watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 11:32,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 6977

Hotgirls Siêu Quậy


» Đăng lúc: 12/03/15 07:40:49
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

- Sang chỗ Thuỵ Dương đi…. – Nó đề nghị.


- Làm chi? Tao không muốn gặp mặt bà già đó. – Vi nhăn nhó, mặt méo xệch.


- Lắm chuyện cái con này? Chị mày mà suốt ngày không thèm nhìn mặt, thế là thế nào? – Thảo Anh nhắn nhó tỏ vẻ không vừa ý.


- Nhưng tao không thích bà ta.


- Không thích hay tại hai người khoái choảng nhau suốt? Nói cho đúng vào nhé. Không phải không thích mà là tính cách không hợp thôi. – Nó chẹp miệng.


- Mệt cái lũ này, sao chả được? Nói chung là tao không-muốn-nhìn-thấy-mặt-bà-ta! – Vi nhấn mạnh từng chữ.


- Giờ sao? Muốn tự đi hay là tao khinh mày tới đó? Nên nhớ là nếu mày để tao khinh thì tao dám chắc là mày không yên đâu. – Nó đe doạ.


- Thôi thôi…tao có chân tao tự đi được. Để mày khinh tao mắc công dập cái mặt xinh đẹp hái ra tiền này của tao thì chết. – Vi xua tay, mồ hôi túa ra như suối.


- Tốt. Biết điều đấy! Vả lại tao tới đó cũng cũng muốn giúp mày thoát ra khỏi cái tên Vương Hoàng gì đó.


- Mày có cách? – Thảo Anh nghiêng đầu nhìn nó.


- Nếu có cách sao không nói ngay từ đâu? Để bây giờ mọi chuyện trở nên rắc rối thế này? – Trang thở dài.


- Chậc…thì thế mới vui. Em muốn xem quyết định của Vi và hành động của Khánh trong buổi lễ.


- Mày hay nhỉ? – Vi liếc xéo.


- Thế đấy…giờ có đi không nào? Để khách quý chờ lâu thì không hay đâu.


- Khách quý? Ai? – Thảo Anh ngu ngơ.


- Triệu Vương Hoàng. – Nó nhếch môi, bước đi trước.


- … – Vi giật thót mình, chớp chớp mắt nhìn nó.


Nó không nói gì, cũng chẳng giải thích mà chỉ cười cười cho qua. Xong thì xoay người về phía góc mà Thuỵ Dương đang ngồi cùng Vương Hoàng.


Cô nhóc đang ngồi, tay cầm chai rượu tu ừng ực vào miệng như đang uống nước. Chai này đã là chai thứ ba từ chiều đến giờ rồi. Nó nhìn thấy thì lầm bầm chửi rủa. Không lẽ Dương tính tự sát bằng cái cách ngộ độc rượu này sao? Qúa nhàm…


Đi tới trước mặt Dương, cô nhóc nhìn liếc qua nó, khẽ cười rồi uống tiếp. Nó khẽ cau mày. Lơ nó à? Dễ vậy sao? Ngay lập tức, nó chẳng nói chẳng rằng, thẳn…g tay cướp lấy chai rượu uống rất tự nhiên. Thuỵ Dương trừng mắt nhìn nó, rít lên:


- Làm cái gì đấy?


- Cảm ơn vì đã mời rượu. Có điều đừng uống vô tội vạ như thế, muốn tự sát thì cũng nên chọn cái cách nào thú vị hơn là chết vì rượu. – Nó nhếch mép, đặt chai rượu xuống lại bàn.


- Không cần dạy đời thế đâu! – Thuỵ Dương hậm hực.


- Cái bà này? Ăn nói thế đấy à? – Vi cau có.


- Thế giờ muốn gì nào? Đánh tay đôi? – Thuỵ Dương cũng sừng sổ lại.


- Ngon thì nhào vô! – Vi hất mặt.


- Đừng tưởng chị mày không dám! – Thuỵ Dương xắn tay áo, toan lao vào thật.


- Thôi thôi…Dương, bình tĩnh nào em. Còn cô, Bảo Vi, cô đến đây làm gì? – Hoàng can.


- Anh đến được còn tôi thì không à? Tôi đi đâu có cần anh quản? – Vi liếc.


- Ý tôi không phải thế. Nhưng tại sao lại đến chỗ tôi ngồi. Tìm tôi à? – Hoàng lắc đầu.


- Hừ…đến đây thì tôi mới thấy anh cũng thích vào bar ngồi uống rượu. Bên cạnh còn có một cô nàng xinh đẹp chứ? Anh nên nhớ anh đã có vợ chưa cưới. – Vi cười lạnh.


- Nhưng chẳng phải cô đã nói là sẽ không kết hôn? Thế thì tôi đi với ai, yêu ai đâu cần cô quan tâm?


- Tôi mà quan tâm á? Anh ảo tưởng à? Cho dù tôi có nói thế thì đấy vẫn mới chỉ là ý kiến của riêng tôi thôi. Pama chưa có quyết định gì mà? Vả lại anh với tôi mới đính hôn hôm qua, hôm nay lỡ có người thấy anh đi với một cô gái lạ thì chẳng phải đi tong thanh danh của tôi à?


- Vậy thì cô yên tâm. Tôi không để liên luỵ tới cô đâu. – Hoàng phẩy tay.


- Ok. Cảm ơn vì anh đã nói thế. Mà cho tôi hỏi, anh và bà ta có quan hệ gì vậy? – Vi gật đầu hài lòng.


- Bà ta? Có ấy à? Là người yêu của tôi. – Hoàng nhíu mày.


- À…người yêu. Người yêu? Bà già này là người yêu anh thật sao? – Vi gật gù nhưng ngay sau đó thì sock nặng.


- Bà già gì cái con này? Chênh nhau chỉ 4 tuổi thì chưa thể gọi là bà già đâu. Đừng có chọc điên người khác! – Thuỵ Dương nghiến răng.


- Thích nói đấy. Làm gì được nào? – Vi khích tướng.


- Thôi! – Thảo Anh chạy ra can.


- Hai người cứ thích chành choẹ nhau nhỉ? – Trang lắc đầu.


- Tôi không nghĩ anh lại đến đây gặp bà già này đấy? Cô ta có gì hay mà anh quấn lấy nhỉ? Suốt ngày chỉ ở bar đập phá thôi. – Vi nhếch môi.


- Cô hơi quá đáng rồi đấy. Đừng tưởng mình giàu mà khinh người khác. Tuy cô ấy không được như mấy người nhưng người ta vẫn còn rất trong sáng. – Hoàng giận dữ bênh.


- Ý anh nhà nhà bà già này nghèo sao?


- Cô thôi ngay cái kiểu quá đáng ấy đi! – Hoàng gắt.


- Anh…


- Đủ chưa vậy? – Nó liếc nhìn hai người.


- Mày thấy anh ta quát tao không? – Vi nổi điên.


- Nhưng ai bảo cô ta khinh thường Thuỵ Dương. – Hoàng cũng biện hộ.


- Thuỵ Dương à…thấy người khác cai nhau vì mình vui chứ? – Nó nhìn bà chị họ của Vi, lắc đầu.


- Vậy nãy giờ em đứng có xem con nhỏ đấy chỉ trích chị vui không? – Dương lườm.


- Một chút… – Nó nhếch môi.


- Vậy thì đừng hỏi chị vui không. – Dương phẩy tay.


- Này…mọi người quen nhau à? – Hoàng tò mò.


- Phải…tụi này biết Thuỵ Dương trước cả anh. Đặc biệt là Bảo Vi với Thuỵ Dương có một mối quan hệ rất đặc biệt. – Trang gật đầu.


- Hai người… – Hoàng nhìn hai cô gái trước mặt.


- Đừng nhìn tôi. – Vi nhăn mặt.


- Em không có gì để nói đâu. – Dương nhún vai.


- Vậy đi…giờ về nhà Thuỵ Dương chôi nhé. Chắc anh chưa ghé qua bao giờ nhỉ? – Thảo Anh cười.


- Phải, cô ấy không cho tôi ghé qua.


- Ừm…vậy mọi người đi thôi. Chắc anh sẽ bất ngờ vì căn nhà của “cô gái nhà nghèo” của anh lắm đấy! – Vi cười khẩy.


