rồi! Em 17 tuổi_ nó vẫn giữ nụ cười cố hữu.
\”17 tuổi? Nếu em mình còn sống, bây giờ cũng 17 tuổi rồi\”
– Anh sao vậy?_ nó lo lắng khi thấy anh ngây người ra_ anh ốm hả?
– À, ko_ anh tỉnh lại_ nói chuyện suốt rồi ko biết tên em. Em tên gì?
– Hì. Em tên Bảo Nhi. Còn anh?
– Anh tên Nguyễn Hàn Mạnh Quân.
\”Cái… Cái gì? Chắc ko phải đâu. Chỉ giống tên thôi\”
\”Ring! Ring!\”
– Alô_ anh nghe máy_ Ừ, tao về đây. Mày chờ tí!_ anh quay sang nó_ anh phải về rồi. Bye em nha!
Nói rồi anh chạy đi luôn. Để nó thẫn thờ lẩm nhẩm:
– Anh biết ko… Anh rất giống người đó… Khuôn mặt… Mái tóc… Đôi mắt… Dáng người… Ngay cả nụ cười đó… Rất giống…
Nó quay người trở về nhà. Nó nhớ lại ngày xưa…
~
Trên một cánh đồng cỏ xanh mướt, có hai đứa trẻ đang nô đùa. Bỗng nhiên đứa bé gái ngã xuống, tay sứt sát hết cả.
– Huhuhu. Đau quá!_ đứa bé khóc toáng lên.
– Ngoan nào, bé Băng đừng khóc, để anh thổi cho nhá. Thổi sẽ hết đau thôi_ đứa trẻ lớn hơn vội chạy tới đỡ nó, dỗ dành.
– Ừ. Thổi cho bé Băng. Bé Băng đau!_ đứa bé vừa ngã phụng phịu.
Thế là đứa bé lớn thổi vào vết thương của bé gái đó. Nhìn thằng bé thổi phồng mồm lên khiến bé gái phì cười.
– Rồi. Bé Băng hết đau rồi. Anh Bin hát cho bé Băng nghe đi.
\” Một cánh đồng đầy tuyết rơi có hai người cùng nhau nắm tay.
Nhẹ bước dạo trên cỏ khô trong niềm hạnh phúc đắm say.
Một cánh đồng đầy tuyết rơi đang có hai người nhìn nhau rất lâu.
Rồi bước về hai phía đi xa nhau mãi mãi~\”
– Hay quá à anh Bin! Dạy em bài này nha!
– Ừ. Bé Băng thích thì anh dạy cho.
Trong ánh chiều tà, có hai bóng đứa bé hát vang bài hát. Tiếng hát theo gió bay xa… Xa mãi…
~
Nước mắt đó đã rơi từ lúc nào. Khẽ gạt nước mắt, nó đi tiếp. Nó phải mạnh mẽ hơn chứ. Ko được khóc…
Nhưng…
Đôi lúc…
Khóc…
Sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều…
~end chap 8~
Chap 9: Buổi picnic nguy hiểm
Green school.
Cô giáo sau khi \”thiết triều\” trong phòng hội đồng xong thì đã trở lại lớp học. Lớp học y hệt một cái chợ vỡ. Học sinh nam quát tháo ầm ĩ. Mấy nữ sinh ngắm hắn và Ken rồi kêu la, hét lên. Riêng bọn nó và hắn ngoan hơn, ko gây ồn nhưng nó và hắn thì cắm tai nghe vào rồi… ngủ (==\), Ana thì đọc truyện… Conan, Ken thì chải chuốt mình trong gương (@@ bái phục). Cô giáo bây giờ y hệt một mụ la sát, hét tướng lên:
– TRẬT TỰ!!! TẤT CẢ IM LẶNG HẾT CHO TÔI… !!!
Chưa im hẳn. Học sinh vẫn xì xào và trêu đùa nhau.
– Ko im tôi cho hết đi dọn hết cái trường!
Im bặt.
Cô giáo hài lòng với kết quả mình vừa đạt, bắt đầu vào chuyện:
– Tôi có chuyện muốn thông báo…
– Chuyện gì vậy cô? Có giáo viên nào ốm nên được nghỉ tiết ạ?_ một nam sinh phát biểu ý kiến chen ngang lời cô giáo nói.
– Cậu im ngay cho tôi!_ cô giáo điên tiết_ suốt ngày chỉ mong được nghỉ thôi!
– Đúng đó!_ Ana rời khỏi cuốn truyện Conan_ cậu ko được nói như vậy_ thấy cô giáo đang có vẻ hài lòng, Ana cười nham hiểm_ phải nói là hôm nay được nghỉ mấy tiết vậy ạ?
– Haha…
Cô giáo tức xì khói nhưng ko thể làm gì. Ana là ai chứ? Thiên kim đại tiểu thư của tập đoàn thứ 4 TG đó. Cô giáo đành ngậm hột thị bỏ qua.
– Mai chúng ta sẽ có buổi picnic ở núi X_ lớp định hét lên cổ vũ, nhưng bị ánh mắt lườm lườm của cô giáo nên đành thôi_ Ai đăng kí thì lên gặp Hội học sinh. Các em về nhà nhớ chuẩn bị vật dụng tư trang để đi nhá.
– Dạ!_ cả lớp đồng thanh trừ bọn nó và bọn hắn.
– Đến tiết 1 rồi. Các em học cho cẩn thận. Cô đi đây.
– Dạ! Chúng em chào cô!_ đồng thanh lần nữa, còn một số người còn lẩm bẩm_ chúc cô một đi ko trở về.
Cô giáo rời khỏi cũng là lúc cái lớp ồn ào nhất. Ai cũng bàn tán về buổi picnic lần này. Hết 2 tiết, Ana ngoái người lên bàn trên:
– Nhi, dậy đi_ Ana gọi nó_ hôm qua bà ngủ chưa đã hay sao thế?
– Ưm_ nó tỉnh dậy, rút tai phone ra_ hôm qua bận quá. 2h mới ngủ nên vậy....

Tags: cong chua lanh lungcong chua lanh lung
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» [18+] Yesterday – Sexmania
» 7 Ngày Làm Gia Sư
» A Love Story Of Teen (Đã Full)
» Ác Quỷ Bên Em (Rin Lala)
» Ai dắt em đi qua nỗi đau
» Ai Nói Tuổi Trẻ Không Thể Lầm Lỡ
1234...242526»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON