watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 22:16,Ngày 23/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 2741

Thủ Lĩnh Không Muốn Nổi Tiếng


» Đăng lúc: 12/03/15 07:02:48
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Chương 1: Đại tỷ


“Đại tỷ!!!!”


Tan học không lâu, Minh Huy chạy vào thấy trong phòng học chỉ còn lại đại tỷ và Diệp Tinh liền lớn tiếng gọi.


“Có chuyện gì thế?” Diệp Tinh nhướn mày nhìn Minh Huy.


“Là bọn mấy hôm trước, bọn trường Thanh Long. Chúng đang ở trước cổng trường!” Minh Huy vẫy vẫy tay ra hiệu cho họ đi cùng.


“Haizz. Báo thù hả…” Vũ Thiên vẫn tiếp tục xếp sách.


“Tự rước lấy nhục mà…” Diệp Tinh lắc đầu giả bộ thương tiếc.


Vũ Thiên, cô gái đeo chiếc kính che hết 1/3 khuôn mặt, cũng chính là cái người mà họ gọi đại tỷ kia, thản nhiên nói với Minh Huy: “Cậu cứ đi trước, tôi và Diệp Tinh sẽ đến đó sau.”


“Ừm.”


“Thay đồ thôi.” Vũ Thiên đeo cặp rồi ra hiệu cho Diệp Tinh cùng mình đi tới phòng thay đồ.


Tuần trước, cô là học sinh chuyển vào học tại trường cấp 3 Orient. Vào đúng ngày hôm đó, trên đường về nhà Vũ Thiên đã tình cờ gặp “họ” – hiện tại là “đàn em” của cô, đang rất chật vật đánh lại học sinh trường Thanh Long. Vốn dĩ họ đánh cũng không tồi nhưng với việc 10 chọi 30 thì quả là hơi khó. Vũ Thiên đấu tranh tư tưởng hồi lâu mới quyết định tới trợ giúp học sinh trường mình. Và kết quả là họ đã bám riết lấy Vũ Thiên trong suốt mấy ngày liền, năn nỉ cầu xin Vũ Thiên làm “đại tỷ” của họ khi tận mắt chứng kiến cô một mình hạ gục 30 tên trong chưa đầy 10 phút! Vũ Thiên vốn không đồng ý vì không muốn bị nổi tiếng, nhưng họ cứ bám thế này thì e là cô còn nổi nữa.


Diệp Tinh đứng ngoài phòng thay đồ một lúc thì nghe tiếng “cạch…” Cánh cửa mở ra. Vũ Thiên liếc mắt với Diệp Tinh: “Đi thôi.”


Aizz, tuy đã được nhìn khuôn mặt thật của Vũ Thiên 2 lần nhưng Diệp Tinh vẫn không khỏi ngơ ngác một lúc. Nhìn đến bóng lưng đang xa dần của Vũ Thiên, Diệp Tinh vội vàng chạy theo.


“Đại… đại tỷ… đợi…”


oOo


“Đừng cố kéo dài thời gian nữa, mang con bé hôm trước ra đây!” Tên đứng đầu, cũng chính là đại ca của trường Thanh Long đứng gào thét. Tuần trước hắn có việc gấp nên chỉ ra lệnh cho đàn em đến xử lí nốt học sinh trường Orient vì chúng không chịu đứng dưới trướng của chúng. Không ngờ chúng lại mang thân bại trận về chỉ vì một con bé 4 mắt!


“A… bọn mày đến rửa nhục hả? Tao đã nói rồi. Mày cố đợi chút để đại tỷ của chúng tao đến nói chuyện với mày, chứ tao không có quyền phát ngôn ở đây… Mà dù sao đại tỷ cũng sẽ không để mày động đến một sợi lông của học sinh trường tao đâu.” Mộc Thanh bĩu môi, muốn đánh thì đánh, còn lấy cớ đòi người.


“Mày cứ mạnh miệng đi. Đại tỷ hả? Đừng nói là con bé bốn mắt đó nhé?”


“Tất nhiên là… không phải.” Phù…


“Tránh ra tránh ra nào!” Diệp Tinh rẽ đoàn người mở đường cho Vũ Thiên tiến vào giữa đám đông, đến trước mặt Bùi Đức – tên đại ca trường Thanh Long.


Toàn bộ không gian yên lặng…


“Đại tỷ!” Mộc Thanh vô tình mà cố ý thốt lên.


Tất cả lại nổi lên một trận bàn tán xôn xao.


Bùi Đức thất thần nhìn cô gái phía trước. Dáng người dong dỏng cao, mái tóc đen thả tùy ý ở phía sau, trên người là chiếc áo sơ mi của trường với chiếc caravat kéo trễ xuống, mặc một cái quần jean bó sát và đi đôi giày thể thao Nike màu trắng. Đặc biệt là đôi mắt hút hồn kia.


“Nhìn đủ chưa?” Giọng nói lạnh lẽo của Vũ Thiên vang lên.


Khi cô lên tiếng, không chỉ Bùi Đức mà tất cả mọi người đều “bừng tỉnh”, tí nữa thì quên thở.


“Mày… mày là…” Bùi Đức lắp bắp nói.


“Tao là thủ lĩnh của họ, mày tìm tao?”


“Tao… hôm nay tao…”


“Mày bị nói lắp à?” Vũ Thiên nhếc mép.


“Hahahaha” Xung quanh bắt đầu nổi lên tiếng cười.


Bùi Đức mặt hết đỏ lại chuyển sang tím, lấy lại bình tĩnh nói “Hôm nay chúng mày phải nộp con nhỏ bốn mắt ra, không thì đừng trách tao đánh tụi mày thay cho nó!”


“Tao từ chối.”


Trả lời nhanh vậy sao…


“Học sinh trường tao không đến lượt mày quản. Còn nếu muốn đánh nhau… bọn tao lúc nào cũng sẵn sằng.” Vũ Thiên cười.


“Hahaha, chỉ bằng chúng mày sao?” Phía sau hắn là gần 40 người, bằng số học sinh của một lớp.


“Hắn có đai nâu Judo đó, đại tỷ cẩn thận.” Minh Huy tiến lên thì thầm vào tai Vũ Thiên.


“Đai nâu à…” Vũ Thiên nhíu mày.


“Hôm nay tao sẽ cho bọn mày biết thế nào là…” Chưa kịp nói xong hắn đã thấy Vũ Thiên tiến rất nhanh đến phía mình, bàn tay lạnh lẽo chạm vào cổ hắn và giọng nói thì thầm…


“Biết gì cơ?”


“Ặc.” Vũ Thiên cho hắn một cú lên gối khiến hắn lùi lại về sau vài bước, còn chưa kịp định thần đã bị cô bồi thêm một phát đạp vào bụng đau điếng.


“Aaaaaaa…” Bùi Đức nằm lăn lộn kêu ở dưới đất.


“Hahahaahahaaa…” Phía sau Vũ Thiên vang lên tiếng cười lớn rồi chợt ngừng lại vì đã thấy hắn đứng lên, bổ nhào về phía Vũ Thiên.


Vũ Thiên thuận tay túm lấy tay và áo hắn, xoạc chân khiến hắn mất thăng bằng và vật mạnh hắn về phía sau.


Huỵch! Hình như hắn bất tỉnh…


“Đại ca… đại ca…”


“Wow, đánh giặc phải đánh tướng trước, đại tỷ lợi hại!” Đông Hải đưa ngón cái về phía Vũ Thiên.


Có vài tên không cam chịu đồng loạt xông lên. Bọn chúng đều là những kẻ không có mặt hôm đó, chưa nếm thử cú đá của cô. Còn mấy người phía sau Vũ Thiên thì lại không động đậy. Đây là cơ hội để mọi người biết đến đại tỷ mới của họ, cơ hội để trường Orient lấy lại ngôi vị số 1. Rất nhanh, học sinh trường Thanh Long đã bị đánh ngã. Tiếp theo thì chúng cắn răng tránh ánh mắt khinh bỉ của mọi người rồi kéo đồng bọn về.


“Đại tỷ đánh còn đẹp hơn cả Black Window nữa!!” Hoàng Kỳ – cô gái tóc ngắn nhào tới ôm Vũ Thiên.


“Thật sự giải quyết nhanh vậy? Trước đây chúng ta rất khó khăn mới…” Huân Trì vẫn ngỡ ngàng.


“Vì chúng ta có đại tỷ mà!” Hoàng Kỳ vỗ vai Huân Trì.


“Ở đây đông người quá, chúng ta đi thôi.” Vũ Thiên nhìn họ cười nói. “Đây chỉ là bước dầu để tạo uy, chúng ta phải cố thêm, chứ bọn hôm nay chỉ cậy đông mà thôi.” Đông Hải vừa đi vừa phân tích, cùng mọi người bàn tán xôn xao.


“Aizz, sao mình lại cảm thấy đang bị lợi dụng…” Vũ Thiên cười cười. “Ấy, chúng ta là đang đưa đại tỷ lên ngai vàng đó, tài năng của đại tỷ không thể bị vùi dập….”


Vũ Thiên định trả lời thì xe bus đến, đành lên xe và vẫy tay tạm biệt mọi người.


“Đại tỷ đi bus… thật muốn xem nhà cô ấy quá….”


Mọi người nhìn Mộc Thanh, mắt sáng như sao.


Chương 2: Có duyên?


Thả mình lên chiếc giường lớn, Vũ Thiên nằm bất động.


Vì khuôn mặt này của mình cà cô không có lấy một ngày yên ổn trong suốt những năm học cấp 2. Người ta ghét cô vì khuôn mặt, thích cô cũng vì khuôn mặt. Tính cách cô vốn nghịch ngợm trẻ con nhưng cũng không thể chịu nổi những ánh mắt luôn soi mói và bị người ta cố tình gây sự. Vũ Thiên quyết định che bớt khuôn mặt mình lại, thật sự cô đã có 2 năm cuộc sống yên ổn. Tính cách cô thật sự biết chuyển trong 2 năm, trầm lặng và lạnh lùng. Sau khi lại chuyển trường cũng chẳng mấy ai để ý tới “con nhỏ 4 mắt” này. Nhưng họ thì khác.


Họ cũng là tiểu thư, thiếu gia nhưng lại rất ngỗ nghịch, không kiêu căng coi thường người khác. Họ đối xử với nhau rất chân thật, không hề giả tạo. Họ ghi nhớ lần cô giúp họ, đối xử tốt với cô, coi cô như một phần của họ. Không vì khuôn mặt, không vì gia thế. Vũ Thiên để họ nhìn thấy khuôn mặt thật, không ai ghen ghét, không ai nhìn cô chằm chằm. Họ vẫn tôn trọng cô như một người bạn. Và Vũ Thiên nhận ra, mỗi khi cởi bỏ chiếc kính, cô cảm thấy như lột bỏ được chiếc mặt nạ, rất thích.


Thì ra… cô cũng có thể có bạn.


oOo


Vũ Thiên bước nhanh trên hành lang vắng vẻ.


Hiện sắp là giờ vào học nên hành lang không có ai. Cô vừa mới bị một bạn nữ trong lớp làm đổ nước cam vào người, tạo ra một vệt màu vàng xấu xí trên chiếc áo trắng. Trong tủ đồ Vũ Thiên còn một chiếc áo đồng phục dự phòng nên cô đang nhanh chóng đi thay để kịp giờ học.


“Sao anh có thể đối xử với em như thế? Anh đứng lại!”


“Cô càng ngày càng quá đáng rồi đấy.” Vũ Thiên qua lối rẽ thấy một nam một nữ đang đứng cãi nhau, người nam đang định bỏ đi thì bị cô gái kia túm chặt lại.


“Đối xử như thế? Tôi vốn chỉ coi cô là người bạn bình thường vì quan hệ giữa 2 gia đình mà thôi. Bỏ tay ra.” Giọng nói của người con trai càng lạnh lẽo “Lan Hoa, đừng để tôi ghét cô thêm nữa.”


“Anh có thể ghét tôi sao?vs Hai bác cố tình để anh học lớp C cùng em đó. Người lớn đã định ngày đính hôn của chúng ta rồi.” Lan Hoa đắc ý nói.


“Cô nói gì cơ?”


“Ngoài em ra thì không ai có thể xứng với anh được!” cô ta gần như là hét lên.


Vũ Thiên muốn lách qua họ để đi tiếp. cái tình huống này thật khiến cô ngại ngùng, cảm giác như nghe lến người ta nói chuyện.


“Thì ra các người đã có mục đích từ trước.” Cậu ta cười nhạt, thuận tay kéo Vũ Thiên ôm vào lòng. “Về nói với họ rằng, ngoài người mà tôi yêu ra thì tôi sẽ không lấy bất kỳ một ai khác, hoặc là nói có chết tôi cũng không lấy cô là được”


“Cô ta là….”


“Bạn gái của tôi.”


Khuôn mặt Lan Hoa trắng bệch “Anh nghĩ tôi tin sao? Cái con nhỏ 4 mắt này…”


“Tôi không muốn bạn gái tôi hiểu lầm quan hệ giữa 2 chúng ta đâu, cô đi đi.”


“Cô ta chỉ đi ngang qua…”


“Muốn nghĩ thế nào tùy cô.”


“Sao anh có thể……” Giọng nói nức nở.


“Sao lại không thể? Cô nghĩ mình là ai cơ chứ?”


Vũ Thiên thấy cô ta ôm mặt chạy đi, thật không hiểu sao cô ta có thể tin cái vở kịch ngớ ngần này cơ chứ? Chắc IQ cô ta cũng chỉ có 2 chữ số. Bỗng nghe tiếng chuông vào lớp, Vũ Thiên vội bỏ qua cậu nam sinh kia chạy thẳng tới phòng thay đồ. Giúp đỡ thế là đủ rồi.


“Cảm….” Thiên Vũ định nói cảm ơn với cô nhưng vừa quay đầu lại chỉ thấy bóng lưng cô đang dần biến mất.


oOo


“Đại tỷ, đi lâu thế?” Diệp Tinh hỏi.


“Hehe, gặp chút trò hay ấy mà, may cô giáo chưa vào lớp.”


Trong số 10 người họ chỉ có Diệp Tinh và Huân Trì là học cùng lớp với cô.


Diệp Tinh chưa kịp hỏi tiếp thì đã thấy giáo viên bước vào, theo sau là một nam sinh…


“Cả lớp, hôm nay chúng ta bạn học mới. Các em hãy cùng làm quen với nhau nào.” Cô Trần Hảo, chủ nhiệm lớp 12B mỉm cười nhìn sự nhốn nháo của học sinh nữ phía dưới.


Muốn tả cậu ta sao? Chỉ cần biết là cậu ta vô cùng vô cùng đẹp trai là được! Hơn nữa, cái nụ cười luôn thường trực trên khóe môi cậu ta như thể cố ý quyến rũ người ta vậy.


Cậu ta đứng rên bục giảng cười khẽ, giọng nói trầm thấp ôn hòa vang lên “Mình là Đoàn Thiên Vũ, rất vui được làm quen với các bạn.”


Một lần nữa lớp học lại bùng nổ, ồn như cái chợ. Cho đến khi cô Trần muốn xếp chỗ cả lớp mới có thể im lặng.


“Em ngồi ở cái bàn dưới cuối lớp với bạn Vũ Thiên đi.”


Thì còn mỗi chỗ đó trống mà.


Nữ sinh nhìn Vũ Thiên với ánh mắt long lanh vừa ghen tị vừa hâm mộ. Vũ Thiên thấy cậu ta tiến dần về phía mình, đặt cặp xuống rồi nói nhỏ: “Có duyên thật, lại gặp rồi.”


“Ừm…” Vũ Thiên ậm ờ đáp lại. Duyên ấy hả?

...
Tags: thu linh khong muon noi tiengthu linh khong muon noi tieng
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Vợ yêu ơi, Anh yêu Em nhiều lắm !
» Vợ Ơi, Chồng Bị Ế Full
» Truyện teen Cuộc hẹn giả mạo full
» Truyện Đại Thiếu Gia Và Cô Gái Côn Đồ Full
» Truyện Cô ấy là của tôi
» Tôi Muốn Gặp Lại Anh
123456»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON