Về phần anh, cả ngày anh chỉ nằm trong bệnh viện một mình, không người thân, đặc biệt là không có nó. Vừa nãy, thư kí riêng của anh đã báo tin là nó đã lên chức chủ tịch, đồng thời anh cũng bị mất chức. Anh không có thái độ tức giận hay là ngạc nhiên gì hết, chỉ là một tiếng thở dài, cuối cùng cũng đến lúc. Anh nhìn thấy nó như vậy, anh đau lòng lắm, có lẽ nó sẽ trở thành một con người khác, không còn là gấu của anh nữa rồi. PHải chăng anh nên buông tay nó ra để nó có thể làm chủ cuộc sống của mình chăng. Hay là anh vẫn ở bên cạnh nó như một người bảo vệ, như một cái nơi để nó có thể nương tựa. Anh mệt mỏi, anh buông xuôi….
*Cạch, cạch* mở cửa, nó de xe vào nhà trong tâm trạng não nề. Bước vào nhà, thả cái túi xách xuống nó nằm phịch lên ghế salong. Căn nhà tối thui, không một bóng người, một nỗi buồn xộc đến với nó. Hiện tại nó đang nhớ anh đây, căn nhà không có anh thật trống trải, mới chỉ có 1 ngày không ở bên anh thôi mà nó nhớ anh quá, giá như bây giờ anh hiện ra trước mặt nó, nó sẽ không ngại ngùng mà ôm chầm lấy anh. Chặng đường nó chuẩn bị đi phía trước sẽ không có anh bên cạnh, nó biết điều này nó sẽ phải một mình chống chọi với bao thế lực.
Một giọt nước mắt tràn khỏi khóe mi nó, nó nhớ anh quá. Vội cầm lấy cái túy xách nó ra khỏi nhà khóa cửa, tuy nhiên trước khi ra nó nhìn thấy cái bàn thờ, nở một nụ cười buồn. Ngày mai đã tới rồi. Chạy thẳng ra xe, nó phóng tới bệnh viện, nơi có anh ở đó Chương 29
Ads *Bệnh viện* Anh thì vừa mới chích xong, đang nằm nghỉ ngơi đọc báo qua ipad chuẩn bị đi ngủ. Tự nhiên có một thân ảnh xông vào ôm chầm lấy anh, làm anh suýt rớt cái ipad. Định vùng ra để chửi đứa nào mà láo thì có giọng nói cất lên
_Em…nhớ..anh – Nó thì thầm khi đang ôm anh. Là giọng nói anh mong chờ cả ngày hôm nay nên anh chẳng đẩy nó ra ngược lại anh còn siết chặt nó trong vòng tay của mình hơn. Nhẹ nhàng hôn lên tóc nó, tham lam hít mùi hương trên cơ thể nó là mùi hoa oải hương dịu nhẹ. Nó và anh ôm nhau thật lâu, để nó có thể vơi bớt phần nào sự cô đơn, mệt mỏi của cả ngày hôm nay. Nó đã phải đấu tranh quyết liệt, các nơ ron hoạt đông hết công suất để đưa ra những lời lẽ xác thực để có thể lôi kéo những cổ đông. Cổ họng nó bây giờ đã khản đặc vì nói quá nhiều
_Anh..cũng nhớ em – Nớ một nụ cười hiền, anh ôm nó trong vòng tay của mình. Cách đây mấy giây, anh đã nghĩ sẽ từ bỏ nó để nó có thể tự do. Nhưng bây giờ anh quyết định sẽ không buông nó ra, sẽ giữ chặt nó trong vòng tay của mình, nếu nó thích làm chủ tịch tập đoàn MIL anh sẻ cho nó làm. Anh sẽ gây dựng một tập đoàn khác, cũng lớn mạnh song song với nó vậy, sẽ giúp nó, sẽ làm mọi thứ vì nó.
Kéo nó ra, đưa 2 bàn tay ấm của anh lên áp vào má nó, lau đi những giọt nước mắt còn vương trên bờ mi kia.
_Dạo này…em gầy quá – Anh trách, nó cũng đưa tay mình lên nắm lây bàn tay anh ở trên mặt mình. Khoảng cách giửa 2 người càng ngày càng gần hơn, môi 2 người chạm vào nhau, nó nhắm mắt tận hưởng nụ hôn ngọt ngào ấy. Rất lâu rồi, nó và anh không hôn nhau nhỉ, hình như là đã 3 tháng nay từ khi về Việt Nam, quá nhiều thứ phải lo nên chuyện tình cảm đành gác sang một bên.
Hai người hôn nhau rất sâu, đôi môi anh quấn lấy đôi môi nó không ngừng. Có lẽ anh cũng nhớ bờ môi này lắm rồi, hình như đến lúc mà nó và anh gần như chết ngạt thì 2 người mới buông nhau ra để mà thở. Anh lại kéo nó vào lòng mình mà ôm, bây giờ nó chỉ là con gấu nhỏ nằm trong lòng anh mà thôi, cần sự che chở của anh lắm ấy chứ. Nó cũng ôm lại anh,
_Em…đang hạnh phúc – Nó mỉm cười nói với anh
_Anh cũng vậy – Anh nhìn nó. Nó dụi dụi mặt vào ngực anh, cảm nhận được vết thương ở đó, đưa tay lên định chạm vào xem thế nào thì bị anh cầm tay ngăn lại
_Không được, không được – Anh lắc đầu cảnh báo nó với vẻ mặt hết sức nghiêm nghị, nó nhìn thấy anh như vậy thì trông rất buồn cười
_Anh…có giận…em không? – Nó nhìn thẳng vào mắt anh mà hỏi, quả thật nó rất lo, lo một ngày anh sẽ rời xa nó bởi những kế hoạch độc ác mà nó chuẩn bị làm kia.
Không trả lời nó anh lại áp mặt nó vào ngực mình, trái tim anh đang đập rất nhanh. Mãi đến một lúc sau
_Ngốc à, anh sẽ chẳng bao giờ giận em! Vì em là cuộc sống của anh, nếu anh giận em có khác nào anh đang giận chính mình…Em có biết, trước khi em đến, anh đã nghĩ có khi nào nên buông tay em ra để em có thể giang rộng đôi cánh của mình, có thể tự do bay lượn đến những nơi mà em thích – Anh giải thích, ngừng một lúc, anh nói tiếp
_Nhưng…đến lúc mà em đến đây, nằm trong lòng anh ngay tại lúc này đây. Anh nhận ra…anh..chẳng thể nào sống…mà không có em..bên cạnh – Anh phân trần, vừa nói một giọt nước mắt trên khóe mi anh rơi xuống má nó. Nằm trong lòng anh nãy giờ, nghe anh nói nó cũng khóc. Khóc thật nhiều, tại sao anh lại yêu nó nhiều như vậy cơ chứ, tại sao nó làm sai mà anh vẫn tha thứ cho nó cơ chứ. Nó không xứng với tình yêu dành cho anh, dụi mặt vào ngực anh, nó cảm nhận hơi ấm tóa ra từ người anh
_Anh..xin..lỗi. Đã khóc trước mặt em, thật không đáng – Anh nghẹn ngào, có lẽ trên đời này chỉ có nó mới có khả năng làm anh rơi lệ thôi và nó cũng vậy. Ôm anh chặt hơn,
_Em…xin..lỗi…vì đã làm…anh đau- Nó cũng nghẹn ngào không kém, có lẽ nó cần trân trọng anh hơn ai hết. Bởi vì anh luôn ở bên cạnh nó những lúc vui buồn, hạnh phúc, đau khổ cùng nó trải qua những sóng gió. Nó phải giữ anh chứ, nó cũng sẽ không buông tay anh ra đâu. Dụi mặt vào nơi trái tim anh đang đập từng hồi, nó nở nụ cười hạnh phúc, thiếp đi trong lòng anh.
_Ngủ ngon…nhé em…những ác mông sẽ qua thôi – Anh xoa tóc nó, hôn lên trán nó để chúc ngủ ngon.
_Ngốc à, cố gắng lên em nhé – Anh nói rồi chìm vào giấc ngủ cùng với nó. Để có thể bay theo cùng những giấc mơ đẹp nhất, không có đau khổ, không có buồn đau chỉ có hạnh phúc và niềm vui. Anh sẽ thay đổi số phận của nó, sẽ không còn đau thương, mất mát nó chỉ được hạnh phúc và anh sẽ là người gây dựng lên những hạnh phúc đó
Những ngày sau đó là một chuổi những ngày bận rộn bởi những hợp đồng, dự án mới của công ty mà nó phải lo. Chẳng mấy chốc tập đoàn MIL đã lọt vào top 3 những tập đoàn lớn nhất thế giới. Có lẽ người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ tập đoàn MIL phải đoàn kết lắm nhưng mà không phải. Nó luôn luôn phải đấu trọi với ông Long – Tổng giám đốc công ty, người có cổ phiếu cao gần bằng nó. Vì vậy nếu không có sự đồng ý của ông Long thì nó phải nhờ đến tất cả các vị cổ đông còn lại thì số cổ phiếu mới thắng lại ông Long. Nên nhiều lúc ông Long cay cú lắm mà chẳng làm được gì chỉ có thể ngồi đó chấp thuận tiến hành dự án. Tuy nhiên đến khi tiến hành xong dự án thì người có lời nhất chính là ông Long mặc dù ông là người phải đối kịch liệt dự án đo, điều đó khiến ông vô cùng vui và càng ngày long tham của ông càng lớn, ông đang có dã tâm chiếm đoạt tập đoàn MIL.
Nó biết điều đó nên đã hợp tác cùng với tập đoàn KEY của anh để có thể an toàn. Tập đoàn KEY của anh dù mới gia nhập vào thị trường nhưng nhờ tài lãnh đạo của anh đã đưa tập đoàn vào top 20 những tập đoàn lớn nhất thế giới. Mọi người nể phục nó 5 phần thì nể anh 10 phần bởi trong thời gian ngắn như vậy anh đã làm cho công ty anh có một chỗ đứng vững vàng trên thương trường. Anh không cho tập đoàn anh kinh doanh bất động sản và khách sạn nữa, mà anh dấn chân sang lĩnh vực thời trang và đá quý. Bây giờ mọi người mới biết ngoài tài năng về kinh tế anh còn có một bằng đại học xuất sắc về lĩnh vực thiết kế thời trang và đá quý tại Pháp. Những bộ quần áo được anh thiết kế theo từng kiểu người, giới thượng lưu có, bình thường có, ngay cả bình dân cũng có nên doanh thu mỗi tháng của công ty anh cứ tăng vèo vèo. Về nghành đá quý, anh thiết kế ra những bộ trang sức tao nhã, phù hợp cho nhiều lứa tuổi nhưng chủ yếu là dành cho các quý cô, quý bà. Những bộ trang sức ấy khi kết hợp với quần áo thì vô cùng đẹp, đắc điểm của cái này làm nổi bật cho cái kia. Ngoài ra anh còn có dịch vụ tư vấn thời trang cho mọi người, ai cũng có thể đến cho những nhà thiết kế xuất sắc tư vấn để họ có thể lựa chọn những kiểu quần áo phù hợp với mình.
Tất cả sẽ rất suôn sẻ nếu như ông Long thưc hiển kế hoạch ngoài dự kiến mà nó không thể lường trước được. Ngày hôm nay, nó rất lo lắng khi nhìn thấy cổ phiếu công ty mình giảm sút nhanh chóng và doanh thu trong tháng này cũng giảm không kém. Không hiểu tại sao, nó cho gọi thư kí Lin
_Cô Lin, tại sao trong tháng này doanh thu lại giảm ghê vậy? – Nó hỏi giọng lạnh lùng,
_Thưa chủ tịch, là do chất lượng phục vụ giảm ạ, ngoài ra đồ ăn ở khách sạn DEARU không đảm bảo thực khách ăn vào bị ngộ độc ạ – Cô Lin báo cáo tình hình
_Thế tại sao không báo cáo cho tôi sớm hơn – Nó nói giọng bực tức, lẽ nào chuyện này xảy ra mà nó không biết được không.
_Dạ thưa…- Cô Lin ấp úng
_Làm sao? Cô nói nhanh lên – Nó nói, nhìn vẻ mặt của thư kí mình nó phần nào cũng đoán ra là do lão Long đây mà, thử xem có đúng không
_Dạ thưa…là…sếp tổng…Long không cho tôi nói ạ – Cô thư kí cúi gầm mặt xuống nói, thật sự là cô rất sợ vị chủ tịch này, còn nguy hiểm hơn của chủ tịch cũ. Nó nở một nụ cười nửa miệng, quả là không vui chút nào, chưa kịp chặn đầu đã khai hết rồi nhưng như thế cũng tốt nó sẽ không phải đuổi việc cô thư kí được việc này. Nếu không có cô thư kí này chắc công việc ngập đầu nó luôn mất.
_Hahaha, tốt…nói sự thật…tôi còn định đuổi việc cô nếu cô không dám nói sự thật nữa cơ – Nó nói. Tự dưng cửa phòng nó bật mở, một người đàn béo ị bước vào, khuôn mặt ông ta tỏ sự giẩn dữ nhưng khi gặp nó lại tươi cười
_Thưa chủ tịch, là tôi muốn người không phải bận tâm…tới công việc này..chúng tôi đã giải quyết ổn thỏa – Ông Long nói, cho dù mới bước vào ông rất hùng hổ nhưng khi nhận được cái nhìn sắc lạnh của nó khiến ông không khỏi run sợ. Nó ra hiệu cho cô Lin ra ngoài, rồi đứng dậy
_Mời ông ra ghế ngồi – Nó lịch sự chỉ tay vào ghế đối diện với chiếc ghế mình đang ngồi
Sau khi cả người an tọa ở trên ghế, nó khoanh tay sắc mặt bình thản nhất có thể. Cô Lin mang trả vào cho 2 người, nó nhâm li tách trà rồi đặt tách trà xuống nhìn ông Long. Khiến ông hơi run nhưng ông không để con nhóc đáng tuổi con mình hạ nhục được, mau chóng lấy lại tinh thần.
_Thưa…chủ tịch, tôi đã giải quyết ổn thỏa mọi việc ạ – Ông Long cứ ngỡ nó chỉ biết việc giảm sút chất lượng phục vụ chứ chưa biết vụ cổ phiếu giảm
_ Đầu tiên, tôi tuyên dương ông…vì đã bịt miệng được nhà báo về việc của khách sạn. Tuy nhiên…ông bảo đã giải quyết ổn thỏa là thế nào? – Nó chất vấn, vẻ mặt bình thản nhưng vô cùng nghiêm nghị
_À, cám ơn chủ tịch đã khen. Là tôi đã đuổi việc những nhân viên vi phạm rồi ạ – Ông Long
_HAHA, là kỉ luật hay là bịt đầu mối? – Nó nhìn thẳng vào mắt ông, như nhìn thấu tâm can ông vậy. Mặt ông Long biến sắc, mau chóng chối cãi
_Chủ tịch nói vậy là sao ạ? – Ông Long cố gắng chối cãi
_Ông còn định giả nai trước mặt tôi đến bao giờ – Nó tức tối ném thẳng tờ báo vào mặt ông. Trên đó đưa tin cổ phiếu tập đoàn MIL tụt dốc thảm hại, có thể nay mai sẽ phá sản.
...