Đó là Bubu và Susu thú cưng của tôi đấy! – Puny nhìn mọi người với ánh mắt mong là hiểu mình nhưng đương nhiên không ai nghe thấy vì cô đang bật câu nói ấy ở trong đầu mình
Chúng ta cùng nuôi con được không vợ?- Vyl bất chợt kéo cô lại gần còn nhấn mạnh từ cuối cùng sau khi ánh mắt của tất cả cứ nhìn vào cả hai
Puny nhìn anh với sự uất hận ngút trời nhưng mà mọi người đang nhìn nên không tiện làm điều gì sơ suất nữa
Vâng. Chúng vẫn còn nhỏ nên làm vậy mà – Puny đáp nhưng mắt gừ gừ nhìn anh
Mấy người xung quanh bắt đầu gật gù đồng tình khi hai người không cãi nhau nữa mà mau chóng làm lành. Và tất cả không ai bàn luận gì xấu xa về “ vợ chồng trẻ” nữa
Vyl bất chợt ôm Puny vào lòng và hôn nhẹ lên má cô sau khi cô đồng tình với quan điểm của anh . Cô rất căm phẫn nhưng mà vì mọi người lại lần nữa bỏ qua
Giờ tôi lại ghen tị với họ quá!
Bọn trẻ bây giờ thật khó hiểu được
Puny trừng mắt nhìn Vyl :
Đủ rồi đấy! Anh làm tôi phát điên rồi
Vợ thích anh đến phát điên là không được đâu
-. . .
Cô không thể nói chuyện được với cái tên này mất. Có lẽ từ giờ trở đi cô chẳng dám vác mặt lên xe bus mất >__<
Xuống xe cô như thoát khỏi địa ngục. Chợt nghĩ thà cứ chịu đựng say xe một chút còn hơn là bị hiểu lầm với anh ta
Ya! Cái tên đáng ghét ấy. Thật làm người ta bực mình à. Nhưng tại sao khi nghĩ về anh ta tim cô bất chợt đập loạn nhịp thế này. . .
Chap 34: Hoàng Tử hắc ám
Sau kì thi học kì I , trường Ko – san đã có kì nghỉ vô cùng tuyệt vời . . Và giờ đây sẽ tiếp tục bắt đầu học kì mới
Mọi thứ lại trở về như lúc trước
Chuyện thắng các thử thách trong kì nghỉ vừa qua sự thực là đội của Vyl và Tan hòa nhau trong các phần thi. Vốn dĩ là mọi người đã được chia đôi phần thưởng nhưng đối với Prince mà nói nghe đến giải thưởng là hai ngày được ở lại vui chơi trên đó thì thà về nhà ngủ còn đỡ hơn. . .chẳng có gì thú vị
Hơn nữa, Prince còn phải chuẩn bị cho điều quan trọng hơn. . .
- Cuộc thi nhảy diễn ra vào đầu học kì 2? – Puny và Lin quay sang Gum với khuôn mặt ngờ nghệch hết mức
Phải nói rằng hai cô vẫn chưa thích ứng được với mấy cái sự kiện ở trường mình thì phải. Bắt tội Gum phải kể lể và diễn giải đủ kiểu với hai nàng. . .Dù sao thì cũng vì có “ đối tượng đặc biệt” của cả hai mà lại !!!
Gum vẫn thao thao bất tuyệt về cuộc thi ấy với Lin còn Puny thì mải mê trong mớ hỗn độn đang bủa vây trong đầu
Cô bé mải mê nhớ lại cái “ sự cố” hôm trước. Kì thực vẫn chưa thể xóa bỏ nó khỏi cãi não ngu ngốc này!
Tiếng lanh lảnh chen ngang của Hoa Phương làm cuộc trò chuyện dừng lại
- Các cậu nghe gì chưa? Lần này nhất định tớ phải ở trong đội cổ động mới được. Nói đến thi nhảy thì tất nhiên anh Vyl là đỉnh của đỉnh rồi !!! Phải không?
