watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 05:53,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 1610

Em, Cô Ấy Và…Chúng Ta


» Đăng lúc: 12/03/15 06:51:01
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Chạy lên Sonic, ngồi vào góc quen, gọi 1 ly cf đen và…im lặng!
Con bé phục vụ châm trà đến lần thứ 5, chắc nó thấy lạ nên hỏi: ”Anh chờ ai ạ?”
– À không, anh đi 1 mình em à!
– Hoa đẹp lắm, chị ấy đâu?
Im lặng 1 lát, cười khổ: Anh không biết, sao em không làm việc đi?!
Con bé bỏ đi- có lẽ nó ko thích thái độ của mình- kệ, không mấy quan tâm!
Mọi lần vào đây, nó luôn là người châm trà cho “bọn em”, con bé hiền- khá trầm- thế mà hôm nay lại hỏi chuyện mình…nếu bình thường có lẽ em không như thế…có lẽ hôm nay khác- đặc biệt hơn mọi ngày & cũng khác hơn mọi ngày!
Lại call cho gấu, vẫn không liên lạc được…
End call, new mes: ”Em ở đâu vậy?” contacts- >Ly- >Send!
Bíp, mes của Ly đến rất nhanh: Em ở nhà tự kỷ 1 mình =. =!
Rep: Anh ghé em nhé! Có phiền không?
– Anh đừng giỡn với em, đi chơi với chị ấy đi!
– Nữa tiếng nữa a tới nơi, đừng đi đâu nhé!
Đứng dậy, đi ra cửa!
Chợt quay lại nhìn…rút 1 tờ note paper, viết: Gửi cô bé mà anh không biết tên, xin lỗi em vì chuyện khi nãy, giỏ hoa của em đó! Valentine vui vẻ nhé!
Chạy lên nhà Ly, không nghĩ ngợi gì nữa…chỉ đơn giản là tìm 1 khoảng trời khác êm dịu hơn hiện tại!
Tiếp
Hơn 30p sau, đứng trước nhà Ly, call.
– Anh đang đứng trước cổng!
– Anh xạo quá!
Gắt lên: Anh đang đứng trước cổng…!
Một cái đầu quen thuộc ló ra phía xa, tút…tút…!
Dắt xe vô, nó ở nhà tự kỷ thật các thím à…!
quần jean ngắn, áo thun ôm sát người…để lộ đôi chân trắng nõn nà không tỳ vết và body nóng bỏng…! Hức, lạc đề mất rồi!
Vẫn giữ thái độ hằn học -7, ngồi xuống 1 góc…không nói gì!
Ly rót 1 ly nước, đặt trước mặt em rồi ngồi xuống…bên cạnh em!
Hai đứa im lặng, em đảo mắt nhìn quanh…chà, cô bé này xem ra cũng lắm “đuôi” đây: 1…2…3 bó hoa khá to, 2 hộp quà, 1 con gấu mới toanh…! Bất chợt cười nhẹ, rồi lắc đầu…!
– Anh cười gì?
– À không, anh cười bản thân thôi!
– Anh với chị có chuyện gì sao?
Em im lặng…!
Nó lại hỏi: Hai người giận nhau hả?
– Chắc thế! Mà không phải…! Anh…chẳng biết nữa!
Hai đứa lại im lặng, tự nhiên nó cầm lấy tay em, siết nhẹ…rồi buông tay vì…chạm phải nhẫn!
Nó khóc…không thành tiếng nhưng nước mắt thì rơi lã chã…!
Em cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nó trong vô thức, bàn tay khá lạnh…có lẽ vì em- cục nước đá khó hiểu…!
Khẽ kéo nhẹ đầu nó vào mình: Nhóc, sao ngốc vậy??
Nó ôm chầm lấy em và…khóc như mưa…! Con gái khóc- đáng thương mà đáng sợ- thương vì đây là lúc yếu mềm nhất, mỏng manh nhất nhưng cũng sợ…vì lúc đó ta không thể cứng rắn…để giữ mình!
Em hôn nó, nụ hôn đầu tiên của sự lừa dối, nụ hôn của 1 kẻ bại trận & đánh dấu sự tan chảy hoàn toàn của “cục nước đá” trước sức nóng mãnh liệt, cháy bỏng của con bé…trời sài gòn chuyển mưa…hay ai đó đang khóc vì bị phản bội???!
Ly đã sẵn sàng dâng hiến, nhưng em ngừng lại- đơn giản vì em không muốn mình đi quá nhanh, hơn nữa cửa chỉ khép hờ!
– Đi đâu đó nhé em, anh muốn hít thở 1 chút!
– Anh đợi em chút, em thay đồ!
Ra ngoài, lại call cho gấu- tiếp tục ko liên lạc được- OFF điện thoại, con bé ra…xinh…xinh quá, em nhìn nó ko chớp mắt, con bé ngượng…mặt ửng hồng- khuôn mặt bầu bĩnh khiến tim e thắt lại…!
Hai đứa đi ăn, xem phim- lại phim hài, cũng tiếng cười khúc khích, cũng là những câu hỏi ngớ ngẩn lạ kỳ gần giống ngày nào, nhưng…người bên cạnh không là gấu nữa!
Ngồi ở bờ sông, nhìn thuyền xuôi ngược…nói chuyện phiếm đến hơn 11h: Về thôi nhóc, trễ rồi, chị la đó!
– Chị em đi chơi với bồ rồi, mai mới về á!
Sao lại có sự trùng hợp ngẫu nhiên thế nhỉ, mình lại nghĩ bậy…!
Quyết định đưa con bé về nhà, chạy thật chậm theo yêu cầu của nó: ”chạy chậm để em ngắm đường về khuya nha anh”!
Lạnh, bất giác rùng mình…con bé vòng tay ôm lấy eo…1 cảm giác khó tả dâng lên trong lòng (từ lúc đi đến giờ ko ôm nhé các thím)!


