Đóng cửa nhà vệ sinh lại nhưng tiếng cười của F4 và tiếng cãi nhau của JanDi vẫn vang lên rõ ràng. GaEul đỏ ửng mặt lên, cô cố dùng nước rửa mặt nhưng làm thế nào cũng ko thể bớt đỏ đi chút nào cả. GaEul ngập ngừng mở cửa, cô ngó ra ngoài xem mọi người còn đó kô. Khi bước ra ngoài cô chỉ thấy YiJung đang ngồi trên ghế GaEul tiến lại gần hỏi :
- Oppa mọi người đâu cả rồi ?
- Họ chờ chúng ta dưới phòng ăn, em mau thay quần áo đi chúng ta sẽ xuống đó _ YiJung nói và đi vào nhà tắm.
GaEul ngoan ngoãn làm theo lời anh, sau khi dùng bữa sáng xong, Woon Bin mới đứng lên nói :
- Hôm nay bọn mình chỉ định đến thăm GaEul thôi nhưng kô ngờ lại được biết thêm 1 thứ khá hay _ Woon Bin cười gian nhìn YiJung _ YiJung à lần này cậu phải có thứ để trao đổi đó
Nói rồi WooBin lấy điện thoại ra đưa cho YiJung và GaEul xem. 2 người đều ngạc nhiên khi thấy bức ảnh trong máy, đó là lúc YiJung và GaEul đang ngủ trên giường. GaEul ngượng chín mặt nói :
- Ơ … Sunbae sao …sao lại
- Đẹp đấy chứ _ YiJung cười trêu GaEul
- Kô được oppa mau xóa nó đi _ GaEul vội chồm lên nói
- Sao phải xóa anh thấy nó khá đẹp mà _ YiJung nói
- Đúng đó, mà nếu em muốn xóa thì chắc phải xóa cả trong máy của JunPyo và JiHoo nữa _ WoonBin cười
GaEul đỏ ửng mặt kô biết phải làm gì, YiJung thì bật cười nhìn bức ảnh. Sau khi mọi người đã ra về hết, YiJung nắm tay GaEul đưa ra ngoài GaEul ngạc nhiên hỏi :
- Oppa chúng ta đi đâu vậy ?
- Đi gặp mẹ anh _ YiJung quay lại cười với GaEul _ Bà rất mong được gặp lại con dâu tương lai của mình đó
- Oppa _ GaEul đỏ chín mặt
Khi đến nơi, căn nhà vẫn vậy không khí nơi đây vẫn khiến người ta cảm thấy thoải mái giống như chính chủ nhân của chúng vậy. Lần này đến GaEul cũng bớt ngại hơn so với lần trước, YiJung đưa GaEul đến thắng chỗ mẹ anh. Bà đang ngồi ngoài vườn hóng gió, YiJung đưa GaEul đến chào hỏi bà khi thấy GaEul bà mỉm cười đôn hậu nhìn cô. GaEul cúi chào lễ phép rồi nói :
- Bác vẫn khỏe chứ ạ ?
- Ùm ta vẫn khỏe _ Bà nhìn GaEul cười _ Ta nghe nói cháu bị tai nạn cháu có sao kô ?
- Dạ kô cháu đã đỡ hơn rồi_ GaEul nói rồi giơ tay lên ra hiệu là cô đã khỏe lại
- Vậy ta yên tâm rồi _ Bà cười và nhìn GaEul _ Vậy bao giờ hai đứa định kết hôn vậy
- Dạ … _ GaEul giật mình đến suýt làm đổ tách trà trên tay _ Chuyện … chuyện đó
- Sao 2 đứa kô cá ý định đó sao ? _ rồi bà nói với ánh mắt hơi nuối tiếc _ YiJung con kô phải là rất yêu GaEul sao ? Sao kô hỏi cưới nó ta muốn nó là con dâu
– Con có hỏi đó chứ nhưng cô ấy kô chịu _ YiJung nói rồi liếc sang GaEul
- Cháu … _ GaEul ngượng chín mặt
- Sao vậy cháu kô thích nó sao _ bà nhìn Gaeul dò hỏi
- Kô ạ nhưng … _ GaEul ấp úng _ Trà nguội rồi để cháu vào đổi trà cho bác nhé
GaEul vội cầm lấy bình trà chạy vào nhà, cô thở phào khi vào bên trong cô kô biết phải trả lời câu hỏi của bà như thế nào cả. Cô yêu YiJung và muốn ở bên anh suốt đời nhưng có 1 thứ gì đó, 1 cảm giác gì đó cứ ngăn cản cô giống như có 1 khoảng cách kô cho cô với tới YiJung. Khi GaEul bưng trà ra mẹ YiJung lên tiếng :
- Cháu hãy thường xuyên đến thăm ta nhé, ta muốn hiểu rõ hơn về cô con dâu của mình _ Bà cười nhìn GaEul
- Dạ _ GaEul đỏ mặt _ Vâng cháu sẽ đến
Hai người ra về, người phụ nữ nhìn theo với niềm vui và 1 hi vọng mới được mở ra trong lòng bà. Một tương lai đẹp đẽ hơn sẽ đến với con trai bà.
CHAP 17
Hằng ngày GaEul dường như có thêm 1 công việc nữa để làm đó là đến chỗ mẹ YiJung. Mỗi ngày cô đều đến chỗ bà để trò chuyện và thỉnh thoảng bà dạy cô về gốm. GaEul cảm thấy thích thú mỗi khi đến đó, ở bên cạnh bà đôi lúc khiến cô nhớ đến mẹ của mình. Hằng tháng, cô vẫn nhận được những bức thư do bố mẹ cô gửi về. Họ nói cho cô biết về cuộc sống mới và cuối thư kô bao giờ họ quên cổ vũ cô và nói yêu cô nhiều. GaEul rất nhớ ba mẹ mình, cô đứng tựa vào cửa sổ nhìn ra ngoài cửa sổ
- Trời hôm nay thật đẹp _ Cô nhẹ thốt lên khi nhìn bầu trời đêm đầy sao
- Đúng vậy _ YiJung nhẹ nhàng ôm lấy cô từ phía sau _ Em có tâm sự gì sao ?
- Oppa, kô có gì _ GaEul nhìn anh cười _ Em chỉ cảm thấy nhớ bố mẹ
- Em đừng lo lắng qua, anh chắc họ sẽ kô sao đâu _ YiJung an ủi cô
- Vâng hi vọng là vậy _ GaEul cười buồn
YiJung quay người GaEul lại rồi anh nhẹ nắm lấy tay cô :
- GaEul à _ Anh nhìn cô say đắm và chắc chắn _ Anh sẽ luôn bên em, anh sẽ nắm chặt lấy bàn tay này anh sẽ kô buông ra đâu. Nên em hãy yên tâm nhé
- Oppa _ GaEul xúc động cô nhìn YiJung _ Anh muốn nắm chặt nó vậy sao ?
- Từ lúc bắt đầu gặp em chẳng phải anh đã nắm lấy bàn tay này rồi sao ? _ YiJung cười _ Cho nên bây giờ anh nắm chặt hơn nữa cũng đâu sao. Đây sẽ là duyên phận của anh và em.
GaEul mỉm cười nhìn YiJung, cô nhẹ tựa đầu vào anh. Đúng thế thật từ ngay từ lần gặp đầu tiên , chẳng phải YiJung đã nắm lấy tay cô rồi sao ?. Có lẽ bắt đầu từ lúc đó đã hình thành nên 1 sợi dây gắn kết cô và anh. Bàn tay này của cô đã thuộc về YiJung ngay từ đầu rồi, cho dù anh kô nắm lấy thì cô cũng sẽ chỉ để mình YiJung nắm được mà thôi. GaEul hạnh phúc nép vào lòng anh, cô cảm thấy mình như đang tiến gần đến 1 happy ending. Sáng hôm sau, giống như mọi ngày GaEul đến nhà mẹ YiJung. Hôm nay bà hứa dạy cô làm món ăn YiJung thích, GaEul rất nóng lòng để được làm cho YiJung ăn, nhưng cô có biết đâu rằng có 1 người đã đặc biệt đợi cô ở đó.
- Thưa cô Chu mời cô qua bên này _ 1 người đang ông nói với gaEul
- Ơ, … Vâng _ GaEul vô cùng ngạc nhiên nhưng cô cũng bước vào theo người đang ông đó
Hôm nay cô cảm thấy rất lạ, căn nhà này mọi hôm kô có bóng dáng người đàng ông áo đen nào vậy mà hôm nay cại có nhiều ô tô và vệ sĩ đến vậy. GaEul bước vào phòng khách, cô thấy dáng 1 người đàn ông đứng quay lưng lại phía cô. Thoạt nhìn cô còn tưởng là YiJung nhưng người này có vẻ già hơn. GaEul tiến đến gần, người đàn ông quay lại nhìn cô cười :
- Chào cháu GaEul, trông cháu thật đáng yêu hơn những gì ta tưởng tượng
- Dạ cháu chào bác _ GaEul lễ phép cúi đầu chào _ Xin hỏi đang có chuyện gì xảy ra và bác là …
- Ta là Hyun Sub bố của YiJung _ người đàn ông nói _ Có lẽ cháu chưa biết vợ ta đã nhập viện từ sáng sớm rồi.
- Ôi, vậy bác ý có sao kô ạ ? Cháu muốn đến thăm bác ý _ GaEul hốt hoảng
- Kô sao chỉ là khám sức khỏe định kì thôi, ta có chuyện muốn nói với cháu _ Ông Hyun Sub mỉm cười nhìn GaEul _ Cháu cho ta 1 chút thời gian chứ ?
- … Vâng _ GaEul gật đầu nhưng trong lòng cô thật sự muốn từ chối cuộc nói chuyện này. Cô muốn thoát khỏi nơi này, cô cảm thấy có điều gì đó kô hay sẽ xảy ra nếu cô lắng nghe cuộc trò chuyện này.
…
Cùng lúc đó tại phòng làm việc của YiJung.
- Thưa cậu chủ, có điện thoại của bà chủ đến báo tin là sáng sớm nay bà phải nhập viện để kiểm tra sức khỏe. Nên cô GaEul kô cần đến vào hôm nay. _ Thư kí Park nói
- Vậy sao, Nhưng GaEul đã đến đó rồi mà. _ YiJung suy nghĩ 1 chút _ Nếu kô thấy mẹ ở đó đáng lẽ ra cô ấy phải gọi ngay cho mình rồi chứ
YiJung càng nghĩ càng lo, tại sao cô kô gọi điện cho anh. Với tính cách của cô thì sẽ hốt hoảng gọi điện cho anh ngay vậy mà …
- Thư kí Park tôi ra ngoài có chút việc _ YiJung vội vàng
- Thưa cậu, … _ Thư kí Park ngập ngừng gọi giật lại
- Có chuyện gì ? _ YiJung nói
- Ông chủ sáng sớm cũng đã đến đó rồi ạ
- Cái gì _ Nghe đến đấy sắc mặt YiJung đanh lại _Tôi biết rồi
YiJung bước ra ngoài cổng, sắc mặt anh vô cùng giận dữ:
- Ông mà làm gì GaEul thì tôi nhất định sẽ kô tha cho ông đâu
Anh phóng xe hết tốc độ đến nhà mẹ mình. Đến nơi, bước đến cổng anh gặp bố mình. Ông ta cười vỗ vai anh :
- Con trai, con đến sớm vậy sao ?
- GaEul đâu ? _ YiJung nổi nóng
- Ha ha ha Ta đâu thể làm gì 1 cô bé đáng yêu vậy chứ _ Ông Hyun Sub cười lớn
- Ông …
- Oppa … _ tiếng GaEul vang lên
- GaEul em kô sao chứ ? _ YIJung lập tức chạy đến chỗ cô
- Em kô sao _ GaEul mỉm cười nhìn YiJung
- Thôi ta về đây. Chào con trai và cả cháu nữa GaEul _ Ông ta cười
- Vâng _ GaEul gật đầu chào lại và để lộ ra 1 ánh mắt buồn.
Ngồi trên xe, GaEul kô nói gì cả cô chỉ chầm ngâm nhìn ra ngòai cửa sổ. Cô khiến YiJung lo lắng :
- Em kô sao chứ ? Ông ta đã nói gì với em vậy ?
- Em … Kô có ông ấy kô nói gì với em cả. Anh yên tâm đi _ GaEul nhìn anh cười.
- Dù có chuyện gì đi chăng nữa thì anh cũng sẽ bảo vệ em _ YiJung nắm chặt lấy tay GaEul
GaEul mỉm cười, nhưng sự lo lắng, buồn phiền trong lòng cô kô thể vơi bớt được.
CHAP 18
- Thưa tổng giám đốc, cậu YiJung đến ạ _ Thư kí Chan nói
- Được cho nó vào, ta cũng đang đợi nó đây _ Ông Hyun Sub mỉm cười nói
YiJung bước vào, anh kô nói gì tiến thẳng đến chỗ bố mình :
- Hôm qua, ông đã nói gì với GaEul
- Sao vậy con trai, vừa đến con kô chào ta 1 câu sao ? _ Ông Hyun Sub cười nhìn YiJung
- Ông hãy trả lời câu hỏi của tôi đi _ YiJung tức giận nói
- Kô gì cả, ta chỉ hỏi thăm cô bé thôi _ Ông ta vẫn tỉnh bơ
- Chắc chăn ông đã nói gì với cô ý _ YiJung đập bàn nói
- Nếu kô tin ta con có thể hỏi GaEul
- Ông … Nếu GaEul có chuyện gì thì tôi sẽ kô tha cho ông đâu
Nói xong anh tức giận bỏ ra ngoài. Cánh cửa đóng sập lại Ông Hyun Sub ngồi nhìn chăm chăm :
- Con trai càng ngày con càng giống ta rồi đấy
Tại quán cháo, GaEul ngồi thất thần khiến JanDi chú ý. Cô lại gần hỏi :
- GaEul cậu sao vậy ?
- Hả … à mình kô sao _ GaEul cười
- Cậu nói dối _ JanDi nhìn bạn giận _ cậu tưởng mình kô nhìn ra sao ?
- Kô có gì thật mà JanDi. Mình nói thật đấy _ GaEul huých nhẹ JanDi 1 cái.
- Chắc chắn có, nếu kô thì sao mà cậu cứ như người mất hồn vậy chứ ? _ JanDi chắc chắn _ Có
phải liên quan đến YiJung sunbae kô ??
- JanDi à … _ GaEul liếc nhìn JanDi _ Kô có gì mà thật đấy, chỉ là dạo này mình hơi mệt thôi
- Thật kô ? _JanDi nghi ngờ
- Thật _ GaEul cười
- Thôi được tha cho cậu đó _ JanDi nói rồi bỏ vào trong
- Phùuuùu _ GaEul thở phào
Trong lòng cô hiện đang rối nhơ tơ vò. Từ sao cuộc nói chuyện với bố của YiJung, lúc nào GaEul cũng suy nghĩ đến điều ông ta đã nói :
—————–
- Cháu có yêu YiJung thật lòng kô ?? _ Ông Hyun Sub chầm chậm đưa tách trà lên miệng
- Dạ vâng _ GaEul nói
- Vậy sao ? _ Sắc mặt của ông ta kô hề biến đổi _ Thật đáng mừng khi con trai ta yêu 1 cô gái thật lòng. Nhưng …
- Dạ _ GaEul giật mình
- Có vẻ như nó đã chọn nhầm đối tượng _ Ông ta nói và hơi nhỏen miệng cười
- Ý bác là sao ạ ? _ Geul cố gắng giữ bình tĩnh
- Cháu đã cảm thấy mình xứng đáng với nó chưa ?
- …
- So YiJung, 1 cái tên mà bất cứ phái nữ nào nghe thấy đều cảm thấy trái tim run rẩy. Nó là 1 người nổi tiếng, là 1 chàng trai hào hoa. Và còn là bộ mặt của dòng họ So _ Ông Hyun Sub nhìn thẳng vào mắt GaEul _ Nói đến đây chắc cháu đã hiểu ta muốn nói gì rồi chứ ?
- Bác muốn cháu
rời xa YiJung ? _ GaEul nghẹn ngào nói
- Kô đó kô hẳn là điều ta muốn _ Ông ta nói _ Tuy ta kô phải 1 người cha tốt nhưng ta kô quá tàn nhẫ đến nỗi chia rẽ con trai mình với người nó yêu.
...