watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 16:22,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 2280

Đồ ngốc tôi là chồng của e


» Đăng lúc: 08/03/15 14:35:27
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

-Là mẹ đưa ra quyết định vớ vẩn đó, đúng không?_Bước chân đến gần bộ sôpha thanh nhã cha mẹ mình đang ngồi, Đằng Dạ không thèm chào hỏi như phép lịch sự tối thiểu một đứa con trai nên làm, lạnh lùng vào thẳng vấn đề chính.


-Ý con là gì?_Sợ, cảm giác lúc này của bà chỉ có thể diễn tả được như vậy. Không phải vì đứng trước Đằng Dạ, bà luôn yếu thế mà là vì đứa con bà lúc này, đang mang một sát khí doạ người, và điều đáng nói, sát khí này do Đằng Hy nhen lên, thế nên, mong nó tầm thường đúng là mớ giữa ban ngày.


-Đừng vờ như mọi chuyện mẹ đều không biết.


-Nếu như con muốn nói về chuyện Đằng Hy ở cùng con và Giai Băng, thì người con nên hỏi phải là cha_Trái ngược với vẻ kinh hãi của vợ, Đằng lão gia giương mắt nhìn con trai, nhấp tiếp một ngụm trà.


-Đó là chủ ý của cha?_Buông tha cho mẹ mình, Đằng Dạ hướng ánh nhìn gắt gao như muốn xuyên thấu tim gan người về phía Đằng lão gia, lãnh đạm suy xét.


-Đúng! Vì thế đừng nổi giận với mẹ con!_Chẳng xem ánh mắt muốn lột da uống máu mình ra cái gì, Đằng lão gia nhắc nhở_Ngồi xuống cho đàng hoàng rồi nói chuyện!


-Tại sao?_Vẫn đứng yên tại chỗ, Đằng Dạ trầm giọng, đôi đồng tử đen khẽ động khi tiếng bước chân nho nhã, đều đều của Đằng Hy tiến gần về phía mình.


-Nếu cha nhớ không nhầm, lúc trước, con và Đằng Hy, hai đứa luôn cho rằng, lời tiên đoán của bà bói kia là lời giả thần, mê tín, đúng chứ?_Đảo mắt nhìn nụ cười dường như không bao giờ tắt trên khuôn miệng lãng tử của Đằng Hy và biểu tình khô khốc, khó gần, nhìn muốn oánh của Đằng Dạ, Đằng lão gia bỗng cười khổ một cái rồi nghiêm túc đặt vấn đề_Giờ Đằng Hy đã tỉnh lại, tuy còn hơi sớm nhưng cơ thể xem ra không khác người khoẻ mạnh bình thường là mấy, căn bản cũng có thể tự bảo vệ lấy chính mình. Hai đứa đã lớn, đã đủ
cánh để bay khỏi vòng tay của ta, sao không nhân cơ hội này sớm chứng minh lời tiên đoán kia là giả dối, gian trá lòng người. Cho ta, mẹ con và cả cái dòng họ này biết rằng, hai con, dù có ở gần nhau đến thế nào đi nữa, 2 đứa vẫn là 2 con người khác nhau, sống cuộc sống riêng của mình, không dẫm lên cùng một con đường, một số phận như lời bà bói mù kia nói. Thế nào?


-Nhưng dù có sống gần nhau, cũng không nên cho anh ta ở cùng tân gia của con_Ngẫm lại cũng thấy có lí, khí chất bức người trong âm điệu của Đằng Dạ vơi đi chút ít.



-Con quên lời tiên đoán rồi à? Không chỉ chung 1 cuộc sống…còn có…một cô gái nữa!_Nhấn mạnh từng chữ một, Đằng lão gia qúy phái mỉm cười, thích thú chiêm ngưỡng biểu hiện đối lập của 2 đứa con trai. Đằng Hy với bản tính xem nhẹ mọi thứ xung quanh sẽ khoét sâu nụ cười giả tạo trên khoé môi. Còn Đằng Dạ, sẽ điềm tĩnh đến đáng sợ.


