watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 09:33,Ngày 28/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 2714

Hồi Ức - Ngày Đó Ta Bên Nhau


» Đăng lúc: 12/03/15 06:54:59
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Chị lại quắp chặt tôi hưởng ứng. Một lần nữa tôi đi vào trong chị. Hạnh phúc và ngọt ngào tưởng chừng như bất tận. Tôi và chị đã bù đắp cho nhau tất cả những thiếu thốn của một tuần xa nhau. Trưa hôm đó ăn xong chị về Hà Nội. Lại bắt đầu một tuần xa nhau nữa. Lại nhớ chị nhiều lắm chị có biết không?
Những ngày tẻ nhạt và chán ngắt vẫn chậm chạp trôi qua. Sáng thứ 5 tôi nộp tờ xin về nghỉ 2 ngày cuối tuần lên ban quản sinh và chờ đợi. Hồi hộp, mong mỏi, chờ mãi rồi cuối cùng tên tôi cũng được sướng khi ban quản sinh đọc danh sách những người được nghỉ vào sáng thứ 7. Hôm nay là Valentine. Đêm qua nhắn tin cho chị tôi hẹn chị nay tôi sẽ về, có lẽ chiều sẽ về đến Hà Nội. Tôi nói khi nào về đến Hà Nội sẽ điện cho chị lên trường đón tôi. Chị nói chị nhớ tôi lắm, chị sẽ lên trường chờ tôi trước. Sáng nay sau khi nghe thông báo tôi được về nghỉ 2 ngày cuối tuần, không chờ xe nhà trường đến đón, gấp thêm một bộ quần áo cho vào balo tôi ra đường cái bắt thẳng xe về Hà Nội. Đến Đường Hoàng Quốc Việt rẽ vào cửa hàng lưu niệm tôi mua một thanh socola, một tấm thiệp gói ghém cẩn thận rồi cho vào ba lô. Lên xe bus về thẳng điểm ở gần nơi chị làm. Đi bộ xuống quán nước đối diện ngân hàng chị làm tôi ngồi đợi. Hơn 1h nữa chị mới tan làm. Xe chị vẫn dựng ở ngoài, nghĩ đến lúc chị tan làm tôi sang đón chị, nhìn thấy tôi có lẽ chị sẽ bất ngờ và vui lắm…mong chị lắm, nhớ chị quá. Rồi cũng đến 11h20p. Mười phút nữa chị sẽ tan làm… nhớ chị lắm. Đang nghĩ đến ánh mắt rạng ngời, nụ cười hạnh phúc của chị khi nhìn thấy tôi thì anh M cùng ông bạn anh M xuất hiện, mỗi người đi một xe,sau xe anh M chở một người phụ nữ, còn bạn anh M đi một mình. Giỏ xe ông bạn anh M có cài một bông hoa hồng to. Có lẽ 3 người bọn họ đang chờ chị. Bối rối, tôi chẳng biết làm gì, chỉ biết ngồi nhìn sang bên đường và nhìn 3 người bọn họ vui vẻ cười nói với nhau. 11h35P chị mở cửa bước ra, tôi căng mắt nhìn sang. Chị nói với anh M điều gì đó rồi lên xe ông bạn anh M. Rút điện thoại tôi định gọi cho chị nhưng rồi lại thôi. Gọi cho chị nói gì bây giờ…… Mắt tôi tối sầm, lòng tôi trào dâng nỗi tủi hờn. 4 người sang đường đi lên hướng Bưu Điện Hà Đông, tôi ngồi ngay đó nhưng có lẽ họ không để ý. Nhìn theo xe chị cổ họng tôi nghẹn đắng. Bao nhiêu dự định cùng những hi vọng một buổi chiều ngọt ngào và hạnh phúc bỗng chốc tan biến, chẳng nghĩ được gì chỉ thấy sống mũi cay cay, lững thững ra bắt xe bus mà tôi chẳng biết mình sẽ đi đâu lúc này. Xuống hàng ghế cuối cùng tôi gục đầu vào thành ghế, cổ họng mặn chát, mắt cay xè, mặc cho xe chạy, mặc cho bao người lên xuống tôi không để ý. Đi đâu lúc này, tôi nhớ chị, tôi chỉ muốn được gặp chị, tôi chỉ muốn làm cho chị bất ngờ, tôi chỉ muốn làm cho chị vui vậy mà.…. Tôi xuống xe khi xe đã về bến cuối. Ngồi một mình nhìn ra Hồ Gươm mà lòng buồn vô hạn. Chị đang làm gì, chị có biết tôi đang chờ chị không Phương?
Ngồi một mình lặng lẽ nhìn ra hồ mà lòng buồn vời vợi. Đường phố tấp lập nhộn nhịp bởi bao kẻ đón đưa nhau trong ngày lễ tình nhân làm tôi nhớ chị. Chị không có lỗi gì cả, tôi chỉ buồn bởi tôi không được gặp chị như dự định của tôi kèm với đó là một chút chạnh lòng, một chút tủi thân khi nhìn chị ngồi sau xe người khác. Tôi tiếc vì tôi đã không gọi chị khi xe của chị và người kia tạt qua rất gần quán nước nơi tôi ngồi đợi chị, giá như tôi gọi chị, giá như tôi không có ý nghĩ tạo cho chị sự bất ngờ mà nhắn cho chị sớm hơn để chị biết rằng tôi đã về và đợi chị bên kia đường thì có lẽ chị đã từ chối đi với anh M và bạn anh ấy, giá như vậy thì giờ này có lẽ tôi và chị đang ở bên nhau, tất cả là tại tôi chị không có lỗi gì cả bởi chị cũng mong tôi nhiều lắm mà.Nhớ chị quá. Tôi quyết định gọi cho chị:
– Alo, chồng à? Chồng về đến đâu rồi? – Vẫn giọng nói nhẹ nhàng của chị.
– Anh về đến Hà Nội rồi.
– Sao giờ mới gọi cho vợ? vợ đã bảo khi nào bắt đầu từ trên đó về thì nhắn cho vợ để vợ đi đón chồng, chồng đỡ phải chờ rồi cơ mà. Chờ vợ 30p nhé. Chồng cứ ở trường vợ lên luôn.
– Em đang ở đâu?
– Vợ vừa đi ăn về,tưởng chồng muộn mới về cơ. Vợ đang ở phòng chồng.
– Thế để anh đi xe bus về cũng được.
– Thôi, chồng ngồi đó chờ vợ vợ lên luôn bây giờ.
– Thôi, vợ không phải lên đâu, anh đi xe bus về cũng được.
– Hôm nay chồng làm sao thế?Cứ ở đấy nhé. Vợ lấy xe đi luôn đây.
– Nhưng mà… anh đang không ở trường.
– Thế chồng đang ở đâu???
– Thôi, vợ cứ ở nhà anh đi xe bus về.
– Chồng làm sao thế? Có chuyện gì vậy?
– Không có gì, anh bắt xe về bây giờ.
– Vâng.
Tắt máy tôi ra bắt xe 02 về thẳng Hà Đông. Xuống xe thấy chị đã ngồi chờ tôi tự bao giờ. Nhìn thấy tôi chị ngồi im chẳng nói gì, khóe mắt chị hoe đỏ. Lại gần chỗ chị ngồi tôi hỏi:
– Lạnh thế này ra đây chờ anh làm gì?
Chị vẫn ngồi im, mắt chị ngân ngấn nước, chị thở dài. Tôi lại hỏi chị:
– Thế có chuyện gì?
– Sao anh về từ sáng mà anh không nói cho em biết?Lại còn bỏ đi.. ư..ư…– Nước mắt lăn dài trên má chị.
– Sao em biết anh về?- Tôi ấp úng.
– ư..ư… Cô bán nước nói với người ta…ư…ư.. là cái cậu thi thoảng vẫn ngồi chờ người ta..ư…ư…ư… sáng nay …ư…ư…ngồi uống nước ở quán của cô ấy ư..ư..ư… rồi thấy người ta đi cùng mấy anh nên bỏ đi đâu đó. ư..ư.. về không nói gì thì ai mà biết.. ư.. ư.. mà đã bảo về thì gọi trước cho người ta để người ta đi đón đỡ phải chờ…hu hu hu.
– Thôi đi về phòng đã, anh mệt lắm.
Không nói gì, sụt sịt chị theo tôi lên xe về phòng trọ. Về xóm chị mở cửa vào phòng trước, quăng balo của tôi lên giường rồi chị cũng nằm úp mặt xuống balo mà khóc thút thít.
– Vợ làm sao thế? – Ngồi cạnh chị tôi hỏi.
– Chẳng làm sao cả..ư..ư..
– Anh xin lỗi. Anh định làm cho vợ bất ngờ thôi.
Chị càng khóc to hơn.
– Không biết người ta cũng nhớ lắm à mà còn bỏ đi, sao lúc đấy không gọi cho người ta. Hu..hu..hu…trời thì lạnh lại còn bỏ đi…
– Anh xin lỗi.
– ư…ư… bỏ đi lạnh ốm thì sao…ơ..ơ… không biết đi lên đấy học người ta đã lo lắm rồi à..ư…ư.
Ôm chị vào lòng mà nước mắt tôi trực trào ra. Ghé vào tai chị tôi nói khẽ:
– Anh sai rồi, anh xin lỗi. Tại anh nhớ vợ quá nên anh tự ra ngoài bắt xe về trước, định chờ vợ tan rồi sang đón vợ cho vợ bất ngờ nhưng đang chờ thì thấy anh M với ông kia đến đợi vợ. Anh ngại không muốn gọi cho vợ sợ vợ khó nói với anh M.
– Người ta chẳng sợ gì cả, có bao giờ nghĩ cho người ta đâu mà… hức…hức…hức…
Chị đã thôi không khóc nữa chỉ còn những tiếng nấc khe khẽ trong cổ họng chị. Nhìn quanh phòng tôi thấy trên bàn học có chiếc hộp áo sơ mi viettien, trên mặt có dính một chiếc thiệp nhỏ nhỏ xinh xinh. Dưới nền nhà bông hoa hồng nằm lăn lóc cạnh gói quà chưa bóc. Rời tay tôi chị đi vào nhà tắm rửa mặt. Đi ra mặt chị đã tươi tỉnh hơn hẳn. Vênh mặt lên nhìn tôi chị hỏi:
– Quà của người ta đâu?
– Quà gì? Có người khác tặng rồi anh cần gì phải tặng nữa. Ngày này mỗi người chỉ được phép nhận một món quà thôi chứ. – Tôi trêu chị.
– Hứ, người ta không cần của người khác, người ta cần của chồng người ta cơ.
– Khì khì. – Tôi cười
– Cười gì, đâu, quà của em đâu?
– Kìa. – Tôi chỉ vào bông hoa và gói quà dưới nền nhà.
Chị tỏ vẻ giận dỗi rồi ngồi vào bàn học của tôi. Nũng nịu chị nói.
– Đã thế người ta không cần nữa.
Tôi cười khì khì rồi mở balo lấy ra thanh socola cùng tấm thiệp, đến cạnh chị ghé sát vào tai chị tôi nói:
– Tặng vợ yêu.
– Có thế chứ.
Quay sang chị ôm cổ tôi rồi cười, nụ cười ngập tràn hạnh phúc. Rồi chị hỏi tôi:
– Trưa nay chồng đi đâu?
– Lang thang.
– Khổ chưa? Đêm qua nhắn tin người ta đã nói như thế rồi mà nay còn… À, chồng cởi áo ra thử cái áo vợ mua xem có vừa không?
Vừa nói chị vừa mở chiếc hộp áo sơ mi viettien và ướm lên người tôi. Chị nói tặng tôi nhân ngày valentine. Hạnh phúc ngập tràn tôi và chị lại hòa vào nhau, trao nhau bao yêu thương ngọt ngào cháy bỏng….
Nằm nép gọn bên ngực tôi chị thủ thỉ kể cho tôi nghe chuyện trưa nay ông bạn anh M cùng anh M xuống rủ chị đi ăn, chị nói vì quá nể bạn gái anh M nên chị mới đồng ý chứ thực tình chị không muốn đi một chút nào. Bông hồng và gói quà kia là của ông bạn anh M tặng chị. Trưa nay chị đã từ chối nhưng khi đưa chị về ông M lại cầm để vào giỏ xe chị, chiều nay về chị sẽ nhờ anh M trả lại cho ông kia. Tôi và chị đang thì thầm kể cho nhau nghe những chuyện xảy ra trong tuần vừa rồi thì nhà tôi gọi lên, có lẽ mẹ tôi lại gọi để hỏi thăm việc học tập trên Xuân Hòa. Bắt máy tôi trả lời mẹ:
– Mẹ à!
– Ừ, thế học trên đấy thế nào? Có mệt lắm không?
– Cũng bình thường mẹ ạ.
– Mẹ bảo này, mai có được nghỉ không?
– Mai con được nghỉ, có chuyện gì thế hả mẹ?
– Mai bố mẹ làm cơm mời ông bà, cô chú với các bác hai bên nhân dịp bố mày chuyển công tác về Hà Nội. Được nghỉ thì về nhé.
– Vâng, mai con về.
– Ừ, thế nhé. Giờ tao với bố mày xuống công an huyện xem việc hồ sơ, sơ tuyển của thằng út thế nào.
– Vâng.
Tắt máy tôi lại quay sang ôm chị. Vân vê đầu ti chị, chị quay sang rúc vào nách tôi thì thầm:
– Bố về công an Hà Nội hả chồng?
– Ừ, bố mới chuyển về rồi. Mai nhà mình làm cơm mời ông bà hai bên mừng bố về Hà Nội. Mẹ bảo anh về.
– Vâng, hay mai chồng lấy xe vợ mà về.
– Ừm, mà… hay là vợ về cùng anh.
– Ngại chết, về nói thế nào. Nhỡ mọi người hỏi thì ngại lắm.
– Ngại gì, coi như bình thường thôi.
– Ngại nhỉ. Chồng có sợ bố mẹ biết mình yêu nhau không?
– Sợ gì, trước sau gì thì bố mẹ cũng biết mà.
– Vợ sợ lắm. chưa gặp bố lần nào.
– Bố cũng dễ mà, mai 2 vợ chồng mình về nhé.
– Để vợ tính đã.
Chiều hôm đó chị quay lên nhà bác cầm theo bông hồng và gói quà của ông bạn anh M, rồi chị xin phép bác cho chị sang nhà Hương ngủ. Trong khi chị vào nhà bác thì tôi đợi chị ở cổng trường ĐH Thương Mại. Xin phép bác xong chị ra đón tôi rồi tôi và chị thong rong đi chơi. Trời tháng riêng vẫn còn lạnh và buốt giá về đêm nhưng ở bên chị thật ấm áp. Tay tôi tay chị để chung một túi áo quấn chặt lấy nhau. Hai bên đường la liệt những hàng hoa và hàng quà tặng bởi nay là ngày lễ tình nhân. Dọc đường đi thi thoảng chị thọc tay sâu vào trong túi áo tôi rồi chọc chọc xuống cậu bé của tôi và cười hì hì. Ở bên chị thật hạnh phúc và bình yên. Rong ruổi bên nhau hết buổi tối, 10h tôi và chị đưa nhau về xóm trọ. Tôi và chị lại lao vào nhau… vồ vập… kẻ đưa người đẩy….. để rồi từng đợt sóng tình ào ạt ào ạt vỗ vào trong chị, cuốn tôi và chị lạc trong cõi thần tiên.


Sáng chủ nhật, đài báo hôm nay không khí lạnh tăng cường. Tôi và chị tỉnh giấc nhưng chẳng ai muốn dậy. Trời lạnh quá, nằm cuộn mình trong chăn chị gối đầu lên tay tôi. Quay sang gác một chân lên người tôi chị thì thầm:
– Lạnh quá chồng nhỉ. Gió to quá.
– Ừm, mấy giờ rồi vợ?
– Mới có 6h thôi, khoảng 8h thì vợ chồng mình về nhà chồng nhé.
– Ừm, không biết có mưa không. Lạnh quá.
– Hình như không mưa chồng ạ. Chỉ có gió thôi. Ôm chồng thích quá. hừ…hừ… lạnh quá.
Rồi chị lại quay sang ôm chặt người tôi, bên dưới cô bé của chị ép chặt vào hông tôi. Quay sang ôm chị, đưa tay xuống tôi mân mê cô bé. Chị gác chân lên người tôi làm đôi môi cô bé hé ra rộng hơn, đưa một ngón tay vào trong tôi miết dọc miệng cô bé của chị. Vẫn nằm ôm tôi chị thì thầm:...

Tags: hoi uc ngay do ta ben nhauhoi uc ngay do ta ben nhau
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Cô Bé ! Anh Đã Không Nhận Ra Đó Là Em Full
» Bà Xã Nghịch Ngợm , Em Là Của Anh
» Bước Qua Yêu Thương
» Bí mật tình yêu phố angel
» Bản sao không hoàn hảo
» Nhỏ Nhút Nhát và Cold Boy Cá Tính
123456»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON