watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 08:13,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 3435

Thần Thoại Ma Vương


» Đăng lúc: 12/03/15 07:29:37
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

“Còn một đứa nữa đâu? Tên Ma Vương cô mang theo ở đâu rồi? Hắn ở nơi nào?” Mạnh Lạp vẻ mặt nổi giận quát hỏi.
“Tôi không biết.” Cô lạnh lùng thốt.
“Cô không biết? Bắn nát chân của cô xem cô có nói hay không!” Mạnh Lạp giận dữ, nòng súng hướng về chân của cô.
“Bắn nát tiểu mỹ nhân này đáng tiếc biết bao? Mạnh Lạp, không bằng……” Một tên khác nhìn chằm chằm Bất Hoặc thèm nhỏ dãi.
“Đừng có ngu ngốc, các người biết cô ta là ai không? Ả là một trong Tứ thiên vương của “Thần Thoại” , con đàn bà này âm ngoan giả dối, thân thủ phi phàm, tuyệt đối không thể khinh thường.” Mạnh Lạp quát.
“Tứ Thiên Vương ‘Thần Thoại’?” Tất cả mọi người ngẩn ra, cô gái phương đông này thoạt nhìn căn bản không đến hai mươi tuổi! Cô ta thế chính là một trong “Tứ Thiên Vương” làm hắc đạo nghe tin đã sợ mất mật?
“Biết tôi là ai, còn dám tìm tôi gây phiền toái, các người có lẽ là chán sống rồi……” cô lạnh lùng nhìn bọn họ chằm chằm.
“Cô giết cả nhà cùng thủ hạ anh trai tôi, còn dám mạnh miệng…… Đáng chết! Trước tiên đánh cô ta thành tổ ong, sau đó toàn lực xử lý tên Ma Vương kia!”
“Bằng tám người các ngươi đánh không thắng được Ma Vương.” Cô lạnh lùng giễu cợt.
“Thủ hạ của tôi hầu như đều đã từng làm nghề lính đánh thuê, tám người liên thủ, tôi không tin không đối phó được hắn ta……” Giọng Mạnh Lạp chưa dứt, một gã thủ hạ phía sau hắn đột nhiên ngã xuống.
Hắn quay đầu nhìn, bất ngờ phát hiện tên kia thủ hạ kia đã đứt hơi mà chết, trên cổ còn bị vạch một đao.
“Hiện tại còn lại bảy.” Bất Hoặc lạnh như băng nói.
“Đây là?” Hắn vẫn chưa lấy lại tinh thần, một tên thủ hạ khác cũng ngã xuống theo, cũng là một đao bị mất mạng.
“A!” Người còn lại sợ tới mức kinh hô.
“Sáu người…… Rất nhanh, các người toàn bộ đều sẽ bị tiêu diệt.” Bất Hoặc cười lạnh.
Mạnh Lạp hoảng sợ quay đầu trừng mắt nhìn cô, đột nhiên vặn tay cô, khẩu súng chỉ vào huyệt thái dương của cô, lớn tiếng hướng về Đằng Tế ẩn nấp giấu trong rừng cây tối đe dọa: “Đi ra! Nếu không ra tôi liền bắn nổ tung đầu cô ta!”
Trừ tiếng gió kỳ lạ, bốn phía một mảng yên tĩnh.
“Anh ta sẽ không chấp nhận uy hiếp, anh ta chỉ biết tấn công, không thỏa hiệp……” Bất Hoặc hừ nhẹ.
Nhưng cô vừa mới dứt lời, không khí nháy mắt ngưng kết, sáu người bên cạnh cô đều nín thở nhìn bên trái phía trước.
Bất Hoặc vừa ngẩng đầu, không khỏi thất thần.
Đằng Tế lại ngoan ngoãn đi ra trong rừng cây tối tăm, đến trước mặt bọn họ.
Trong bóng đêm, mái tóc dài che lấp khuôn mặt tuấn dật trẻ trung, tôn lên một thân hắc y như điềm xấu, giống như Ma thần đầu thai, đang muốn tự tay xé nát tất cả kẻ địch….
“Xem ra cô đoán sai rồi, hắn dường như hoàn toàn rất để ý đến cô……” Giọng nói của Mạnh Lạp mang chút căng thẳng.
Điều này làm sao có thể? Người bị “Saint Angel” mới khống chế cho tới bây giờ chỉ biết chấp hành mệnh lệnh, không thể tự mình tư duy phán đoán tình huống mà thay đổi hành động mà! Cô giật mình ngạc nhiên nhìn Đằng Tế, kinh ngạc không thôi.
“Thả cô ấy ra.” Trong đôi mắt lạnh Đằng Tế lóe thanh diễm, đằng đằng sát khí.
Tuy bị khí thế kinh người của Đằng Tế làm khiếp sợ, nhưng Mạnh Lạp vẫn còn trấn tĩnh nói: “Có thể, trừ phi mày chặt hai tay mày.”
“Ba mươi giây nữa, anh là người chết rồi.” Đằng Tế cảnh cáo nói.
“Cái gì?”
“Hai mươi giây……”
“Mày muốn làm gì? Mày dám làm loạn tao liền……” Mạnh Lạp nghe anh đếm ngược, không khỏi kinh hãi.
“Mười, chín, tám……”
“Mày tên xú tiểu tử này! Không được đếm nữa!” Mạnh Lạp chịu không nổi gào to, khẩu súng trực tiếp dời về phía mặt anh, ý đồ muốn bắn vỡ đầu anh.
Nhưng hắn mới cài cò súng, Đằng Tế trước mắt đã biến mất rồi, hắn trừng lớn hai mắt, chỉ kịp thoáng nhìn thấy một bóng đen, cổ tay hắn đã bị cắt gọn.
Hắn khiếp sợ trừng mắt nhìn bàn tay đứt đoạn của mình, còn chưa lấy lại tinh thần, ngay sau đó, đao của Đằng Tế đã đâm vào tim hắn rồi.
“Một.” Rút đao ra, Đằng Tế lạnh lùng phun ra số tính giờ cuối cùng.
Mạnh Lạp trợn mắt hoảng hốt, giống như một bao rồi ngã xuống, khó có thể tin bản thân thật sự bị giết như thế……
Năm tên khác sớm đã sợ tới mức mặt trắng bệch, bọn chúng hoảng sợ xoay người tháo chạy, cũng không dám nữa ở lại lâu.
“Cần giết chết bọn chúng không?” Đằng Tế chuyển hướng sang Bất Hoặc.
“Không, để lại người sống làm cho bọn họ truyền đi chuyện đêm nay, đến lúc đó mọi người đối với “Thần Thoại”, cũng như đối với anh, đều phải càng thêm kiêng kị, điều này với chúng ta mới có lợi.” Cô nhìn bóng dáng của những tên lâu la kia hừ lạnh, đi về hướng chiếc xe du lịch.
“Như vậy à……” Anh theo sau cô, nhẹ nhàng lên tiếng, khóe miệng khẽ nhếch.
Vẻ mặt của anh khi ấy vừa vặn chiếu vào cửa kính chiếc xe du lịch , cô nhìn thấy mà không khỏi ngẩn ra, hơn nữa loại giọng điệu nói chuyện kia của anh, cũng khiến cô rơi vào kinh ngạc, bất ngờ quay đầu, cẩn thận quan sát khuôn mặt anh.
“Anh……”
“Sao vậy?” Anh cúi đầu nhìn cô, vẻ mặt vừa nãy sớm đã biến mất.
“Không, không có gì.” Cô nhíu mày.
Là ảo giác của cô sao? Vẻ mặt cùng giọng điệu trong nháy mắt của anh vừa rồi, đều cực kỳ giống Đằng Tế, chẳng lẽ trí nhớ vốn có của Đằng Tế còn chưa biến mất? Anh vẫn…… tồn tại như cũ?
Còn đang nghi ngờ, đột nhiên, ngã vào trong vũng máu của Mạnh Lạp thế mà lại chưa đứt hơi, hắn đột nhiên nắm lấy mắt cá chân của cô, lấy chút hơi tàn gào khản:“Chúng mày đều chết cùng tao đi!”
Cô kinh hãi, mắt thấy hắn ấn cái nút trong tay, toàn bộ dây thần kinh nhất thời bị kích thích mạnh.
Là bom! Trên người tên này có bom!
Chuông báo động trong lòng cô rung lên mãnh liệt, nhưng đã không kịp tránh né, đúng lúc này, Đằng Tế bắt lấy tay cô, dùng sức lôi cô qua, liều mạng chạy .
Cùng lúc, một tiếng ầm ầm mãnh liệt, chiếc xe cùng Mạnh Lạp nổ tung thành một nắm, tia lửa bay loạn chung quanh, chiếc xe thân thép vỡ vụn theo uy lực vụ nổ bắn đi, Đằng Tế ôm chặt Bất Hoặc, hai người đều bị chấn động bay vào trong bụi cỏ.
Mãi một lúc sau, Bất Hoặc mới từ trong chấn động mạnh tỉnh táo lại, lập tức phát hiện cả người cô nằm gọn trong lòng Đằng Tế , thấm đẫm trong hơi thở chỉ thuộc về riêng anh mới có, nhiễu loạn hồ nước lòng cô……
“Cô không sao chứ?” Anh khẽ ngẩng đầu lên, nhìn cô chằm chằm.
Cô trừng lớn hai mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc kia, cảm thấy…… không thoải mái……
“Tôi cứu cô, cô không thể nói một lời cảm ơn à?” Đằng Tế khóe miệng cong cong, khẽ nói bóng gió.
“Anh……” Quả nhiên là Đằng Tế! Anh ta đã tỉnh lại rồi!
“Làm gì mà giật mình như vậy? Không nhận ra tôi sao?” Anh trêu chọc nói.
“Anh đã thoát được độc tố của ‘Saint Angel’?” Cô vẫn không thể tin, cho đến nay, người đã sử dụng “Saint Angel” chưa bao giờ có bất cứ kẻ nào tỉnh táo lại được.
“Không hẳn, tôi không biết lần này có thể duy trì mấy phút nữa.” Ấn đường anh khẽ nhíu lại.
“Lần này? Ý của anh là đã từng có dấu hiệu anh tỉnh táo lại vài lần? Khi nào? Đã xảy ra mấy lần?” Cô kinh ngạc hỏi.
“Có thể mời cô thay tôi xử lý vết thương trước hay không, sau hãy hỏi lại?” Anh bất đắc dĩ nói.
“Vết thương?” Cô ngẩn người, vội vàng thò đầu nhìn phía sau lưng anh, lập tức thở hốc vì kinh ngạc. “Anh bị thương rồi!”
Vì bảo vệ cô, lưng anh bị một mảnh thép đâm vào, thâm đến vài cm, máu thấm ướt áo quần anh, không cần đoán cũng biết có bao nhiêu đau đớn. Nhưng, người này lại vẫn có thể chịu đau trêu chọc cô?
“Rất vui là cô đã nhìn ra……” Anh cúi đầu thở gấp, cười khổ nói.
“Anh tên ngu ngốc này, ai muốn anh thành anh hùng?” Cô buột miệng vội la lên, không ý thức được giọng điệu của mình đã hiện rõ lo lắng.
“Cô biết không? Bộ dáng sốt ruột của cô so với vẻ lạnh như băng vốn có đẹp hơn nhiều……” Nụ cười anh có phần miễn cưỡng.
“Anh……”
Trong lòng cô run run, đang muốn tức giận, tay anh đã bịt lấy miệng cô, kề sát gần mặt cô.
“Tôi sắp ngất rồi, nghe đây, đừng làm cho tôi mất đi ý thức, bởi vì tôi không biết lần sau khi nào tôi mới có thể lại tỉnh lại.”
Cô không tự giác nín thở, băng châm trong chiếc nhẫn ở ngón trỏ phản xạ tính bắn ra, nhưng, nhìn anh chăm chú vài giây, cô vẫn chưa ra tay, hơn nữa, cũng không đẩy anh ra.
Ngay cả chính cô cũng cảm thấy buồn bực, làm sao lại có thể cho phép anh tới gần cô như thế.
Luôn luôn căm ghét loài người, không thích đến gần người ta, luôn giữ khoảng cách với người khác, Đằng Tế là người đầu tiên xâm phạm vào lãnh thổ của cô mà vẫn còn có thể sống sót.
Thậm chí, nhìn vẻ mặt anh chống đỡ kiên cường, trái tim trước sau phòng vệ cứng rắn của cô lại thoáng dỡ bỏ võ trang.
“Nếu không muốn nhìn tôi chết, trước hết giúp tôi xử lý vết thương đi!” Anh sao lại không cảm nhận được sát khí hiện ra kia, nhưng anh rất tự tin, cô sẽ không làm anh bị thương, bởi vì trong mắt cô, anh là người đặc biệt.


Đọc tiếp: Thần Thoại Ma Vương – Chương 9
Nhếch môi, cô nhẹ nhàng đẩy anh ngồi dậy, tới sau lưng anh, nhíu mày nhìn chằm chằm miếng thép cỡ bằng bàn tay kia.
“Miếng thép không thể rút đi, một khi rút ra anh sẽ chảy máu đến chết, tôi chỉ có thể giúp anh tiêu độc giảm đau trước.” Cô nói xong nhanh nhẹn xé áo sơmi của mình, lau hết máu trên miệng vết thương, tiếp đó lấy ra từ trong ngực một lọ thuốc bột, đổ vào miệng vết thương.
Một cảm giác mát lạnh từ chỗ vết thương nóng rực ngấm vào, làm chậm đau đớn của Đằng Tế, anh thở hổn hển, phun ra một tiếng cảm ơn,
“Cảm ơn, thoải mái hơn rồi.”
“Nhưng máu vẫn đang chảy, tôi phải đưa anh đến bệnh viện.” Trừng mắt nhìn vết thương của anh, tim cô không biết tại sao cảm thấy một chút phiền muộn tắc nghẽn.
“ Đến bệnh viện? Loại thương thế này sẽ gây ra phiền toái……”
“Y giới có rất nhiều thế lực của “Thần Thoại” , không có việc gì.” Cô lấy di động tìm bệnh viện lớn gần đây, yêu cầu cứu viện khẩn cấp.
“ A……thế lực của ‘Thần Thoại’ quả nhiên kinh người……” Anh chế nhạo cười, nhưng vừa đến vết thương lại đau đến nỗi anh hít mạnh một hơi vào.
“Muốn sống thì im lặng chút.” cô lạnh lùng trách, nhưng vẫn không che dấu được sự lo lắng trong giọng nói.
“Yên tâm, chưa đạt được mục đích của tôi, ta sẽ không cứ như vậy mà từ bỏ đâu……” Anh quay đầu hướng về phía cô cười
“Mục đích? Mục đích của anh là gì?” Cô ngẩn ra.
“Sao thế? Cô vẫn không biết ư? Tôi đã cho rằng cô đã hiểu……” Anh cười cười kỳ lạ, nhưng mí mắt đã có chút nặng trĩu.
Cô chỉ ngẩn ra hai giây, rồi bỗng nhiên trừng lớn mắt, mơ hồ đoán ra ý đồ của anh.
“Chẳng lẽ…… Anh muốn có được…… ‘Kháng thể’?” Cô khẽ hô.
“A…… Quả nhiên…… Cô là người hiểu tôi nhất…… Bất Hoặc……” Tốc độ nói chuyện của anh càng lúc càng chậm.
Người này là cố ý rơi vào trong tay cô! Vì “Kháng thể” của “Saint Angel” mà dùng chính thân thể anh ta đổi lấy, để chế ra thuốc giải huyết thanh!
Vì sao cô không nghĩ tới điểm ấy? Có thuốc giải rồi, thế lực “Thần Thoại” nhờ vào “Saint Angel” thành lập nên cũng phải tan rã……
Ngay lúc cô đang hết sức ngơ ngẩn, anh đã nhắm hai mắt lại. Cô kinh hãi lập tức tiến lên đỡ lấy anh, vỗ vào hai má anh, vội vàng quát: “Này! Đừng ngủ! Đằng Tế! Tỉnh táo chút!”...

Tags: than thoai ma vuongthan thoai ma vuong
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Ai Nói Tuổi Trẻ Không Thể Lầm Lỡ
» Angel's memory
» Anh không thích phụ nữ, nhưng anh yêu em, cô bé ạ
» Bà Xã Nghịch Ngợm , Em Là Của Anh
» Bản sao không hoàn hảo
» Bạn Trai Tôi Là Đại Ca Giang Hồ
1234...121314»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON