Tối hôm đó mọi người ngồi với nhau…mà chẳng biết nói ji….
Ss đi có một hôm mà mọi người ai cũng thấy nhớ……Nhớ cái bóng tròn tròn của ss …..và những cuộc đấu khẩu không biên giới…ss đi rồi….người bùn nhất là Chun…….
Ngày hôm sau mưa tầm tã….Ai cũng bảo là mưa đầu năm thì rất có lộc …nhưng với Chun thì không…….Phải là khi con người ta yêu vào rồi…sẽ có nhiều điều phải trăn trở?????
Ngày thứ 3…ss về……Cả nhà ai cũng mừng…..mặc dù cố giấu đi…….Nhưng ai cũng có cảm giác mong ss như mong mẹ về chợ….
Ss về lần này mang theo rất nhiều quà…..
SS phân phát cho từng người…..
Đến lượt Chun …mặt Chun cứ đơ ra ……nhận quà của ss mà như trẻ con mẫu giáo nhận phiếu bé ngoan……..
SS nhìn Chun….cười…coi như không có chuyện ji xảy ra……….
Tối hôm đó…trươcs cửa phòng ss có dán một tờ giấy màu đỏ……..
————————————
Mọi người có rất nhìu dự định cho năm nay….Điều mà mọi người thích nhất là được cùng nhau đi du lịch…..Một tour vòng quanh nước Mỹ……..
Thế nên cả nhà cố gắng dè sẻn ,tích góp tiền……..
Tuy vậy …cái kế hoạch hoành tráng này vẫn chưa thực hiện được….vì vào năm mọi người ai cũng bận…….
Ha na đầy rẫy bài tập ở trường….không những vậy cô bé còn thực hành cắt may tại nhà……..Ha na học thiết kế……
Mọi người trong nhà…..từ lớn tới bé đều bị Hana lôi ra làm người mẫu hết…….
cả không tên cũng thế…Nó có cả một bộ sưu tập Xuân hạ thu đông…..
Ban đầu đường kim mũi chỉ của Ha na còn chưa đâu vào đâu…nhưng càng ngày càng tiến bộ hơn……càng lúc càng độc đáo…Mọi người ai cũng mừng cho Ha na……cái quan trọng là không mất tiền may quần áo mấy…..Ha na may cho cả nhà mà…………
Ss Ella và Br Chun sắp tốt nghiệp…….cũng bận học suốt ngày….Riêng Chun còn bị đe dọa là nếu nợ môn thì sẽ không được tốt nghiệp……Nhiều lúc Chun ngồi tưởng tượng ra mình…..khi đã già mà vẫn chưa trả hết nợ môn …vẫn miệt mài đèn sách mà thấy sợ quá……..
Joe và Jimmy hay học cùng nhau(Hai thằng vốn thông minh mà…)Mức độ khó của lượng kiến thức học ở trương ngày càng tăng..Khi giải lao cũng thấy mỗi ông một quyển sách………dày cộp.
Ariel từ nửa năm nay không phải làm thêm vất vả nữa…nên có nhiều thời gian cho việc học….Kết quả cao ngất ngưởng….
Mike và Rainne đi học lúc nào cũng có đôi có lứa với nhau….có lẽ yêu đương nên có thêm động lực….Mike học hành ngày càng tấn tới…..
Nửa năm trôi nhanh vèo vèo…..Quay đi quay lại….trời đã vào hè……..cái nóng làm mọi người thích đi dã ngoại khủng khiếp….
Như đã định……..khi kì nghỉ đến….cả nhà sẽ khăn gói một chuyến đi chơi……
Nghỉ hè
Cả nhà đấu tranh tư tưởng mãi để định đoạt số phận của con Không Tên….Sẽ có hai khả năng….
1.Một là gửi nó bên hàng xóm cho nó có bầu có bạn…
2. Hai là cho nó đi cùng cho vui….
Con Không tên thì nó thích đi cùng cả nhà hơn….Nhưng kể ra cho nó đi cũng hơi bị phiền phức……Rainne sợ nó đi đường bị cảm…
Nó thấy tình hình có vẻ xấu đi…nên nó sán vào nịnh Chun để CHun xem thế nào giải quyết cho nó đi cùng với,,,,…..
Dạo này Chun và Không tên rất ư là thân nhau…….Mỗi lần nghe mọi người gọi tên Chun là con KHông tên nó phi ra cửa kiểm tra ………xem có phải Chun về không……dù đang ăn hay làm ji nữa….Dù Chun đang ở trong nhà…
Nó hình thành một phản xạ rồi….
Chun thương tình nó ở nhà buồn…mà lần này mọi người đi cũng lâu nên quyết định cho nó đi theo…
Không tên
sướng quá….Nó lao sang nhà hàng xóm tạm biệt bạn bè……Nó leo lên xe……nhìn lại…..Bạn bè nó đứng xếp hàng ở cửa nhìn theo……..chắc là ganh tỵ lắm……..
Mọi người định là đi vòng quanh nước Mỹ…
Nhưng vì lý do….Nước Mỹ rộng lớn như thế…nếu đi tất cả…e là sang năm mới hết….
Và vấn đề thứ hai là vấn đề…TIỀN ĐÂU..
Thế nên rút lại …mọi người sẽ đến những thành phố hay thăm thú những tiểu bang đẹp có tiếng mà thôi….Điểm xuất phát là nhà mình…
Điểm đến đầu tiên là New York……
Cùng là nước mỸ nhưng đến New York có cảm giác như lạc hoàn toàn vào một thế giới khác…
New York sầm uất…rực rỡ…được mệnh danh là thành phố không nghỉ…
Càng về đêm ,New York càng đông vui sầm uất hơn……..
Mọi người thuê khách sạn…cỡ bình bình thôi mà tiền chẳng bình bình chút nào….
Thôi thì "ăn chơi không ngại mưa rơi:……Đêm …mọi người rảo bước cùng nhau….ngắm quang cảnh thành phố về đêm….Tượng nữ thần tự do hiện lên rực rỡ quá…..Phải đến gần mới thấy hết sự hùng vĩ của bức tượng…Vẻ đẹp hoành tráng của Phong cách Mỹ….không lẫn vào đâu được…….Không như những ji được thấy trên TV……..
New York là một trong những thành phố đẹp nhất nước Mỹ…..Một thành phố công nghiệp hiện đại…….nhưng bên cạnh đó…ẩn khuất sau những tòa nhà cao tầng lộng lẫy….đâu đó vẫn có những căn nhà ổ chuột….dành cho tầng lớp hạ lưu trong xã hội…….Đi qua khu phố ấy mà mọi người có cảm giác như lạc vào một thế giới khác….
Những con người ở đấy tuy nghèo khổ nhưng cũng tài hoa….
Trên đường nhiều người hát dạo……giọng hát vang lên ngân nga da diết………..làm mọi người nhớ mãi…….
Hôm sau mọi người lên đường đi Chi ca go……Chi ca go cũng được đánh giá là một địa danh đẹp……Nhưng chỉ tiếc là khí hậu ở đây hơi khắc nghiệt…cái lạnh thẩm thấu qua nhiều lớp áo rét……Mọi người đi sát lại gần nhau…….COn Không tên bi giờ trông như Gấu Bắc Cực…đã thế nó còn chui tọt vào phía trong áo khoác dày của Chun….gọi thế nào cũng không ra….
Sáng hôm sau mọi người đến thăm công viên Chi ca go…
Ở đây cây ôn đới và Hàn đới…cây ji cũng có….Vào thăm công viên mà có cảm giác lạc vào giữa rừng cây………
Công viên vào một ngày giữa tuần vắng vẻ lắm….hầu như không có ai khác ngoài 8 người…
Mọi người đến thác nước……..Thác nước mừng rỡ tung bọt trắng xóa….
Chun có thắc mắc là làm sao người ta khiêng được cái thác nước vào đây….Đúng là CHun……Thác nước có từ trước……người ta căn cứ vào đó mà xây dựng công viên này….
Trưa ..
Mọi người trải thảm ngồi ăn trưa trên cỏ…..
Thức ăn toàn do hội con gái thức dậy từ sớm chuẩn bị hết để đỡ được phần nào chi phí……
-Ariel nấu món này phải không????Thảo nào ăn ngon thế……Joe cười….khen người yêu một cái cho nó tình củm.
Mike thấy thế cũng hỏi:
-Thế Rainne nấu món nào để anh còn ăn???
Rainne cười bảo :
-Anh cứ ăn thì biết….
Như vậy có thể nói là tài năng nấu ăn của Rainne đã xcair thiện rõ rệt…món của Rainne mà mọi ngừoi không nhận ra đúng là tiến bộ lắm rồi…..
Ha na đút cho Jimmy món kim pak đen sì……cơm cuộn rong biển là món ăn truyền thống của Hàn QUốc….
Jimmy lúc đầu nhăn nhó….nhưng ăn đến miếng thứ 2 thứ 3 lại thấy ngon…còn động viên mọi người ăn thật nhiều…….
Bữa cơm trưa hôm ấy quả thật rất vui vẻ…
Ăn xong mọi người nằm dài trên cỏ…
Chun nói:
-Có đi mới biết…trên thế giới này còn quá nhiều nơi đẹp mà người ta chưa đi…Ella à……Nếu được chọn…thì Ella thích đi đâu nhất……???
-Đi Nam cực…..ss trả lời…
-Hả ???Nam cực????ở đó có ji ngoài băng đâu???
-Ai biểu thế…có rất nhiều Chim cánh cụt…dễ thương lắm….
-Chim cánh cụt thì vào vườn thú mà xem….đến Nam Cực làm ji cho tốn công????
-Kệ tui…hỏi người ta được xong bây giờ lại quay ra bắt bẻ………
Jimmy hỏi Hana…
-Nếu đi tuần trăng mật thì em thích đi đâu??(Eo ui…tính xa quá…..nhưng thực chất hai đứa cũng iu nhau khá lâu gòi….)
-Đi Úc nhé…em thích khí hậu ấm áp ở đấy…..bãi biển cũng đẹp hết ý…..
-Ừ được đấy…đến cả Ha Oai nữa…..nước biển ở đấy sạch lắm….
Mike cũng hỏi Rainne câu hỏi của Jimmy:
Rainne trả lời rằng thích đi Trung Quốc trước…Quê hương mình mà…..cũng còn nhiều cảnh đẹp mà mình chưa biết……
-Còn em thì sao????(JOe)
-Ờm…có lẽ là sang Nhật….em thích ngắm hoa anh đào…
Mọi người thả hồn lên mây……..
Đến khi trời sẩm tối mới kéo nhau ra khỏi công viên……..Mọi người ngủ quên ít nhất 3-4 h đồng hồ trong đấy…..
Chap 12 :
Điện thoại khẩn
Tạm biệt Chi ca go….Mọi người lên đường đi Las Vergas-sòng bài nổi tiếng thế giới….
Thành phố này kì lạ…ban ngay ra đường thì vắng teo…đêm đến thì đông vui sầm uất….
Bao nhiêu sòng bài..đồng loạt sáng đèn….Tiếng reo thắng tiền của máy chơi bài tự động làm xốn xang con tim của hai kẻ rất thích đỏ đen là Chun và Mike…..
Hai người cũng thử dăm ba lần nhưng kết quả là có đi mà không có lại…….
Mặt tiu nghỉu……..Chun và Mike qấy mắng cái máy là trò lừa đảo…
vừa quay mặt đi…lại có tiếng chuông thắng trận vang lên……
Ngày cuối cùng của tuần đầu tiên……Đang lúc mọi người ăn uống hăng say thì Joe nhận được một cuộc điện thoại….từ gia đình nơi phương xa…nội dung là về gấp……Biết có chuyện chẳng lành……..Vì mấy hôm nay Joe cứ đánh rơi đồ liên tục…..Ariel bảo thế là có điềm đấy(mê tín vớ vỉn…).
Không biết làm sao……Joe thì chẳng thích về tẹo nào…….Nhưng lại không dám Kháng chỉ………..chưa từng ai trong nhà biết là ông bà Trịnh đáng sợ tới mức nào………
Mọi người quyết định là về cùng Joe…..Chẳng lẽ..Joe có chuyện bị lôi tuột về nhà mà cả nhà lại bình thản đi chơi tiếp…….
Về tới nơi…Joe vội vã xếp hành lý….ôm từ biệt Ariel một cái…..rồi đi thẳng ra sân bay….cũng không yêu cầu mọi người tiễn làm ji cho rườm ra….
Ariel nhìn theo bóng Joe đi khuất mà thấy như xa vời vợi…đột nhiên cô bé có một linh tính là có thể có việc j sẽ xảy ra ngoài ý muốn của hai đứa…….
———————————————————
Hôm sau Ha na ,Jimmy và ss Ella cũng về Đài Loan…
Vì mommy của Ha na gọi điêj giục con gái cưng về nhà…..lâu lắm rồi Ha na không chịu về…..chính xác là 1 năm nay…..ha na cũng lạ…hồi ở nhà thì không muốn xa mẹ nửa bước….nhưng sang đến đây rồi…..chẳng biết nhớ nhà là ji…Căn bản nhà nó vui quá….mommy của Ha na…nhớ con đến mòn con mắt………
Mọi người ở lại……mạnh khỏe nhé…độ tuần nữa là chúng tôi lại về……(Jimmy nói trước khi bước ra khỏi cửa….)
Căn nhà lúc này chỉ còn 4 người:
Rainne+Ariel(hai người này vì lý do kinh tế hơi eo hẹp lên không muốn về……..)
Mike(Chẳng có lý do ji để về…nhà thì không nhớ lắm…người yêu thì ở đây…..)
Chun…(chẳng thích về nhà….vì về đến nhà là thấy chán ngán cái thái độ của mọi người…..Lúc nào cũng thích Chun học thành tài….thành bác học…đầu to mắt cận………)
Con Không tên cũng ở lại nhà,,,,,,,nhìn theo ngẩn ngơ…
4 người rỗi rãi không có việc ji làm……nên ngồi chơi bài……
Chun thì thắng suốt nhưng xũng không có khí thế lắm……..ngước lên bầu trời cao vòi vọi mà thấy quá nhiều mục tiêu đang ở phía trước…chưa mục tiêu nào thành………
...