Em xem như chưa từng nghe câu “Anh chưa xin em điều gì…”, vì anh hoàn toàn chỉ biết nói mà chẳng biết làm. Tình cảm này, em cho anh toàn quyền định đoạt. Anh muốn giữ thì giữ, anh thích vứt thì cứ vứt. Nếu thích vứt thì vứt sao cũng được, nhưng nếu muốn giữ mà ko giữ đúng cách thì cũng coi như vứt
Em chỉ có 1 lời nói với anh, trên đời này ko có gì tồn tại vĩnh cữu, cũng chẳng ai cho ko ai cái gì. Tình yêu cũng vậy. Nó ko tự tồn tại đc nếu ko đc quan tâm, vun đắp. Cũng chẳng ai cắm đầu đi yêu 1 kẻ suốt đời chỉ biết có bản thân mình. Tự do, thoải mái cũng có cái giá của nó.
Chap 35: Im lặng
Em đã nghĩ, sau khi nhận mail, hắn sẽ sắp xếp thời gian để gặp em, hoặc ít ra cũng sẽ alo cho em. Nhưng, em đã lầm.
Cả ngày hôm đó, em ko nhận được bắt cứ 1 tin nhắn nào từ hắn. Em nghĩ có thể hắn chưa check mail nên em vào mail hắn kiểm tra. Và, em thấy mail của em nằm trong thùng rác.
Hắn của em ko có thói quen xoá bất cứ cái gì. Đt hắn đầy bộ nhớ thì hắn mới xoá tin nhắn. Ex hắn gửi mail tình cảm với chả chúc mừng này nọ, hắn cũng chưa bao giờ xoá. Thứ duy nhất trước giờ hắn xoá chính là mail của AX gửi cho em. Và bây giờ là…
Có lẽ là 1 sự nhầm lẫn nhẹ nào đó chăng?
Có lẽ hắn bấm nhầm. Hoặc… vì lý do nào đó mà VÔ TÌNH mail của em lại lọt vào thùng rác?!?
Em cầm mail, kéo lại vào hộp thư đến.
Ngày hôm sau, em vào check lại, và mail của em 1 lần nữa nằm trong thùng rác.
Lần này thì ko có sự nhầm lẫn nào đâu. Em nghĩ thế!
…
Em tự hỏi, phải chăng em ko nên viết cái mail đó?
Thật lòng, em mong hắn nhặn đc mail thì hắn sẽ hiểu em hơn, sẽ biết trân trọng tình cảm này hơn, nhưng…
Mail chỉ là từ ngữ khô khan, ko cảm xúc
Nếu hắn vui, hắn đọc mail, có lẽ hắn sẽ thông cảm cho em nhiều hơn, yêu thương em nhiều hơn
Nhưng nếu hắn đọc nó lúc tâm trạng ko thoải mái, thì có lẽ sẽ phản tác dụng
Và, em tự dằn vặt mình cả triệu triệu lần
GIÁ MÀ ĐỪNG VIẾT CÁI MAIL ĐÓ
Giá mà cứ cố gắng thêm chút nữa, cứ để mọi thứ diễn ra bình thường, cứ để hắn làm gì hắn muốn,…
Giá mà…
…
Trước lúc đi, hắn từng nói với e
- Tại sao anh thì lo làm CV, chỉnh sửa hằng ngày, còn em, em chẳng chủ động tìm việc vậy hả?
- Vậy bây giờ em làm CV nha
- Ừh, làm đi, vài bữa làm xong thì gửi anh coi, có gì anh góp ý cho
Và bây giờ, em vội vã hoàn thiện cái CV của mình để gửi cho hắn xem.
Thật ra, CV chỉ là cái cớ. Em cần liên lạc với hắn, và em mong chờ sự phản hồi từ hắn.
***
Em về quê, và đếm từng ngày… từng ngày…
Ngày đầu tiên hắn ko nt cho em
Ngày thứ 2 hắn ko nt cho em
Ngày thứ 3… cũng là ngày sinh nhật của ex hắn, và hắn ko nt cho em
Ngày này năm trước cũng là lúc hắn vừa chia tay ex.
Sinh nhật ex, ex khóc lóc với chả làm đủ trò với hắn, hắn cũng 1 mực ko care, cũng ko 1 lời chúc mừng. Và hôm nay, tự nhiên em lại thấy lo sợ.
Nói em xấu tính cũng được, nói em ích kỷ cũng chẳng sao, em biết ex đáng thương, cơ mà dù ex có thế nào đi chăng nữa thì em cũng ko muốn hắn chúc mừng ex, đặc biệt là trong cái giai đoạn này.
Bao lần em cầm đt lên, chỉ muốn gọi ngay cho hắn, muốn hỏi thăm hắn, và muốn nhắc hắn đừng làm điều gì khiến em tổn thương (ấn ý là đừng liên lạc với ex đấy), cơ mà, em ko tài nào làm được.
Lo sợ hắn chúc mừng sinh nhật ex, nhưng em ko biết phải ngăn chặn thế nào. Và, em cũng ko biết mình lấy tư cách gì để ngăn cản cả.
Cuối cùng, em cũng chỉ biết im lặng
Chap 36:
Gần 2 tuần em về quê, hắn ko 1 lần liên lạc với em.
Hằng ngày, em cầm đt, chờ đợi, và chờ đợi
Mỗi lần đt rung là mỗi lần lòng em dâng lên 1 niềm hi vọng mãnh liệt ko tài nào tả nổi, nhưng cuối cùng… vẫn là sự thất vọng ê chề
Đêm nào em cũng khóc
Yêu thương là cho đi không nhận lại
chính vì thế
chẳng có lý do nào khiến một người đàn ông bận đến nỗi không có thời gian viết một tin nhắn hay gọi một cuộc điện thoại cho người mà họ yêu thương.
Có chăng họ không hề yêu thương người đó
hoặc có thể tình yêu đó không được người đàn ông trân trọng.
Mọi lời thanh minh đều là giả dối và mọi lý do chỉ là ngụy biện
Ảnh đã được thu nhỏ. Vui lòng nhấn vào đây để xem kích thước thật 852×315.
Anh ơi, em phải làm sao anh mới hiểu được lòng em đây?
Nói thì em cũng nói rồi, khóc em cũng khóc rồi, năn nỉ cũng rồi, chia tay cũng rồi, xin lỗi cũng rồi, tha thứ cũng rồi, hứa hẹn cũng rồi, vậy mà tại sao cuối cùng vẫn thế này hả anh?
Em thấy mình bất lực quá
Em ko biết phải làm sao nữa
Chẳng lẽ em phải quỳ xuống van xin anh sao?
Chẳng lẽ em phải chờ đợi lòng thương hại bố thí của anh sao?
Anh ơi, em phải làm sao đây?
Sự im lặng của anh đang giết chết em từng ngày, anh có biết ko anh?
Anh ơi, em đau lòng lắm rồi, xin anh đừng như thế nữa
Mình đừng vậy nữa anh ơi, đừng im lặng nữa, đừng hời hợt nữa, đừng vô tình lãng quên nhau như vậy nữa anh ơi
Trở lại là anh của ngày nào đi, yêu thương em đi, suy nghĩ cho em đi, nâng niu em đi,…
Anh ơi, em sắp gục ngã rồi, anh đừng như thế nữa, em xin anh…
Ảnh đã được thu nhỏ. Vui lòng nhấn vào đây để xem kích thước thật 710×710.
Chưa bao giờ em cảm thấy mình bất lực đến thế
Cầm giấy bút trên tay, em định sẽ lại viết ra 1 danh sách đầy đủ luận điểm, luận cứ với chả nguyên nhân, kết quả, dẫn chứng, chứng minh blah blah để thuyết phục hắn đừng hành động như thế nữa, NHƯNG…
Em tự hiểu 1 điều, tất cả sự cố gắng đó của em chẳng có ích gì cả.
Em có làm gì thì hắn cũng sẽ vẫn như thế thôi.
Bây giờ, dù em lại khóc lóc, nhỏ nhẹ khuyên bảo, năn nỉ hắn, hay chửi bới, sỉ vả, ra lệnh cho hắn, thì cũng
chẳng có kết quả gì cả.
Ảnh đã được thu nhỏ. Vui lòng nhấn vào đây để xem kích thước thật 800×498.
…
- Có ai đang yêu nhau rồi dần dần xa nhau ko em nhỉ?
- Là sao hả anh?
- Là 2 người đang yêu nhau, rồi tự động cả 2 ko gặp nhau, ko liên lạc với nhau, ko nói chia tay, mà cứ thế tự hiểu đấy
- Em ko biết, nhưng dù có hay ko thì em cũng ko thích trò đó đâu, em ko muốn mình như thế đâu anh àh. Anh đừng bao giờ như vậy nha anh
- Anh hỏi vậy thôi chứ anh cũng ko thích yêu như thế
- Nhớ nha anh – em ôm hắn – em ghét thế lắm, yêu nhau rồi thì đừng làm tổn thương nhau
Tại sao ngày còn yêu em, anh lại hỏi câu đó?
Tại sao anh nói anh ko muốn vậy mà cuối cùng vẫn đẩy chuyện tình của mình vào con đường đó?
Tại sao em đã dặn anh đừng làm tổn thương em như thế rồi mà anh vẫn quên?
Tại sao…?
Tại sao vậy anh?
Phải chăng, ngay từ đầu, anh đã…?
Chap 37:
BUÔNG XUÔI hay NÍU GIỮ?
Đó là câu hỏi dằn vặt em dữ dội nhất
Em ko muốn buông tay hắn.
Chẳng biết từ lúc nào, trong tâm trí em, hắn nhất định sẽ là cha của những đứa con xinh xắn của em, sẽ là bạch mã hoàng tử của cuộc đời em.
Chẳng biết từ lúc nào, em đã ko còn cho mình cái quyền được buông tay hắn.
Nhưng, ngay trong cái thời điểm này, em phải làm sao?
Em ko được buông tay hắn, lại càng ko được níu tay hắn lại
Tại thời điểm này, điều duy nhất em có thể làm cho hắn là để hắn tự do thoải mái
Em đã suy nghĩ rất kĩ rồi
Em buông tay, hắn sẽ bay ngay
Em níu lại, hắn càng vùng vẫy nhiều hơn
Cuối cùng, em chỉ có thể lặng im bên hắn…
Ảnh đã được thu nhỏ. Vui lòng nhấn vào đây để xem kích thước thật 800×533.
Hắn nói, thời gian này hắn đang bận lo cho công việc, tương lai, và em cũng nên như thế, đừng chú tâm vào tình cảm nữa
Em biết chứ, em biết hắn nhìn em, thấy em suốt ngày chỉ biết chạy theo hắn, lo lắng nhặt nhạnh từng chút tình cảm, thấy em thê thảm như thế hắn cũng chán lắm. Còn đâu là cô bé dễ thương, quyến rũ trong mắt hắn nữa. Đã chán, hắn sẽ càng chán hơn.
Nhưng, thử đặt mình vào hoàn cảnh em đi, có ai thấy tình cảm đang gặp vấn đề mà vẫn dửng dưng, đi chú tâm vào việc khác đc ko?
Haiz, dù em biết mình ko nên thế, nhưng em ko làm khác đc.
Sao bao đêm suy nghĩ đến nát cả óc, em quyết định: phải thay đổi thôi
Em ko thể chỉ mãi ngồi chờ đợi sự quan tâm từ hắn
Em ko đc phép biến mình thành con ngốc, chạy theo 1 người đến quên cả bản thân đc.
Em ko thể từ bỏ tất cả sự nghiệp, tương lai, sở thích, đam mê của mình vì hắn đc (ít nhất là trong thời gian này)
Em ko thể là kẻ vô dụng trong mắt hắn đc
Em phải thay đổi thôi
Chap 38:
Em bắt đầu lên kế hoạch những điều mình cần phải làm.
Điều đầu tiên em cần là 1 công việc ổn định – đó cũng chính là điều mà hắn cần ở em
Tiếp đến là tấm bằng Toeic với số điểm kha khá 1 tí
Chuyện nhỏ! Trước giờ em chỉ muốn nghỉ ngơi 1 tí, muốn dành thời gian cho hắn và chờ hắn đi trước em thôi, còn bây giờ, em sẽ bắt đầu, để hắn thấy: em ko phải là đứa vô dụng như hắn nghĩ.
Nhưng, điều trước hết em cần làm là gặp hắn
Em cần gặp hắn để nói rõ với hắn tất cả suy nghĩ của em, tâm tư, nguyện vọng của em
Và, quan trong nhất là, em cần gặp hắn để thấy hắn vẫn sống tốt, như thế em mới yên tâm được
29/8/2013: em trở lại SG để bắt đầu tất cả dự định của mình
Vừa đặt chân đến SG, em cầm đt chủ động liên lạc với hắn.
Em gọi nhưng hắn ko bắt máy, chỉ nt
- Anh bận, tí anh gọi lại
Cơ mà chờ mãi chả thấy hắn gọi
Em mở máy lên, vào fb của hắn (em và hắn dùng chung fb của hắn từ lâu rồi. Em vào fb để lượn lờ xem mấy cái shop online thôi ạh!), nhưng em giật mình khi thấy hắn đã đổi pass.
Em đăng nhập lại mấy lần cũng ko đc, thế là em vào thử email hắn, và cũng giống fb, hắn đổi pass cả mail.
Em đã bắt mình phải thay đổi, phải khác đi, ko đc tỏ ra yếu đuối, phải thật bình tĩnh, tự tin, nhưng trong cái tình huống đó, em ko làm chủ đc mình nữa. Em cứ rối tung cả lên rồi điên cuồng gọi cho hắn. Đáp lại, hắn chỉ tắt máy, hoặc để đổ chuông như ko bắt.
Em điện cho aS – BFF của hắn (cũng là người mà hắn chuyển qua ở chung)
- Anh S hả? Anh cho em hỏi có anh B ở đó ko anh?
- B nó về ĐL rồi mà em
- Anh B về ĐL bao lâu rồi anh?
- Mấy ngày rồi em
- Dạ vậy thôi, em cảm ơn anh
Hụt hẫng, bấn loạn… Cái cảm giác đó cứ thắt hết cả tim em lại.
- Anh àh, sao nãy giờ em gọi mà anh ko bắt máy thế?
- Anh bận
- Anh bận gì thế?
- Ở trong nhà nên anh ko bắt máy được
- Anh về ĐL khi nào vậy anh? – mỗi lần nói chuyện với hắn, em dù bấn loạn thế nào