- Truyện: Dì Tôi Là Một Teen Girl.
– Tác giả: ZiZi.7
– Tình trạng: Update.
– Post by : Doisuytinh
– Truyện có yếu tố 18+[những ai chưa đủ 18t xin mời rời truyện">
—————-
Chap 1:
Mình tên là D (giấu vần hé ;)) sinh năm 94,là boy 100% : P ,mình là người sg, vừa mới đậu đh và hiện đang đi học tại 1 trường khá có tiếng ở sg.
Mình xin kể chuyện ba mẹ trước vì có ba mẹ mới có chúng ta mà, hì hì. Ba mình 46t (sn 67) và hơn mẹ 2 tuổi. Ba mẹ là người cùng xóm, yêu nhau và kết hôn trong sự ngăn cản của gia đình 2 bên, năm 26t ba lấy mẹ và 1 năm sau là có mình B| – ko ăn cơm trước kẻng j đâu nhá. Mẹ mình là 1 ng phụ nữ đẹp, hiền, yêu thương chồng con hơn cả bản thân, sống hiền lành với mọi người, nhưng ông trời lại bất công với mẹ : ' ( – mẹ mình bị bệnh tim rất nặng từ khi chập chững biết đi, sống những ngày tháng ít sinh hoạt, vui chơi như những đứa trẻ khác và khi ba mẹ đem lòng yêu thương nhau thì tất nhiên gia đình 2 bên cản trở vì gia đình bên nội có mình ba và rằng mẹ bị như vậy thì sẽ ko bít ngày nào bệnh mẹ trở nặng. Khi mẹ mang thai, ba mình nhất quyết đẻ (sinh) mổ nhưng mẹ khăn khăn không chịu, đến khi lớn mình mới biết mình mang trong mình là tình yêu thương và…1 nửa mạng sống của mẹ (Chap này mình viết gần 2 ngày trời, vì khi viết mình cứ sụt sùi ^ ^ ^ ^ ^ ^) . Mình sống trong sự đùm bọc và yêu thương của ba mẹ cùng theo đó là tiếng của máy trợ tim trong lồng ngực mẹ, mình và ba chỉ mong mẹ sống thật lâu và hp nhưng ông trời bất công lắm ạh…
Vào năm mình học lớp 8 thì bệnh tim mẹ trở nặng và đêm đó, mẹ mê man và được chở vào viện trong hoàn cảnh tim đập yếu, loạn nhịp và có cả lúc dừng lại, ba mình sắp xếp mọi công việc (với vốn và sự bương trải thì ba mình đã xây được vài nhà nghỉ, quán cf và 1 cái ks ở cái đất sg này) ở bên chăm sóc mẹ hơn 2 tuần trời, mình xin ba cho nghỉ học để bên mẹ, ba đồng ý nhưng khi mẹ biết tin mình nghĩ học thì lại khóc nhiều hơn và nói sẽ chết nếu mình nghĩ học : ( : ( : ( .
Và rồi…cái ngày đó cũng tới, sáng đó chẳng biết diễn tả cái ngày đó sao nữa, trời trút 1 cơn mưa dày và âm ĩ, nặng hạt hình như là dành tặng cho những người đang trong hoàn cảnh như mẹ và ba con mình thì phải, buổi sáng mình đi học chiều ghé qua thăm mẹ thì thấy bác sĩ đang nói j đó với ba thì phải, mình vào với mẹ và lát sau ba cũng vào, bên mẹ tới chiều thì mình phải về nhà để ăn uống và làm bài tập. Đêm hôm đó, mình đang nằm trên giường thì nghe có tiếng đt bàn và đầu dây bên kia là ba mình…mẹ mình mất rồi các thím ạh. Cảm giác như mọi thứ đổ dồn và cuộc sống như ko còn j đáng sống nữa. Mình khóc rất nhiều và hối hận và suy nghĩ trước h mình cũng làm cho mẹ khóc, mẹ buồn, cảm giác như mình là thằng khốn nạn và đây là cái giá phải trả vậy, ba mình còn khóc nhiều và lớn hơn mình. Trong những ngày làm đám tang mẹ, ba mình như người mất hồn, chẳng ăn uống j và cứ thơ thẩn cho mãi tới hôm sau ngày chôn mẹ vài bữa – – . Nhiều người ra vào nhà mình viếng mẹ, ba mình thì qùy bất động mắt nhìn vào hư không của mặt đất. Mình thì còn nhỏ nên cũng ko biết phải làm j may mà có cậu em mẹ mình (mẹ mình có 1 anh trai và 1 em trai,cậu 2 thì đã đi định cư ở nước ngoài từ khi mình vừa lọt lòng) , 1 chú bạn nối khố của ba và 2 cô nào đó (chừng 22,23 nhìn rất trẻ) mình chưa từng gặp nhưng lát nửa 1 trong 2 người đó sẽ là bước ngoặc và gắn bó với cuộc sống của mình từ lúc đó tới tận bây giờ.
Sau ngày chôn cất mẹ, hằng đêm mình bước xuống nhà để đi vệ sinh thì luôn thấy ba ngồi trên cái ghế trong phòng nhìn ra cửa sổ và trong tay luôn cầm bức di ảnh của mẹ, mắt mình cay lắm, muốn chạy vào ôm ba, nhưng mình biết rằng, ba cần khoảng lặng để vượt qua và rằng trong thời gian chăm sóc mẹ ba đã phải đau đớn rất nhiều bây giờ ba cần nghỉ ngơi.
Mình xin kể nhanh đoạn sau này xíu vì chỉ toàn là những chuỗi ngày ảm đạm, các thím bỏ quá cho mình nhé.
Vài ngày sau đó, ba đi làm trở lại và về nhà ít dần đi, vợ chồng cậu qua nấu cơm cho mình và dọn dẹp nhà cửa khi thời gian ba vắng nhà. Và rồi mình cũng vào lớp 10 đi học xa nhà và cậu cũng ít khi qua chăm sóc mình được vì vợ cậu lại vừa sinh thêm em, ba thì vẫn vậy, tuần về 1 ,2 lần và ba mình còn nói đang xây và mở thêm dịch vụ ngoài hn, mình thỉnh thoảng cũng tới ks hay quán cf, nhà nghĩ nơi ba mình có mặt thỉnh thoảng trong vài tiếng, nhưng rồi cứ nhìn qua cửa lại thấy ba với đống sổ sách chi tiêu mình chỉ vô chào ba rồi về, nụ cười cũng đã xuất hiện trở lại trên môi ba mình và nhịp sống thì ngày 1 hối hả hơn… Sống cô đơn 1 mình làm cho cảm xúc và tính cách mình chai đi rất nhiều.
Đến nửa hk2 (lớp 10) thì mình có liên quan ( mình chỉ là nhân vật thứ chính) tới 1 vụ đánh nhau ở trường có nhiều dao kéo kết quả là 2 thằng bạn mình nhập viện vì gãy tay và khâu mấy chục mũi phải bỏ dở 1 năm học vì 2 đứa nằm viện thời gian khá dài (tụi nó vẫn đang là bạn của mình tuy ít gặp mặt) còn bên phe kia là lũ ngoài trường có cả dân trộm cướp và xì ke nữa, sự việc xảy ra vào buổi chiều sau valentin vài ngày thì phải (hơi lâu òi ko nhớ kĩ nữa) . Sáng đó giám thị gọi mình lên và mời ph bàn về việc đuổi học (vãi cái trường,bị đánh mà cũng bị đuổi, nhớ tới còn bực) . Cô CN gọi về cho ba mình, trưa mình đi học về thì thấy cổng mở và ba mình ngồi trong nhà trầm tư, mình vào nhà và đóng cửa thì ba mình chợt nói:
- Con ở nhà và hôm nay đừng đi đâu nha giọng bình thường thôi nhưng trong hoàn cảnh mình thì các thím tha hồ tưởng tượng nhé.
Tối khoảng 10h hơn thì ba về, lúc đó thì mình vẫn đang ngồi trên bậc thang trệt
- Mai đi học bình thường và nhớ về sớm,nhà mình có khách giọng bình thường thôi nhưng trong hoàn cảnh mình thì các thím tha hồ tưởng tượng nha.
Chap 2:
Sáng hôm sau, mình đi học và cảm thấy như những ngày bình thường khác chỉ trừ lũ bạn mình hăm hở vào thăm 2 thằng trong bv và tiếp tục hỏi han lum la.
1h kém mình bước vào nhà thì thấy ba mình ngồi cùng 1 cô nào đó, thấy mình thì cô đó đứng dậy cười, mới để ý cô đó khá cao cỡ 1m68 í, cô đẹp mặn mà theo kiểu đứng đắn và đàng hoàng chứ ko teen lắm, hay xinh theo kiểu giới trẻ và hình như khá quen mặt.
- Hơi trễ, con lên thay quần áo rồi xuống đây ba nói chuyện giọng bình thường thôi nhưng trong hoàn cảnh mình thì các thím tha hồ tưởng tượng.
Chào qua loa rồi lên nhà, rửa mặt và thay đồ thì mình chợt nhớ ra là cái cô hùi trước gặp ở đám tang của mẹ. Trầm tư vài phút, cũng hơi lâu la thay đồ tí vì cơ bản mình ko sợ ba lắm và mình biết ba rất thương mình từ khi mới lọt lòng luôn kìa.
Mình bước xuống thì mình nghe ba kêu ngồi ghế. Và rồi ba nói cũng ngắn lắm và mình thì tới bây giờ vẫn nhớ như in:
- Đây là Dì L, con đã gặp rồi. Àh, ngày mai nhà mình sẽ chuyển nhà và Dì sẽ về sống chung với con.
Mình xanh mặt vì cơ bản lúc đó mình nghĩ rất tiêu cực, mình hét lên:
- Chuyển đi đâu? Nhà này tính sao? rồi còn mẹ, nhà này của mẹ con. Cô này là ai ??? sao lại chuyển về nhà mình, dì ghẻ àh.
– Ba mình chỉ "Ừ" một tiếng khá to rồi quay qua nói với cô đó:
– Dì về đi! Chiều anh kêu thợ qua nhà chuyển đồ Dì qua nhà bên kia luôn.
Mình tái mặt, lên phòng đóng cửa cái ‘’Rầm’’ nằm khóc (đứa nào kiu kao đàn bà, kao giận àh) , ba mình ấn Talk gọi xuống ăn cơm mình giả vờ như không nghe và khi nằm đó mình nghĩ cũng tại mình mà ra, tại sao lại dính líu tới đánh nhau rùi lum la,…và cả thương mẹ nữa.
Tối 7h thì ba mình gõ cửa rồi nói vọng vào:
- Con thương mẹ thì nghĩ cho mẹ đi, đừng làm những việc như vậy nữa,ba iu mẹ hơn con iu mẹ nên sẽ ko phản bội mẹ, nhà xa trường quá nên phải chuyển tới 1 chỗ gần trướng hơn, ba xây từ lúc con mới biết điểm tuyển sinh, nhưng còn suy nghĩ. Cậu con đông con, lại ở nhà nhỏ, con ko thương cậu àh, để cậu chuyển qua đây sống cho thoải mái và chăm nhan khói cho mẹ con, ba nói ít, con hiểu nhiều, đồ đạc khỏi dọn, sáng ba sẽ vào dọn cho con.
Rùi ba mình bước xuống lầu. Đêm đó mình suy nghĩ về lời ba mình nói và đứng dậy dọn đồ, dẹp gọn gang chỉ trừ những đồ gỗ, vì cơ bản em nhỏ người ( cái này chẳng biết giống ai nữa, vì ba mẹ em đều cao ráo và ba em thì khá là đô con nữa) . Sánh dập đánh răng rửa mặt rồi đi học, cơ bản là hơi đuối tí vì từ qua tới giờ có cái j vào bụng đâu chứ. Em xuống nhà thắp nhang cho mẹ rồi đi học, mà cũng phải công nhận trường em xa nhà vãi đi xe máy mà em còn thấy ngán ngẫm nữa là, lên trường nằm ko. Đang học thì ba em nt địa chỉ để lát qua luôn, khỏi phải về nhà cũ vì cậu em cũng đang chuyển đồ qua luôn. Tan học về đi lang thang ngoài đường cơ bản vì chán các thím ạh, rồi ghé tiệm cơm ăn, rồi lại ghé tiệm net đá FFOL2 vài trận. 5h chiều mình về cái địa chỉ đó, công nhận là gần trường mình thật, cách đâu có 1km mình vào hẽm thì thấy có cái nhà đang có mấy anh chuyển đồ vào thì biết ngay là nhà mới rồi, đi lại gần thì thấy ba mình , 2 chú đứng cạnh thì 1 chú là bạn chí cốt còn 1 chú thì mình đã gặp ở quán cf của ba rồi, hình như là quản lí thì phải. Mình lại gần chào 2 chú thì có 1 chú nói:
- Á, chào NAM NHI, sao bữa đó ko đập thấy… ( thì chợt nghe ba mình tèn hén 1 cái nên chú đó im luôn) …buồn cười vãi, cúi cúi mà mắt liếc liếc, đểu ko thể tả.
Rồi mình bước vào nhà thấy cái Dì đó đan loay hoay nói mấy anh đặt đồ, mình tròn mắt và chạy lên tầng 2, tầng 3, tầng 4 và rồi chạy xuống tầng 1 và hét: ‘’Ba’’. Ba mình bước lại và nói ‘’Giống hén’’. Mình chợt rưng rưng nhưng cũng cố gắng ko thút thít rồi mình bước lên lại tầng 3 (phòng mình ák) .
Chap 3:
Mình xúc động vì căn bản ngôi nhà này khá giống với ngôi nhà cũ của mình,chỉ khác mỗi màu sơn sáng hơn và có lót sàn gỗ hầu hết nhà,qua đây cũng kể các tím luôn.
Nhà cũ của ba mẹ mình xây có 1 trệt và ba lầu (lúc mình học lớp 2 thì chuyển về) , có cổng trước, cổng sau (nhưng rất ít mở) sân sau phơi đồ cũng vừa đủ chứ ko rộng lắm. Trong nhà, tầng trệt bao gồm phòng khách ở trên, tới cầu thang lên xuống, rùi phía sau là phòng ăn (bàn ăn,bếp,chỗ rửa tay) ,1 cái nhà vệ sinh rất bé vì nó nằm dưới cầu thang nền thì kiểu gạch men đen mành dày xuyên suốt chứ ko có kẻ (bao gồm 1 cái bồn rửa mặt nhỏ và 1 cái vòi hoa sen khá lớn đặt khá là sát nhau,vòi nước nhỏ nhưng lại ko có cái bồn cầu nhé) , 1 cái phòng nhỏ để máy giặt và 1 cái phòng nhỏ khác để ít đồ cũ và dụng cụ ít SD. Tầng 2 thì là tầng của ba mẹ mình bao gồm: phòng ba mẹ,1 cái phòng nhỏ chỉ đựng vừa 1 cái tủ lớn và dư khoảng cách cho 2 người ngồi là chật, 1 cái WC rất là lớn bao gồm 1 cái bồn tắm rất bự,kế bên là 1 cái vòi hoa sen gắn cứng vào tường, 1 cái bồn rửa tay bên hông cũng bự, 2 cái bồn cầu ngồi bệch và khoảng không trong phòng tắm phải nói là rất nhiều và chưa tận dụng. Tầng 3 là tầng của mình, phòng mình và 1 cái phòng có cái tủ như tầng 2,trong phòng thì chỉ có 1 cái WC và rất bực là trong đó chỉ có 1 cài bồn rửa tay đánh răng mà thôi- mà theo mẹ mình nói là do hùi ở nhà đầu tiên, hùi đó mình mê điện tử băng lắm (cái máy mà cắm băng đứng ak các
thím) cứ học xong là chui tọt dô phòng ngồi,chẳng cơm nước,cũng chẳng ra khỏi phòng hoạt động j cả nên khi qua nhà đó 3me mới xây WC dưới tầng 2 cho mình phải chạy lên chạy xuống và những ngày mẹ mình mệt nằm trong phòng thì vẫn được thấy mình chạy lên chạy xuống, hùi đó ngu nên ko biết qúy trọng TG bên mẹ, hì. Tầng 4 nói đúng hơn là cái ban công nhưng có mái che cũng dành cho phơi đồ hay lên hóng mát cũng vui. ^^
Mình nằm nghĩ ngợi xíu thì thức dậy đã 9h p. m hơn lại thấy đói bước xuống nhà thì thấy ba mình ngồi đó hút thuốc, lâu rồi mình ko thấy 3 mình hút thuốc, mình đi lại lấy điếu thuốc và dụi,3 mình chỉ cười vì căn bản mẹ mình và mình hùi trước hay làm thế,3 mình rót trà,nhấp 1 ngụm và nói:
...