watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 05:45,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 3472

Công chúa lạnh lùng


» Đăng lúc: 12/03/15 07:19:30
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Ana đã đỡ mệt, nhí nhảnh hỏi Ken (nhanh dữ =.=\”):
– Này, tại sao anh biết chúng tôi ở đây vậy?
– À_ Ken nhớ lại_ hình như là Minh Tuấn có nghe cuộc nói chuyện gì đó của bọn fan là Lâm Oanh Hạ sẽ ám hại Bảo Nhi nên lúc đó tra hỏi bọn nó rồi tìm ra nhà hoang này thôi. Vừa đúng lúc hai người sắp rơi xuống vực.
– À_ Ana gật gù_ thì ra là vậy!
– Tên khùng!_ nó sau khi im lặng thì nói một câu khó hiểu, rồi bỏ đi_ nhớ về khai mọi chuyện bà mới nói lúc nãy với tôi nhá, Ana.
Ana đứng hình một lúc lâu mới tiêu hoá được lời nói của nó, rồi hét lên:
– Á Á Á! Sao mình tự nhiên mình lại nói chuyện đó với nó chứ! Mình đúng là điên rồi mà! A A A!!!
– Chuyện gì vậy?_ Ken khó hiểu.
– Ơ… À ko có chuyện gì đâu_ Ana đánh trống lảng_ à mà anh thấy Lâm Oanh Hạ ko?
– Cô ta hả? Bị Minh Tuấn cho người bắt đi rồi!
– Ồ, vậy hả? Thôi đi về thôi!
Ana kéo tay Ken chạy đi về nơi tập trung. Khoảng cách giữa hai người họ hình như đã rút ngắn rất nhiều. Cái nắm tay này thật ấm áp… Hệt như mùa xuân…
.
.
Có lẽ…
~end chap 9~
Đọc tiếp: CÔNG CHÚA LẠNH LÙNG – Chương 10
Chap 10: Nhân vật mới xuất hiện- Hwang Key!
Green school, giờ ra chơi.
– Haiza, mệt quá!_ Ana thở dài, vươn vai.
Tên Ken ở bên cạnh nói móc:
– Mệt cái khỉ gì. Cô toàn đọc truyện xong nằm ngủ thì biết cái gì là mệt.
– Tên trời đánh ko chết như mi thì biết gì mà phát ngôn ở đây_ Ana cáu_ trời đang đẹp mi đừng có phá hoại!
– Tôi thích phá thì sao chớ_ Ken cười nửa miệng.
– Ồn ào!_ nó tỉnh dậy chen ngang cuộc nói chuyện, rồi căng tin hướng thẳng (0.o)
Hắn thì vẫn im lặng ngó theo nó. Chả hiểu sao từ hôm qua tới giờ hắn luôn im lặng như thế, ko nói với nó câu nào (tg có nên suy nghĩ là hắn như thế nên nó mới nổi quạu ko nhỉ)
– Bảo Nhi, chờ tui với!_ Ana chạy với theo, từ hum qua cô nàng đã được \” tia\” ko được nhắc đến cái tên Băng Băng nên bây giờ vẫn gọi tên cũ.
Nó vẫn đi nhưng chậm hơn có ý chờ.

Trống vô lớp. Học sinh tập tụ vào lớp học. Giáo viên cũng đã vô lớp. Nhưng… Một thứ gây náo loạn cả cái trường đã xuất hiện…
– A! A! A! Hwang Key kìa mọi người ơi!
– Á! Đúng là Hwang Key rồi! Ôi đẹp trai quá! Hwang Key ơi I love you!
– Hwang Key! I love you!
Bla. Bla.
\” Hwang Key? Chẳng phải là…?\”_ nó và Ana suy nghĩ.
\” Tên ca sĩ đó tới đây làm gì?\” hắn và Ken suy nghĩ.

– Ê! Ra đây nhóc!_ một mĩ nam như bước trong tranh ra đứng trước lớp 11A1, cười hướng về phía nó.
Veo… Bụp! Tiếng quả bóng đá trong chân của hắn vinh dự được nó ném vô mặt của Key:
– VŨ HOÀNG QUANG THẮNG, ANH CHÁN SỐNG RỒI HẢ!!!_ nó hạ giọng âm độ, lườm mĩ nam đang tỏ vẻ vô tội vạ.
– Ơ, hehe sorry nhóc… À nhầm Bảo Nhi_ Key cười trừ, hơi lùi lại.
Ana được cười hả hê:
– Haha… Haha… K…ey… Haha… Anh hôm nay… Haha… Ăn nhầm… Haha… Nhầm gì… Thế mà… Haha… Dám nói… Bảo… Nhi… Là… Là nhóc hả? … Hahaha…
Cả lớp được phen há hốc. Gì chứ? Nó biết Key? Mà còn dám ném bóng vào khuôn mặt bạc triệu của anh ấy mà anh ấy ko tức giận. Hơn nữa anh ấy còn ra chiều sợ nó nữa. Anh ấy cũng biết con nhỏ xấu xí đó ư? Sao Ana lại cười hả hê như thế kia?
Hắn và Ken cũng ko khác gì. Quái gì chứ? Nó và Ana biết Hwang Key sao?
– 0k. Ra ngoài nói chuyện!_ nó vẫn lườm mĩ nam, rời khỏi bàn_ thầy cho em ra ngoài một chút.
– Hơ hơ… Ana bà ra ngoài nữa chứ! Cứu tui luôn đi!_ mĩ nam run run_ nhanh lên!
– Được… Được rồi…_ Ana cố nín cười, đi theo nó.
Bọn nó bỏ đi để lại dấu chấm hỏi lớn trong lớp và sự tức giận thiêu cả lớp của ông giáo.
(Hwang Key (Vũ Hoàng Quang Thắng) : thần tượng âm nhạc của giới teen. Đẹp trai, phong độ. Kết bạn với nó và Ana sau một buổi lưu diễn bên Mĩ. Gia đình là tập đoàn W thuộc top 10.)

– CẬU CHẾT CHẮC VỚI TÔI!_ nó gườm gườm, giọng lạnh lùng, tay vặn vặn (=_=\)
– ANA! Cứu bồ!_ mĩ nam kêu lên, gọi Ana.
– Rồi! Thôi bà tha cho Key đi!_ Ana tốt bụng giúp đỡ sau khi cười một trận đã đời (tốt bụng gớm)
– Tha cho cậu!_ nó thôi doạ mĩ nam, dựa lưng vào tường, mặt trở lại như mọi khi_ cậu tới đây có chuyện gì?
– Tớ nhớ cậu mà!_ mĩ nam lôi giọng trẻ con ra đùa.
– Ko linh tinh!_ nó gằn giọng.
Biết ko thể đùa với nó được nữa, Key đành nói:
– Tớ đi lưu diễn. Tiện thể học ở đây luôn.
– Gì?_ nó hỏi lại_ đây ko nghe rõ.
– Nghe rồi đừng giả vờ_ Ana chen vào_ Key, cậu có 1 phút để rời khỏi chỗ này. Tớ ko đảm bảo giây tiếp theo cậu an toàn đâu!
Nhanh…
Chưa kịp nói xong, Key đã biến mất dạng. Ana há hốc mồm. Tên này chuồn nhanh thật. Ana cũng định chuồn vô lớp thì…
– Bà được lắm, Ana!
Haha! Vui rồi! Chịu trận cùng tên Key rồi!
Nó và Ana bước vào lớp và nhận được những ánh nhìn đầy thắc mắc và ghen tức của cả lớp. Hắn và Ken muốn hỏi lắm nhưng nhìn thấy mặt hầm hầm lạnh băng của nó và gương mặt sắp mếu của Ana thì ko hỏi nữa. Ra về, hắn mới mở miệng nói câu đầu tiên với nó:
– Này!
Nó ngạc nhiên quay lại nhưng mặt vẫn ko biểu hiện gì:
– Chuyện gì?
– Cô… với Key có quan hệ gì? Sao hai người… lại quen biết nhau?
– Bạn!_ nó buông một từ rồi đi thẳng.
Hắn vẫn đứng tượng đằng sau nó.
BẠN?!?
Thật ko???


~end chap 10~
Đọc tiếp: CÔNG CHÚA LẠNH LÙNG – Chương 11
Chap 11. Sự thật
Chương 1: Chiếc vòng cổ
Hai hôm sau…
Nó mệt mỏi nằm phịch xuống giường sau khi từ trường về. Hai hôm nay nó chịu đủ lời đàm tiếu sau lưng là nó lẳng lơ, hết Minh Tuấn rồh đến Hwang Key, giỏi theo trai, mặt xấu xí mà làm càn, hồ ly tinh,… Làm nó rất điên tiết. Mặc dù Hwang Key chưa vào trường nhưng mới đầu đã như thế này rồi thì lúc đó ko biết phải điên tiết thế nào nữa. Sáng nay hết giờ học Ana đã thay nó dằn mặt bọn nữ sinh rồi. Mệt mỏi!
\”Saranghanda keojitmal~\”
– Gì vậy Ana?_ nó bắt máy khi thấy cái tên trên điện thoại_ có việc gì quan trọng hả?
– Hiii! Đi xem buổi lưu diễn của Key đi!_ Ana vui vẻ.
– Trời ơi vậy nữa hả_ nó than vãn_ tui mệt lắm bà đi đi!
– Đi đi bà!_ Ana năn nỉ_ đi xem bạn mình hát đi!
– Rồi rồi thì đi!
Nó cúp máy luôn. Nản thiệt! Đã mệt rồi thì chớ!
Nó vào phòng tắm xoá hết lớp trang điểm ở trường đi và thay vào đó là chút phấn hồng và son bóng. Nó chọn một bộ váy xoè trong tủ quần áo toàn đen với trắng của mình (!). Bộ váy dài đến đầu gối, màu trắng, có một bông hồng đen kèm lông vũ bên ngực trái. Trông nó thật xinh đẹp.
Nhà hát Sun.
Đây là một nhà hát rất lớn có thể chứa 4000 người. Hôm nay nhà hát rất đông. Rất nhiều fan đến đây để ngắm thần tượng của mình. Cũng có nhiều người tới nghe Hwang Key hát.
Nhà hát đã cháy vé. Đây là một điều quá bình thường đối với ai biết tới Hwang Key. Ana đã có lần từng trêu Key: \” Lần nào ko cháy vé lần đó ko phải Hwang Key!\”
Nó hôm nay cùng nhóc Lâm đi xem. Thằng em nó cũng muốn đi coi Hwang Key hát nên cũng tò tò theo nó. Tới cửa, nhóc Lâm lanh chanh đi mua vé:
– Cho tụi em 2 vé đi chị!_ thằng nhóc nở nụ cười tươi làm chị bán vé cứng đơ như tượng. Đằng nào nhóc Lâm cũng là hotboy đứng đầu cấp 2 mà.
– Hết… Hết vé rồi… em_ chị bán vé mãi mới nặn ra một câu, trong lòng cảm thán: \” Đẹp trai quá!\”
– Hết vé rồi bà chị_ nhóc Lâm xụ mặt_ ko được xem nữa rồi!
Nó vẫn bình thản như ko có chuyện gì xảy ra, nhàn nhạt nói:
– Chị bảo vào đó phải mua vé bao giờ?
Thằng em há hốc miệng:
– Ko mua vé sao vào được? Mình đâu có vé!
– Chị mày mà phải mua vé thì Hwang Key ra mời chị cũng ko vào!_ vẫn cái giọng nói đó, nó nhìn vô cửa soát vé.
Mọi người ở bên ngoài đang chán vì ko được mua vé xem thì nghe được câu nói đó của nó như được dịp xả tức, tranh nhau nói nó:
– Cô là cái thá gì mà nói như vậy? Con tổng thống chắc?_ người 1.
– Giỏi nói miệng! Cô cũng chắc được cái mẽ ngoài rồi tự kiêu chứ gì!_ người 2.
– Cái loại hám trai mới vô đây ngắm thì nói gì cho dễ nghe tí đi! Cái gì mà Hwang Key ra đón chứ?_ người 3.
Bla bulu bela…
Nó ngày càng sầm mặt xuống. Khí lạnh toả ra khiến người khác ko rét mà run. Đã vậy rồi nhóc Lâm còn chen vào:
– Thôi chị đi về thôi. Nói gì thì nói chứ đừng nói bừa ở đây. Toàn fan của Hwang Key cả đấy!
– Cái gì?_ nó quay sang nhóc Lâm, giọng lạnh băng khiến thằng nhóc run người_ muốn thử ko?
Lấy điện thoại ra, nó bấm một dãy số, chờ người kia bắt máy thì nó nói, giọng bực mình, hàn khí:
– 3 phút. Có mặt ở ngoài rạp ngay lập tức!
Chưa kịp để người khác nói, nó cụp máy luôn. Nó nhìn vào điện thoại bắt đầu tính thời gian.
1 phút…
2 phút…
2 phút 52s
– Nhi ơi!_ tiếng Ana từ xa gọi lại, theo phản xạ nó quay ngoắt về tiếng nói đó.
– Gì? Tên Key đâu?_ nó hỏi, mắt ngó nghiêng.
– Xin chào tiểu thư. Tôi thay Hwang Key đến đón cô. Tôi là quản lý của anh ấy. Hwang Key đang bận trang điểm_ Quản lý Shin nói, còn thở hồng hộc vì mệt.
– Thôi, bà bình tĩnh đi_ Ana nói, nhìn sang người bên cạnh nó rồi reo lên_ A! Nhóc Lâm cũng đến hả?
– Dạ_ nhóc Lâm cười_ em đi cùng chị hai.
– Được rồi, vào đi. Đứng ở đây khó chịu quá!_ nó lên tiếng, rồi đi vào cửa.
– Chờ với!_ họ đuổi theo.
Nó đi bỏ lại mấy chục cái tượng đá oai phong đứng ngoài mắt ếch nhìn theo. 0
Nó ngồi vào cái ghế VIP ở đầu. Ngó hàng ghế VIP một chút, nó bắt gặp…
Hình như là…
Anh ấy! Nguyễn Hàn Mạnh Quân!
Hôm nay anh ấy mặc một bộ vest trắng, mái tóc nâu để tự nhiên. Đôi mắt cà phê huyền bí luôn mờ ảo khó phán đoán như vậy.
Nó quan sát từng cử chỉ của anh. Như cảm giác được ai đang nhìn mình, anh quay sang và bắt gặp nó. Anh bước tới bên nó, cười tươi:
– Hi cô bé xinh đẹp! Em cũng đến đây hả, Bảo Nhi?
Nó cũng đáp lại, cười tươi:
– Hì, dạ. Em chào anh!
Anh nhìn nó. Bỗng nhiên… Anh giật mình nhìn chiếc vòng cổ của nó. – Chiếc… Chiếc vòng cổ này là của em hả?_ anh lắp bắp, run run hỏi.
– Vâng. Chuyện gì vậy hả anh?_ nó thắc mắc, tay nhấc chiếc vòng cổ lên_ chiếc vòng này là kỉ vật rất lớn của em. Em luôn đeo nó mà.
– Cho… Cho anh xem…_ anh vẫn run run.
– Vâng_ nó tháo vòng ra_ Đây nè anh!
Anh run run nhìn kĩ chiếc vòng. Nó rất giống! Anh lật mặt sau ra, chữ \”BB\” đập ngay vào mắt anh.
Là sự thật!
Anh nghĩ ko sai!
Ngay từ lúc gặp đầu tiên, anh đã ngờ ngợ rồi. Anh luôn cố ý đến chỗ mới gặp lần đầu để xác định và anh càng nghi ngờ hơn. Và bây giờ thì đúng như anh nghĩ rồi!
– Anh sao vậy_ nó hơi lo lắng đến sự thất thần của anh.
– Anh ko sao_ định thần lại, anh trả nó chiếc vòng_ trả em này! Xin lỗi anh có việc phải đi trước! Chào em!
Nói rồi anh chạy đi mất để lại cho nó bao nghi ngờ.
.
.
\”TÌM ĐƯỢC RỒI! Em gái của anh!\”
end chương 1
Đọc tiếp: CÔNG CHÚA LẠNH LÙNG – Chương 12
Chương 12: Gặp lại
Buổi lưu diễn kết thúc. Key tí tởn chạy ra chỗ nó hỏi:
– Thế nào? Hay ko nhóc?
Bốp! Cái tay của nó hạ trúng đầu Key, làm cho mĩ nam nhà ta nhăn nhó:
– Úi da! Đau quá!_ Key cúi đầu xuống nhìn nó ( 1m88 với 1m73, Key ko cúi mới lạ)_ độc ác!
– Thế-muốn-gì?_ nó gằn từng câu lạnh lùng nhìn Key.
– A ha ha_ Ken cười trừ_ ko, ko có gì!
– Ủa bà chị quen anh Key hả?_ nhóc Lâm quan sát cuộc nói chuyện, mặt ngu ngu hỏi nó.
– Nhóc muốn ăn đập giống tên kia?_ nó lườm lườm, tay bẻ rôm rốp.
– Ha…ha… Em… Em ko…_ nhóc Lâm lùi lại, núp sau Ana_ chị Ana cứu em!...

Tags: cong chua lanh lungcong chua lanh lung
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» 7 Ngày Làm Gia Sư
» Ai Nói Tuổi Trẻ Không Thể Lầm Lỡ
» Angel's memory
» Anh không thích phụ nữ, nhưng anh yêu em, cô bé ạ
» Ánh Sáng Tình Yêu
» Bà Xã Nghịch Ngợm , Em Là Của Anh
1234...212223»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON