watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 08:08,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 3434

Thần Thoại Ma Vương


» Đăng lúc: 12/03/15 07:29:37
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Nhưng anh dường như đã rơi vào trạng thái hôn mê, bất đắc dĩ, cô chỉ có thể bắn ra băng châm trên nhẫn, trực tiếp đâm vào huyệt hổ khẩu trên bàn tay anh.
“Ư……” Anh bị đau đớn thức gọi lại ý thức trở về, đột nhiên mở to mắt.
“Đằng Tế! Tỉnh rồi sao?” Cô dõi theo anh, lại có chút lo lắng người tỉnh lại là tên Ma Vương máu lạnh kia.
“Đau chết…… Bị châm của cô đâm trúng, không tỉnh được mới lạ.” Anh thấp giọng rủa một tiếng.
“Chịu đựng một chút, người cứu viện sắp đến rồi.” Cô âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, song trên mặt lại cố gắng biểu hiện thờ ơ.
“Tôi ngồi không vững, cho tôi dựa vào một lúc.” Anh thở gấp yêu cầu.
Cô ngẩn ngơ một lát, không cự tuyệt, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh anh, mặc anh tựa vào vai cô.
“Nói chuyện cùng tôi, nhanh lên……” Anh lại nói.
“Tôi không biết phải nói gì.” Cô biết cùng anh nói chuyện phiếm có thể khích lệ anh tỉnh táo, nhưng loại việc này không phải sở trường cô.
“Cái gì cũng được……” Anh điều chỉnh hô hấp chống cự lại cơn đau đớn ở phần lưng.
Trầm ngâm một chút, cô mới nói: “Anh…… là vì muốn có ‘GLn kháng thể’, mới cố ý rơi vào tay của Thiên Thần đi? Tôi thực ngốc, lại vẫn cho rằng anh rơi vào bẫy của tôi, không nghĩ tới, ngược lại tôi lại là công cụ để anh trà trộn vào ‘Thần Thoại’.”
Cô nên sớm nên hiểu được, loại người giống Đằng Tế làm sao có thể dễ dàng bị bắt như thế.
“…… Nhưng kế hoạch của tôi mạo hiểm cũng không nhỏ, nhưng……đây là cách tiêu diệt ‘Thần Thoại’ đơn giản nhất.” Anh ngửi thấy mùi bạc hà nhàn nhạt trên người cô , đột nhiên cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái vui vẻ, đau đớn dường như cũng dịu đi rất nhiều.
“Dùng chính mình làm vật thí nghiệm,



anh thật sự là điên rồi!”
“Vì tự bảo vệ mình, tôi từ nhỏ đã được cho ăn một lượng thuốc độc cực nhỏ, trong cơ thể tôi đối với độc tố sớm đã có chút kháng thể, tôi nghĩ…… hẳn là chịu đựng được……”
“Cho nên anh mới lớn mật như vậy? Anh quá coi thường độc tính của ‘Saint Angel’ rồi, ý chí của anh rất có khả năng cứ như vậy vĩnh viễn biến mất.” Cô trừng mắt nhìn gương mặt tái nhợt của Đằng Tế, buột miệng trách móc giận dữ.
“Cô…… lo lắng tôi biến mất đến thế sao?” Anh nhìn cô, nhướn nhướn mày.
Cô giật mình, quay đi, hừ lạnh: “Tôi sợ là thiếu đi đối thủ, lại quá vô vị.”
“Phải không?” Anh nhìn cô nghĩ một đằng nói một nẻo, khe khẽ cười.
“Tuy rằng ý chí của anh tạm thời chiến thắng ‘Saint Angel’, nhưng loại đơn thuốc mới nhất này sẽ có rất nhiều tác dụng phụ, nó sẽ làm tính cách của anh không ngừng thay đổi, hơn nữa trở nên càng lúc càng điên cuồng, càng lúc càng phá hỏng, có thể phát rồ, có thể lãnh khốc tàn bạo, ai cũng không thể đoán trước cuối cùng anh biến thành bộ dạng gì……” Cô quay đầu lại, nghiêm nghị nhìn anh chăm chú.
“Tôi biết, cho nên tôi nói này kế hoạch nguy hiểm quá lớn, cũng bởi vì thế, tuyệt đối không thể cho đồng đội của tôi biết.” Đằng Tế thở dài.
Cô thật sâu nhìn anh một cái, mới nói: “Nếu thật sự là đồng đội, thì không nên giấu bọn họ, nếu không anh một khi đã xảy ra chuyện, bọn họ sẽ càng thêm tự trách.”
Anh ngây ra một lúc, lời nói cô làm cho anh phải tự kiểm điểm lại mình, hành động độc đoán của bản thân phải chăng thật sự quá không để tâm đến cảm nhận của Ngũ Hành Kỳ Lân rồi.
“Biến anh thành Ma Vương, Thiên Thần sớm muộn gì cũng sẽ phái anh đi đối phó Ngũ Hành Kỳ Lân, tôi rất tò mò, sẽ có trận oanh liệt như thế nào.” Cô cố ý trào phúng.
“Tôi sẽ ngăn chặn tình huống đó xảy ra.” Anh nghiêm túc nói.
“Không thể ngăn chặn được……”
Phút chốc, hai người đồng thời rơi vào trầm mặc, mỗi người đều theo đuổi một suy nghĩ tâm sự riêng.
Qua một lúc, Đằng Tế cảm thấy thân thể càng lúc càng nặng, hô hấp cũng càng lúc càng dồn dập, anh nhịn đau xuống nói: “Nói chuyện của cô đi……”
“Chuyện của tôi anh không phải đều biết rồi ư?” Cô hừ lạnh.
“Không, tôi cũng không biết cô vì sao phải bán mạng thay Thiên Thần, chế ra loại ma túy không có thuốc giải “Saint Angel” vì ông ta……” Anh biết “Saint Angel” cho tới nay vẫn chưa có thuốc giải, thuốc giải mà “Thiên Thần” công bố, chẳng qua chỉ là “Saint Angel” giảm liều lượng, để khiến cho thành viên của bọn họ yên tâm chịu khống chế mà thôi.
“ ‘Saint Angel’ kỳ thật là sản phẩm thí nghiệm lỗi của tôi, nhưng Thiên Thần lại vô cùng thích đặc tính của nó, quyết định sản xuất sử dụng……” Khuôn mặt nhỏ nhắn tĩnh lặng của cô hiện lên nét buồn bực.
“Ông ta cũng thật ngoan độc, lại còn buôn bán tiêu thụ ‘Saint Angel’ ở chợ đen, chẳng lẽ cô không biết có rất nhiều người sử dụng lần lượt chết bất đắc kỳ tử mà chết?” Đằng tế tỏ vẻ phê phán hỏi.
“Tôi đương nhiên biết, nhưng đây là mục đích của Thiên Thần, ông muốn thành lập một vương quốc thuộc về Thần Thoại của ông, chỉ có nhân tài mạnh nhất mới có tư cách tồn tại, loại người thứ cấp khác đều phải tiêu diệt.”
“Thật sự là luận điệu ngu xuẩn lại nhàm chán, hết thảy ‘Thần Thoại’, đều là ảo tưởng không thực tế.” Anh lạnh lùng hừ nói.
Cô đương nhiên biết, giấc mộng của Thiên Thần bất cứ lúc nào đều có thể tiêu tan, nhưng ông là ân nhân cứu mạng của cô, thứ ông muốn, cô sẽ giúp ông đạt được.
“Cô vì Thiên Thần mà làm loại chuyện này, cùng chuyện hạ độc năm đó căn bản không có gì khác biệt, cho dù ông ta đã cứu cô, cô cũng không nên tiếp tay cho giặc.” Đằng Tế chỉ trích gay gắt.
Cô trong lòng rung động mạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên trắng bệch.
“Năm đó, có người xông vào sở bảo hộ, cướp cô bị cách ly đóng cửa đã ba năm đi, người đó, chính là Thiên Thần?” Anh giống như đang kéo tơ lột kén, từng bước một cởi bỏ mạng che mặt thần bí của cô. “Vì thế, cô mới có thể cam tâm tình nguyện mặc ông ta sai phái?”
Cô không trả lời, nhưng đoạn ký ức khổ sở lại dưới sự dẫn dắt của anh mà mở toang ra.
Đúng vậy, nếu không phải Thiên Thần đã cứu cô, giờ phút này, cô có lẽ sớm đã điên rồi, bị người ta bức điên rồi……
Mười năm trước……
Một thiếu nữ bị coi là ma nữ, bị cha mẹ nuôi vứt bỏ, trong ánh mắt thóa mạ cùng phê phán khác thường, một mình chịu đựng ba năm không được quan tâm, không được để ý tới, không có tự do, cuộc sống giam khắc nghiệt. Cô giống như một phạm nhân, đối mặt với chiếc lồng giam cầm tù của riêng mình, không ai dám gần cô, ngay cả nhân viên hướng dẫn tâm lý cũng chỉ muốn cách kính chống đạn nói chút chuyện vô nghĩa cùng cô…… Cuối cùng, cô chỉ có thể chết tâm từng ngày một, đóng băng chính mình từng ngày một, sau đó, tuyệt vọng đối với tất cả mọi người, với toàn bộ thế giới……
Cô vĩnh viễn không quên được chuyện xảy ra sau đó, vẻ mặt lườm nguýt của cha mẹ nuôi, ánh mắt bọn họ kinh hoàng sợ hãi lại chán ghét, chẳng khác nào phán tội tử hình cô, đã xóa bỏ toàn bộ tình thân, tình cảm, cũng như thiện ý đối với người khác trong người cô.
Không ai tin cô thanh minh, không ai tin cô vô tội, thiên phú trong phương diện dược lý của cô từng khiến các bậc thầy lấy làm kiêu ngạo, cuối cùng lại cũng là nguồngốc tội lỗi hủy hoại đi một đời của cô.
Nhưng điều khổ sở thật sự là cô không thể nói ra chân tướng, không thể nói ra kẻ chế ra độc trong phòng thí nghiệm trường thả vào nguồn nước , chính là đứa con trai ruột mà cha mẹ nuôi thương yêu nhất……
Chính là cậu em trai nhỏ hơn cô hai tuổi……
Có lẽ là sợ bị người chị xa lạ cướp mất sự yêu thương của cha mẹ, cậu em vô tri lại có thể đánh cắp được đơn thuốc của cô, bỏ vào nguồn nước của thị trấn.
Ai mới là ma quỷ chân chính? Là cô? Hay là đứa trẻ kia?
Đến tột cùng, làm sao phân biệt được thiện ác? Nhân tính rốt cuộc vốn thiện lương hay là ác độc? Cô trước đây nghĩ không ra, hiện tại vẫn khó giải như cũ, cô chỉ biết là, có thể làm người ta tổn thương thảm nhất nặng nhất, cũng là người, giết chóc thật sự tàn nhẫn trên thế giới này không phải là tổn thương trên thân thể, mà là sự lăng nhục tâm hồn.
Mà cô, là người bị hại.
“Chuyện mười năm trước…… thực ra không phải do cô làm?” Đằng Tế nhìn vẻ mặt thống khổ của cô, nhẹ giọng nói.
“Cái gì?” Cô ngẩn ra, quay đầu nhìn anh.
“Cô làm sao có thể đi hạ độc, căn bản không có khả năng.” Anh thở dài.
“Anh vì sao nói như vậy?” Cô trừng lớn hai mắt.
“Cô là một người ở thị trấn kia, nếu thật sự muốn hạ độc hại người, tuyệt đối sẽ không gây rối ở thị trấn nơi mình ở, làm như vậy không phải tương đương nói cho mỗi người là cô làm sao? Người bắt cô quá không có đầu óc rồi, cô làm như vậy đối với cô cũng không có lợi ích gì, không phải sao?” Anh cười khẩy nói.
“Có lẽ tôi muốn trừng phạt một số kẻ ác trong thị trấn……”
“Ngay cả cha mẹ nuôi của cô cũng trừng phạt? Có thể sao? Trừ phi bọn họ đối với cô không tốt, khiến ghi hận trong lòng, nhưng, những ngày tháng cô sống cùng bọn họ cũng rất vui vẻ, đúng không?” Anh điều tra chuyện trước đây của cô rất kỹ càng tỉ mỉ.
“Tôi hận bọn họ……” Tim cô căng thẳng, giọng nói buồn bực.
“Nếu hận thật, thì sẽ không giấu diếm chân tướng.” Anh nhìn chằm chằm cô.
Khuôn mặt nhỏ thanh lệ của cô trong nháy mắt biến sắc.
“Bởi vì không muốn thương tổn bọn họ, cho nên mới không nói ra, thà rằng một mình nhận tội……” Anh từ các manh mối, liền tự động chắp vá ra chân tướng năm đó.
“Đừng nói nữa!” Cô ngăn cản lời anh tiếp tục nói.
Anh thu hồi trào phúng quen thuộc, đáy mắt hiện lên một chút thương tiếc. “Cô đó, thật ngốc.”
Vốn dĩ cô là một cô gái thông minh thiện lương lại tri kỷ! Khiến cô trở nên lãnh huyết, là thế giới lạnh lùng lại tàn khốc này……
Càng là người bên ngoài kiên cường, nội tâm lại càng yếu ớt, anh có lẽ cũng giống như cô.
Cô giật mình kinh ngạc nhìn anh chằm chằm, ngực thế mà lại nổi lên sự rung động, kiềm nén đã rất nhiều năm, nỗi đau của cô, thù hận của cô, oan ức của cô, được vỗ về chỉ bởi một câu “thật ngốc” đơn giản của anh.
Đợi mười năm, rốt cục cũng có người tin tưởng cô…… Tin tưởng cô vô tội……
Dường như hiểu được cảm nhận của cô, anh không nói thêm gì nữa, chỉ vươn tay trái, nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt tú lệ trẻ trung lại tang thương của cô.
Cô cứng người lại nhưng không né tránh, chỉ yên lặng nhìn thẳng anh.
[ Bạn đang đọc truyện tại alobooks.vn ">
Nhiệt độ lòng bàn tay anh sưởi ấm mặt cô, thẩm thấu lòng của cô, cô quên cả hít thở, suy nghĩ mơ hồ xao động trong con mắt đen thăm thẳm của anh.
Đằng Tế kỳ thật đã sớm hiểu được, nguyên nhân anh bị cô hấp dẫn cũng chỉ có một.
Anh thích cô, thích cô gái duy nhất có thể ngang hàng cùng anh, mà cô đối với anh, hẳn là cũng có cảm giác như vậy.
Giờ khắc này, tần số nhất trí, hai người tài trí phản ứng tương đuơng nhau, lần đầu tiên bỏ đi rào cản trong lòng nhau, dứt bỏ lý trí cùng lập trường hai bên, vong tình cho nhau ngóng trông, giải phóng tình cảm tha thiết trong lòng……
Xe cứu thương cuối cùng đã tới, khi những nhân viên cấp cứu kia tìm được bọn họ, Bất Hoặc mới từ trong ma pháp nhất thời ngẩn ngơ kia bừng tỉnh.
Cô vội vàng rời mặt đi, cố gắng tìm lại bình tĩnh thuộc về chính mình, chỉ là, cho dù bề ngoài khôi phục lạnh lùng, tim cô lại nhảy nhót không thể lại trở lại quỹ đạo....

Tags: than thoai ma vuongthan thoai ma vuong
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Câu Chuyện Tuổi 23
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON