Hai người họ là chị em tốt thôi mà! Không có quan hệ gì đâu cậu đừng buồn. Từ trước khi chị Kiều đi du học đã là tiền bối của Prince. Chị ấy dạy nhảy cho Prince đấy! Chị ấy nhảy rất đẹp, còn quyến rũ nữa
Vậy sao? Chị ấy vừa xinh đẹp, vừa tài năng!
Theo Gum nói thì chị ấy quen Prince lâu lắm rồi nhỉ? Tớ thấy anh Vyl chỉ thích Puny thôi! Toàn là mấy người đó có tình ý. Đáng ghét quá mà – Lin lên tiếng
Gum cũng gật gật:
Puny dễ thương như vậy ai mà không thích chứ!
Puny nhìn Gum cố gắng cười để 2 người thôi lo lắng cho cô!!Thực ra chuyện tình cảm không ai biết trước được . . .
Nhưng có lẽ với cô bé 2 người liệu có phải ng yêu thực sự hay chỉ là cái vỏ bọc để đánh lừa gia đình Vyl ! Anh đã từng nói thích cô bé nhưng với 1 ng như anh liệu có ai thấy anh tương thích với 1 đứa bình thường và ngốc nghếch như cô bé
Càng nhìn chị vũ công kia cô bé lại càng cảm thấy mình kém chị quá nhiều. Từ ngoại hình cho tới trí tuệ !Chị ấy xinh đẹp, quyến rũ, tài giỏi còn cô bé thì ngốc nghếch, ham ăn, vụng về !Quá ư cộc lệch !
(Vậy mà có người còn thích mới ngốc chứ)
* * *
Vyl lãnh đạm hoàn toàn với sự thân mật của chị vũ công. Với anh , người con gái nào cũng có khoảng cách trừ người anh luôn yêu quý !Quen biết Prince từ lâu Vyl là người chị quý nhất nhưng vẫn là người lạnh lùng với chị nhất!
Càng như vậy, lại càng khiến người ta mê mệt !
Giữa 2 người là tiền bối và hậu bối nhưng với chị Vyl không đơn giản chỉ là 1 người em !
Vyl lạnh nhạt tới mức nhiều khi người mạnh mẽ như chị cũng phải rơi nước mắt vì tình cảm không được đón nhận.
Nào là bận, nào là không muốn, không thích, không quan tâm . Nhiều khi chị tự hỏi Vyl thực sự thích cái gì, thích như thế nào!Phải làm thế nào mới quan tâm tới chị .Đến giờ vẫn là như thế ! Như Kiều thật sự không hiểu nổi Vyl
Chị tin là cậu chưa từng có tình cảm với người nào hết!
Vyl có chút phản ứng lại. Anh cười nhẹ đáp:
Rồi sao?
Thế nên chị mới được ánh mắt ghen tị vì có thể chạm vào cậu và nói chuyện với cậu thế này! Người như chị cậu không thích chắc chắn chẳng tìm được ai hơn
Nếu có ?
Nếu có thì đó là mẹ cậu!
Chị đừng quá tự tin
Bản tính của chị là như thế! Nhất định phải có cái mình thích! Mấy năm trời cậu vẫn như thế này không thay đổi làm chị cảm thấy lo. Định cứ thế này sao?? Không tìm bạn gái sao? À mà quên !Tìm cũng không có ai hơn chị đâu!
Có thì sao?
Thì chị nghĩ đến nắm tay cậu cũng không làm
. . .
0
Thôi chị đi trước. Mất công lại chê chị nói dai nói nhiều
Chị vũ công vỗ vỗ vai Vyl như an ủi về sự rụt rè của anh. . . hay vì sự lạnh lùng của anh!
* * *
Tan có vẻ đã rất say rồi. Vừa nằm xuống vừa vung tay loạn xạ miệng không ngừng kêu:
Anh chưa muốn ngủ! Anh phải uống . . . tiếp . . .2 đứa bỏ tay ra !
Khổ sở với việc chăm sóc cho Tan. Zita và Huan thở dài ngao ngán!
Chắc là đã lâu lắm rồi Tan không như thế! Nhớ lần Jane đi Tan trở về cũng uống say mèn thế này !! Có khi hơn cả thế còn cố chấp không ăn uống, chỉ biết trong khi ngủ sẽ thấy cô.
Jane đi cũng vậy mà giờ Jane trở về anh cũng không khá hơn! Bản thân Jane khi nhìn anh như vậy trong lòng cũng đau đớn,than trách bản thân
Anh say rồi. Mau nằm xuống- Zita lên tiếng
Anh phải gặp Jane !
Tan vùng vằng ngồi dậy. Chỉ muốn nói hết tâm tư của mình!
Nhìn anh ra thế này, cô không cam lòng, không muốn thấy anh như vậy, anh là người không thể đổ ngã dễ dàng mà! Sao lại để cô thấy bộ dạng thống khổ đó?
Buông ra! – Tan đẩy Zita với Huan đi chỗ khác
Thôi. Hai đứa ra ngoài đi. Chị ở đây được rồi – Jane nói nhẹ bâng
Anh đã nói là phải gặp Jane. . . Cô ấy . . .không biết. . .anh đã đau thế nào khi cô ấy đi!Đã sống khổ sở trong nỗi nhớ thế nào. Anh phải đi gặp cô ấy để nói rõ với cô ấy .Cho dù không phải người đầu tiên nhưng em là duy nhất !Anh muốn gặp cô ấy để. . . cho cô ấy biết anh nhớ cô ấy từng ngày.Tất cả mọi thứ xung quanh đây đều gợi nhớ đến kỉ niệm của anh và cô ấy! Anh phải tìm cô ấy hỏi cho ra lẽ vì sao không thể tiếp tục, vì sao không thể cùng nhau làm lại, vì sao không thể như trước đây . . . Anh nhất định phải . . . – Tan nói trong khi đang rất say nhưng lời nói trong cơn say chắc chắn đều là những điều khi tỉnh anh không thể cất lên
Mọi tâm tư của anh giờ Jane đã hiểu phần nào. Tuy cô không thể trong chốc lát chấp nhận điều anh muốn nhưng bây giờ cô đã biết tình cảm của 2 người không thể vì xa cách mà hết yêu, hết thương nhớ !
Jane ôm chầm lấy Tan! Nước mắt cứ thế rơi xuống ngày một nhiều thấm vào áo anh !
Em xin lỗi! Hức. . .Em cũng muốn nói rằng ở bên đó em ngày nào cũng nhớ anh.Sao em quên chứ! Anh nói xem em thật ngốc khi cứ nhớ về anh
Tan nghe giọng nói của cô thấy thật ấm áp.Anh xoa đầu cô ân cần :
Jane . . .Anh còn tưởng em sẽ không quan tâm đến anh nữa!
Cô lau nước mắt ngẩng lên :
Em làm gì phải quan tâm đến tên đáng ghét là anh.Chỉ là Zita và Huan không chịu được nên em thương nhận thay thôi!
Anh biết! Dù là lí do gì anh cũng thấy hạnh phúc
Tan chạm vào mái tóc của Jane.Cô cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay ấy.
Một lúc sau, thấy Tan đã ngủ. Cô mới yên tâm ra ngoài!
* * *
Bên ngoài, Hoa Phương vẫn cứ gắt gỏng Minh Yên về việc cố gây khó khăn cho cô !Cô nàng cứ nghĩ tới việc mọi người ăn xong ra về mình thì phải ở cùng cái tên trời đánh này là phẫn uất, là than thở, là trút giận vào Minh Yên!
Nhưng đôi lúc cô cũng có những điều muốn tâm sự mà không có ai để giãi bày
Sao thế ? Đang bà chằn lại thành thục nữ ?
Hoa Phương giơ nắm đấm dọa dẫm anh chàng rồi lại bỏ xuống thờ dài
Tôi lúc nào cũng là kẻ ác còn Puny của anh thì thánh thiện. . .Được chưa??
Sao lại nhắc tới em gái của tôi !
Anh nghĩ tôi chịu được khi em anh thân thiết với anh Vyl trước mặt tôi sao? Hơn thế, tôi còn giận hơn khi thấy em anh ngoài miệng thì yêu thương anh ấy nhưng thực chất lại đi thân thiết với Kì Long. Còn nhận anh là anh trai sau khi biết tình cảm của anh ! Anh không thấy cậu ấy rất quá đáng hay sao? Mà thôi, chuyện này tôi chợt nhớ đến nên nói vậy thôi. Cho dù có như thế với các anh cậu ấy luôn tốt mà. Coi như tôi nhiều chuyện và lắm điều đi
Thấy cô nàng có vẻ buồn buồn. Minh Yên hiểu cái tình yêu cho đi rất nhiều song nhận lại chẳng bao nhiêu này ! Anh chấp nhận sẽ quên cô bé vì biết quá rõ ràng cô không hề thích mình cho dù cố đến đâu cũng chỉ là con số 0 !
Còn Hoa Phương bản tính cố chấp và tự cao nên mặc cho sự thật vẽ ra trước mắt vẫn cứ quyết ý làm theo ý mình
Cái gì của mình sẽ mãi là của mình. Cái gì không thuộc về mình có níu kéo cũng mãi không phải là của mình
Nhưng ẩn sâu trong con người Hoa Phương vẫn có những điểm tốt mà ít ai nhận ra được
Có lần cô đã chê anh thừa thời gian đi thăm cô nhi viện !Nhưng sau đó hôm sau anh lại gặp cô nàng đi vào đó tươi cười với lũ trẻ ở đây! Anh không ra gặp cô nhưng chỉ vậy là đủ biết cái bản tính ương ngạnh và tiểu thư chỉ là vỏ bọc của một người có tình yêu thương
Sau lần đó, Minh Yên đã suy nghĩ khác về cô !
Mà sao cô lại đi thích cái tên Vyl dở hơi đó làm gì!
Cái gì?? Anh vừa nói anh Vyl dở hơi?? Anh có bị sao không?Anh còn nói thêm tôi sẽ . . .giết anh !!
Minh Yên nhìn vào vật giơ trước mặt mình ngụ ý đe dọa nhưng lại phá lên cười:
Anh còn cười sao? Tôi sẽ. . .giết anh thật đấy!
Anh gạt vật đó sang một bên ghé sát tai cô nàng :
Cầm ngược như vậy tôi tự hỏi cô sẽ giết ai đây!
Cô nhìn sang tay mình đang cầm ngược đầu con dao sợ hãi bỏ xuống! May mà còn có cái vỏ bọc bên ngoài không thì bàn tay ngọc ngà này của cô sẽ bị thương mất!
Lúc nhanh nhảu đã cầm vội nó lên không để ý!
Cô thầm nguyền rủa tên đáng ghét trước mặt mình! Nhưng chợt nghĩ… anh ta cũng khá tốt :”)~
Chap 47: Quán quân cuộc thi
Ngày thi chính thức để tìm ra Hội trưởng Hội học sinh mới là ngày hôm nay
Nhờ có sự hỗ trợ của 2 người chị nhiệt tình mà Hoa Phương trông thật nổi bật! Cô nàng hứng khởi hẳn ra. . . Tất nhiên hai chị ấy còn giúp đỡ cả các bạn thí sinh khác nữa! Nhưng Hoa Phương vẫn là cô nàng có phần lợi thế và xinh đẹp hơn cả!
Puny, Lin và Gum đứng ở dưới sân khấu chờ đợi màn trình diễn của cô bạn lớp mình. Quả là không khiến cả lớp thất vọng, Hoa Phương bước ra lộng lẫy, tự tin vượt qua các thử thách của phần thi một cách khá là suôn sẻ. Cả lớp có thể yên tâm về cô bạn này! Tan giơ tay tỏ ý hài lòng về phần thi của đại diện lớp tụi nó. Cả 3 cười cười gật đầu !!
Không chỉ Hoa Phương mà tất cả Top 5 này đều xinh đẹp và uyển chuyển trên đó.Trong khi chờ đợi kết quả của ban giám khảo, Prince sẽ có trình diễn để không phải mất thời gian chờ đợi !
Thì ra đó là lí do anh và Như Kiều phải cùng nhau tập luyện sao? Ngày nào cũng chỉ có hai người với nhau. Thật sự làm Puny buồn lắm! Rõ ràng lúc trước khi chị Kiều chưa xuất hiện anh luôn cùng về với cô sao? Giờ chỉ có mình cô một mình đi về! Đồ đáng ghét!
Thấy Vyl, cô bé ngẩn ngơ một lúc. Anh trông thật lạnh lùng ngay cả nụ cười dành cho cô như lúc trước cũng chẳng có! Tất nhiên là có cả chị Như Kiều đó cùng anh nhả
Bao nhiêu thời gian gần đây anh chẳng thèm nói với cô câu nào! Sao lại coi cô như người xa lạ trước mặt chị ấy? Hay anh chán ghét khi cô quá bình thường với người đang đứng cùng anh trên kia?
Puny cứ đứng như vậy quên đi mọi thứ xung quanh. Cả trường ngồi xuống rồi vẫn đứng im 1 chỗ. May mà 2 cô bạn kéo cô ngồi xuống không thì trông cô thật ngớ ngẩn
Giây phút công bố người chiến thắng cuộc thi và đồng thời cũng là Hội trưởng mới của trường đã đến! Như Kiều và Jane bước ra cầm theo chiếc vương miện sáng lấp lánh đẹp tuyệt. Y như của một cô công chúa!
Mời 2 nữ sinh thanh lịch kiêm chủ nhân chiếc vương miện kia lên trao cho người kế tiếp!
Puny và Lin ngạc nhiên quay sang hỏi Gum:
Hai chị ấy cùng là. . .là . . . hội trưởng hội học sinh sao?
Gum gật đầu
Quên chưa nói với 2 cậu. Tại vì bằng điểm nhau nên vào đêm hội học sinh cái vương miện đó phải để ở trên 1 cái tủ kính.Lần đầu tiên có trường hợp thế đấy! Nhưng mà cũng thú vị
Cả hai gật gù đồng tình
Giờ thì Puny hiểu sự khác biệt quá lớn giữa chị Hội trưởng đó và mình! Dù sao chị ấy cũng xứng đôi với anh hơn cô bé!
Cả 2 cùng cầm chiếc vương miện đi về phía người chiến thắng.Chiếc vương miện dần được đội cho . . .
Xin chúc mừng . . . Hoa Phương !
Và Hoa Phương chính thức được làm nữ sinh thanh lịch – Hội trưởng hội học sinh. Cũng khá là xứng đáng vì cô nàng cũng xinh xắn và học giỏi.Trừ mỗi việc là hay ch
chảnh chọe và cáu gắt bất thình lình .Còn nhìn tổng quát cũng khá ổn!
Không ngần ngại ôm chầm lấy 2 người vừa trao cho mình vương miện,Hoa Phương rối rít cảm ơn!
Sau khi kết thúc , tất cả vào phòng tập chúc mừng cô.Puny , Lin và Gum khá thích thú với cái vương miện. Bình thường chắc có xin chắc Hoa Phương cũng chẳng cho động vào nhưng hôm nay quá phấn khích nên cô nàng còn thoải mái đưa cho 3 đứa xem
...