- Im miệng đi. – Thuỵ Dương lườm.


- Hừ… – Vi hậm hực quay người ra bãi đỗ xe trước. Cả bọn đứng đó nhìn chỉ biết lắc đầu chịu thua chị em nhà này. Khắc tinh với nhau đến thế là cùng.


Ra đến bãi đỗ xe, bốn đứa tụi nó đi đến bên chiếc Lexus màu đen do Trang cầm lái. Hoàng nói với Dương:


- Em lên anh chở.


- Thôi khỏi. Em có xe mà. –Thuỵ Dương cười nhẹ. Trước giờ Hoàng cứ nghĩ là Thuỵ Dương không có xe nên đi đâu anh chàng cũng chở. Giờ cô nhóc nói là mình có xe khiến Hoàng cũng hơi bất ngờ.


Dương đi tới kế chiếc BMW màu đen đời mới, mở cửa. Điều này càng khiến Hoàng b…ất ngờ hơn. Không ngờ cô nhóc lại có khả năng tậu chiếc xe “khủng” thế này. Nó thấy thế thì ngạc nhiên hỏi:


- Xe cũ của chị đâu mà thay xe mới rồi?


- Con Audi màu trắng ấy à? Cho vào viện rồi. Ba hôm trước đua xe, hỏng nặng quá. – Thuỵ Dương Nhún vai.


- Chậc…mới dùng 2 tháng… – Nó tặc lưỡi đầy vẻ tiếc rẻ.


- Nếu em thích thì cứ dùng, chị đưa chìa khoá cho. Cũng chẳng hỏng hóc gì nặng. Chỉ bị bể hết đầu xe thôi.


- Chị chạy cái kiểu gì mà xe bể hết thế? – Thảo Anh nhìn Thuỵ Dương, không tin nổi.


- Uống rượu rồi đua xe. Tông thẳng vào cột điện. May mà chẳng sao…


- Cột điện? – Năm người còn lại củng hét.


- Ừ…cũng chẳng có gì to tát.


- Ừ…cũng phải… – Vi chẹp miệng đầy vẻ mỉa mai.


- Ý gì thế con kia? – Thuỵ Dương lại sừng cộ.


- Stop here! Rỗi nhỉ? Chạm mặt là chửi lộn, không chán à? – Nó càu nhàu.


- Hừ… – Vi hậm hực.


- Thôi, sang xe chị đi luôn cho tiện. Đi nhiều xe quá nhà chị không có chỗ chứa hết. – Thuỵ Dương rủ.


- Nhà chị mà không đủ chỗ để có mỗi ba chiếc xe sao? – Nó nhếch môi.


- Hết chỗ rồi. Gara nhà tôi mấy chị chứa đầy xe rồi, còn chỗ đâu mà chứa? Có cần tôi liệt kê ra không? Con An kia là 2 chiếc Audi 1 chiếc moto, con Vi 1 con mui trần 1 con Lexus thêm 1 con moto, Thảo Anh 1 chiếc BMW, Trang 1 chiếc Camry, 1 chiếc mui trần, 1 con moto. Đếm xem bao nhiêu rồi? 7 con oto thêm 3 con moto rồi đấy. Phải chừa chỗ để chị mày để xe nữa chứ? – Dương thở hắt ra, bực bội.


- Nhiều…nhiều vậy? – Hoàng hốt hoàng. Nhà Thuỵ Dương to đến mức chứa hết từng đó ư? Thật ra gia thế Thuỵ Dương là thế nào. Nghe kể đến đây là biết không tầm thường rồi.


- Ừ…tới nhà bà già ấy anh còn giật mình hơn nhiều. – Vi phẩy tay, leo xuống khỏi xe rồi mở cửa xe Dương leo lên như chết chủ.


- Thế nào? Đi được rồi chứ? – Trang hỏi.


- Xuất phát thôi. – Dương búng tay, khởi động xe.


Hoàng đảo mắt lại một lần nữa toàn bộ căn nhà hỏi:


Đây thật sự là nhà em?


Nếu anh không nghĩ thế thì cũng chẳng sao… – Thuỵ Dương vẫn nhắm mắt trả lời.


Cuối cùng thì em là ai. Chỉ làm như hiện tại thì không thể nào có đủ tiền để ở một nơi thế này. – Hoàng như vẫn chưa tin.


Hừ… – Dương khẽ cười nhưng cũng chẳng buồn mở mắt hay giải thích. Mệt mỏi quá đỗi!


Đúng là đần độn. Nếu ai mà cũng… yêu đến mức IQ giảm sút như anh thì chắc tiêu cái thế giới này quá. – Nó lắc đầu đầy cảm thán.


Khen hay chê tôi đấy?


Đến thằng ngu còn biết là tôi đang chê anh. Đúng thật là… – Nó thở dài.


Này…cô…


Con An nó nói đúng quá còn gì? Anh không nhận thấy cái gì à? – Thảo Anh chống cằm nhìn tên con trai trước mặt.


Cái gì là cái gì? – Hoàng thộn mặt.


Ôi trời ơi? Anh có biết tên họ của bà già đấy không? – Vi tức lồng lộn lên, tay chỉ vào mặt Thuỵ Dương.


Này con bé xấc xược kia! Không có phép tắc à? Ai cho chỉ vào mặt người khác như thế? – Thuỵ Dương gắt lên.


Tôi thích thế. Chị làm gì được tôi nào bà già? – Vi hất mặt lên cãi.


Nữa rồi đấy…! – Nó kéo dài giọng.


Hừ…


Tên họ thì liên quan gì tới ở đây? – Hoàng vẫn ngẩn tò te.


Trời ơi là trời…Ngu có chừng mực thôi c



chứ? Tôi không nghĩ là anh ngu đến mức này! Đọc thử xem tên bà già ấy là gì? – Vi tức nổ đom dóm.


Trương Ngọc Thuỵ Dương. Rồi sao?


Giờ thì đọc đến tên tôi xem.


Trương Ngọc Bảo Vi. – Hoàng vẫn đáp mà gương mặt vẫn tỏ vẻ không hiểu.


Không thấy giống gì à? – Trang đưa lên miệng nhấp một ngụm trà nóng mà cô giúp việc vừa bưng tới rồi hỏi, miệng khẽ cười.


Không! – Hoàng đáp ngon ơ, tỉnh lụi làm cả đám muốn sùi bọt mép.


Ôi trời ơi…ông sinh ra ai mà ngu thế này hở trời? – Thảo Anh hết cách, úp mặt vào hai lòng bàn tay.


Sợ thật… – Nó lắc đầu.


Không lẽ anh không thấy có cái gì giống nhau sao? – Vi bất lực nhìn Hoàng.


Giống cái gì? – Hoàng nghệch mặt.


Anh…! – Vi hết nói nổi.


Giống nhau cái họ Trương Ngọc. Anh làm em xấu hổ chết mất. Hoàng ơi là Hoàng… – Thuỵ Dương vò vò mái tóc, chán nản nói.


Ơ…thế thì sao? – Hoàng lại tiệp tục nói một câu làm cả đám suýt té ghế.


Anh có ngu thì cũng có chưng mực một chút đi nhé. Tôi điên lên với anh rồi đấy! – Vi bực tức ném luôn ly nước cam trên bàn xuống đất làm phát ra một tiếng kêu đinh tai. Và đương nhiên là chỗ nước ấy chễm chệ trên tấm thảm của nhà Thuỵ Dương rồi.


Cái con điên này? Làm cái gì thế? Đổ hết nước cam lên thảm rồi kìa! Ôi trời ơi là trời…tấm thảm da báo mới mua của con… – Thuỵ Dương tiếc rẻ, gắt.


Chị có cần làm ghê thế không? Thì mua tấm khác! – Vi cũng bực tức không kém, gắt lại.

...
Tags: hotgirls sieu quayhotgirls sieu quay
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Vợ Ơi, Chồng Bị Ế Full
» Tên kiêu ngạo! Tôi ghét anh!
» Hợp đồng lọ lem và 2 chàng hoàng tử
» Nhóc to gan đấy
» Hoặc Tất Cả Hoặc Không Gì Cả
» Chúng ta ly hôn đi
1234...212223»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON