_ Bây giờ các cô có lên ko?
Hay là…………- Joseph hỏi lửng lờ , nhưng các cô cũng lờ mờ đoán ra các anh muốn gì
_ Thui nha ! Có gì tối nay tui gọi cho bà – Rannie nói với Joe rồi ba cô leo lên xe.
_ Đúng là ngang ngược hết sức – ba cô rủa thầm – tự nhiên bị họ nắm tẩy à ! Tức chít
Ba chiếc xe phóng như tên bay trên đường , làm mấy cô nàng hồn vía lên mây.
+ Trên xe Mike :
Rannie lên xe , ko nói năng cũng gì mà nhìn chăm chăm anh như muốn ăn tươi nuốt sống .
_ Way! Đừng nhìn tôi bằng cặp mắt đó được ko? – Mike nhìn Rannie nói
_ …………………..- cô ko thèm nói gì
_ Sao ko trả lời ? Bình thường cô dữ lắm mà ? – thấy Rannie ko lên tiếng trả lời anh ngạc nhiên vô cùng
Quả thật sau câu nói của Mike , cô ko còn nhìn anh nữa mà chuyển sang nhìn thẳng phía trước . Ko hiểu sao khi có hai người như thế này cô ko muốn cãi chút nào. Mike thì ngược lại , thấy cô ko lên tiếng , nghĩ là cô khi dễ mình nên anh tăng tốc xe làm cho cô hoảng hồn la lên:
_ Anh điên hả? Chạy chậm lại thôi – Rannie vừa nói vừa nhắm tịt mắt lại vì mọi vật xung quanh cô bây giờ trôi qua vùn vụt
_ Chịu mở miệng rồi hả? – Mike nhếch miệng cười hỏi
_ Anh có chạy chậm lại ko? – Rannie hét lên
Nhưng hình như tiếng hét của cô ko có tác dụng gì mà càng làm cho anh thêm phần phấn khích.
_ Anh dừng lại thì đừng trách tui – nói rồi cô cầm tay anh đưa lên miệng mình , cắn thật mạnh
_ AAAAAAA …….. két…..! – vì quá đau nên anh thắng gấp lại làm cho đầu cô đập mạnh về phía trước
_ Cô điên hả? – anh quát
_ ANh điên thì có . Làm gì mà chạy nhanh vậy? Một cái cắn như vậy là ít đó – vừa xoa xoa cái trán mình cô vừa giận dữ quát
_ Đầu cô bị gì vậy ? Đưa tui xem coi – bây giờ anh mới phát hiện ra cái trán của cô đang sưng đỏ lên .
_ Ko cần anh lo ! Anh lo mà chạy cho đàng hoàng lại đi – cô gạt tay anh ra và nói
Tức mình nhưng ko thể làm gì khác được nên anh chỉ biết lẳng lặng chở cô đi tới diểm hẹn mà thôi.
Rannie thì ngồi đó mà cảm thấy khó chịu trong lòng. Rõ ràng là cô ko muốn nói vậy thế mà vẫn nói. Khi thấy anh có vẻ hụt hẫn vì bị cô từ chối , ko hiểu sao cô thấy tội nghiệp anh.
_ Xin lỗi nha! Tôi.. tôi thật ko cố ý nói vậy đâu – Rannie lí nhí nói . Ko thấy anh phản ứng gì cả nên cô đành im lìm , ko dám hó hé gì cả
Mike đâu phải hem nghe, anh chàng đang sướng mê li đó chứ! Trên môi anh lúc đó đã nở một nụ cười ác ma mà cô nèo coa' hay đâu
+ Xe của Joseph:
_ Tên kia ! Anh địng chở tui đi đâu hả? – Ariel bực mình hỏi
_ Đi kí "hợp đồng" – anh đáp gọn
_ Lần trước làm đổ kem của tui, tui còn quên chưa bắt đền anh – Ariel nhắc lại chuyện cũ ( hixhixhix ss nhớ dai ghê)
_ Cô còn nhắc nữa hả? Hôm đó cô làm cái mặt tui toàn là kem ko tui còn chưa tính sổ cô nữa kìa – joseph cũng ko vừa
_ Hahahahaha nhớ lại khuôn mặt của anh lúc đó thiệt là…..hahahaha , giống mặt mèo dễ sợ… hahaha – cô ngồi nhớ lại " kiệt tác " của mình mà cười khúc khích
_ Cô cười đủ chưa? Đừng cười như thế nữa giống con ngốc lắm – anh quê độ nói . Mặc dù chính nụ cười đó làm anh cảm thấy rất ấm lòng.
_ Nè! Bộ anh thân với hai người kia lắm hả? – cô hỏi
_ Uhm! Chúng tôi chơi với nhau từ nhỏ – anh nói
_ Hihihi vậy giống tụi tui òi – Ariel vui mừng vì có người giống mình
_ Ủa , vậy ba cô cũng chơi thân từ nhỏ với nhau à ? – anh ngạc nhiên nhìn cô
_ Ba chúng tôi như chị em ruột thịt vậy đó , đi đâu cũng có nhau. Do ba mẹ quá bận ko có thời gian chơi với chúng tôi nên chúng tôi phải tự chơi với nhau thôi à – Ariel buồn buồn nói – ai nói là nhà giàu thì sướng chứ?
_ Ko ngờ tuổi thơ của các cô là như thế! Cô ko có anh chị em hay sao? – Joseph thông cảm
_ Không ! Ba mẹ chỉ có một mình tui thôi , nên nhiều lúc thấy người ta có anh chị em cũng ham lắm chứ! – cô thật thà nói – nhưng cũng may là còn có Nana và Rannie làm bạn nên tui hem cảm thấy cô đơn, bây giờ còn có cả Joe nữa
Joseph nghe Ariel bộc bạch tâm sự của mình , anh cả thấy cuôc sống của cô và anh cũng giống nhau. Ko có ai chịu làm bạn cả , chỉ có duy nhất hai người bạn thân . Nhưng họ ko thể khỏa lấp được nỗi trống vắng trong tâm hồn anh được. Anh đột nhiên quay sang nhìn Ariel. Cô nàng đang mơ màng nhìn phong cảnh hai bên đường trên môi vẫn nở nụ cười thiên thần.
_ Cô ngốc này thiệt là…… – anh vừa nghĩ vừa mỉm cười . Chiếc xe đua vẫn lướt nhẹ trên mặt đường
_ Tên ôn thần này hum ni sao mà lạ thế? Thường ngày mặt mày lúc nào cũng khó đăm đăm , gặp là mắc cãi hem à ! Nhưng thui kệ , hôm nay hắn hem cãi là Mô Phật òi. Nhìn kỹ cũng đẹp trai lém chứ bộ,hihihihi – Ariel thầm nghĩ rồi cười một mình
+ Trên xe Dason:
_ Tại sao các anh lại làm vậy?? – Nana tức giận hỏi
_ Ko tại sao cả, vì chúng tôi thích thôi – câu hỏi tối nghĩa của Nana mà anh cũng hiểu mà trả lời
_" Vì chúng tôi thích " nói thế mà nghe được à? – cô lặp lại câu trả lời của anh mà sôi máu
_ Tui muốn thấy vẻ mặt đau đớn của cô. Hahahaha- nói rồi anh cười lớn như phát cuồng
_ Anh đúng là ác quỷ hút máu người – Nana khiếp sợ trước giọng cười quái gở của anh
_ Đúng! tui là ác quỷ và tôi sắp ăn thịt cô đây – anh vừa nói vừa thắng gấp rồi đưa mặt mình sát mặt cô mà nói
_ Anh… anh… dám… tui sẽ.. cắn cho anh chết lun – cô nuốt nước miếng , lắp bắp nói
Chap 9 :
Cử chỉ của cô làm anh phì cười. Ko ngờ cô dễ kích động như vậy – anh thầm nghĩ
_ Cô nghĩ tui định làm gì cô hả? Hahaha ? Tỉnh lại dùm đi – anh nói và cười lớn làm cho cô quê gần chết
_ Xí ! Ai nghĩ gì chứ. Có anh thì có – cô chu mỏ cãi lại – lo mà lái xe đi , nói nhiều quá
Anh vừa cười vừa lái xe khi nghĩ đến thái đô bối rối của cô ban nãy. Y hệt như trẻ con , đây là lần đâu có người con gái ko rung cảm trước hành động của anh mà còn lớn tiếng cãi lại nữa chứ. Thú vị thật – anh nghĩ
Mười phút sau , ba chiếc xe cùng thắng lại trước một quán nước được bày trí rất bắt mắt gọi là Funny.
_ Woa! Ở nới này mà cũng có một quán nước tuyệt thế này sao? – Ariel tròn mắt thích thú
_ Dĩ nhiên , tại các cô " lúa" quá nên ko biết thôi – Joseph chọc
_ Anh nói ai " lúa" hả? – ba cô đồng thanh
_ Thôi đi! Bây giờ muốn vào hay muốn ở đây hứng nắng ? – Mike bực bội gắt ( cái ông nì suốt ngày chỉ biết bực với bội thui)
_ Đương nhiên là vào rồi , bộ ngu sao đứng đây hứng nắng . Hứ ! – Nana nguýt một cái dài thượt lượt rồi cùng Rannie và Ariel đi vào quán
Vừa ngồi xuống , Rannie và Nana đã hỏi liên tục, còn Ariel nhà ta thì vẫn thông thả ngồi gọi nước uống một cách ngon lành
_ Nói ! Tại sao lại dẫn chúng tôi đến đây ? – Rannie hỏi Mike bằng giọng đanh đá hết mức luôn
_ Các anh có phải muốn giở tró gì ko? – Nana nheo mắt nghi ngờ
_ Có phải các anh muốn dụ dỗ chúng tôi đến đây để phục rượu chúng tôi cho chúng tôi say rồi……..- Rannie lại tiếp tục hỏi
_ Nói mau ? Thật ra các anh muốn gì? Chuyện của chúng ta đã thương lượng xong òi , các anh còn muốn gì nữa chứ? – Nana hỏi mà hem để các anh trả lời
_ Hai cô hỏi đủ chưa ? Hỏi mà ko để người ta trả lời à? – Danson phát tiết lên quát
_ Uh! Được các anh nói đi! – cảm thấy hơi có lỗi nên Nana nhẹ giọng nói
_ Chúng tôi đưa ba cô đến đây là vì bản hợp đồng này nè – Joseph vừa nói xong liền thảy bản hợp đồng trước mặt
Nana , Rannie và Ariel vội vàng cầm lên xem. Vừa xem ba cô vừa gật gù , rồi Nana lên tiếng nói:
_ Bây giờ chúng ta có thể kí hợp đồng rồi chứ ? Nhưng những điều ở đây các anh ko được làm trái Ok?
_ Các cô cũng vậy đó – Danson nói
Thế rồi hai bên bắt đầu đặt bút xuống kí . Bên ba cô gái người đại diện kí kết là Nana, còn bên kia là Danson. Rẹt! Chưa tới ba giây hai chữ kí đã nằm chần dần trên tờ hộp đồng.
_ Bản này cô giữ còn tôi thì giữ bản này – Danson nói rồi đưa tờ cam kết cho cô
_ Hợp tác vui vẻ – Cô và anh cùng bắt tay nhau như đã thỏa thuận xong , nói thế thui chứ trong lòng cô đang muốn phanh thay anh ra trăm mảnh( ss hơi dã man tí)
_ Hy vọng là vậy – anh nói với cô mà mắt nhìn hai thằng bạn vô cùng nham hiểm
_ Vậy chừng nào hợp đồng này mới bắt đầu có hiệu lực đây? – Rannie nahnh nhảu hỏi
_ Ngay bây giờ – ba anh đáp gọn nhưng nó cũng như những đòn roi quất ko thương tình vào người các cô
_ Cái gì? Ngay bây giờ? – ba cô há hốc
_ Phải! Các cô ko định phá vỡ hợp đồng chứ? – Mike nhếch miệng cười hỏi
_ Được thôi ! Ai sợ ai , tui sẽ cho anh chết ko kịp ngáp luôm – Rannie dí tay vào mặt Mike phán một câu xanh rờn
_ Tối nay chúng tôi sẽ đón các cô lúc 8g đó , cấm để chúng tôi chờ nếu ko đừng trách tui độc ác – Joseph hăm dọa
_ Đi đâu? – Ariel đến lúc này mới buông ly nước xuống hỏi
_ Bar – anh đáp gọn
Rồi ba anh chở các cô về nhà để chuẩn bị. Trên đường , mặt cô nào cô nấy nhăn nhó như ăn phải ớt . Còn ba anh thì khỏi phải nói rồi, cứ cười tí tởn như bắt được vàng. Nhưng cũng đúng thôi , bởi vì đây là dịp để các anh trả thù mà , ko khoái sao được.
_ Đúng là tức chết mà , nhìn cái mặt nhơn nhơn của tên Mike mà tui muốn nhào vô bụp cho hắn một cái quá! – Rannie phát khùng nói khi vừa bước chân vào nhà
_ Thui được òi mà ! Bà bớt nóng đi ha ? – Nana lên tiếng dập lửa
Mãi miết với cơn giận ba cô ko hay rằng Ken đang đứng phía sau lên tiếng hỏi:
_ Cha ai mà gan to dám chọc tức ba cô gái đáng yêu của chúng ta vậy?
_ Anh , anh về lúc nào vậy? – Nana chạy lại ôm anh mình hỏi giọng nũng nịu
_ Cũng mới về thôi! – anh nhìn em gái cười nói ( ước dzi` mình coa' anh giống dzay thì sương mê li)
_ Mà sao anh về sớm vậy? – Ariel thắc mắc
_ Tại có người muốn gặp mí đứa nên anh mới về sớm đó – anh tưng tửng đáp
_ Ai vậy ta? – Rannie ngạc nhiên hỏi – Hem biết ai mà muốn gặp mình nữa
_ Chị đây muốn gặp em gái mình được hem? – Beatrice từ trên lầu bước xuống đứng phía sau Rannie nói
_ Chị hai ! – nói rồi cô ôm chầm Beatrice mà khóc – Em nhớ chị quá à!
_ Khờ quá ! Lớn rồi mà con nhõng nhẻo chị nữa hả? – cô vừa nói vừa đầy Rannie ra và lấy tay chùi nước mắt cho em gái – chị cũng nhớ em lắm!
Cô kéo Rannie ngồi xuống ghế và hỏi:
_ Sao em dám bỏ nhà đi vậy hả?
_ Em cũng đâu có muốn đâu . Tại ba ko cho nên em mới trôn đi chứ bộ- Rannie phụng phịu đáp
_ Chị thiệt sợ em luôn đó – Beatrice lắc đầu trước cái lí luận trẻ con của em gái – em có biết ba lo cho em lắm ko?
_ Em xin lỗi mà ! – Rannie tiu nghỉu
_ Thôi được rồi ! Gặp được em , thấy em bình an là tốt rồi – Beatrice tội nghiệp nói
_ Vậy cho em ở đây ha ? – thấy chị mình dễ dãi nên cô lên tiếng xin xỏ
_ Có thể nói ko với em sao? Để em bỏ đi lần nữa chắc? – cô chọc em mình
_ Yeah !!!!!!!! Chị hai vạn tuế ! – Rannie vui mừng nhảy cẩn lên như con nít
_ Mọi chuyện vậy đã giải quyết xong rồi nhé! – Ken mỉm cười nhìn mấy cô em – giờ mấy đứa lên phòng tắm đi rồi xuống ăn cơm luôn
Ba cô ba chân bốn chẳn chạy một mạch lên lầu , bỏ lại Ken và Beatrice lại phòng khách. Thấy Ken có vẻ buồn buồn cô hỏi:
...