11h 45p, trước cổng khu trọ của Ly
– Em vào đi, khuya rồi lạnh lắm!
– Em đứng chờ a về rồi vào sau!
– Cứng đầu quá, thôi anh về! pp em!
– Khoan đã!
– Sao vậy…e…!
Nó hôn em các thím ạ, đang định đáp trả thì nó đẩy ra rồi giục:
Về đi a, trễ rồi chạy xe chậm chút nha!
Em nói nhanh: vào trong, đứng chờ a 1 chút
Đề máy phóng đi…trong đầu đã chạy 1 ý tưởng…mà chắc chắn là k về nhà!
Tạt qua góc Trần Não- Lương Định Của…may quá, sót lại 1 cửa hàng hoa tự phát dọn hàng muộn!
Dừng xe, chọn 1 bông ưa nhìn nhất trong số ít những bông hồng còn lại, rút tiếp 5 bông ly:
Em cắm cho anh rồi dọn hàng nhé!
– Dạ, anh chờ xíu!
Nhìn con bé cắm hoa- có lẽ là sinh viên bán hàng kiếm chút thu nhập, nhìn giỏ hoa đang được hoàn thiện, nghĩ thầm: ”Bây giờ “Hồng” lại ở cùng “Ly”, nhưng Hồng ko đẹp bằng Ly rồi…vì Hồng đã héo…sau 1 ngày vật lộn với gió, nắng & mưa rào…! ”
– Của anh đây!
– Cảm ơn em, buổi tối an lành nhé!
Chạy về cỗng nhà Ly, tắt máy…con bé đứng đó…nhỏ nhắn & đáng thương…!
– A dắt xe vào đi, khuya lắm rồi đó!
Không nói gì, tiến lại gần nó, một tay cầm giỏ hoa, tay kia nắm tay nó:
Của em nè, khỏi mong chờ nhé ngốc!
Nó cười, có lẽ mặt cũng ửng hồng…nhưng tối quá…ko thấy gì!
Dắt xe vào nhà, nó khép cửa…chuyện gì đến cũng đã đến…!
Hai đứa siết lấy nhau, đôi môi của cả hai tìm đến nhau như 1 quy luật…từng lớp, từng lớp lần lượt theo nhau rơi xuống nhà…!
Nó với tay tắt điện…!
Trong tích tắc, cả hai đã nằm xuống nền…đôi tay lão luyện bắt đầu làm nhiệm vụ…nó run bắn người, thở dốc…cái kiểu của con gái còn son…!
Dù đã chinh chiến rất nhiều lần, nhưng phải vất vả lắm mới có thể “hòa hợp” cùng Ly, nước mắt trào ra- khởi đầu của hạnh phúc hay bắt nguồn của những khổ đau?…có trời mới biết!
Sau ít giây ngập ngừng, em &nó- dâng hiến trọn vẹn cho nhau- nó cũng rên khe khẽ, vừa đủ để cho em thấy rằng…nó sung sướng được trở thành “đàn bà”- vĩnh biệt thời con gái trắng trong em tôi đã vượt qua ngưỡng cửa lớn trong cuộc đời…!
Con bé ôm em, không nói gì…có lẽ ko cần dùng từ ngữ gì trong lúc này cả…! Riêng em, không phải lần đầu vượt vũ môn…nhưng trong lòng cũng dâng lên 1 cảm xúc khá lạ…!
Con bé ngủ thiếp đi, bên cạnh nó- cục nước đá vẫn đang nghĩ về tương lai…khi bình minh ló dạng, biết làm sao cho vẹn toàn…!
Tại em vô tâm, tại cô ta quá chân thành hay tại anh yếu đuối???!


Chap 17: Tình Tay Ba!!!


Sáng hôm sau em rời nhà A8 từ lúc trời mờ sáng, không thể nằm thêm nữa dù đang rất mệt & buồn ngủ!
Nó đưa em ra cổng, ôm & hôn nhẹ: Anh về đi, có gì em sms nha!
Không nói thêm câu nào- vì thực chất cũng chẳng biết nói gì vây giờ!
Chạy rất chậm, đường phố vẫn còn vắng…lác đác 1 vài quán ăn đang dọn hàng cho 1 ngày mới…!
Tạt vào quán café cóc trên Lê Quang Định, gọi 1 ly nâu nóng, đường bắt đầu đông dần…! Nhấp 1 ngụm nhỏ – thơm, khá đặc biệt- cảm thấy thiếu 1 thứ gì đó…à, thuốc- gọi 5 điếu con mèo- châm lửa…ho sặc sụa…lần đầu tiên trong đời biết hơi thuốc nó như thế nào…!
Sau vài ba hơi rít rồi nhả, em bắt đầu thấy quen dần…! Như đứa trẻ chập chững những bước đi đầu tiên trong cuộc đời, có vấp ngã- đau, khóc…- nhưng rất nhanh, nó sẽ đứng được trên đôi chân của mình…và thấy rằng…biết đi thật tuyệt!
Các vị khách quen thuộc của quán bắt đầu xuất hiện, 1 ông đứng tuổi mặc quần xà lỏn- giày thể thao (chắc vừa chạy bộ về), vài người nữa già hơn- tay cầm tờ báo mới và…một vài bác xe ôm đậu xe hẻm gần đó…!
Cuộc sống của người lao động thường bắt đầu từ những ly café vỉa hè- rẻ, khá ngon…quan trọng nhất là có bạn chém gió trước khi lao vào nhịp mưu sinh hàng ngày! Lặng im nghe, chuyện người Mỹ, chuyện Trung Quốc…chuyện 1 anh giết cô kia vì ghen…tất tần tật mọi diễn biến trong cuộc sống được mang ra mổ xẻ, phân tích, đánh giá như 1 hội thảo cấp nhà nước…mà thành viên- dĩ nhiên là những người lao động!
7h30, hầu hết khách đều đứng dậy…túa đi khắp hướng, hòa vào nhịp sống hối hả của Sài Gòn…
– Con gửi tiền chú ơi!
– Của con 12 ngàn!
Rời quán…thấy lòng trống trải lạ!
Phải gọi rát cả họng thì mấy ông con giời mới mở cửa, mấy tướng này tối qua chắc Aoe xuyên đêm đây!
Trang “năm tấn” làu bàu: Về sớm thế bố?Tối qua trốn đâu thế?
– Chơi lăng quăng vài nơi thôi!
– Ừ, tao cũng mới về lúc 4h! Va lung tung thiến mợ nó mất hơn 500, xót quá!
– Thiệt tài thì sướng thân, chả thế mà 4h mới mò về!
– Sướng quái gì! Mệt muốn xỉu, thôi ko lằng nhằng, ngủ tiếp đây!
Vào Wc thay đồ, vừa nằm xuống thì thấy trên bàn có 1 hộp quà được gói rất tỉ mỉ…”Chậc, ông con nào được gái tặng quà thế này?”
Nghĩ vẩn vơ 1 lát nữa rồi ngủ, VẪN OFF DT!
Giật mình tỉnh dậy vì đói…cái bụng cứ cồn cào, kêu réo không ngừng- cũng phải, tối qua mất nhiều calo quá, sáng lại nuốt café vào…ko đói mới lạ!
Sờ tay lên phía trên tìm Dt theo thói quen…sực nhớ Dt còn nằm trong cốp!
Vớ cái Dt của Quý “chó”: 10h38
Bò dậy, tắm 1 cái…! Sảng khoái thật, lôi mọi thứ trong túi quần ra vứt lên bàn- liếc nhìn cái hộp 1 cái…nghĩ thầm: Chưa thèm mở luôn, chắc lại lacoste theo đuôi đây! Em nào mà lại vớ phải mấy tên này nhỉ!
Giặt đống đồ muốn liệt cả tay, mang lên sân thượng phơi- mò xuống thì thấy mấy con giời đang lôi nhau dậy…!
Mở máy tính, chọn 1 list nhạc quen thuộc, vừa nghe vừa chờ bọn nó tắm rồi dẹp loạn cho cái bụng của mình!
– Mày trốn đâu cả ngày hôm qua? Thuần ngố vừa hỏi vừa lục tìm cái áo!
– Chơi lung tung thôi, sao thế?
– Mày ko lên nhà Nghi à?
– Sao mày biết?
– Chiều qua, Nghi đến đây tìm mày mà không gặp, nó ngồi chờ đến tối mịt mới về!
Em bắt đầu hoảng: Sao mày ko gọi cho tao?
– Ông tắt cmn máy, gọi kiểu gì?
Mặt e ngắn lại, gấu đến tìm mình sao???


- À, Nghi gửi cho mày hộp quà kìa! Tội nghiệp, chờ mãi mà ko thấy mày đâu, nó về mà mặt buồn so!
Tim em đập nhanh, rất nhanh…cơn đói lúc nãy đã biến mất tự lúc nào, thay vào đó là sự hồi hộp, lo sợ & hổ thẹn…với bản thân!
Mở hộp mà tay cứ run ( có lẽ tại đói), lớp giấy hình trái tim rất đẹp bọc ngoài 1 cái hộp vuông vức!
Mấy tên kia cũng túm lại hóng…!
Một cái bánh, chính xác là bánh bông lan hình trái tim phủ socola – trên mặt bánh vỏn vẹn 1 chữ: “N2”, 1 tấm thiệp được giấu dưới đáy miếng lót bánh…!
Đuổi mấy ông con kia đi, mở thiệp!
“Anh của em!
4 năm tròn 2 đứa bên nhau, có lúc vui, cũng có lúc giận hờn…và cũng có lúc anh làm em rất buồn!
Nhưng anh à, anh là một tên ngốc, thật sự rất ngốc…!
Em giận để anh xin lỗi, để anh năn nỉ & khiến anh thấy mệt mỏi lắm pk?Thật ra em muốn được anh quan tâm, vỗ về…để em thấy rằng…anh vẫn yêu em nhiều như ngày đầu- ngày mà 2 đứa ở trên đồi ấy…anh còn nhớ ko anh?
Năm nay, em nhủ lòng sẽ làm cho a bất ngờ bằng 1 món quà. Anh biết không, em phải vật lộn với mớ bột, đường, trứng…& con nhỏ bạn đáng ghét làu bàu bên tai! Giờ em mới biết làm bánh khó quá, em vụng quá phải không anh?
Hai đứa mình sẽ ngồi 1 góc nào đó không quá ồn ào, sẽ ăn bánh của em- chính tay em làm- chắc là vui lắm…!
Yêu anh…ngốc của em! ”
Gấp tấm thiệp mà nước mắt chợt trào ra- may mà mấy tên kia đi hết rồi- chộp lấy Dt, mở nguồn…!
Vậy là em đã phạm 1 sai lầm quá lớn…! Giờ thì em đã hiểu, gấu đi với nhỏ bạn- đến nhà nó, lúi cúi làm cho em món quà mà ngay lúc này nó đang nằm trước mặt em…xinh xắn, ngon mắt…!...

Tags: em co ay va chung taem co ay va chung ta
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Ác Quỷ Bên Em (Rin Lala)
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Anh không thích phụ nữ, nhưng anh yêu em, cô bé ạ
» Bà Xã Nghịch Ngợm , Em Là Của Anh
» Bạn Trai Tôi Là Đại Ca Giang Hồ
» Băng Nhóm Học Đường
1234...202122»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON