Lúc đó em lại háo hức, chưa có chiện j xảy ra mà trym em cứ gọi là chọc thẳng căng cả quần lun í, em chậm chậm đi ra, cơ bản là muốn đợi mấy đứa trong lớp đi về,nên em cứ chầm chậm đi thôi, đi xuống tầng 1 thì em vòng ra phía sau vào căng tin mua 2 chai sting dâu, bỏ vào cái bịch chung với cái áo khóac, rồi nhìn quay xem xét xem có nhiều người ko? rùi có ai đang để ý mình ko. Đoạn em lẻn ra sau nhà vệ sinh nữ thì thấy có 1 chùm dây leo kiểu mồng tơi nhưng mà ko phải mồng tơi mà là cái dây gì gì í,éo pit nữa,nhìn thẳng vào thì thấy nó đang ngồi trên cái tảng đá, phải nói là em có 2 điều khá bất ngờ:
Đó giờ đi học xong thì đi về, em chẳng bao giờ để ý là phía sau nhà vệ sinh nữa lại có 1 khoảng trống như vậy cả đc che mát bởi cái cây chò bên hông phải WC, giữa trưa mà mát vãi đái lun các thím.
Thứ 2 là nó ngồi đó đợi em, cầm cái cọng j j ý,lắc qua lắc lại rồi nhìn buâng quơ, xinh đáo để.
Em vén dây lá bước vào nó thấy em thì đứng lên, em lại gần đứng trước mặt nó, em xin kể lại đoạn hội thoại ngày hôm đó như sau ( có hơi kì tí, mong các thím đừng gạch nhé)
- Em: Tui ra rồi nèz, bà có j mún nói thì nói đi. Em nhìn nó rồi nói.
– Nó: Ờ, nãy tui nhắn tin kiu ông ra đây ák. Nó cũng nhìn em hơi cúi mặt.
– Em: Ờ, thì thấy tin nhắn nên ra đây nè.
– Nó: Ờ,mua cho ai dzạ? Chỉ vào cái nắp sting lòi ra khỏi cái bao.
– Em: Bà uống hông? Cầm nèz. Em lấy ra chìa đưa cho nó.
– Nó: Hì, cám ơn ông nhar, dễ thương.
– Em: Ờ, nói đi, trưa rồi Em nói lun
– Nó: Ờ,tui muốn hỏi ông, hôm qua nhắn tin tui hở??? Có j hông? Nó chu mỏ ra.
– Em: Ờ,ko có j đâu, tại có số nên nhắn thử thôi.
– Nó: Ông thấy tui đep hông??? Nhìn thẳng mặt em lun, mắt mở to.
– Em: Cũng đc thôi, đẹp đẽ j như bà. Em troll nó.
– Nó: Ua? Sao có mấy đứa khen tui đẹp màz, dễ thương rồi này kia nữa.
– Em: Đứa nào??? 3 má bà chứ gì!
– Nó: Ặc, dám gọi 3ma tui là đứa hả.
– Em: Chứ ai khen???
– Nó: Thì bạn tui rồi cả mấy thèn kia nữa, khen tui đẹp qài hàz, ngại ghê!
– Em: Nó nịnh bà ák, mà bà kiu tui ra đây chỉ là để khoe bà đẹp thui hả.
– Nó: Đâu có, tính nói ông cái này. Đoạn nó trầm ngâm.
– Nó: Ông iu tui àh??? Nói đi!!! Cúi cúi
– Nó: Có thì nói đi, ko tui ko về đâu. Cúi típ
– Em: Ko, thích bà thôi. nhìn về phía tường rùi em nói.
– Nó: Sao thích tui, tui ko đẹp màz,thích nhìu ko?
– Em: Tui thương bà,cũng nhìu. Ko rời mắt khỏi bức tường
– Nó: Tui cũng iu ông lắm nói rồi nó ôm chầm lấy em,sụt sịt. Lúc đó thật sự em rất bất ngờ, run bén lên,chym thì thụt vào đâu rồi í,cơ bản là ko lên đc vì quá run.
– Nó: Để ý ông từ lúc học lớp 10 kìa, con trai gì mà trắng vãi, tui iu ông nhìu lắm lắm!!!! Khóc như đúng rồi.
– Em: Trắng nhìn sạch sẽ mà Em quay sang nói.
– Nó: Nhưng tui biết có chỗ dơ. Nó vừa sụt sịt vừa nói
– Em: Lớp 10 tui chưa thấy mặt bạn lần nào. Em nói giả lảng.
– Nó: Ông đi học rồi về, giờ ra chơi có thấy mấy khi lân la sang lớp khác đâu, đúng là ngu như bò.
– Em: Ặc, thì ngoan đó giờ màz
– Nó: Tui có số ông trong mấy hùi đầu năm lun nè, nhưn chẳng dám nt trước, tại cứ thấy mặt cha hầm hầm gê quá mà.
– Em: Sao lúc D nt còn hỏi “ai dzạ” là sao, kì dạ???
– Nó: Thấy sdt hiện lên là tui run hết cả nên phải giả vờ chứ,ngu!!!
– Nó: Thế mà lát sau nt thì ko thấy rep với lại gọi ko bắt máy.!!!
– Nó: Thưn tui thì phải nghe mấy chứ, ông làm dzậy tui buồn lắm,ngu, ngu ngu!!! Lại gác đầu lên vai em
– Nó: Thưn ông lắm,nên hùi sáng tui mới ráng đi học sớm đứng bên cổng canh me ông dzô ak!!!
– Em: Ừm, hùi đầu tui cứ tưởng trùng hợp chứ.
– Nó: Có đâu, tui đứng đợi ak cha.
– Em: Rùi…rùi giờ mình sao giờ??? Em hơi quay sang phía bức tường.
– Nó: Thì…iu …chứ sao nữa Nó nói mặt đỏ ửng, cúi cúi xuống.
– Em: Ờ,bà ún sting đi, coi ngon hông!!! Em đỏ mặt nói
– Nó: Chai nào hông giống chai nào pa!!! Lại chu mỏ.
– Em: Hả!!! đâu có, tui mua chai này có ướt đá màz!!!
– Nó: Hết lạnh oài!!!
Ngồi thêm lúc nữa thì em với nó về, vừa về là nó nt em báo về rồi, em cũng rep, thay đồ rùi xuống kím cơm ăn, Dì thì ngủ mất tiu oài.
Em với nó chính thức quen nhau, cả lớp ai cũng biết, lại hay xoáy đểu,hì cơ mà vui, cũng tối đi chơi, ngày gọi đt, nt đều tay lắm, đang hoc cũng nt, đêm đêm còn đt, dần dần tụi em cũng bắt đầu đi xa hơn, bắt đầu của việc đi xa đó là…
Chap 10:
- Em cho tay vào…đâu thì từ từ em nói nhóe,hì.
Thời gian mình và nhỏ quen nhau khá đầm thắm, vì mình thì cũng ít nói, nhỏ thì biết cách chơi với bạn bè, đối xử với ng xung quanh nên ai cũng iu qúi và tụi mình rất ít khi cãi nhau, àh ko, nói đúng hơn là giận cũng rất hiếm. Gia đình nhỏ khá giả, có 1 chị gái đang học trên sg, 1 lần mình đến nhà chơi thì có gặp chị í, cũng xinh, chảo hỏi chị em ngọt như mật lun, lần đó thì ko có 3ma nhỏ ở nhà. Vài lần đi xem phim chung hay đi dạo phố thì cũng ôm ấp các kỉu, đa phần là nhỏ chủ động vì hùi đó mình đội lốt của 1 thằng trầm tính, nhưng căn bản là nhát value ra ấy chứ. Thỉnh thoảng mình tới nhà chở nhỏ đi học, ăn sáng, đi học thêm, còn có những sáng thì nhỏ cũng qua trước ngõ nhà mình hú mình ra đi chơi và cứ đòi chở, mình thì nghĩ thoáng, đơn giản là ngồi sau còn đc ôm nữa mà, sướng vật vã ra ấy chứ, rồi đến giai đoạn trong lớp có vài đứa iu nhau với cả iu người khác lớp nữa. Đặc biệt trong đó có 2 thằng cứ hay nói về chuyện tụi nó đã làm đc những j với ng iu tụi nó, rùi cảm giác như nào, mình ngồi gần nghe mà khó chịu value, chúng nó nói phải như thê thì tình iu mới bền vững và lâu dài, mình cũng ậm ực cho qua chuyện thui, vì cơ bản mình ko để ý lắm.
Nhưng các thím cũng hiểu là mưa dầm thấm lâu, nghe nhìu thì mình cũng phải suy nghĩ ngày càng nhiều, cảm giác tò mò, cảm giác hiếu kì muốn đc thấy tận mắt cứ chiếm hữu đầu óc mình đến nỗi hay nghĩ về chuyện ấy lắm, nhất là lúc đi tắm, nằm trong bồn mà cảm giác đầu óc mình ong ong khó chịu chỉ muốn đc thấy, đc 1 lần sờ thử như tụi bạn nói, nhưng lại sợ nhỏ giận, mất tình cảm, và…
Sáng ngày hôm đó hình như là trước thi hk 1 vài ngày thì phải mình cũng đi tới quyết định thử xíu cho bằng anh bằng em, với lại nhu cầu của 1 thằng con trai mới lớn, ko đc tò mò thì cứ gọi là nhức đầu long não lắm lun ák!
Hum đó, nhỏ qua chở mình đi học, khu nhà mình toàn người đi làm công chức và múi giờ khá thường xuyên và cố định, trong ngõ nhà mình chỉ có duy nhất 1 nhà của cái bà mà Dì mình hay nhờ là buôn bán và 1 nhà ở đầu ngõ là bán tạp hóa thui, muốn mua đồ ăn sáng thì phải chạy ra chợ cũng khá xa. Đường đi học của mình khá mát thì xung quanh có cây cối và cũng trống trãi, sáng sớm gió mát value lun các thím ạh, Nghe tới đây thì các thím ở sg cũng mường tượng ra em ở quận nào nhĩ, hì.
Em leo lên xe ôm eo nhỏ, chạy ra đầu ngõ và bắt đầu ra đường trống,1 khu đường vắng thì em chuyển dần tay lên ngực nhỏ theo đúng những j mà tối qua nằm trằn trọc suy nghĩ vãi cả ra, nhỏ hơi rung mình vì hành động đó của em, nhưng mà chẳng nói j, nhìn qua gương chiếu hậu, cái khẩu trang ca- rô thì em thấy nhỏ đang cười tít mắt rùi từ từ kéo 1 bên khẩu trang ra nói:
- Nay chàng gan nhĩ, tập tành xem phim heo rồi àh!!! nói giọng rất chi là đểu nhé.
– Cái này bình thường màz, có j đâu!!! em nhanh nhẩu đáp.
– Cái gì!!! To thế mà lại bảo bình thường ak!!! Nhỏ hét lớn.
– Hả!! àh to, tập cơ bụng hả??? hay sao mà to!!! em vừa cừi vừa nói.
– Ko, là tập cơ dzú, ngu chửi em rồi cừi kinh lắm, nghiêng ngã cả xe lun í.
Em ko nói j, lại tiếp tục kế hoạch hôm qua, em mò tay xuống cái váy, phía trước í các thím, sờ sờ vào thì nàng quay lại nói “í í,cái này ko đc àh nhar” rùi đánh vào tay em cái bạch, rát lắm. Ngay từ đầu em đã biết trước là sẽ như thé, cơ mà vẫn mún sờ vì mún xem nó thế nào và cũng mún nàng biết em đã bắt đầu giống con trai và rời xa thế giới thứ 3- GAY. Em nói ngay” thế thôi” rùi làm mặt giận suốt buổi, vào lớp nàng nt em cũng ko tl, cầm cái đt quay xuống chỉ chỉ em cũng làm ngơ, vì đơn giản đìu em mún là đc chạm thử í mà, và cái đó là bài để em ép nàng. Giờ ra chơi, thấy nàng đi xuống căn tin, em mới nằm dài trên bàn, cơ bản là lúc đó em nghĩ , “thui,từ bỏ thôi, cố gắng là mất trắng lun ấy chứ”, nàng mua cái j đó rùi đi lên ,thấy nàng đi vào lớp là em quay đi hướng khác nhìn ra của sổ, nàng từ từ đi lại và ngồi xuống trước mặt em, thì thầm nhỏ vào tai:
Thật ra lúc đó nhỏ thì thầm vào tai em và em với nhỏ nói chiện nguyên 1 tràn lun nên em sẽ trích dẫn lại như sau:
- Nó: Sao từ hùi zô học ngoắc ngoắc mà làm ngơ qài dzạ??? Nt cũng hông tl nữa hả cái đồ kia. Nhỏ thì thầm vào tai em như vừa đủ nghe.
– Em: Hông có j đâu, vẫn thở mà!!! Mình vẫn nằm.
– Nó: Có j thì nói đi, chứ như zậy buồn lắm lun ák, giả điên hay giả ngu dzạ!!! Vẫn nói típ mà giọng thì đanh đá thôi rồi.
– Em: Hổng có j hết!
– Nó: Cái hùi sáng đúng ko??? Cái đó mà giận àh??? Trẻ như con đẻ!
– Em: ừ. ,vậy đó. tui dzậy ak em ngước đầu z, nhìn mặt nhỏ mà nói.
– Nó: Thui, nghe nè ba, sờ thui chứ j đâu mà phải giận, làm mặt này mặt kia, ngứa đít. Kéo giọng ra tới phát ghê
– Em: Thiệt hông ak, tui ít học đừng lừa tui ngar ngar ngar. Mình nói câu nói HT của lý tiểu long.
– Nó: há há, khoái lắm, thứ dâm tặc,chỉ nghĩ cái đó mà sáng h giận dzậy đó hả. Đá xoáy nhằm mục đích sút đểu em.
– Em: hả? đâu có, buồn buồn thì dzậy thui,chắc tới tháng, hề hề Em cười tít mắt lun.
– Em: Mà cho sờ thiệt hả??? Khi nào???
– Nó: Ờ, mà phải hứa cái này ngar! CHống cằm nhìn lên trên đầu em.
– Em: Cái j ak??? Em tròn mắt.
– Nó: Nhắm mắt, chỉ sờ thui, ko đc làm j khác, kiểu mò mò thui nhar, hứa đc ko?
– Em: Hả, mở mắt đi, mún nhìn thấy chứ cũng chẳng mún sờ đâu, thiệt ak. Em quả quyết. Căn bản là lúc này em chỉ mún nhìn cho bít thui, chứ chưa nghĩ tới chiện j sâu xa cả.
– Nó: dzậy thì mở mắt nhưng ko đc làm j khác, thề đi. Nó lườm lườm, miệng thì chề ra, nhìn mún cắn cho cái.
– Em: Ờ thề lun, mún j cũng đc. Em hứa như đúng
rùi,gật đầu lia lịa
– Nó: Nhớ nhar, ngoan chị mới thưn cưng chớ, xương xương. , mà nhẹ thui nhar. Nó như răng.
– Em: Hứa mà, dzậy khi nào??? ? Hề hề
– Nó: Chắc mai đi. Nó suy nghĩ.
– Nó: Mai đi hén. rủi cười tươi.
– Em: Ờ, nhớ nhar, iu qá chài lun ak,há há. Em choàng tay ôm nó.
– Nó: cái đồ mê trym bỏ zk , phải cẩn thận zới ngươi mứi đc, càng ngày càng…phải cảnh giác.
Sau đó em chẳng nói j, xíu thì cũng vào tiết. Tan học em về nhà, nói chung cuộc sống trong căn nhà này vẫn vậy- như ko hề thay đổi kể từ khi có Dì ở cùng, ềm đềm, yên ắng nhưng ko lạnh lẽo hay cô đơn. Hình ảnh đi đi lại lại làm cho em thấy đc không khí gia đình,cảm giác như 1 mái ấm thực thụ vậy, từ lúc nào Dì đã trở thành 1 bà chủ, 1 người ko thể thiếu. Em lên phòng thay đồ, rửa mặt rùi lại bước xuống dưới nhà ăn cơm trưa, vẫn như mọi ngày, Dì hỏi han em đủ thứ về chuyện học, chuyện đi lại, rùi kể lum la về việc mấy vụ tai nạn gần hay xa nhà rùi đột nhiên Dì hỏi em 1 câu mà em còn nhớ tới giờ, đơn giản vì nó xoáy đến độ em giật bắn người lạnh sống lung lun đới:
- Nãy 3 gọi đt Dì hỏi chuyện của con ák Dì vẫn đang ăn cơm, múc muỗng canh vừa nói.
– Dzạ. Em tỏ ra bình thường vì căn bản 3 gọi qài màz.
– Cố gắng học, mặt nhìn đù nhưng mình cố gắng thì sẽ vẫn thành công thui hàz. Dì vẫn mặt ngang ngang gắp đồ ăn.
– 3 con nói dzậy àh??? Em tròn mắt như ko tin vào tai mình....