-Không phải Giai Băng!_Qua một hồi trầm lặng, Đằng Dạ lên tiếng, nhẹ đến mức khiến da đầu người ta tê dại.


-Tốt nhất là không ai cả_Lấy lại được bình tĩnh đã bị gió thổi bay, Đằng phu nhân nhẹ nhàng nhắc nhở. Một cuộc sống còn có thể giải quyết được, nhưng, yêu chung một người con gái thì lại là một thảm họa. Tuy rằng bà vốn không phải là người mê tín, tin theo những chuyện tà ma rủ rê con người, nhưng lời bà bói ấy không phải không có căn cứ.


Đằng gia từ trước tới nay, như bị ám phải một lời nguyền nào đó mà đều chỉ có duy nhất một đứa con độc đinh, nay lại xảy ra sự kiện sinh đôi khác trứng giữa Đằng Hy và Đằng Dạ quả là điều bất thường. Và sự bất thường này không khiến trên dưới Đằng gia lo lắng, tin theo lời mê tín thần bí cũng là lẽ đương nhiên. Nhất là khi, Đằng Hy và Đằng Dạ, tuy không giống nhau về khuôn mặt, lại có tính cách không hề sai biệt. Nếu Đằng Hy thờ ơ với mọi thứ xung quanh, thì Đằng Dạ là người tôn trọng bản thân mình hơn tất cả. Nếu Đằng Hy không chấp nhận một bản sao như em trai, thì Đằng Dạ…cũng không ngần ngại coi anh trai mình là không khí.


Hai đứa trẻ đó…tính cách quá giống nhau, quá giống dẫn đến bi kịch. Sống mà cùng nhau tuân theo một quan điểm để tồn tại, tôn sùng một lí tưởng để chà đạp bất cứ ai ở dưới chân mình, sống như vậy không phải cùng nhau san sẻ chung một cuộc sống, một số phận hay sao? Và bi kịch ấy cũng còn bắt nguồn từ lời tiên đoán cuối cùng của bà bói mù đó.


"Hai đứa trẻ này, nếu ở cạnh nhau, chúng sẽ sống chung cùng một số phận, một cuộc sống và cùng yêu một người con gái!"


Nhưng, bi kịch có trở thành hiện thực hay không còn phải xem sự thù hận muốn loại bỏ nhau trong lòng hai đứa, đứa nào cao hơn. Kẻ mạnh luôn chiến thắng. Song, bà vẫn luôn cầu nguyện rằng, không ai trong số 2 đứa con trai của bà chệch khỏi quỹ đạo làm người…


-Vậy…con có thể hỏi mẹ một chuyện, được chứ?_Hướng ngòi súng về phía mẹ mình, Đằng Dạ chất vấn_Tại sao mẹ không nói cho Giai Băng biết, con là chồng cô ấy, lại còn đưa cô ấy đến gặp Đằng Hy. Chẳng phải, mẹ đang cố áp đặt lời tiên đoán đó lên người con và anh ta sao?


-Cái đó…_Đột nhiên bị nhắc đến những điều mình đã cố che giấu, Đằng phu nhân giật mình chột dạ, nhất thời không thể nghĩ được gì để đáp trả lại.


-Đừng nói với con…vì Đằng Hy là người quan trọng của gia đình này, nên nhất thiết Giai Băng phải gặp riêng anh chồng Đằng Hy nhé!_Đằng Dạ cười lạnh một tiếng.


-Thì anh vốn là người quan trọng của gia đình này…và nên nhớ…_Đằng Hy bước chân đến gần Đằng Dạ, nở nụ cười hiền đức xoa đầu anh, giọng nói trầm ấm toát ra những lời lẽ lạnh toát_…nếu không có người anh ngoài ý muốn này, kẻ phải nằm trên chiếc giường hôi mùi thuốc kia…là cậu đấy, người em ngoài ý muốn, Đằng Dạ! Thế nên, tất nhiên, đối với Giai Băng, anh cũng là một người quan trọng mà cô ấy phải khắc sâu trong lòng, trong tim can, như cái nhà này…và như em.


-Rất xin lỗi!_Hất mạnh tay Đằng Hy ra khỏi đầu mình, Đằng Dạ cũng không ngần ngại cất trữ nụ cười tuyệt đẹp hoàn mĩ nữa, sung sức phô diễn nó như một chiêu thức 'gậy ông đập lưng ông'_Anh bị như vậy…là do số phận của anh xui xẻo. Đối với tôi mà nói, công đức 'xui xẻo' của anh, tôi chỉ có thể khắc ở dạ dày, để acid ăn mòn, quét sạch mà thôi, chưa đến mức phải khắc sâu trong tim. Người như anh…không đáng!


-Đủ rồi? Hai đứa đồng ý chuyện này chứ?_Để cho 2 đứa con trai cáu xé lẫn nhau ngay trước mặt mình một hồi, Đằng lão gia, người có quyền uy khắc chế được hai con người này lên tiếng phá tan bầu không khí.


-Tất nhiên, có nhà để ở, con không có ý kiến_Đằng Hy nhún vai, cười nhẹ, mắt liếc sang nhìn Đằng Dạ_Chỉ có điều, e rằng khó sống với
người này.


-Như cũ…con không đồng ý!_Một lời đã quyết, Đằng Dạ cương quyết đáp trả. Đáng nhẽ từ đầu anh có hơi xuôi xuôi rồi, nhưng đứng trước nụ cười ruồi của anh trai, anh không tài



nào đồng ý nổi.


-Nếu vậy…con có thể lựa chọn, một là ở lại đây và sống cùng Đằng Hy, hai là…trở về sống tại Newyỏk như ba năm trước…
***
Âm thầm, lặng lẽ trước mọi chuyện dù có khủng khiếp, án binh bất động dẫu liên quan đến điều quan trọng nhất của cuộc đời, không phải ai cũng có 'cái tài bẩm sinh đó'.


Nếu 'nhẫn' là một nghệ thuật chân chính che lấp cái đen tối lẩn khuất đằng sau, thì người biết nắm gọn 'nhẫn' trong tay chính là người nghệ sĩ kì tài và với những suy nghĩ đáng sợ.


Lãnh Kiên cho rằng, dù anh phải loại nghệ sĩ tài hoa đó, nhưng kì thực, anh lại đang bước vào con đường đó. 'Nhẫn' để chuẩn bị cho những gì mình sẽ làm.


Anh thừa nhận, anh yêu Giai Băng đến tha thiết, đến mức cô như những phân tử Õi tự do lượn lờ trong không khí, và nếu một ngày cô biến mất khỏi mắt anh, chính là lúc anh dường như không thể sống được nữa. Nhưng anh không phải là Romeo nguyện vì Juliet mà từ bỏ tên họ của mình, xã hội này không cho phép anh làm điều đó. Từ bỏ mọi thứ để dang tay đón lấy tình yêu của mình, anh không làm được. Không phải vì anh sợ túng bấn nghèo đói nên mới hi sinh tình yêu của mình, điều anh sợ chính là Giai Băng vì anh sẽ phải chịu khổ.


Gia đình anh là gia đình có thế lực, giết chết, hành hạ, đè nát cuộc đời của một cá nhân nhỏ nhoi như Giai Băng là chuyện vô cùng dễ dàng. Hơn nữa, anh muốn cô yêu anh mà không phải chịu đựng bất cứ đau đớn nào về thể xác và tâm hồn, muốn cô được sống sung sướng như những lời thề nguyền trước đây anh đã hứa.


Anh yêu cô, nhưng không yêu đến mức không nắm vững lí trí của chính mình. Anh biết chừng mực, biết dừng lại và biết chuẩn bị kế hoạch chu toàn cho mình. Có thể cho tình yêu của anh là tình yêu hèn nhát, nhưng thà rằng hèn nhát để đối lấy hạnh phúc sau này cho người con gái ấy, còn hơn là khiến người ta chìm đắm trong tình yêu ở thực tại mà nhấn chìm cả tương lai trong đau khổ.


Có người sẽ hỏi, tại sao anh lại vô tâm, không sợ Giai Băng tức giận, hiểu nhầm những điều anh làm? Tại vì, anh hiểu rõ cô, Giai Nhân Kỳ của anh biết anh nghĩ gì, biết anh sẽ làm thế nào. Cô không như những người con gái khác nhạt nhòa nước mắt trước mọi thứ, vốn dĩ nước mắt cô đã cạn vào ngày đó, ngày thứ tồi tệ nhất trong đời người ập đến, cùng lúc, vồ vập. Cô, nhất định đang chờ đợi anh. Chờ anh…trong câm lặng.


Anh biết…điều đó…


Cô…không là ai khác…là Giai Nhân Kỳ của anh…là kẻ mang trong mình…những chiếc mặt nạ đầy màu sắc và lộng lẫy.


-Hạ thiếu gia…ngài còn cần gì nữa không?_Một người mặc đồ đen đứng thẳng trước mặt Lãnh Kiên, nhìn anh trầm ngâm 'chiêm ngưỡng' thành quả của mình hồi lâu vẫn chưa cho nhận xét bèn nóng lòng lên tiếng trước, mồ hôi lạnh chợt vã trên vầng trán cao.


-Tôi nghĩ anh còn có thể làm được hơn thế!_Đặt xấp ảnh xuống bàn, Lãnh Kiên đan hai tay vào nhau, thâm thúy nhìn kẻ đối diện.


-À…vâng!_Nuốt ực một đống nước bọt xuống cổ, người mặc đồ đen cúi thấp đầu, không dám đối mặt với đôi mắt châm chọc ý vị kia. Biết thế, hắn đã nán lại chụp thêm vài bức rồi rời đi cho xong, mất công bị mắng.


-Tiếp tục đi! Tôi cần càng nhiều càng tốt…những tấm ảnh của anh ta và Đằng gia trước 12h trưa ngày mai, hiểu chứ?


-Tại sao ngài lại muốn tìm hiểu nhiều như vậy, liệu anh ta đã làm gì phật ý ngài chăng?


-Không…tôi chỉ đơn giản muốn cho đám nhà báo chút thông tin về chú rể bí ẩn của Giai Nhân Kỳ mà thôi!_Ngã dựa người vào thành ghế, Lãnh Kiên đưa mắt nhìn đồng hồ, hảo tâm nhắc nhở_Anh còn 16 tiếng 12 phút 37 giây, chúc anh thành công



***
Thế giới…sẽ luôn lặng như nước trước khi xảy ra một biến động nào đó. Từ cái vĩ đại đến cái nhỏ nhất đều theo khuynh hướng bất di bất dịch ấy không bao giờ thay đổi được.


Hai ngày trước, có thể gọi bầu không khí chung bao trùm lấy Hà
Nội là sự bình lặng trong cay cú, trong nhức nhối. Còn bây giờ, nó lại đượm màu náo nhiệt đến hỗn loạn, và có khi còn phảng phất sự kinh sợ lẫn hãi hùng sâu trong thâm tâm của một số người. Nguyên nhân
bao trọn cho tất cả những thất thường chóng mặt này, chính là 'nhờ công lao to lớn' của những 'con chó săn tin' chuyên nghiệp-những cánh nhà báo lắm lời tâm huyết với nghề, thích sống và hưởng thụ dựa trên những bí mật sâu kín của người khác.


Vì một sự trở chứng phán đoán tinh nhạy, vì một khả năng siêu Việt tiềm tàng nào đó giờ mới chịu bộc phát, chỉ trong vỏn vẹn 2 ngày ngắn ngủi, gần như mọi thông tin bề nổi của khối băng khổng lồ-Đằng gia đã 'được' phơi bày lên 'mặt tiền' của tất cả các tờ báo tiếng tăm lẫn hèn mọn nhất, thậm chí, cũng chiếm một phần tin không nhỏ trong những loại không hề có liên quan như báo phụ nữ hay tuổi tên.

...
Tags: do ngoc toi la chong cua edo ngoc toi la chong cua e
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» [18+] Yesterday – Sexmania
» 7 Ngày Làm Gia Sư
» A Little Love - tình yêu bé nhỏ
» A Love Story Of Teen (Đã Full)
» Ác Quỷ Bên Em (Rin Lala)
» Ai dắt em đi qua nỗi đau
1234...373839»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON