Mình lấy 1 cái ăn luôn (không nhịn được nữa rồi), 1 cái hộp còn lại đưa cho em.
- Thôi em đủ quota rồi. Ăn nhiều mập. Anh ăn cả đi
- Oh, vậy để cái này này cho con bé con. Mình trả lời, chẳng ngại gì hết cả, chuyện nhỏ ấy mà.
- Ah vâng, đúng rồi, để cho em bé đấy! Em tán thành ý kiến của mình luôn
Mình ăn vèo mấy miếng đã hết cái bánh, đúng là như cái bang vậy. Em thì cứ nhìn mình ăn rồi cười. Kệ, ngon mà, cứ thưởng thức đã.
- Nào, qua kiếm anh vụ gì đây? mình hỏi khi nhai xong miếng cuối cùng
Em V không trả lời vội mà xuống xe, mở cốp và lấy ra cái túi như đi shopping họ hay đựng quần áo vào đấy óh, xong rồi đưa cho mình.
- Qua trả anh cái áo khoác. Tính mang lên công ty trả mà nay anh đâu có đi làm. Hihi
- Ax, lúc nào đưa chả được mà phải chạy qua tận đây?
- Em thích trả ngay được không? Em nói rồi tròn mắt lên với mình, cứ như là mình cãi sẽ bị ăn đòn luôn vậy.
- Được được, hihi. Mình xuống nước.
Mình nhìn vào cái túi thì cái áo của mình gấp gọn gàng, lại có mùi thơm thơm nữa. Chắc nước hoa vì không phải mùi comfor hay downy gì gì đó.
- Chờ anh xíu. Mình nói rồi toan đứng lên dẻ vội vàng lắm
- Chi zịa? Em hơi ngạc nhiên hỏi lại
- Thì lên lấy tủ đồ của anh xuống cho em mượn luôn. Mình nói và em hiểu ngay là vì cái áo em trả mình nó đặc biệt hơn bình thường.
- Ặc ặc, thôi để hôm nào thuê đi em qua giặt cho. Con trai đúng là đồ ở dơ! Em nói rồi phá lên cười
Mẹ, em nó chọc mình chứ không phải mình ở dơ các bạn nhé. Cái áo mình cho em nó mượn mình mới giặt, còn để trong tủ và thơm phức đàng hoàng. Nhưng thôi, cái vụ này cãi với bọn con gái thì chỉ có thiệt.
- Thuê em nữa thì người yêu anh để làm gì? Mình đối đáp lại em
- Làm gì có mà bày đặt, ha ha. Em lại càng cười lớn hơn
- Khinh thường nhau quá đấy em. Mình không biết đỡ quả này thế nào, sợ nói nữa lại vào tròng của em nó.
- Chọc anh mắc cười quá đi mất. mà anh xong chưa, đi uống cafe đi, đi học quen rồi giờ về nhà chẳng biết làm gì. Em nói rồi cái mặt xìu lại ra vẻ buồn lắm.
- Anh còn đang phải chờ người ta làm nốt cái trần rồi dọn dẹp trong kia luôn cho gọn. Có ai làm đâu.
- Umh…Em xìu hẳn.
- Mà họ làm chắc cả tiếng nữa mới xong. Hay ra bờ sông ngồi hóng gió tí cũng được, chứ đi đâu lại phải tắm rửa, rồi tối lại dọn, lại bẩn, mất công lắm. Mình gợi ý khác khi thấy em ko vui như thế.
- Ukie, cũng được đấy, em chưa biết khu này. Em đồng ý luôn và cái mặt cũng tơi hơn
- Chờ anh rửa mặt cái đã
Minh lên nhà rửa mặt rồi thay đồ sơ sơ rồi phi xuống chở em ra bờ sông. Nói là đi xe máy chứ nhà mình ngay gần bờ sông SG, toàn đi bộ ra đó câu cá không ah, nhưng tiện có xe của em. Mình tính chở em qua cái bãi cát người ta mới hút lên, có lối đi vào ngon lành rồi nhưng chưa xây nhà, ngay cạnh bờ sông luôn.
- Anh hôi quá. hihi. Em ngồi sau lưng mình nói
- Em cứ thử làm như anh xem có mà hôi bằng mười anh ấy chứ. (Mà em thay đồ với lại cũng sạch sẽ phết rồi)
Chạy xe chưa kịp kéo hết ga đã ra đến nơi. Em nó chẳng chờ mình chạy luôn ra bãi cát, trò lên cái cục bê tông rồi đứng dang tay ra đó.
- Ở đây mát thật đấy, Anh sướng thật, ở nơi không khí trong lành thế này.
- Ừh, chỉ được cái gió mát thôi em ơi, chứ ở đây hơi buồn, chả có gì chơi cả. Mình nói sau khi dựng xe và cũng trèo lên cục bê tông.
Hai đứa ngồi xuống nói chuyện linh tinh vui vẻ lắm. Mình nghĩ hên quá em nó không nhắc gì đến chuyện tình cảm, mình không có ý đồ gì nên chả muốn nhắc đến chuyện đó. Bỗng dưng em nó lại đề cập tới, mẹ, vừa nhắc cái đã tới luôn, rõ khổ.
- Anh, hôm bữa đi chơi anh vui không?
- Ừh, vui chứ, mà hơi mệt, hôm đấy anh đuối thật, về ngủ như chết
- Em cũng mệt, nhưng mà vui lắm ý, về ngủ cứ cười 1 mình suốt Em cảm ơn anh. (Em nói lắc lắc tay mình)
- Gì mà cảm ơn anh? Phải cảm ơn mấy bác ban tổ chức chứ?
- Thì cảm ơn anh hôm đấy tốt bụng cho em chơi chung với anh
- Ax ax, tưởng gì, chứ mọi lần đi chơi anh không tốt với em ah?
- Có mà anh tốt với bia thì có Em nó ra vẻ giận dỗi
- Hihi, con trai mà em, với lại tốt với em khổ bỏ xừ, mệt lắm cô nương ah!
- Đáng đời anh, ai bảo để em thích anh làm gì? (Mẹ, lại lái sang chuyện này, mà mình có thả câu gì đâu cơ chứ? Đành phải nói rõ ràng thôi)
- Ngốc ah, em cũng tốt với anh lắm nên anh mới đối xử lại như vậy chứ? Với lại em dễ thương thế này, nói không thích thì đúng là điên. Nhưng mà để quen nhau còn nhiều thứ khác nữa, không chỉ thích là được.
- Em biết (Em lắng nghe lắm)
- Anh là người thế nào chắc chơi với anh em thừa hiểu, chuyện xung quanh và ngay cả chuyện tình cảm anh xem nhẹ như gió từ lâu rồi, tự nhiên đến rồi tự nhiên đi. Anh thích nhẹ nhàng như thế, bớt náo nhiệt đi 1 chút thì có chuyện gì hay thậm chí chia tay cũng bớt buồn phiền đi 1 chút. Anh bình thường thì thế thôi, chứ chẳng tâm lí, sâu sắc gì đâu em. Anh…
- Em cũng nghĩ như anh, chuyện tình cảm em không có miễn cưỡng đâu (Em nói ngắt lời mình). Nói thật là em cũng học được từ anh cái kiểu bất cần 1 chút, cũng thấy nhẹ nhàng trong nhiều chuyện anh ah! Hihi
Mình thấy em cười tươi lắm, rất thoải mái chứ không phải gượng gạo gì nên mình tin là em nói thật, cũng thấy an tâm. Mình biết em V cũng là người con gái cá tính chứ không phải ủy mị, hay khóc,…mặc dù cũng trẻ con và uốn éo lắm
- Vậy là anh có đồng mình rồi hả? Em nghĩ thế thật thì anh chẳng phải nói làm gì mất công nữa rồi
- vâng, hihi, cứ để cho nó tự nhiên. Em thấy thế này cũng rất tốt mà anh nhỉ? em cũng được quan tâm, cũng được chia sẻ, cũng được làm nũng mặc dù có 1 số thứ thì ko được. Hihi (chả hiểu em nghĩ gì ở cái từ hihi ấy) Nhưng đổi lại chẳng bị dòi hỏi gì cả, cũng tự do làm điều mình thích. Với lại giờ có người yêu là phải cưới ngay, mà em chưa muốn lấy chồng, vậy nên cứ từ từ.
Mình thì mải nhìn mắt em để đoán xem xem nói thật hay dang0 dối mình. Được cái em V rất cởi mở với mình, hay tâm sự nên mình cũng quen cách biểu hiện trâm trạng trên khuôn mặt của em nó. Em nó nói dài dòng và không được trôi chảy như trên đâu các bạn ợ, như kiểu trải lòng ý. Tình huống này thì mình tin là em nó nói thật, lòng cũng nhẹ nhõm hẳn. Mình sợ nhất là con gái khóc vì mình. Haizzz
- Chưa thấy gái xinh bao giờ hay sao nhìn zữ zịa? Em nói làm mình giật mình, nãy giờ nhìn em chăm chú quá.
- Nhìn xem có khỏi khóc không ý mà! (Em nó cũng biết là mình sợ con gái khóc)
- Còn khuya anh! Chứ không phải nhìn em xem em có nói thật không ah? (Đệt, lộ bài rồi, mình thân với em nó quá nên em nó cũng biết nhiều chiêu chả kém mình)
- Em nói thật 100% đấy, anh không phải lo. (Em nó nói rồi kí đầu mình 1 cái)
- Anh biết rồi. Hihi (mình cười giả ngu)
- Haizzz, những lúc thế này chẳng giống anh mọi ngày xíu nào.
- Là sao? Mình gãi đầu.
- Thì ngố không tưởng chứ sao. Bình thường đâu có đến nỗi nào. Hahaha
Mình ngu luôn, chẳng biết nên buồn hay nên vui với câu nói này của em nó.
- Mà anh này, chữ “3 không” trên cái trái tim anh để trong ví là gì thế? Cấm nói xạo (Em nói rồi chỉ tay vào mặt mình, đúng là em nó biết nhiều bài của mình quá rồi), trả lời gấp
- Ah là 3 nguyên tắc chọn bạn gái của anh, gồm có…(mình khai thật trong đó có 1 nguyên tắc mà các bạn đã biết)…
- Thảo nào ế đến bây giờ. Mà vậy là em bị phạm vào 1 cái rồi (Em nó nói xâu trước thì định cười, câu sau thì mặt xìu hẳn, biểu lộ nhanh lắm)
- Gì mà “phạm vào”, cứ như là có tội ấy. Cái này lâu lắm rồi, anh với mấy đứa bạn lập ra chơi chơi ấy mà, đám bạn anh đứa nào cũng có 1 cái, coi như kỉ vật học trò ấy mà. (Mình cố trấn an em nó khỏi buồn, đúng là bạn mình đứa nào cũng có 1 cái nhưng tiêu chuẩn mỗi thằng khác nhau, giờ cái trái tim ấy đều để trong ví cả nhưng có thằng còn giữ vững “lời thề”, thằng thì không)
- Hihi, nguyên tắc là do con người đặt ra thôi mà. câu này quen anh nhỉ? (Em nói lại câu của mình rồi hỏi mình)
- Uh, nghịch ấy mà em, có gì đâu
- Vậy là hôm nay lại khám phá được 1 ít đáng để học. (Em nói rồi vươn vai)
- Khám phá gì? Mình không hiểu
- Thì anh chứ gì!
- Ax ax, học anh làm gì? Cẩn thận bị điên
- Haha, cái này anh nói đúng nà! Câu nói hay nhất trong ngày nà! Em nó cười sảng khoái lắm.
- Biết vậy tốt. Sống như anh đánh đổi nhiều thứ lắm em! (Mình thật lòng)
- Haizz, muốn dựa vào anh nghe anh kể chuyện như hôm bữa quá. Cơ mà nay anh hôi quá, xì xì…(Em nói rồi phủi tay)
- Thế từ nay khỏi tắm, bớt khổ rồi. hahah (mình chọc lại em)
- Em nói không sai mà, cái tụi con trai ở dơ. Em nói rồi cùng cười với mình
Hai đứa nói mấy chuyện 1 xíu nữa thì em kêu đói, nhưng mình bẩn thỉu thế này, lại đang thu dọn nên đâu đưa em nó đi ăn được. Em V hiểu mình bận nên cũng ko đòi hỏi, bảo về cho mình còn làm, hai đứa ngồi cũng cả tiếng rồi.
- Hôm nay mua bánh cho đáng lẽ anh phải dắt em đi ăn bù lại mới phải. (em nói khi đi ra xe)
- Uh anh biết, bận quá mà, hôm khác anh đền chầu bún chả
- Thôi hôm khác tính cái khác. Cứ coi như anh nợ em 1 lần, hôm nào thích gì em sẽ nói được không?
- Ukie thôi, anh có tiếc em cái gì bao giờ đâu! (Mình trả lời ngay với câu nói quen thuộc của mình hay dùng)
- Đó, trở lại là anh rồi đấy! (Ý em nói là mình lại nói nhảm ko tin được như mọi khi, mình hay đùa mà) Nhưng thôi, tạm tin lầm này. hihi
Mình chở em về đến ngõ nhà mình rồi để em về luôn. Vào nhà lại lao vào thu dọn ầm ầm 1 lúc thì cũng xong, cơ bản thế nhưng được cái tâm trạng thoải mái. Vậy là mình đã coi như giải quyết xong vụ em V, cứ để cho mọi chuyện tự nhiên như em nói. thực sự thấy em nó tư tưởng vững vàng thế mình thấy thoải mái dễ chịu hơn hẳn.
Còn về cái nguyên tắc của mình, không phải là mình bảo thủ vì đó chỉ là cái do mình tự đặt ra với mình thôi, chẳng vướng mắc gì đến ai nhưng mà mình chưa muốn phá bỏ nó. Cũng có thể là tình cảm của mình dành cho em V chỉ dừng lại ở mức thân thiết, và những rung động của mình trước em nó chỉ là những ham muốn bình thường thôi, chưa gọi là yêu được. Thôi cứ từ từ, mình chẳng cần phải nghĩ, tới đâu thì tới thôi…
***
Hôm nay đi làm cũng không có gì đặc biệt cho lắm ngoài chuyện đến công ty (cả tập đoàn mình làm chung 1 tòa nhà) rất nhiều người nhìn mình chỉ chỏ. Mẹ, khóa quần cài rồi,
quần áo cũng không thủng chỗ nào, mặt mũi chẳng dơ, sao nay nhiều người kì vậy? Vào đến văn phòng mới hiểu thì ra cái vụ mình với em V xử hết cái cây socola hôm đi dã ngoại đã được đăng tải trên trang nhất báo lá cải của công ty mình. Chịu để mọi người chọc 1 tí rồi cắm mặt vào việc, mình để ý thấy em V cũng chẳng tỏ ra ngại khi bị mọi người chọc, vậy tốt.
Nay mình nhiều việc quá, làm 1 lèo đến trưa thì có tin nhắn, mọi khi điện thoại để trên bàn mà nay quên nên tiện thể lôi ra đọc luôn (bình thường mình bận ko thì ko coi tin nhắn)
- Alo quân sư có nhà không thế? – Là của em bé mà mình đã từng đề cập, quen 3 năm rồi mà đã chọn người khác cách đây vài tháng
...