Nghe xong câu nói của Hoa Phương .Gum và Lin tròn mắt:
- C-C-Cái gì . . . Cổ động?
Cô ta gật đầu. Còn nói thêm:
- Các cậu cùng đi cho vui ! Giờ tớ phải đi chuẩn bị trang phục và đạo cụ đây! Yên tâm tớ sẽ đăng kí cho 3 cậu
Puny không để tâm lắm nên mặc hai cô bạn cứ loạn xạ xua tay rồi lắc đầu phản đối kịch liệt :
- Không cần đâu
Bắt cả ba đứa phải đi rồi tập mấy bài cổ động nhàm chán ấy thì u uất mà sinh bệnh mất. Vốn dĩ mấy đứa chúng nó đều không ham gì cái cổ động viên này! Hơn nữa còn ghét cay ghét đắng . Sao có thể giống mấy đứa con gái xếp hàng dài chờ đến lượt để đăng kí tham gia được !!!
Đợi Hoa Phương đi rồi Lin và Gum mới tiếp tục:
- Từ trước tới giờ nhìn mấy đứa mặc váy cầm chùm hoa nhảy nhót và hò hét là thấy phản cảm rồi – Gum chân thành tâm sự
Lin cũng không kém phần:
- Trời ơi!!! Tớ cứ tưởng mình tớ và Puny thấy khó ưa chứ !! Gum cũng vậy à! Chỉ sợ rằng mụ sao chổi đó lại bày trò vớ vẩn bắt tụi mình vào thôi
- Mà mai cậu sẽ tới buổi tổng duyệt chứ? – Gum hỏi
- Tất nhiên rồi ! Nhưng mà năm nay chắc anh Zita sẽ không thi đâu – Lin hơi ủ rũ
- Ừ ha ! Mọi năm Prince đều thi hết. Năm nay chỉ được chọn ra hai người thi thôi – Gum vỗ vai Lin an ủi đôi chút
Lin và Gum cứ mải mê bàn chuyện còn Puny thì nghe tai này xuyên sang tai kia. Cô đang buồn ngủ nên cứ gật gù làm Lin và Gum tưởng Puny cũng sẽ đi xem buổi tổng duyệt đó
* * *
Tại phòng tập
Năm nay chỉ được cử hai thành viên thôi ! Mấy đứa nghĩ sao?- Tan lên tiếng
Zita vỗ vai Huan và Vyl nói đều đều :
- Nếu hai người thôi thì . . .hai cậu phải thắng đấy !!!
Vyl không giống mọi khi nói câu hơi xuống tinh thần:
- Chuyện đó chưa thể nói trước
Huan vẫn bản tính tự tin thái quá vỗ ngực ung dung nói:
- Yên tâm. Ai thắng được Huan này. Còn cậu nữa Vyl. Sao có thể hạ thấp uy danh Prince xuống như vậy! Prince chúng ta là bất bại điều này đã chứng minh từ mấy cuộc thi nhảy đó rồi còn gì!
Nghe tiếng của Huan oang oang, Gum đi ngang qua nghe thấy chướng tai đành chạy vào giáo huấn Hoàng Tử vài câu mới chịu:
- Anh đừng tỏ ra mình giỏi quá như thế! Đến lúc thua mới thấy lời vừa rồi là vô dụng
Huan phát bực mới con bé hay cãi mình này. Anh lên tiếng:
- Này! Con bé lẫn lộn kia!! Không yên bình được phải không?
-C-Cái gì?? Anh đừng gọi tôi là lẫn lộn nữa ! Tôi vốn không muốn đôi co ai bảo anh khoe mẽ và tự tin quá đáng chứ! Thật hết biết
- S-Sao?? Hôm nay Huan tôi mà để yên cho cô thì không còn là . . .
Lời của Huan bị cắt ngang bởi Tan:
- Thôi !! Hai đứa cãi nhau thì được cái gì?? Gum em về trước đi!! Tụi anh còn có việc cần phải bàn.Có gì để mai nói tiếp
- Cũng được. Là tại hắn . . chứ em đâu có ý làm mất thời gian của mọi người – Gum trừng mắt nhìn Huan
- Gum!! Về thôi . . . – Puny lên tiếng khi thấy Gum đang đứng ở trước cửa phòng tập
Cô bé vô tư cười nói cho tới khi thấy Vyl. Cô bất chợt chốn ánh nhìn đó quay đi có cảm xúc gì đó mà không thể diễn tả bằng lời.
Hình tượng anh trong lòng cô vẫn không hề là một Thiên Thần . Và điều đó càng rõ nét hơn khi Vyl kéo tay cô ra ngoài. Chưa để cô nói năng gì anh đã lên tiếng:
- Đứng đây đợi tôi
Puny khó hiểu :
- Tại sao?? Anh vào đi mọi người đang chờ đấy! Tôi . . .tôi về cùng Lin và Gum được rồi! Không cần phiền anh đưa về đâu
Vyl đáp lại bằng một câu khiến cô bé sững người :
- Ai nói tôi sẽ đưa cô về !
Đầu cô muốn nổ tung giờ chỉ muốn có cái lỗ chui xuống cho đỡ mất mặt. Vyl lúc nào cũng có thể khiến cô chết đứng vì một câu nói. Nói sao thì nói cô cũng đã bị chế giễu rồi .
- Anh cứ cười đi! Đừng cố nhịn nữa! Đồ đáng ghét
- Sao lại phải cười?
- Anh đừng giả bộ. Rõ ràng trong bụng anh đang chế giễu lại còn tỏ vẻ điềm tĩnh. Anh làm vậy càng khiến tôi cảm thấy khó xử – Cô ôm mặt vì xấu hổ
- Tôi không giễu cô
Muốn nhìn cô bé thêm chút nữa nhưng việc quan trọng hiện tại là buổi tổng duyệt vào ngày mai. Đành để Gấu heo về mình vậy! Thực lòng để cô rời mình chút là không yên tâm . .
- Thôi! Anh vào trong đi. Tôi về đây
Cô bé toan đi thì bị anh gọi lại:
- Đứng im đó
- Còn chuyện gì nữa sao??
Vyl lại gần đưa cho cô bé tiền làm cô tròn mắt ngạc nhiên:
- Tiền xe – Vyl trả lời cho ánh mắt ngạc nhiên đó
- Anh lại biến tôi thành trẻ con rồi ! Không cần làm như thế đâu! Tôi có tiền mà – Puny miệng nói vậy nhưng tay thì cứ như muốn giật lấy tiền từ tay anh
Cô bé trong thoáng chốc thấy mình được Vyl quan tâm . . Nói vậy nhưng trong lòng thấy vui vô cùng. Lần đầu tiên Vyl quan tâm tới chuyện tiền xe buýt của cô.Và đương nhiên Vyl không hề là Thiên Thần như cô đang hí hửng mường tượng ra
Xoa đầu cô bé anh nói nhẹ nhàng mà khiến cô rơi bịch xuống đất :
- Trả nợ thôi mà
Vyl nói xong đi thẳng làm Puny chỉ muốn hét lên : Anh được lắm
Thì ra hôm đó là giả vờ ngủ bắt cô trả hộ tiền.Còn khiến cô thoáng cảm động vì hành động vô cùng ga lăng ai ngờ . . . Đúng là Hoàng Tử hắc ám
Anh đi được vài bước thì nhận ra điều gì liền quay lại dặn dò Puny:
- Ngày mai đến trường, cấm cô ngủ quên !
- Đ-Đến trường. . . Mai được nghỉ mà. . . Sao phải đến??
Cô chưa kịp nói hết thì Vyl đã đi rồi. Tự nhiên kêu cô đến trường khi được nghỉ là sao?? Nhưng mà. . . không hiểu sao cứ nghe anh ra lệnh là cô không thể từ chối!
Ở đâu đó có mấy đứa con gái thấy Hoàng Tử cười. . .Giây phút đó thật sự khiến mấy đứa đó kinh ngạc mà lầm bầm:
Nụ cười ngàn năm có một
Chap 35: Down
Sáng sớm . . .
Sau khi biết được hôm nay là Chủ Nhật – ngày ngủ nướng, Puny thích thú chùm chăn ngủ tiếp trong khi ở đâu đó đang rất nhộn nhịp . . .
Cụ thể là trường cô bé tổ chức buổi tổng duyệt các phần thi cho hội thi nhảy sắp tới. Các Câu lạc bộ của trường hầu hết đều có nhiều người tham gia.Chính vì thế từ sáng Tan đã phải chuẩn bị hết mọi thứ
Mãi cho tới khi mọi người tới đông đủ mới thở phào nhẹ nhõm. Công việc của Hội trưởng Câu lạc bộ không phải là việc dễ dàng mà ai cũng đảm đương được .
Nhìn sang bên của Tan bận rộn bao nhiêu thì bên đó – đội cổ động của Hoa Phương với chùm hoa trên tay, trang phục thì lòe loẹt đủ màu sắc đang nhàn hạ make up và buôn dưa lê thừa năng lượng bấy nhiêu.Chỉ có thể nói rằng họ bây giờ nhìn giống vũ công vẹt
* * *
Puny quên bẵng lời nói của Vyl, cứ thế
thế chìm vào giấc ngủ say . . .
Mọi người thì đang việc ai nấy làm còn Puny thì việc ngủ vẫn là quan trọng nhất! Chẳng hiểu sao những lúc người ta cần để ý thì cô lại không thèm quan tâm và giờ thì lại ở nhà mà chẳng biết hôm qua hai cô bạn đã rủ đi lên trường. Có phải trí nhớ của cô không tốt??
Tiếng chuông cửa làm Puny choàng tỉnh .Có lẽ đó là thứ khiến cô bé tỉnh dậy nhanh nhất, một sức mạnh mà cô cũng không biết tại sao
Mẹ Puny từ sáng đã ra ngoài . . cô cũng không để ý lắm chỉ lò dò đi xuống nhà và mở cửa . Bộ dạng lù xù bù của Puny khiến tiếng cười ngày càng to dần lên.
Mắt còn lim dim nên cô bé phải dụi lại vài lần mới nhận ra đó là Minh Yên – anh trai kết nghĩa của mình.Chưa kịp nghĩ xem tại sao anh lại biết nhà mình thì tư tưởng xấu hổ đi vào tiềm thức trước
Anh đợi 1 chút !!!! – Cô bé nói với Minh Yên một câu rồi sập cửa vào trong sửa soạn lại
Minh Yên hơi ngạc nhiên nhưng rồi cũng khẽ cười một cái, chờ đợi.
20’ sau
Puny ra mở cửa và hỏi câu hỏi lẽ ra lúc nãy nên làm rồi :
Sao anh lại biết nhà của em ???
Minh Yên giơ ra một tấm thẻ đáp :
Quen không?
Cô bé lớ ngớ nhận ra đó là cái thẻ học sinh mình làm mất hôm đi thăm quan . Hôm qua tới trường không bị kiểm tra nên cô chẳng nhớ là mình mất
Puny gật gù rồi hỏi một câu làm Minh Yên cố bình tĩnh mới trả lời được :
Thế anh đến đây làm gì lúc sáng sớm thế này ???
Mới hôm qua đồng ý xong quên luôn rồi hả? Hôm nay anh có việc nên nhờ em tới trông bà anh một chút !!! Hay là em lại lời nói gió bay đấy !!!
...