watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 07:58,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 12324

Lén lút yêu em


» Đăng lúc: 09/03/15 08:09:34
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

- Tôi cảnh cáo anh, anh dám hại Ngọc Linh lần nữa
thì biết tay tôi. Lần này tại anh mà cô ấy phải nằm viện sao anh còn đến đây. Anh đến đây để xem cô ấy sống hay chết thế nào à ?


Tấn Phong quát mắng Gia Huy, anh ghét đứa con trai này, người khiến cho Ngọc Linh mê man và cũng là người duy nhất làm cho Ngọc Linh vui vẻ.
Gia Huy đứng lặng im nghe Tấn Phong la mắng mình trong bệnh viện, giờ đây anh còn tâm trạng nào nữa để mà phản bác lại chỉ biết lắng nghe thôi. Nhưng dù sao, Gia Huy muốn vào thăm Ngọc Linh cũng phải hỏi Tấn Phong bởi anh là người hiện tại đang chăm sóc và bảo vệ Ngọc Linh.


- Tôi…tôi có thể vào thăm cô ấy được không.


- Tùy anh


Tấn Phong trả lời một cách không biểu cảm và lạnh lùng, anh quay người bước đi. Gia Huy nhìn anh ngạc nhiên bởi anh không tin là Tấn Phong lại cho anh vào dễ như vậy. Mà dù sao chuyện đó cũng chẳng quan trọng, bây giờ việc cần làm là vào xem Ngọc Linh thế nào ?


Gia Huy nhẹ nhàng vào phòng Ngọc Linh, anh đến ngồi cạnh cô. Nhìn hậu quả của việc anh gây ra cho cô, lòng anh đau như cắt. Thật ra lúc anh đưa tay định xô Ngọc Linh, gần sắp đạt được mục đích thì tay anh đã ngừng lại. Anh bỗng không muốn trả thù nữa nhưng…vì bọn trẻ con đã xô đẩy anh, đôi tay chưa kịp rút lại đã tiếp tục hành động tội ác của chủ nhân nó. Vậy là anh đã đẩy Ngọc Linh đi.


Cái khoảnh khắc thấy Ngọc Linh nằm bất động bên vũng máu, tim anh lúc đó đã ngừng đập, ngừng đập vì đau, ngừng đập vì quá sững sờ. Anh thấy mình có lỗi với Ngọc Linh. Nếu lúc đó anh không đưa tay lên thì phải chăng Ngọc Linh đã không gặp nguy rồi. Anh hận mình, anh hận mình ghê lắm !
Anh nhìn Ngọc Linh mà không khỏi không thấy thương xót cho cô. Bỗng nhiên anh thấy cô mỉm cười.


- Tấn…Tấn Phong…xin lỗi vì…vì bỏ mặc anh.


Gia Huy đau xót trong lòng, rất đau. Anh đang nghĩ phải chăng Ngọc Linh đang nằm mơ gặp Tấn Phong, cười vui vẻ xin lỗi để anh tha thứ ? Gia Huy cảm giác hình như chỉ cần Ngọc Linh cười tươi và nhìn hắn thì hắn sẽ vui vẻ tha lỗi.


- Tấn Phong…tôi…tôi nhớ anh. Anh…có thể trêu chọc tôi như mọi ngày…có đươc không ?


Gia Huy càng nghe càng thấy đau đớn không gì tả được. Hình như Ngọc Linh…từng chút một cũng thích Tấn Phong. Anh phải làm gì đây ? Gia Huy phải làm gì ? Anh lặng thầm ra khỏi phòng và đi tìm lại những thứ anh quên lãng từ lâu.


Đã 3 ngày kể từ khi Ngọc Linh gặp tai nạn, cô ấy vẫn chưa tỉnh. Tấn Phong vẫn đều đặn vào thăm và chăm sóc, anh không muốn lúc Ngọc Linh tỉnh dậy người đầu tiên cô nhìn thấy là Gia Huy, anh muốn là anh.


Vì suốt ngày anh chỉ lo cho Ngọc Linh mà chẳng chịu chăm chút 1 tí nào cho bản thân nên sức khỏe đã sa sút. Chỉ 3 ngày mà anh trông gầy hơn, đôi mắt thì có phần thâm quầng vì ngủ không ngon giấc, sức sống trên gương mặt như bị rút cạn. Giờ đây chẳng ai còn thấy 1 Phong thiếu gia đẹp trai, kiêu ngạo mà chỉ là 1 người với sức khỏe đã bị kiệt quệ.


Tấn Phong hôm nay cũng vậy, anh chậm rãi lấy khăn ấm lau mặt cho Ngọc Linh.


Đột nhiên, ngón tay Ngọc Linh khẽ cử động, mi mắt cũng chút chuyển động, anh mừng lắm ! Anh rất mừng là đằng khác. Anh vội nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn với những nhón tay suôn dài áp lên gò má của mình.


- Tấn…Phong


Ngọc Linh mở mắt và nhìn thấy anh, cô gọi tên anh đan xen chút thương yêu và dịu dàng. Tấn Phong rất vui, anh rất thích, anh có thể nghe thấy giọng nói với thanh âm dễ nghe, trong trẻo mà ngọt ngào. Giọng nói mà anh đã rất nhớ.


- Nhóc con, vậy là cô tỉnh rồi !


Anh cười thật hạnh phúc nhìn cô, giọng nói cũng đầy sự vui mừng và thương yêu. Ngọc Linh rất vui. Cô rất hạnh phúc khi thấy Tấn Phong.


Ngọc Linh thấy toàn thân mệt mỏi vì đã không chạy nhảy, đi chơi trong 3 ngày, cô định bước xuống giường nhưng…chân cô không cử động. Cô lo sợ…cô cứ tưởng do chân mình nằm lâu bị tê nên cố lần nữa, cô…không…không cử động được. Tấn Phong đã biết trước điều này. Anh chăm chú nhìn Ngọc Linh, đau lòng.
Ngọc Linh thì bắt đầu khóc, níu tay áo Tấn Phong và ôm anh.


- Hic…sao…sao tôi đi không được. Tôi…tôi bị gì rồi ? Tôi…sợ quá. Anh…anh có giúp…hic…tôi được không ?
Anh ôm Ngọc Linh, vỗ về an ủi cô.


- Không sao đâu mà. Cô ở đây để tôi gọi bác sĩ.


Anh hớt hải chạy đi kiếm bác sĩ và bỏ mặc Ngọc Linh.


Lúc anh và bác sĩ quay lại đã thấy có Gia Huy bên cạnh. Hắn đang nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô, nắm tay an ủi. Trong lòng Tấn Phong nhen nhóm lửa giận và… ghen. Anh rất bực nhưng vẫn cố kìm nén.


Bác sĩ khám qua cho Ngọc Linh một lát và kéo Tấn Phong ra ngoài.


- Khoan, bác sĩ ở lại đi, tôi cũng muốn nghe.


Giọng Ngọc Linh đầy chắc nịch, có chút run sợ thốt lên.


- Thôi được. Thật ra chân cô giờ không đi được nữa rồi.


Ngọc Linh đã chuẩn bị tâm lý để nghe nhưng cô vẫn rất đau, rất buồn khi thực sự chính
tai nghe được, cô òa khóc nức nở.


- Vậy có cách nào không bác sĩ ?


- Cô ấy sẽ đi lại được thôi nếu cô ấy chịu khó tập luyện.


Tấn Phong khẽ vui mừng, vậy là Ngọc Linh vẫn còn cơ hội. Tấn Phong khẽ vui mừng, vậy là Ngọc Linh vẫn còn cơ hội.


Gia Huy thì lúc này đang an ủi Ngọc Linh.


- Đó, cậu thấy chưa. Còn cách mà, cậu sẽ đi được thôi. Chịu khó tập đi nha.


- Nhưng cực lắm, tớ sợ tớ sẽ nhục chí.


Tấn Phong nhìn Ngọc Linh là anh đủ biết cô không chịu đựng nổi rồi, anh chỉ còn cách trêu tức cô.


- Bé con không thích đi chơi hả ? Mai mốt tôi sẽ đi chơi 1 mình không dẫn cô theo đâu. À, mà mỗi lần tôi trêu cô thì cô cũng sẽ không chạy theo đánh tôi được, đúng không ? Thích quá !


Tấn Phong nói giọng rất đáng ghét, Ngọc Linh vừa nghe đã tức lên.


- Tôi sẽ tập, sau này tôi đánh anh đến chết thì thôi.


Gia Huy nãy giờ quan sát, anh thấy được trong sự trêu tức của Tấn Phong có sự khuyên bảo dịu dàng, giọng nói đầy thương yêu. Cả ánh mắt của Tấn Phong cũng trở nên ấm áp đến lạ. Gia Huy đã biết…Tấn Phong thật sự thích Ngọc Linh. Anh bắt đầu thấy lo cho mình.


CHƯƠNG 6 : NGỌC LINH TẬP ĐI


“Bé con, anh sẽ giúp em, giúp em có được một nụ cười tươi và giúp em trở về là chính em. Bé con nè, em phải cố gắng nhé ! Anh sẽ luôn bên em đấy! Bởi thế nếu có mệt mỏi hãy tựa vào vai anh nè, anh sẽ cho em nghị lực để bước tiếp”



Tình hình sức khỏe của Ngọc Linh đã có phần tốt hơn trước bởi cô được cả 2 người con trai chăm sóc. Nào là Gia Huy dẫn cô đi tắm nắng để tốt cho sức khỏe, nào là Tấn Phong mua thức ăn cho cô. Hai người cứ vào thăm cô suốt và trông cô như đứa trẻ khiến cho những y tá không khỏi phì cười khi nhìn cô. Ngọc Linh không hề biết là trong nụ cười của các chị y tá đang có sự ganh tị. Thử hỏi 1 cô bé nhìn bề ngoài chẳng có gì đáng chú ý mà lại được 2 chàng chăm sóc chứ ? Một người dịu dàng, dễ thương luôn hỏi han cô bé. Một người thì kiêu ngạo, tuy hay trêu chọc nhưng trong đó là sự lo lắng rất chu đáo. Hai người tốt như vậy mà chỉ quan tâm 1 mình cô bé nhìn thấy ai cũng ghen mà ngưỡng mộ.
Ngọc Linh thì chỉ cười suốt thôi.


- Này…cô không đi tập à ?


- Ờ, tôi đi.


Nghe Tấn Phong hỏi, Ngọc Linh mới nhớ mình phải đi tập. Vậy là cô nhờ Gia Huy dẫn đi, Tấn Phong thì cũng lẳng lặng đi đâu đó chẳng ai rõ nữa.


Ngọc Linh rất là dễ thương, cô chịu khó nghe lời bác sĩ đi từng bước một. Dù mới tập đi nhưng cô đã rất cố gắng. Trong thâm tâm, Ngọc Linh muốn mình có thể đi lại được, có thể chạy và nhảy vui chơi ở những nơi mình thích. Cô sợ mình sẽ là gánh nặng của ai đó nên cô càng cố gắng nhiều hơn.
Nhìn mồ hôi đầm đìa trên gương mặt và ướt cả lưng áo, ai nấy đều nhìn cô đầy ngưỡng mộ. Trông cô đầy nghị lực và ý chí. Dáng người nhỏ bé của cô cứ bước đi chậm chạp từng chút một, đôi mắt kiên định không thôi làm ai nấy không thể nào rời mắt khỏi.


Thật ra nãy giờ…cô rất mệt, dù là ý chí của Ngọc Linh có mạnh mẽ nhưng mà việc tập đi thế này mệt lắm và lại khó nữa. Thật là…tội cho cô.


Cô từng chút một đuối sức và ngồi bệt xuống không chịu tập nữa, đôi mắt rưng rưng…


Gia Huy nãy giờ quan sát, anh đã biết cô khá mệt nhưng không ngờ bây giờ cô còn muốn bỏ cuộc nữa. Anh thấy thương cho cô. Anh rất muốn cô tập tiếp nhưng sợ cô mệt nên…


- Ngọc Linh, cậu mệt rồi sao ? Thôi nghỉ đi…chúng ta đừng tập nữa.


Tấn Phong bất ngờ xuất hiện, anh bực bội khi nghe câu nói ấy. Anh không ngờ Gia Huy lại khuyên Ngọc Linh như thế…anh càng không ngờ bé con của anh lại sớm từ bỏ ý định. Anh không muốn chút nào. Anh biết nếu Ngọc Linh từ bỏ thì cô sẽ không bao giờ cười tươi như xưa bởi cô không còn vui chơi chạy nhảy nữa, cô sẽ xem mình là gánh nặng, cô sẽ mệt mỏi. Anh quyết không cho điều này xảy ra.


- Ôi trời, bé con lười rồi. Vậy là mãi mãi không đi được nữa, vậy thì mai mốt ta sẽ đi chơi một mình bé con ha. Ta sẽ chạy nhảy tung tăng, ăn những thứ ta thích.


Tấn Phong cố làm dáng vẻ đáng ghét nhất để khích tướng Ngọc Linh. Và…nó có tác dụng. Ngọc Linh đứng dậy cố bước đi. Tấn Phong đứng đó nhìn cô không khỏi xót xa, anh định ngăn lại nhưng rồi thôi bởi vì dù sao anh cũng muốn Ngọc Linh sau này đi lại bên anh.


Cuối cùng cô đã hoàn thành xong, mọi người xung quanh vỗ tay tán thưởng. Cô thì vừa khóc vừa cười nhìn trông ngốc nghếch nhìn lại vô cùng dễ thương.


Gia Huy đứng bên cạnh thẫn thờ với bao suy nghĩ. Anh không ngờ câu nói của Tấn Phong lại tác động mạnh đến



Ngọc Linh như thế. Anh thật sự không thể không thừa nhận Tấn Phong đang giúp Ngọc Linh. Gia Huy thầm ngưỡng mộ Tấn Phong.


Tấn Phong thì vui không tả nỗi, anh vội chạy đến với Ngọc Linh, môi anh cười…một nụ cười thật là tươi. Anh đưa khăn và chai nước mà ban nãy
mua cho Ngọc Linh, rồi dìu cô vào băng ghế. Ngọc Linh thì trong lòng vui lắm, cô ôm chầm lấy Tấn Phong vì vui mừng. Tấn Phong khá ngạc nhiên nhưng sau đó anh cũng ôm cô.


Hai người đã thực sự từng bước một đi đến trái tim của nhau. Tấn Phong và Ngọc Linh đã châm rãi bước đi vào thế giới của nhau mà không hay biết. Mọi thứ giờ đây đã sang một trang mới.


Bệnh viện giờ này cũng bắt đầu thưa thớt dần bởi đang gần tới giờ không cho thăm nuôi, ai nấy đều tranh thủ nói vài lời trước khi tạm biệt thân nhân.


Gia Huy giờ đang ở trong phòng bệnh của Ngọc Linh lặng lẽ ngắm cô ngủ. Anh rất thích, thích nhìn Ngọc Linh. Anh có thể cảm nhận được niềm vui và ấm áp mà Ngọc Linh đã lan tỏa đến, trái tim nhân hậu của cô có thể làm cho anh cười dù cuộc sống đã trải qua nhiều đau khổ.


Trong lòng Gia Huy, Ngọc Linh đã dần có 1 vị trí quan trọng. Một vị trí mà khiến cho anh có nhiều suy nghĩ. Đó không đơn thuần là chỗ dành cho người anh yêu thương mà còn là cho kẻ thù của anh. Gia Huy rất đau khổ, anh tự hỏi mình có nên tiếp tục yêu Ngọc Linh mà bỏ qua hận thù hay là phải trả thù mặc kệ thứ tình cảm kia ?
Gia Huy vốn dĩ cũng đáng thương. Anh đã trải qua những biến cố mất cha và mẹ từ nhỏ bởi thế nên anh không thể nào nhận đủ những tình thương. Trái tim non nớt của đứa trẻ dần bị thời gian làm cho sắt đá và đầy oán hận. Từ lâu anh đã không hiểu tình yêu là gì nữa, anh cũng không còn vui tươi như trước. Trái tim anh đã chịu quá nhiều tổn thương bởi thế anh cần 1 người con gái, 1 người thật sự khiến cho con tim anh ấm áp, khiến cho anh cảm thấy cuộc sống này đẹp và có ý nghĩa hơn.

...
Tags: len lut yeu emlen lut yeu em
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Chàng hoàng tử trong giấc mơ
1234...282930»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON