watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 22:38,Ngày 23/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 3762

Giả vờ thôi mà ! Sao lại thành thật !


» Đăng lúc: 12/03/15 06:42:38
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Ken đi trên đường, nghĩ lại lúc nó sờ má khiến tim anh đập loạn xạ. Mặt cũng tự mà nóng dần lên. Nhưng sao hôm nay kì kì vậy ta, sao ai cũng nhìn mình như sinh vật lạ vậy. À chắc mình đẹp trai quá ý mà. Chẹp chẹp!


Kì lạ! Nhìn kiểu gì gì á. Anh lắc đầu cho qua thì bỗng khựng người lại nhìn vào chiếc kính của cửa hàng gần đó. Sao mặt mình đầy óng ánh thế này? AAAAAAAAAA! DƯƠNG BĂNG BĂNG!! CÔ CỨ CHỜ ĐẤY!


Nó đang ăn chiếc đùi gà nướng bỗng hắt xì hơi. Day day mũi nó biết kế hoạch đã thành công, ha ha còn nhiều trò vui nữa nếu anh cứ lấn quẩn quanh tôi đấy! Yeah!


Ta lại là tiểu tử quậy!


Chap 27 :


Mặt trời đã lên tới đỉnh đầu, trời tỏa nắng thật oi bức. Ngồi trong phòng, tay Shin cứ lắc qua lắc lại hoài nhưng hắn vẫn bình chân như vại ngồi đọc tin tức. Cánh tay vẫn tiếp tục đung đưa, lác qua lắc lại đến rời cả cẳng nhưng hanứ vẫn chai lì dán mắt vào điện thoại.


- Shin!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


Nó bực tức hét lên. Cí tên khốn, người ta năn nỉ nãy giừo mà cái mặt cứ như không có chuyện gì vậy, có biết được bổn cô nương phải nài nỉ ngoác cả miệng rụng rời cả tay là phúc cho nhà mi lắm không hả?Hả?Hả?


- Sao?- Đáp trả bao nhiêu công sức của nó là một gương mặt thản nhiên không thể thản nhiên hơn của hắn. Công nhận hắn có tài làm diễn viên lắm ý! Hắn mà không đi thi thì là tổn thất rất lớn cho nền điện ảnh nước nhà.


Mặc dù hắn đang kích thích nó lắm, kích thích sự bốc hơi xì khói ở đầu nhưng Jen vẫn ”cắn răng chịu đựng” , giọng nài nỉ Shin.


- Đưa em đi chơi đi mà! Em khỏe lắm rồi! Không cần ở đay nữa đâu!


Nhưng báo đáp lại công sức làm vẻ thục nữ của nó là câu trả lời tỉnh bơ của hắn.


- Nhưng bác sĩ bảo em vẫn còn phải ở lại theo dõi, anh cũng chịu bó tay thôi!Mà ngồi gần người đẹp như tượng thế này thì làm sao mà chán chứ!


Phù! Phù! Nào! Nào! Máu xuôi xuống đi! Thức ăn cũng xuôi xuống nào. Nó nhìn hanứ bằng đôi mắt không thể thân thiện hơn, dù có yêu tên này thế nào vẫn thấy ngứa nagý chân tay nhé.Aissssssssss! Sao mình lại yêu người như vậy hả trời????


- Ứ ừ! Ông bác sĩ đó là dùng tiền để lấy bằng đó, thực ra còn ngu hơn anh nứa cơ!


Nó cũng dùng gương mặt nai tơ nói lại với hắn, chị vào nghề đã được lãnh lương thâm niên rồi bé ạ!


Shin đang đọc báo người đẹp cũng phải cắn vào lưỡi do tức quá không làm gì được, ngu hơn mình nghĩa là sao? Tức là mình đã ngu nhưng ông ta còn ngư hơn à? Jen..Jen…em được lắm! Aissssssssssss! Sao mình lại yêu người như vậy hả trời?????(hơ hơ suy nghĩ giống nhau nè)


Nhìn gương mặt tức không dám nói của Shin, nó muốn cười chết được nhưng đang có việc nhờ hắn mà, với lại mình….yêu tên này mới đau.


Jen ngồi xuống sofa, hai tay lại tiếp tục khoác tay hắn, chu môi lên phụng phịu.


- Lâu không ra ngoài em sắp chết vì thiếu vitamin D đây nè! Voiư slại, em nhớ thầy, nhớ cô, nhớ bạn bè, nhớ cả sách vở nữa!


Shin dịnh bỏ ngoài tay để phạt nó, nhưng bõng trong đầu hiện lên cái bóng đèn. Hắn bỏ chiếc điện thoại xuống, ôm nó, hôn lên mái tóc mềm mượt thom mùi hương hoa anh đào.


- Ừ! Nếu vậy anh sẽ làm em hết nhớ nhé!


- Thật ạ? Ôi yêu anh Shin lắm cơ!


Nó nhào đến ôm hắn, cười cười tươi như hoa. Dù biết mình đnag bị cái tên anò đó ”sàm sỡ” nhưng nó bỏ qua, xí xóa cho hắn lần này, lần sau tính gộp luôn cả thể. ( sock toàn tập!)


~ Thư viện Royal~


Royal là thư viện lớn nhất trong thủ đô, với diện tích rộng bằng sân vận động quốc gia. Ở đây có hầu hết các loại sách trong và ngoài nước phục vụ cho việc học các đội tuyển đi thi toàn quốc. Khôgn nhữung quy mô rộng mà còn có hàng ngũ người quản lí chuyên nghiệp và cả những giáo sư tư vấn trực tiếp, có thể sánh bằng trường học. Muốn được vào đay phải đăng kí và tham gia một bài thi trực tiếp, và chỉ có 500 người đưựoc cấp thẻ thư viện.( sợ quá, tự mình chém tự mình toát mồ hôi, có gì sai sót mong một người lượng thứ, ^^)


Đứng trước thư viện lớn nhất thủ đô mà mặt nó cứ méo xẹo dù người đi đường ai cũng phải ngoái lại nhìn nó với hắn. Jen chỉ đơn giản một chiếc váy kitty dễ thương, trẻ trung kết hợp cùng kiểu tóc buộc lệch làm cho cô nàng trông thật đáng yêu. Khác hoàn toan fvới nó, hắn cùng chiếc kính đen và chiếc áo khoác có nhiều phần đính trông như…….xã hội đen. Nhưng cũng vì thế, nó lại là điểm hút của Shin. Và cũng chính vì thế, hắn nhưu là đnag treo bảng” Anh là xã hội đen, thằng nào dám dòm ngó bạn gái anh thì liệu hồn đấy”.


- Anh…anh bảo là đưa em đi thư giãn đây sao?- Nó ”xúc động” không nói thành tiếng. Tên Shin đáng ghét, thư viện mà giải trí áci nỗi tình đời gì hả?


Hắn cười đắc thắng, tháo chiếc kính đen và cởi áo khoác vứt vào xe, dắt tay nó vào trong.


- Thì em chẳng bảo nhở bạn bè, thầy cô và sách vở còn gì. Có biết anh pahỉ khổ tâm thế nào mới nghxi ra cái thử viện này không?


Nó đằng đằng sát khsi nhìn hắn, khiến bàn tay đang nắm tay nó suýt….bị bỏng. Nhưng nó cũng không phải vừa, đối đáp lại hắn ngay tức khắc.


- À, em quên mất! Nhìn mặt anh sáng lạng vậy thôi chứ…….


Kết thúc câu nói là dấu ba chấm và một cái cười đểu đểu của nó. Shin vẫn cười, nhưng nụ cười như mếu. Hắn phải công nhận là chưa bao giờ hắn thắng nó nhưng mà…hắn muốn nhìn thấy gương mặt tươi cười của nó nên vậy thôi, là nhường đó!( ha ha)


Đi vào cửa , nó và hắn bị người trông coi giữ lại. Cô quản lí đi ra, nơ rmột nụ cưừoi thương mại rồi dùng giọng nói nhẹ nhàng hỏi:


- Thẻ của hai bạn đâu ạ?


- HẢ? Thẻ gì cơ?- Nó với hắn ngố ngố, sao giống đi xme phim dữ vậy?


Cô soát vé hơi nhíu máy nhưng vẫn cười tươi.


- Muốn ra vào thư viện phải có vé. Cho hỏi vé của hai người đâu ạ?


Shin thở dài, muốn chơi nó mà giờ thành thế này đây. Thôi, chấp nhận mất vua mất luôn cả hậu vậy, xe cũng mấy luôn( trong cờ vua).Đang định bỏ đi thì no bước lên phía trước, cúi xuống nói với cô quản lí thư viện.


- Em đến đây để gặp chủ của chị, việc cũng không quan trọng lắm nhưng nếu để lỡ thì thư viện của chị sẽ pahỉ chịu trách nhiệm nặng đấy!


Mặt nó thì vẫn cười nhưng cái câu nó nói thì chaẻng ai dám cười. Cô quản lsi hơi xanh mặt, tại nhìn nó rất quen, có nên cho vào hay không đây?


- Lã Thanh Thanh là cô chủ ở đây đúng không? Em là Băng Băng đây!


Vừa nghe đến hai từ Băng Băng, mặt cô quản lí lập tức khác hẳn, không xanh nữa mà ….tím tái lại. Co liền nhường lối cho nó với hắn bước vào, người


Shin tò mò, không biết bạn gái hắn lại để lại dấu ấn gì ở thư viện này nữa. Nhưng có việc tò mò hơn, hỏi cái này trước đã.


- Em đến đây rồi à?


Nó lắc đầu, miệng vẫn tủm tỉm cười.


- Thế sao biết đây là thư viện nhà Sa?( gọi biệtd anh nhé^^)


Nó không trả lời, chỉ hướng mắt về cái bàn đầu tiên trong phòng. Shin nhìn theo, sút sạc sụa vì….cười.


Ở chiếc bàn đầu tiên, có một cô gái tóc lệch cùng cặp kính cỡ to (chắc là 0 phẩy ^^) trong chiếc váy xám ôm gọn người đang chamư chú vào quyển sách. Bên cạnh, người con trai theo phong cách Tomboy có mái tóc vàng nâu cũng chăm chú theo dõi vào quyển sách, chri có điều chiều của hai ngưừoi có vẻ đối lập nahu. Người con gái xem phần đầu, người con trai xme phần cuối. Chắc ai cũng cặp đôi này là Sa và Bun nhỉ? (hì hì ngay đầu đề đã có rùi mà )


Sa tập trung hết năng lượng cho cuốn tập Tiếng Anh, nhưng có lẽ năng lượng chưa thể tập trung hết được vì bây giờ bên cạnh có một tên cứ theo từng cử chỉ thì ai tập trung cho nổi. Tiếng soàn soạt của cây bút trên giấy vang lên đều đèu, có đôi lúc dừng lại. Lại gặp phải môt câu hỏi khó.


- D!


Bun nhìn nhỏ trả lời, hà hà dù có giỏi thế nào đâu có sánh được bằng lời giải chứ!( à há)


Sa liếc nhìn cậu, rồi lại tập trung suy nghĩ, D thật! Bun cười đắc thắc, càng ngày càng thấy nhỏ thú vị. Nhưng cậu cũng đã nghiêm túc hơn từ cái ngày đi khám bác sĩ cùng Shin đó! Rồi! Yêu thì yêu anh đây đếch sợ!


Chap 28+29


Bỗng tiếng điện thoại của Bun vang lên, cậu nhìn điện thoại lập tức mặt xám xịt lại. Tên Shin ********, bạn bè mà thế hả?


Shin nhìn thấy gương mặt ”ngộ nghĩnh trẻ thơ” của Bun thì ôm bụng cười sằng sặc, ai bảo chơi hắn làm chi, giờ thì đi mà lãnh hậu quả ha ha. Nhưng hắn chỉ nhân từ nhắn vỏn vẹn có bốn chữ thôi mà, có mỗi ” Mày là cái đuôi!” thôi mà. Có cần thái độ vậy không?Thôi kệ, mình vui là được rồi!


- Cười nhiều vậy cẩn thận rách miệng đấy!


Nó tốt bụng nhắc nhở, giờ thì đến hắn xám xịt mặt lại. Đúng lúc đó chiếc iphone trong tay hắn rung lên, Shin nhanh chóng mở tin nhắn. Dòng chữ ” Sao bạn bè mà tanựg nhẫn kim cương lận vậy mà ngưừoi yêu lại không tặng?” rất có tính kích thích máu bò hcú trong hắn nổi lên mà. Và ngay lập tức hắn kéo nó ngơ ngơ như bò đeo nơ ra ngoài và tiến thẳng đến tiệm vàng.


Giờ lại đến lượt Bun cười như chưa được cười, cậu cười đến nỗi không nhận ra bao nhiêu ánh mắt nhìn mình hình viên đạn. Sa liếc cậu, khẽ chỉ về tấm bảng đề dòng chữ ”CẤM GÂY ỒN ÀO” ở gần cửa sổ.


Nhưng nhỏ đâu có ngờ cái tên biến thái kia gia rlơ tấm bảng mà phán một câu xanh rờn.


- Khách sạn Huyền Trang làm sao cơ?


Lấp tức tất cả ánh mắt lại dồn về phía nhỏ, khiến cho Sa cô nương có bình tảhn đến mứuc nào cũng phải lúng túng cười trừ. Nhìn sang cái tên trời đánh kai lại toe toét cười khiến nhỏ chỉ muốn đá cậu từ đây bay đến đảo của thổ dân ăn thịt người. Nhưng điều khiến nhỏ bực không chỉ là vậy mà còn vì lí do khác.( he he)


Bun đang tận hưởng không khí chién thắng thì bỗng có giọng nói điệu chảy rớt ra, lấy thau hứng không hết vang lên.


- Ôi! Anh Bun! Anh cũng ỏ đây ạ?


Rồi từ một thành cả dàn quây đến khiến cậu ngợp thơe có nguy cơ tử vong rất cao. Nếu là nhữung lần khác thì cậu sẵn sàng đón tiếp nhưng bây giờ thì khác,cô ấy đang ở đây.Chết mất thôi! Làm sao để thoát ra được đây?


Cậu cố vùng vẫy để có thể thoát ra khỏi vòng vây thì mứoi nhận ra nhỏ mất tiêu rồi. Thôi die mình rồi! Đã bị người at ghét mà giờ còn ghét hơn, híc!


Đúng lúc đó đội ngũ bảo về xuất hiện( không biết là từ đâu nữa) và lôi mấy em cuồng fan ra ngoài, Bun thở phào. Cậu quay quanh xem nhro đâu, từ thất vọng đút tay vào túi đi ra ngoài.


.Dqnf xếp xong, đội ngũ bảo về đến trước mặt cô chủ rồi làm theo kiểu chào quân đội, giọng nói mạnh mẽ.


- Dạ! Thưa cô chủ, đã xong ạ!


Người con gái khẽ gật đầu rồi ả hiệu cho họ đi về phòng. Đôi mắt lam khiến người khác khó hiểu….


Một cô gái trông thật khó nắm bắt…


Nhưng


Thực sự rất yếu đuối….


—o0o—


Sa lặng lẽ bước đi trên vỉa hè đêm, ánh đèn vàng nhạt chiếu lên thân hình mỏng manh tựac như hư vô.


Hà Nội về đêm là lúc lung linh nhất. Ánh đèn đường nhuộm lên sự náo nhịp nơi đây, mọi người từng từng tốp đi lại đông đúc. Thật khó để nhận ra nối cô đơn giữa bao nhiêu con người ấy…


Nỗi cô đơn chỉ có thể cảm nhận bằng những trái tim thấu hiểu nhau. Nhưng giữs bao nhiêu con ngưừoi ấy có mấy người hiểu nhau?


Sa cười, tựa như không. Nhỏ chanửg thể cảm nhận được ý nghĩa gì của cuộcs ống ngoài việc học cả. Một thế giớ

Tags: gia vo thoi ma sao lai thanh thatgia vo thoi ma sao lai thanh that
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu Thầm Chị Họ
» Yêu Em Rồi Đấy
» Yêu Em Mất Rồi
» Xin Lỗi !!! Em Yêu Anh
» Vợ yêu ơi, Anh yêu Em nhiều lắm !
» Truyện teen Cuộc hẹn giả mạo full
1234...151617»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON