watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 14:41,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 8400

Hành trình tình yêu


» Đăng lúc: 12/03/15 07:31:55
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Câu hỏi của ông làm tôi ngây như phỗng, tôi còn chưa kịp hiểu thì sếp tiếp luôn : – Anh trưởng phòng kinh doanh sắp sang nơi khác, chỗ đấy trống trải quá nếu để lâu không sắp xếp e rằng “đêm dài lắm mộng”, sẽ nhiều rắc rối trong khi chẳng còn bao lâu nữa thì chú sẽ về hưu, hiện giờ chú biết những toan tính của Uy, nếu không có một thế lực đủ để ngăn Uy với những hành động liều lĩnh của Uy thì các cháu sẽ rất khó khăn và Toà báo sẽ mất uy tín. Chú biết Uy sẽ phá cháu đến cùng vì không đời nào Uy chịu để một con người không chung quan điểm lại chung thuyền với mình nhưng chỉ có cháu mới có bản lĩnh và giữ được mình trước những cám dỗ.


Tôi cứ đi từ ngạc nhiên nọ đến ngạc nhiên kia, bản lĩnh thì tôi có nhưng tôi chưa bao giờ là người giỏi nhịn cả, tôi nóng tính và không thích là hay phang thẳng, nếu sếp giao cho tôi trọng này có quá sức tôi không.


Tôi đã biết Uy là tay cáo già ngay từ đầu nhưng kỳ thực cái ý định chiến đấu với hắn thì chưa bao giờ nhen nhóm trong đầu tôi. Tôi vẫn cứ mơ hồ về một viễn cảnh mà chú Nhâm sẽ thay sếp tôi làm lãnh đạo, rồi mọi chuyện sẽ lại đâu vào đó, cái chánh sẽ phải thắng cái tà nhưng có lẽ điều đó chỉ là lý thuyết mà thôi trên thực tế mọi chuyện đã nóng lên và đang đi theo hướng tiêu cưc. Trong khi tôi còn hớn hở và cứ hùng hục làm việc chẳng màng đến tương lai thì các sếp lớn có vẻ đã bắt đầu công cuộc xây dựng bộ khung mới cho một kỷ nguyên làm việc mới đầy tính cạnh tranh và không thiếu phần khốc liệt. Tôi cứ dửng dưng trước những việc thời sự thì sếp tôi đã lo cho chúng tôi khi cái ngày ông rời xa toà báo không còn xa. Một con người mẫu mực và nhìn xa trong rộng như vậy, lo lắng cho những hậu duệ của của mình như vậy trong khi tôi là người trong cuộc không lẽ tôi không tự lo cho mình và những người xung quanh nếu tôi không nhận tôi sẽ trở thành người ích kỷ và yếu đuối. Tương lai của chúng tôi là Toà báo và tương lai của Toà báo là chúng tôi, một người sắp nghỉ hưu còn biết lo gìn giữ những thứ không thuộc về mình thì chúng tôi những người đang còn đương chức vì lẽ gì lại không lưu tâm đến nó. Tôi suy nghĩ thế và tôi gật đầu : – Thưa chú, cháu xin nhận ạ.


Chú Thái nhìn tôi đầy tin tưởng : – Cháu còn trẻ thậm chí là rất trẻ để đảm đương cương vị ấy nhưng với những gì cháu đã thể hiện thì chú tin cháu đủ sự ủng hộ của các đồng nghiệp và một số vị lãnh đạo. Thế mạnh mà Uy có được là bố cậu ấy cùng với tài luồn lách thiên biến vạn hoá của cậu ta. Điều quan trọng hiện nay không nằm ở tập thể mà nằm ở Ban chấp hành. Cháu có thể qua Công đoàn cơ quan với 95% số phiếu nhưng chú không chắc tỷ lệ ấy trong Ban chấp hành là bao nhiêu. – Vậy vấn đề hiện nay là cháu cần làm gì để quá bán trong những lần bỏ phiếu tín nhiệm? – Cháu phải sống là cháu, một Hải Lam đầy nhiệt huyết và tận tâm như chú biết mọi chuyện khác có thể khó nhưng chú sẽ bàn với chú Nhâm xem sao. – Thưa chú việc cơ cấu vào những chức danh quan trọng như thế này không chỉ đơn thuần là tài năng và đạo đức mà nó còn…


Không kịp để cho tôi nói hết câu chú Thái đã giơ tay ra hiệu cho tôi dừng lại : – Cháu không cần nói, chú hiểu nhưng đã đến lúc ta nên dùng người vì tài và vì đức chứ không phải vì lợi ích cá nhân, trước đây và sau này điều đó vẫn là tôn chỉ hành động của chú, chú còn làm việc ngày nào chú sẽ tạo một môi trường làm việc thật trong sạch cho các cháu ngày đó. Điều này thì tôi hoàn toàn tin ông, dưới thời ông chúng tôi không quá giàu có nhưng chúng tôi không khó khăn, ông biết vất vả của cuộc sống thời nay nên ông khuyến khích và tạo điều kiện cho chúng tôi làm thêm, hợp tác thêm ngoài giờ với những tờ báo khác hoặc tìm kiếm các khách hàng muốn đặt báo với số lượng lớn và lâu dài miễn là chúng tôi tôn trọng và không vi phạm pháp luật. Chỉ có mỗi tôi là cứ bình chân như vại chẳng thèm lưu tâm đến việc kiếm tiền. Ai cũng vui vẻ và chúng tôi là một tập thể vững mạnh, có tính tổ chức và đoàn kết nhất trong các Toà báo. Nếu Uy lên mọi chuyện sẽ thay đổi, sẽ có sự phân hoá giàu nghèo rõ ràng và nhất là sự mâu thuẫn, hằn học sẽ có dịp được gieo mầm trong chúng tôi vì thế tôi hiểu cái ý nghĩa cao cả của công việc mà sếp tôi đang định làm. – Thưa chú, nếu vì sự vững mạnh của Toà báo và lợi ích tập thể cháu xin nhận bất kể công việc nào mà chú giao phó. Chú Thái nhìn tôi và gật đầu : – Chú tin cháu, tin ở khả năng và lương tâm của cháu.


Chú cháu tôi chia tay nhau sau hơn một giờ đàm đạo, vừa ra khỏi phòng tôi đã thấy Uy đứng đó, nét mặt đầy vẻ dò hỏi và không hài lòng. Uy hẳn đã đoán biết được nội dung của buổi nói chuyện vì trong đầu hắn cũng đang mưu toan một ứng cử viên cho cái chức trưởng phòng mà sếp tôi vừa nói với tôi. Cái vị trí ấy cực kỳ quan trọng là một mắt xích không thể thiếu và là cánh tay phải giúp Uy thực hiện những phi vụ làm ăn lớn sau này. Tôi nhìn Uy vẫn giữ vẻ mặt bình thản và gật đầu chào hắn, hắn lịch sự chào lại tôi nhưng con mắt hắn đục ngầu sự tức tối.


Uy mở cửa phòng sếp và vào thẳng mà không hề gõ cửa cho phải phép, chú Thái đang cắm cúi trên bàn làm việc, thấy Uy vào một cách tuỳ tiện thì hơi ngạc nhiên nhưng ông cũng không chấp mà vẫn tươi cười hỏi : – Cháu có việc gì hả? – Vâng! Uy vừa nói vừa ngồi ngay xuống ghế tự nhiên như ở trong phòng mình, chú Thái rời bàn làm việc sang ngồi đối diện với Uy : – Cháu nói đi, chú nghe. – Dạ! Thưa chú, chắc chú biết việc trưởng phòng kinh doanh vừa đi đã để lại một khoảng trống lớn ảnh hưởng đến công việc chung của Toà báo chứa ạ? – Chú biết và chú đã có phương án bổ sung. – Cháu có thể biết không ạ? – Chú định đề cử Lam.


Chú Thái thẳng thừng nhưng không quên thăm dò Uy. Nét mặt Uy biến sắc, quai hàm hắn bạnh ra, dù có giữ cho lời nói được bình thường nhưng chú Thái vẫn nhận ra tiếng nói của hắn đang rít qua kẽ răng : – Thế thì tốt quá, Lam rất có năng lực, qua vài lần công tác cùng cháu cháu biết, chỉ có điều Lam hơi trẻ nhưng thôi không sao, cháu vẫn sẽ ủng hộ quyết định của chú.


Lần này thì đến lượt chú Thái ngỡ ngàng, rõ ràng là ông đã không tính đến phương án này, Uy quá cao thủ, cái tư duy mưu mẹo của hắn có lẽ hơn cả số tuổi của hắn. Kinh nghiệm của một người có tuổi cho ông biết học trò của ông sẽ phải đối đầu với một tay sừng sỏ trong cái chính trường tưởng chừng mực thước này. Ông bắt đầu thấy lo cho tôi. Mọi chuyện sẽ phải thật kín đáo và khéo léo, ông sẽ giúp Lam lật mặt cái kẻ đang rắp tâm thực hiện việc chuyên quyền ở cái cơ quan này.


Vừa khỏi phòng sếp, Uy gọi ngay cho Cảnh, một tay chân đắc lực hiện đang là phó phòng cái phòng mà tôi đang được cân nhắc đề bạt, Cảnh là người duy nhất thân được với Uy, hắn thờ Uy vì cái tương lai mà Uy hứa hẹn với hắn. Chưa đầy 30 giây sau, Cảnh đã chễm trệ trên chiếc ghế, chân ghếch lên nhau, ngả người ra phía sau như ông kễnh : – Anh gọi em gấp thế, có thay đổi gì hả? – Ừ, việc của anh và chú có lẽ khó thành. Cảnh ngồi bật dậy, thẳng người, hai tay đặt xuống ghế mặt căng thẳng hỏi Uy : – Ý anh là sao ạ? – Lão già chọn nó, anh vừa hỏi xong. Cảnh đứng bật dậy như tôm tươi, hắn rướn cái cổ gân guốc và đỏ au như gà chọi về phía Uy, đôi mắt thô lố nhìn Uy : – Thế có phải gọi cho bố anh không? – Chú điên hả? Có thế mà đã phải gọi ông già, chuyện nhỏ thế này không giải quyết được thì chuyện lớn tính sao, cứ từ từ.


Cảnh nghe vậy, an tâm lại ngồi bịch xuống ghế, hắn ngả đầu ra sau, thả khói thuốc mù mịt căn phòng, Uy cứ đi đi lại xung quanh cái bàn uống nước, tay bấu bấu vào 2 đầu lông mày ra chiều đang suy nghĩ lắm mà hắn phải suy nghĩ thật, hắn định bài ngửa với sếp về việc nhân sự, nếu ông ấy đồng ý, hắn sẽ bảo Cảnh đến thăm ông ấy với vài ngàn (USD) gọi là cảm ơn, nhưng thấy thái độ của sếp, hắn biết chiêu ấy không thể lung lạc được ông già. Được! Đường thẳng không được, hắn sẽ đi đường vòng, hơi lâu một tí nhưng chắc ăn và hiệu quả. Sếp hắn đúng là một lão già gàn dở và ương bướng, sắp về hưu rồi không tranh thủ mà cầy đi còn giữ liêm khiết làm gì cho vợ con khổ, gần 100 triệu chứ có phải ít đâu mà mà còn chảnh. Chậc! Không lấy thì thôi, tiền đó để lo việc khác. Hắn ngoắc tay ra hiệu cho Cảnh lại gần : – Chú mày hãy quan tâm đến tay chủ tịch Công đoàn và Bí thư nhé, chỉ cần hai lão ấy thôi là coi như chúng ta có thể thắng. – Ý anh là thế nào ạ? Cảnh ngây ngô hỏi lại, Uy trợn mắt quát : – Sao mày ngu thế, năng đi lại và hỏi thăm, động viên họ chứ làm gì?


Cảnh à lên một tiếng như vỡ ra cái điều mà con cáo già vừa dạy hắn. Cảnh sẽ làm ngay, Cảnh sẽ đến thăm gia đình của hai vị chức sắc trên. Ai mà lại chê tiền nhỉ “cái gì không mua được bằng tiền thì sẽ mua được bằng rất nhiều tiền” hắn đắc chí, nghênh ngang đi ra cửa. Từ lúc ấy cuộc chiến đấu chính thức khai hoả.


* * *


Sau một ngày làm việc căng thẳng và đầy bất ngờ, tôi trở về trong cái nắng chiều chạng vạng, lại một ngày tôi chưa muốn về nhà mà cứ lang thang, miên man suy nghĩ, nghĩ về Thuỳ, về giấc mơ đêm qua và cả về cái vai trò mà tôi sắp có thể phải đảm nhận. Tôi dừng lại bên một gốc phượng đỏ rực như màu của lửa, của cuộc chiến mà tôi sắp tham gia. Tôi lặng lẽ dựng xe và ngồi lên chiếc ghế đá vẫn còn nóng hổi vì nắng nhưng hôm nay tôi không cảm nhận được điều đó, trong tôi đang ngổn ngang trăm ngàn những mối tơ vò. Tôi cần phải nghĩ, cần phải tỉnh táo vì đồng nghiệp của tôi vì sự tin tưởng của chú Thái và vì chính bản thân tôi. 26 tuổi đời cho công cuộc đấu tranh giành công lý, giành lẽ phải, so với Uy tôi còn quá non nớt và yếu thế nhưng bù lại tôi có tập thể, có Nhi, có chú Thái và tôi có…Thuỳ. Sao lại là Thuỳ nhỉ? Cứ suy nghĩ rất nhiều, rất dài nhưng rốt cuộc lại vẫn là Thuỳ. Tôi đã để Thuỳ bước vào cuộc sống của mình một cách tự nhiên tự bao giờ như nó vốn dỹ phải thế. Tôi không hề bực bội hay thấy phiền toái về điều đó mà ngược lại tôi cảm thấy may mắn, vui vẻ khi tôi có Thuỳ. Bây giờ đây khi có thời gian để nghiền ngẫm chính bản thân tôi và quan hệ giữa tôi và Thuỳ tôi đang lờ mờ nhận ra rằng giữa tôi và Thuỳ, tôi có vấn đề, tôi biết chắc chắn tôi thích Thuỳ, tôi đã thích Thuỳ, tôi thấy nhớ Thuỳ nhiều hơn, nghĩ về cô ấy thường xuyên hơn.


Hàng ngày tôi mong chờ tin nhắn từ cô ấy và nếu không thì tôi nhất định sẽ lại nhắn tin cho Thuỳ. Tôi bối rối thật sự về một tình cảm trái khoáy đang lớn dần trong con tim tôi, dù chỉ là khởi đầu nhưng tôi rất do dự trong việc để nó phát triển hay chế ngự nó như một thứ rung động thoảng qua. Tôi chưa biết gì về thứ tình cảm này dù rằng dưới góc độ một người làm báo tôi đã tìm hiểu và đã từng gặp khá nhiều những cặp đôi les, họ tương đối hạnh phúc và đặc biệt tôi thấy họ cũng bình thường như tất cả mọi người. Nếu tôi vướng vào chuyện tình cảm này thì cuộc chiến vĩ đại mà tôi đang tham gia sẽ càng trở nên cam go hơn rất nhiều. Tôi không phải chỉ vượt qua một thử thách mà sẽ là trăm ngàn thử thách trước mặt. Còn nếu tôi cố tình che dấu đi tình cảm của mình với Thuỳ thì tôi đang nói dối chính bản thân tôi và có lẽ nếu vậy tôi sẽ không thể hiện hết được sự chân thành của mình trong mối quan hệ với Thuỳ. Tôi phải làm gì khi chính Thuỳ tôi cũng còn chưa biết cô ấy đang nghĩ gì, nếu biết tôi thích cô ấy có lẽ cô ấy sẽ từ bỏ tôi luôn. Thích liệu đã phải là yêu chưa nhỉ, từ thích đến yêu là cả một quá trình, thôi cứ để chuyện gì đến sẽ đến, có tránh cũng không được mà có mong muốn cũng không được. Tôi mệt mỏi nhấc người khỏi ghế, ngẩng đầu nhìn mặt trời như cái mâm đồng đang từ từ lặn sau dãy núi mờ xa. Cuộc sống bản chất vốn đơn giản chỉ có con người đang làm phức tạp nó lên mà thôi. Tôi có muốn sống làm người đơn giản cũng chẳng được, hoàn cảnh không cho tôi làm thế, Uy không cho tôi làm thế. Dấn thân vào cuộc chiến này tôi sẽ phải xác định mục tiêu cao cả là không được đánh mất mình. Những người thân yêu của tôi xin hãy tiếp thêm cho tôi sức mạnh trên con đường mà tôi đang bước đi.

...
Tags: hanh trinh tinh yeuhanh trinh tinh yeu
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» [18+] Yesterday – Sexmania
» A Little Love - tình yêu bé nhỏ
» A Love Story Of Teen (Đã Full)
» Ác Quỷ Bên Em (Rin Lala)
» Ai dắt em đi qua nỗi đau
» Ai Nói Tuổi Trẻ Không Thể Lầm Lỡ
1234...161718»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON