Br Chun tuy tốt nghiệp được nhưng có lẽ không đủ khả năng để học tiếp Cao học…vì thế Chun rất bùn…
Chun buồn không phải vì kết quả mà buồn vì có lẽ từ giờ không học chung cùng ss Ella được nữa…….Rainne thì an ủi là dù sao ít nhất cũng ở cùng nhà…như vậy cũng tốt….
Chun từ lâu đã nuôi hoài bão trở thành nhà kinh doanh xe hơi….Thị trường nội đỉa rất phong phú mặt hàng…Khách hàng tiềm năng thì ở đâu cũng có…….Chun đằng nào cũng không muốn học cao học nên đành rẽ ngang………
Nhìn mọi người lo tính cho tương lai của mình mà Ariel chợt thấy lo lắng….Nó đi men theo bể bơi…thở dài….
-Anh ngồi đây được chứ????
Ariel quay ra đã thấy Mike ngồi đó…
-Vâng…
-Em sao thế ???…có vẻ có chuyện ji không vui????
-DẠ…..em đang lo???
-Lo chuyện của em và Joe???
Dạ…..
-Uhm….nhưng về điều ji mới được????Joe đối với em thì một mực hết lòng…Em còn lo lắng ji????
-Vâng…nhưng ở phía em ấy…Em thấy …đôi lúc..Joe quá tốt với em….em thấy mình không xứng…..
-Vì mối quan hệ của em và Jimmy????
-Có lẽ thế!!!!
-Đừng lo…..em chẳng đã nói….Jimmy với em chỉ là quá khứ….bây giờ…Joe mới là tương lai của em…
-Có lẽ vậy…..Ariel cười khì…….
Mike quả biết nói những câu làm người khác mát lòng……
-Gia đình của Joe……em đã biết nhìu về họ chưa??
-Em có vài lần hỏi….Nhưng Joe không muốn nói…
-chắc cũng sắp đến lúc phải nói rồi….
-Sao cơ ạ…..có vấn đề ji ạ???
-Một gia đình khủng khiếp…sẽ khó khăn cho em lắm nếu em về làm con dâu nhà họ………..
-Dạ thế ạ…iAriel không biết nói ji…nó miên man nghĩ….
Chẳng mất công nghĩ nhìu…..sáng hôm sau nó nhận được điện thoại khẩn của Joe..Nội dung là lên máy bay về nước gấp……ba mẹ anh muốn gặp em…
Choáng quá trời……
Mọi người không để Ariel đi một mình…mà về cùng nó…
Chun có dăm ba chuyện phải bàn…..
Mike và Rainne kì này định về ra mắt luôn…..
Đóng lại cửa…mọi người hối hả đi bắt taxi……Con Không tên ở lại.(bị gửi hàng xóm)……nhìn theo bóng chủ nhân bằng ánh nhìn da diết….
Mẹ kế.
"Bạn có tin vào những câu chuyện cổ tích…Khi Hoàng tử đem lòng yêu một cô gái nghèo nhưng nhân hậu….Đám cưới được tổ chức…….Và hai người sẽ sống trọn kiếp bên nhau.Cả thế gian sẽganh tỵ với cô gái nghèo….nhưng may mắn ấy……..phút chốc từ một con vịt …….trở thành thiên nga….????
Có lẽ bạn sẽ tin nhưng chẳng thể tin hoàn toàn được…Thực tế và truyện cổ tích khác nhau nhiều lắm.Hoàng tử chưa chắc đã hạnh phúc khi là Hoàng tử….cô gái nghèo chưa chắc đã phút chốc vì tình yêu nơi dòng dõi hoàng gia mà rời xa gia đình nghèo khó của mình"
(Trích Nhật kí Ariel)
Chuyến bay dài nhưng bỗng chốc trở nên ngắn ngủi…..Mike thao thao bất tuyệt kể cho Ariel nghe về thân thế của Joe…Càng nghe Ariel càng cảm thấy mình và Joe có quá nhiều điểm khác nhau….
Joe sinh ra lớn lên trong nhung lụa……..người hầu kẻ hạ nhiều không kể xiết…..
Gia đình Ariel thì khác…đã có những thời gia đình nó phải khó khăn lắm mới lo được cho cuộc sống của nó và Rainne……Nhớ thời xưa…ba mẹ nó nghèo….lao động cật lực mà đồng lương còm cõi……..Ariel và Rainne thời ấy….sau giờ học phải đi bán hàng…….hôm nào ế còn phải bán dạo nữa…
Nó chưa bao giờ kể với Joe những việc như thế….Liệu Joe có hiểu????Và Joe cũng chưa bao giờ kể với nó về gia cảnh thực sự của mình….
Rồi nó nghĩ…..giữa nó và Joe….căn bản còn quá nhiều khoảng cách……hơn 6 tháng hai người quen nhau….liệu đã đủ……để vượt qua……
Một lần nữa …Joe đưa nó vào thế bị động………
Xuống sân bay…Ariel nhận được điện thoại của Joe….
Mọi người lập tức đưa Ariel đi đến cửa hiệu thời trang có tiếng ở Đài Bắc…chọn cho Ariel một bộ áo dạ hội hoành tráng nhất….trang điểm kĩ càng……
6.00 Pm:Ariel buộc phải có mặt tại Khách sạn Hoàng Gia……
Ariel ngắm đi ngắm lại mình trong gương…..khá là perfect rồi….nhưng không hiểu sao nó vẫn thấy vô cùng lo lắng…
Một buổi ra mắt…..Nó vẫn chưa nghĩ tới…..
Khi đưa Ariel đến cổng khách sạn…mọi người toan về…thì thấy Ha Na .Jimmy và ss Ella đã đứng ở bên kia đường….vẫy vẫy…..
-Hế lô Ella….Chun cười…
-Giờ phút nào rồi mà còn cười….mọi người nhanh nhanh….Joe đang đợi….
-Em tưởng hôm nay chỉ có Ariel đi ra mắt???(Rainne hỏi)
-Phút cuối cậu ấy gọi lại…bảo chị nhắn với mọi người là cùng đến…chuẩn bị nhanh nhanh…còn vào…
Mọi người cuống cuồng lên…..
………………………………………………………
bạn đang đọc truyện tại Doisuytinh chúc các bạn vui vẻ
…………………………………………………………..
-Hôm nay trông em đẹp lắm…….
Ariel thấy hơi lạ…ra mắt đáng lẽ chỉ có hai nhà…sao lại đi đông thế…Nhưng có mọi người ở bên nó cũng thấy yên tâm hơn………
6.30….
Mọi người vào chỗ ngồi …bữa tiệc đã bắt đầu…
Không như nó tưởng tượng…
CĂn phòng diễn ra "buổi ra mắt" là một đại sảnh lớn……..lung linh ấnh đèn ánh nến…..Nó chưa từng bước vào nơi hoa lệ thế này nên hơi bị rợn ngợp…
Càng không như nó tưởng…..Căn phòng chật ních người….tiếng cười nói rộn rã…..
Khi nó bước vào…đám đông quay ra nhìn….
Ấn tượng nhất là:
Một người phụ nữ khoảng 50 tuổi..xinh đẹp ….nổi bật…..chỉ cần liếc qua đã thấy ánh lên vẻ đẹp quyền quý của giới quý tộc thượng lưu rồi…
Rainne bảo là mỹ phẩm mà bà ta dùng là loại cực xịn..che được mọi khuyết điểm.
Ha na bảo quần áo trang phục của bà ta…cả Đài Bắc này cũng không có được 2 người mặc…….
Tiếng nói của người phụ nữ cắt ngang mọi lời bàn tán:
-Giới thiệu với mọi người ……Những cô cậu đây là bạn học cùng với con trai tôi ở Mỹ…..Joe ….giới thiệu mọi người đi con…….
Người phụ nữ chỉ tay về phía Joe….Khi đấy cả nhà mới thấy Joe đang ngồi đấy……ăn vận rất bảnh bao……nhưng cử chỉ có vẻ hơi luống cuống…
Joe nói:
-Giới thiệu với mọi người đây là bạn bè của tôi:
Anh Chun….sinh viên vừa tốt nghiệp chuyên ngành điện tự động….
Chị Ella ….sinh viên vừa tốt nghiệp chuyên ngành marketing…đang chuẩn bị học cao học….
Mike là sinh viên năm cuối ngành Công nghệ thông tin…..
Ha na sinh viên năm 2 khoa thiết kế…
và cuối cùng là Jimmy ,Rainne,Ariel sinh viên năm 2 chuyên ngành quản trị….
Mọi người cúi chào ……
Đám đông nhiệt liệt hưởng ứng……..
Lúc Joe chỉ tới Ariel …nó ngước mắt nhìn Joe một cái…làm Joe luống cuống suýt làm đổ ly rượu………
Người phụ nữ mà bây giừo được nhận định là mẹ của Joe lại lên tiếng:
-Nào bi giờ chúng ta cùng khai mạc buổi tiệc…..tôi xin tuyên bố lý do của bữa tiệc hôm nay……là sinh nhật của Kim tiêu thư…
Xin mọi người một tràng pháo tay chúc mừng sinh nhật lần thứ 20 của tiểu thư Kim….
Đèn tắt….dập dìu trong ánh nến….bánh ga tô được đẩy ra….Kim tiểu thư bước ra…một cô gái…..ban đầu mọi người không nhận ra ….Nhưng khi đèn bật sáng hẳn…….không lẫn vào đâu được….
-Là cô ta…..ss Ella không giữ được bình tĩnh…..
Moị người quay ánh nhìn về phía ss…(hẳn mọi ngừoi còn nhớ…..người con gái mấy lần xồng xộc tới nhà…lần thì đòi ở chung….lần thì muốn đánh ghen….)
Ả quay sang ss cười và nói bằng giọng giả tạo hết sức:
-VÂng …chào…chị…Chị vẫn khỏe chứ ạ….
Mọi người ngã ngửa…..Chun khi đó ko hiểu chi……quay sang Jimmy hỏi:"Cô ta là ai???Sao anh ko biết???"
Jimmy bấu nhẹ vào tay Chun ra hiệu là bình tĩnh xem thế nào….
Bà Trinh khi đó cười nói:
-Đấy…tôi đã bảo mà…bọn nó thân nhau……ngay cả bạn bè Joe cũng biết cô Kim……Kim à…cháu thật là khéo léo…..
Kim cười…bẽn lẽn……
-Nhân đây tôi cũng xin giới thiệu….Cô Kim và cậu Joe nhà chúng tôi đã có một quãng thời gian tìm hiểu rất dài……hai người từ sớm đã có hôn ước……nếu không có ji thay đổi……đợi khi hai đứa chúng nó tốt nghiệp…sẽ tổ chức lễ cưới……..xin mọi người nâng cốc chúc mừng đôi bạn trẻ….
Mọi người cùng hò reo….
Đám Ariel lặng đi….
Chun thấy vô lý:
-Thời đại nào rồi mà còn hôn ước nữa…….Những gia đình giàu có thật khéo bày trò…
Ariel đứng chết trân…….
Thì ra hôm nay là sinh nhật cô ta…..Vì ai nó phải bay vội vàng tới đây….Vì ai nó phải ăn mặc thế này…..Ra mắt ji chứ……ngay cả lúc giới thiệu….Joe cũng chỉ nói nó là bạn bè bình thường….
Ariel thấy mình như một con hề…..ăn mặc thế này…đến đây mua vui……
Bàn bên cạnh…đám bạn của Kim tiểu thơ đang buông lời tán tỉnh Rainne và Ha na….Mike thấy bực lắm……nhưng mọi người cũng chẳng thèm để ý…tất cả sự quan tâm lúc này đêu dành cho Ar…..
Ar nhìn Joe…..Joe khi đó đang bị khóa chặt trong vòng tay của cô Kim….cô ta khi đó đang nhăn nhở cười……….
Ar nhìn Joe…..ánh mắt đó muốn Joe giải thích……Ar cho Joe 1 phút……..
Mọi người đồng loạt nhìn Joe…Chun còn ra ám hiệu là nói ji đi chứ,,,,,,,,
Sau 1 phút….Joe vẫn không nói ji………
Ariel đặt ly rượu xuống….
-Xin phép cả nhà…tôi đi trước có chuyện………
Mọi ngừoi cũng chạy theo Ariel……Joe khi đó mới đứng dậy……Đám đông còn lại trong Đại sảnh chẳng hiêu ji…………Duy chỉ có người phụ nữ ấy là tinh ý…..bà ta đã nhìn nhận ra vấn đề…
-Ariel.Mọi người.đợi tôi đã…………Joe chạy theo hộc tốc….
-Mọi người…..kệ anh ta…(Ariel nói bằng giọng sắc lạnh.)
Hội Ha na và Rainne có quay nhìn lại …….nhưng rồi cũng đi theo Ariel…….
Nhưng cho dù mọi ngừoi có cố gắng….chẳng mấy chốc Joe cũng đuổi tới nơi…chặn Ariel lại…..
Ariel khi đó vẫn còn đang túm váy……mắt nhìn đi chỗ khác……quyết không chịu nhìn Joe…..
Joe định đến gần…Mike và Jimmy chặn lại…..:
-Anh phải nói cho rõ ràng trước chuyện hôm nay…….anh hãy giải thích đi….
Joe ấp úng:
-Tôi….. và cô ấy……..chỉ là bị gia đình xếp đặt….hoàn toàn không phải ý của tôi….
-Từ khi nào??đã lâu chưa…ý tôi nói là chuyện hôn ước này đấy(SS Ella hỏi)
-Từ lâu rồi nhưng em không quan tâm……(Joe)
Trong đầu Ariel bồng bềnh lời nói của Joe…dối trá……họ quen nhau đã lâu mà Joe bảo không quen……hôn ước này nữa…từ lâu đã có…mà Joe vẫn lừa dối nó…..Màn kịch hôm nay thật đáng để xem…..TÔI ,…..CÔ ẤY……..Nó không chịu đựng nổi nữa:
-Những ji cần nghe thì tôi cũng đã nghe rồi/……..bây giờ tôi đi được rồi chứ???/
Ariel xách tay Rainne…hai đứa phi ra khỏi khách sạn…bắt taxi về thẳng nhà……..
Chiếc taxi phóng thẳng về nhà……về tới nhà…..Ariel cố gắng hết sức để có bộ mặt thật tươi tỉnh……Ba má nó cũng chẳng thể phát hiện ra…
Nó lên gác thay quần áo…trong khi Rainne tranh thủ đánh lạc hướng mọi người…
...