watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 01:00,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 3174

Ai dắt em đi qua nỗi đau


» Đăng lúc: 08/03/15 13:06:48
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

-Vì em tên là Ngọc, anh cứ gọi em là Ngọc.
-Sao trước kia em nói không thích anh gọi em là Ngọc?
-Trước khác, giờ khác, thích hay không đều là quyền của em, anh không cần thắc mắc. Em là người Việt 100%, anh thêm tiểu tiểu đại đại gì đó nghe chướng tai lắm.
Anh định phản kháng nhưng lại thôi, biết làm sao được, cô nàng này tuy vừa chê Lâm Đại Ngọc đỏng đảnh nhưng lại còn đỏng đảnh gấp chục lần cô ta, còn may Ngọc chưa bảo anh đúng là đại ngốc nên mới suốt ngày theo cô. Anh đâu có biết, trước kia vì sợ anh lẫn mình với những cô gái tên Ngọc khác mà anh đã quen nên cô mới bảo anh gọi là Nguyễn còn bây giờ, cô đã hoàn toàn yên tâm mỗi khi nghe hay nhắc đến tên Ngọc, lập tức anh sẽ liên tưởng đến cô đầu tiên.
Sau cuộc gặp gỡ ngắn ngủi với mục đích tặng quạt chiều hôm đó, anh cảm thấy đời lại như mới mỗi khi gặp cô, cùng cô nói những chuyện trên trời dưới biển không đầu không cuối, còn cô đã tự cho mình một quyết định: thực hiện trọn vẹn hợp đồng hai tháng của mình. Từ giờ tới tết Tây cũng chẳng còn bao lâu nữa, cô muốn được vui vẻ bên anh tận hưởng những ngày còn lại này rồi sau đó sẽ cam tâm cho mối quan hệ này thành kỷ niệm. Lâm Đại Ngọc đã bỏ phí cả đời trong nước mắt còn Phan Nguyễn Ngọc cô thì khác. Đưa mắt nhìn những cánh hoa rụng trong vườn, cô lẩm nhẩm một mình:
“Giờ hoa rụng có ta chôn cất,
Chôn thân ta chưa biết bao giờ.
Chôn hoa người bảo ngẩn ngơ,
Sau này ta chết, ai là người chôn?

Hồng nhan thấm thoắt xuân qua,
Hoa tàn người vắng ai mà biết ai!”
Một tuần sau đó, mỗi ngày cô đều thuê anh một giờ cho công việc rất đơn giản, đến nhà cô, dùng chiếc xe đạp mini Nhật màu vàng của cô chở cô một vòng phố phường, từ đường lớn vào hẻm nhỏ vòng vèo rồi lại ra đường lớn. Anh không hỏi vì sao và cô cũng không hề đề cập đến lý do. Họ chỉ đơn giản là tận hưởng nó, trên chiếc xe đạp nhỏ, hai người luôn giữ im lặng. Cô vòng tay ôm chiếc lưng ấm của anh, cảm nhận sự bình yên mê ly. Anh đặt bàn chân lên pê đan, guồng chân đạp cho chiếc xe tiến lên phía trước và hòa mình và mỉm cười vui vẻ nhìn cuộc sống. Giữa phố phường Sài Gòn tấp nập, giữa muôn người bận rộn, có hai người thật sự thảnh thơi.
Khi vào nhà sách đọc cọp sách, khi vào một quán chè nhỏ nhâm nhi những ly sâm bổ lượng lớn, anh kể cô nghe những mẩu chuyện trong ngày ở công ty, cô kể anh nghe chuyện trường lớp vu vơ của sinh viên năm cuối. Anh mỗi lúc một khẳng định chắc chắn cái ý tưởng mình là người cô đã muốn được cùng kết hôn và tự huyễn hoặc mình rằng tới ngày kết thúc hợp đồng này, họ sẽ cùng nhau ký một hợp đồng có hiệu lực dài hơn, ừm, như năm mươi năm chẳng hạn? Cô mỗi lúc một mơ hồ thêm về hai chữ “tương lai”, liệu trong tương lai, cô có thể đặt tất cả những kỷ niệm về cả Bình lẫn Minh rồi tìm được một người đàn ông … như Minh hay không?
Trước Noel bốn ngày, ngồi lún sâu trong một chiếc ghế đệm rất dày trong quán Trầm trên đường Trần Huy Liệu, Ngọc nhìn đàn cá tung tăng bơi lội ngoài cửa sổ mà ước gì mình cũng được thảnh thơi như cá. Cô đã từng đọc ở đâu đó, trí nhớ của cá vàng kéo dài 3 phút, nếu thế thì hẳn là chúng đâu vướng phải những chuyện như của cô, ghen tị thật.
-Aesrevo, sao ngồi có một mình vậy em? –kiểu gọi tên bằng nick như thế này thì chỉ có thể là người quen trên mạng của cô thôi.
Cô ngẩng đầu lên và thấy người đứng trước mặt mình là anh Lộc trên diễn đàn nhiếp ảnh. Anh Lộc là một trong số ít người dùng chính tên mình làm nick đăng ký. Đã từ lâu, cô nể trọng anh, không chỉ vì những tấm ảnh đẹp anh chụp vì trên tài anh còn có nhiều người khác – như Minh chẳng hạn, mà là do sự say mê của anh với việc chụp ảnh, cách anh tôn trọng sự say mê của người khác.
-Lâu rồi anh không thấy em viết bài gì mới trên nhà mình cả.
-Tại em vừa thi học kỳ nên cũng ít viết bài, chỉ lướt xem ảnh của mọi người thôi. Hôm nọ bộ ảnh hút của anh rất ấn tượng.
-Quá khen, quá khen.
-Không quá đâu, em thấy rất có hồn, tuy ít mà chất, anh ạ.
Thực ra cô không dám nói thật rằng dạo này cô ít vào diễn đàn vì nơi đó đã thành chốn xô bồ. Các nhóm đi chơi với nhau xong là vào xả ảnh rồi bốc nhau đến tận mây xanh dù ảnh chưa chín. Các ý tưởng mới thì bị vùi dập, thành viên thì ăn miếng trả miếng từ đề tài này sang đề tài khác đến mức dùng ngôn ngữ chê bai mà “đâm chém” nhau phầm phập. Vả lại, mục đích chính của cô khi đăng ký tham gia diễn đàn cũng đã hoàn thành rồi. Nếu chỉ đơn thuần là đam mê nhiếp ảnh, cô vẫn tiếp tục vác máy đi lang thang rồi tự hưởng thụ ảnh của mình cũng đủ.
-Bọn anh định đi Vũng Tàu đón Noel và thay đổi không khí vì được đúng dịp cuối tuần luôn, sáng ngày 24 đi, chiều 25 về, em có muốn đi không?
-Tổ chức thế nào hả anh?
-Như lần trước mình đi Festival Diều quốc tế, à mà lần này có Nhatnguyet thay Tonic làm phó cho anh nữa. Em cứ suy nghĩ, nếu đi thì báo cho anh trước vài hôm.


CHƯƠNG 11: NOEL ẤM


6h 5 phút sáng ngày 24/12, cả người tham gia lẫn hành lý đã được đưa lên 2 chiếc Mitsubishi Jolie và Toyota Innova, đứng chờ dưới đất chỉ còn một thành viên nam và một thành viên nữ thì chiếc xe thứ 3 trờ tới. Trong chiếc Ford Everest vừa dừng lại có 1 thành viên nam và 2 người mẫu nữ đi theo hội. Trong khi bước xuống xe, thành viên Nhatnguyet khẽ lầm bầm “Mấy đứa con gái lề mề, làm trễ giờ xuất phát 5 phút rồi”.
-Đây, giao 2 mẫu cho bác Lộc đây – vừa nói xong, trán anh đã hơi nhăn nhăn vì nhận ra cô gái đang đứng cạnh Lộc.
-Em cho anh gửi cô Aesrevo bên xe em nhé, xe chở toàn nữ, đi cẩn thận.
Nói rồi, Lộc quay người lên chiếc Jolie, phải tách ban tổ chức ra 2 xe để dễ quản lý, bỏ lại vẻ mặt khó chịu của Nhatnguyet, anh đang tự trách mình giao hết vụ nhân sự cho anh Lộc nên chỉ biết có 9 nam, 1 nữ và 2 người mẫu đi nhưng chẳng hay đó là những thành viên nào sẽ đi chuyến này. Đúng là chạy trời không khỏi nắng, anh thầm than. Không phải ai cũng biết chữ Minh, trong tiếng Hán được kết hợp bởi mặt trăng và mặt trời cho nên không phải ai cũng biết lý do khiến Aesrevo tham gia diễn đàn là tạo một cơ hội thật tự nhiên tiếp cận với Nhatnguyet.
-Đưa ba lô đây anh cầm –miệng nói, tay anh giúp cô gỡ chiếc ba lô cồng kềnh trên lưng.
-Em muốn ngồi ghế trước.
-Một cô người mẫu ngồi chỗ ấy rồi.
-Thế thì đuổi xuống.
-Em quá quắt vừa thôi.
Thấy cô không đếm xỉa gì đến lời mình và bước nhanh tới cửa xe, anh đành phải



chạy vượt lên, dày mặt nói mấy câu với cô gái đang ngồi ghế trước chứ để Ngọc tự tung tự tác thì chỉ tổ làm loạn. Hai phút sau, cả đoàn khởi hành đi Vũng Tàu. Cầm lái chiếc Jolie, anh Lộc mỉm cười – bốn mốt tuổi, hạnh phúc với một vợ, 2 con nhưng thỉnh thoảng anh cũng muốn quay lại thời tuổi trẻ như chàng trai và cô gái kia. Lũ trẻ đúng là ngốc nghếch, tưởng anh chỉ vu vơ nêu ra cái tên Nhatnguyet hay vô tình xếp đội hình xe cộ như thế à?
Nửa chặng đường đầu, trong xe chỉ có tiếng ríu rít trò chuyện của 3 cô gái. Khẽ liếc vào gương chiếu hậu, Minh nghĩ cô nàng dở hơi kia còn nét hơn cả 2 cô người mẫu. Khi xe dừng nghỉ ở trại bò sữa Long Thành, tranh thủ lúc chỉ có hai người ở gần nhau, cô huých vào tay anh:
-Sao anh dám đội mũ phớt ăn bơ với em?
-Thế anh phải làm sao mới phải?
-Phải chủ động tỏ ra vui vẻ với em như ngày thường chứ
-Cái này cũng có trong hợp đồng nữa à? Hay là em thuê anh?
-Thế em với anh, ai là con trai?
-Anh.
-Thế anh không biết là đàn ông phải chủ động à?
-Tại sao anh phải chủ động? Nếu em xinh đẹp một chút, dịu dàng một chút thì cũng còn có khả năng, đằng này… –anh bỏ lửng câu nói để trêu cô.
Cô hứ một tiếng rồi dấn bước đi đến nhóm anh Lộc đang đứng. Thực ra trong lòng thì mở hội. Dĩ nhiên là anh không biết trống hội trong lòng cô đang đập thùng thình nên lại khẽ nhăn trán“Em muốn anh chủ động? Vậy chờ đến khi em chịu thừa nhận là đã âm thầm yêu anh cả chục năm nay đã”, dù đã từng lão luyện trên thương trường lẫn tình trường nhưng xem chừng lần lâm trận này, phần thua đã mười mươi nghiêng về anh. Việc này chỉ có thể trách anh xui xẻo gặp phải một đối thủ ghê gớm, vả chăng, như các cụ vẫn nói: “Biết người, biết ta trăm trận trăm thắng”.
Hít một hơi dài, lấy tinh thần nhập bọn ăn sáng với mọi người, trong khi 4,5 anh chàng cả dân phòng không lẫn vợ con đầy đủ đều tranh thủ thể hiện quanh hai em mẫu xinh xắn thì anh đã thấy cô ta hi hi ha ha với Patient, một thằng nhóc sinh viên Kiến trúc vừa mới tốt nghiệp thì phải.
-Anh gọi em là Aes thôi được không? Aesrevo khó đọc quá.
-Dạ được –cô nàng dạ ngọt sớt.
-Nghe giống Ass ghê –anh chen vào làm Patient lúng túng hẳn.
-Còn nick của anh nghe giống người ghê –cô nhếch mép đáp trả làm anh cứng họng, gì chứ đấu võ miệng thì anh thua từ vòng gửi xe rồi.
Nửa chặng đường sau, trên chiếc xe Everest, tình thế đã thay đổi. Cũng là 3 – 1 nhưng nhóm 3 người vui vẻ lại là Minh và 2 cô người mẫu. Em nhà ở đâu, quê ở đâu, ở Sài Gòn một mình à, có người yêu chưa, dễ thươg như em mà chưa có người yêu thì vô lý quá… Có người vừa lái xe vừa hí hửng đong đưa, hồi hộp chờ phản ứng của người ngồi ghế bên cạnh. Sau mười phút thi triển chiêu thức, anh phát hiện ra cô nàng đanh đá đã nhắm mắt, rụt đầu vào vai ngủ khò rồi. Thế là tình thế chuyển thành 2 – 2, chỉ có 2 cô gái ở ghế sau tiếp tục bàn luận còn 2 người ở ghế trên chìm trong im lặng nhưng tâm trí họ lại chẳng được yên.
-Đồ ngốc, muốn làm em ghen ư? Chiêu tâm lý này của anh đúng là múa rìu qua mắt thợ rồi.
-Em đúng là một trái táo … cám dỗ.
-Nếu hai con bé lắm lời kia im đi, mình đã có thể nghe tiếng anh ấy thở rồi.
-Em cứ nằm ngoan thế này, anh có lái xe chở em đi từ Bắc chí Nam cũng được, Ngọc ơi.
-Đồ ngốc, anh dùng nước hoa gì mà thơm thế làm em hít hà nãy giờ là no căng rồi, trưa không ăn được cơm là tại anh.
Họ đến Vũng Tàu lúc 10 rưỡi sáng, lẽ ra quãng đường 120km không mất nhiều thời gian như thế nếu không bị kẹt xe ở đoạn Suối Tiên và nếu họ không dừng lại ăn sáng ở Long Thành. Để tiết kiệm một ngày tiền phòng oan, mọi người quyết định lên Bạch Dinh chụp khởi động.
Ở đây không sợ nắng gắt dù là giữa trưa vì tòa dinh thự màu trắng xây từ thời Pháp nằm giữa một rừng cây giá tị cao vút, thân cây một người ôm không xuể. Giá tị là loại cây quý, gỗ của nó chỉ dùng được khi cây được 80 tuổi, gỗ vừa nhẹ, bền, không thấm nước lại dễ tạo hình nên có thời người ta dùng gỗ giá tị để làm báng súng, vì vậy, cũng có người gọi nó là cây báng súng. Khi đến mùa, giá tị sẽ cho ra những chùm hoa màu vàng nhạt, hoa và lá của loài cây này nghe nói còn được dùng làm thuốc trị các bệnh da liễu. Nhóm nhiếp ảnh nghiệp dư ấy lần theo con đường trải nhựa thoai thoải lên tòa biệt thự xinh đẹp, cổ kính mà ai nấy đều có cảm giác mát mẻ và lòng nhẹ nhàng vô cùng.
Đã đến đây vài lần, Ngọc tách ra khỏi đám đông náo nhiệt rồi lẳng lặng leo một đoạn cầu thang đá để lên cao hơn nữa, ở đó có một cái vọng các mà cô tự chêm vào cái ý nghĩ lãng mạn là người ta xây nó để cùng nhau ngắm trăng trên biển.
-Em không lo bị bỏ lại đây 1 mình hay sao mà dám tách đoàn? –anh Lộc đi theo cô từ bao giờ.
-Em biết anh không đếm thiếu em đâu mà –cô nói mà vẫn hướng mắt ra mặt biển lấp lóa nắng phía trước, những con tàu ở xa như thật mà cũng như mơ.
-Anh không hiểu với sự nhạy cảm của sỏi làm sao Nhatnguyet có thể thành đạt ở tuổi sớm như thế.
-Tại anh đứng về phía em nên mới nói vậy thôi. –lâu nay cô vẫn có dự cảm là Lộc luôn biết nhiều hơn những điều anh nó.....

Tags: ai dat em di qua noi dauai dat em di qua noi dau
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Tôi là đàn bà
» Ai dắt em đi qua nỗi đau
» Tin nhắn lúc nửa đêm
» Hợp đồng lọ lem và 2 chàng hoàng tử
» Nhất định anh phải là của em
» Osin của anh Đại
1234...161718»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON