Lan man chút về bé này cho các bạn dễ hiểu. Bé cùng quê với mình, năm nay mới sang năm 2 DH, mình biết bé cách đây khoảng 3 năm hơn chút, biết qua mạng và bạn bè, từ ngày biết bé mình chưa về nên chưa gặp bao giờ. Trẻ con mà nên lúc đầu chỉ nói chuyện vui vui thôi, mình cũng chỉ cho bé chuyện học hành và nói chung là nhiều thứ trong cuộc sống. Bé phong mình làm quân sư, mình cũng nhận, vô tư được khoảng 1 năm hơn thì mình biết mình sẽ buồn chết mất nếu ko dc nói chuyện với bé ấy. Lúc đó bé đang học cuối 12. Cũng nhiều lần định nói nhưng vì nhiều lí do: kẻ bắc người nam vs bé lại sắp thi Dh nên mình chờ.
Đùng 1 cái bé ko thi trong Sg như dự định nữa mà thi ngoài HN, đỗ cao là khác. Đến đây thì mình hiểu cơ hội cho mình chỉ còn 1% thôi. Mình vẫn vui vẻ đến khi bé có người yêu, mình đã hứa sẽ làm quân sư cho bé đến khi bé có người yêu mà, và kết cục chắc các bạn đoán ra, mới vài tháng nay thôi…Mình chỉ buồn 1 cái là bé giấu mình nhiều chuyện, mình thấy giống bị lừa (chuẩn cmn ra là làm thằng osin)
Thấy tin nhắn của bé thì giống như kiểu các bạn nhận được tin nhắn của ex ấy, nhiều cảm xúc. Mình ngưng làm 1 chút xuống hút thuốc và rep cho bé
- Nó không dùng số này nữa (ý mình là giờ mình đã ko còn là quân sư của bé)
- Thế cho em gặp anh H, em có chuyện gấp ah!
- Umh, H on phone
- Yeah, anh còn giữ mấy cái bài của em trên gmail không thế? Cái máy của em nó bị đơ rồi, mà em cần gấp quá. huhu (ngày trước mình hay làm bài or sửa bài cho bé và gửi từ mail công ty của mình qua gmail của mình luôn, bé cũng dùng gmail của mình)
- Từ ngày bé dùng sao giờ nó vẫn vậy. Anh ít xài gmail, cũng chưa đụng vào bài gì của bé. không vào check hay sao mà hỏi anh? (mình lạnh lùng, mình đang bận và không muốn phải suy nghĩ nhiều nữa)
- Em…quên pass rùi! (thế đấy, pass mình đổi theo ý bé để bé dễ nhớ, mới khoảng 3 tháng thôi, giờ quên rồi)
- xxxxxxxxxxxx Mình nhắn pass cho bé và đi lên phòng, chẳng nói gì thêm.
Lại cắm đầu vào việc, lúc đầu có suy nghĩ lung tung chút nhưng rồi chẳng nghĩ gì nữa. Mình thấy có tin nhắn, liên tục, nhiều lắm, mình nghĩ bé nhắn cho mình, cũng chẳng đọc. Ăn cơm cũng vội vội vàng vàng rồi lại xuống làm 1 lèo. Đến 5h thì mình cũng làm xong report, còn 30′ tranh thủ lên coi báo, coi fb tí rồi về. Nhìn điện thoại thấy 17 tin nhắn mới, về mới lôi ra đọc…
Mình kể không theo thứ tự nhé: vài tin nhắn rác, 1 tin nhắn của sế nhắc mình gửi báo cáo trong hôm nay, 2 tin nhắn của em V:
- Anh, lát ra ngoài ăn trưa với mấy anh chị em, mọi người khao vụ “cặp đôi hoàn hảo”
- Eo, lại báo ah? thế thôi cho anh nhịn ^^ (chắc em nó đi ra hay hỏi ai đó biết mình bận)
Còn lại là của bé:
- Tks a nhiều ạ (ko gọi mình là quân sư nữa, tốt). Đúng là còn nguyên, may quá, hihi (Mẹ, mình có bao giờ nói dối bé vụ gì đâu)
- Mà sao lâu rồi chẳng thấy a nt hay gọi cho e gì cả. A giận e ah? Chắc không phải đâu, e biết a chẳng giận e chuyện gì bao giờ mà. (Đúng là mình ko giận bé bao giờ)
- Sao anh ko nt lại. Em biết a đang đọc mà? (cái này sai cmnr, a đang bận và ko muốn đọc)
- Các chị (bạn mình mà em biết) nói đúng thật, nhiều lúc a khó hiểu quá. Có thể e trẻ con chưa hiểu được a nghĩ gì, nhưng e thấy lúc này a đúng là đáng sợ, chẳng lẽ e và a ko thể bình thường như trước được nữa?
- Từ ngày a biết e có bạn trai, a chỉ nhắn 1 tin rồi biến mất luôn, e sợ a buồn, sợ lắm, sợ a mắng e nên e chỉ dám biết về a qua các chị, qua fb. A đã làm đúng lời hứa của mình, mà e có bắt a phải hứa thế đâu? (là a muốn thế chứ e nghĩ e bắt buộc được a sao?)
- E cứ nghĩ a sẽ hỏi e nhiều thứ vì e đã nói dối a khi ko nói a biết e có bạn trai rồi (bé nói khi nào có bạn trai sẽ cho mình biết, và nhiều thằng tăm tia bé cũng nói vs mình, hỏi mình ý kiến, sót thằng này thì nó câu mất bé của mình luôn). Vậy mà a chẳng hỏi gì, lại ko cho e được hỏi tại sao a lại như thế, e ko hiểu được (bé mà hiểu được a thì a đâu còn là a nữa?), cũng ko dám hỏi. E nghĩ e biết lúc a khùng lên sẽ ntn rồi
- Bạn trai của e hắn cũng tạm được a ah, e cũng mới nhận lời vs hắn, chưa mấy người biết mà sao a đã biết? (tai mắt của a nhiều mà bé, ko những biết hắn mà còn biết bé đã làm những gì với hắn). Nhưng dù có yêu hắn thế nào thì hắn cũng ko thể tốt vs e như quân sư của e được (nó tuổi gì mà đòi so vs a), quân sư vẫn mãi là người tốt vs e nhất trên đời, tiếc là giờ ko còn nữa rồi (cũng may là a chưa kịp cao thêm cm nào bé ơi)
- E biết e nợ a nhiều lắm, ko có a e có lẽ đã không được như hôm nay, luôn là người ủng hộ, chia sẻ, dạy e cách sống, làm đồng hồ cho e vì e hay ngủ nướng và lại còn học hộ e nữa, ngày đấy vui a nhỉ? Ngày nào a cũng dặn dò e dù a biết e chẳng nhớ được nhiều. Lúc đó đúng là e chẳng nhớ những lời a dặn, nhưng bây giờ thì e nhớ hết rồi. (chưa tin được)
- E biết a vẫn còn lo lắng cho e, nhưng e nghĩ e cũng lớn rồi, ko để a lo mãi cho e được, a cũng phải đi tìm 1 nửa của mình nữa chứ (a tìm ở đâu bây giờ hả bé? Khi mà bé giữ mất rồi!). E đã lấy của a quá nhiều time rồi, giờ phải để dành cho cô gái may mắn khác thôi.
- E sẽ sống và học thật tốt đề a được nở mày nở mặt (mình vẫn hay nhắc bé như thế), a đừng lo nhé và a cũng phải sống thật tốt đấy. Khi nào a về nhớ nói cho bé biết để bé còn cảm ơn nhé quân sư @@ (a đâu cần bé phải cảm ơn a)
Mình cũng rep ngắn gọn cho bé rồi: “nay a bận quá ko có time nói chuyện, ráng học cho tốt đi khỏi mang tiếng a, có gì khó khăn cứ nói a sẽ giúp”.
Bây giờ mình thấy rất thanh thản và mình muốn được như thế. Mặc dù nhiều lúc thèm được nói chuyện với bé vô cùng, mình vẫn update thông tin về bé thường xuyên (nguồn ở đâu thì ko tiết lộ được). Nếu vừa rồi bé có nói là cần mình, muốn…này khác mình cũng chẳng dám nhận lời nữa, không phải vì bé ko còn là cô bé như mình nghĩ mà vì giờ có yêu nhau cũng giải quyet1 được gì khi ở xa nhau quá. mấy chuyện này mình đã suy nghĩ và điên điên cả tháng trời, giờ thì thông rồi. Coi như 1 kí ức đẹp đã, tương lai còn ở ngày mai, không nói trước được điều gì. Cứ từ từ rồi tính!
Hôm nay mình lại dính đến em V các bạn ợ, em nó đeo mình quá mà mình thì chẳng muốn yêu đương gì lúc này, đang thấy hạnh phúc với cái cuộc sống FA, ngại thay đổi. Cũng có thể mình mất niềm tin vào chuyện tình cảm rồi, không còn muốn quan tâm đến người khác.
Chiều nay mình có việc phải đi Hiệp Phước, đi 1 mình thôi, xe công ty. Mình gọi bác tài chạy tới rồi đi xuống thì gặp em V đi lên
- Café hả anh? Em hỏi mình
- Ah ko, anh đi HP có chút việc
- HP hả? Đi xe công ty hả? Chờ em chút, cấm anh được đi trước đấy, chờ em chút có cái này. Em nói với rồi chạy vào thang máy, thấy gấp lắm, chẳng chờ mình trả lời.
Mình đoán là em gửi giấy tờ gì xuống nên ra chỗ xe đứng hút thuốc và chém gió vs anh tài xế, chờ em nó xuống. 1 lúc thì cũng thấy em nó hớt hải chạy xuống, mang theo cái túi của em nó hay mang đi làm.
- Đi thôi các anh! Em nó nói rồi chui tọt vào xe, mình với anh tài xế nhìn nhau không hiểu chuyện gì xảy ra.
- Cái gì vậy? Mình thò đầu vào hỏi
- Thì đi HP chứ cái gì nữa?
- Em cũng đi á? Em đi làm gì?
- Đi có việc của em, hỏi làm gì? Đi thôi anh Đ ơi! Em nói với mình rồi cũng gọi anh tài xế
Mình với bác tài vào xe rồi lên đường, mình cũng nghĩ là em nó đi có việc, chắc thấy mình có xe nên đi ké. Nói chuyện linh tinh 1 lúc sang đến bên Q4 mình quay ra hỏi em (2 đứa mình cùng ngồi băng ghế sau)
- Em đi HP chi zịa? Việc của em đâu có dính gì đến bên đó đâu?
- Hihi, em đi với anh, nay rảnh ngồi nhà chán chết! Em xin sếp rồi
- Ôi bố mẹ ơi, anh đi làm chứ có phải đi chơi đâu? Mình la lên
- Thì em đi gặp người ta với anh chứ em cũng có đi chơi đâu. Đi theo học hỏi anh Đ nhỉ? Với lại em chưa được đi HP lần nào!
Thì ra là mình bị em nó lừa, sao lại dính vào gái nữa thế này không biết, mình chẳng thích tí nào, cũng thấy hơi khó chịu mà em nó cứ cười hì hì nên cũng đành cho qua chứ biết sao giờ.
- Hai đứa mày sau hôm đi chơi trình làng rồi giờ công khai luôn hả? Ông Đ lái xe hỏi.
- Công khai gì anh? Em bị ép buộc anh ơi, chẳng sung sướng gì đâu! Mình trả lời, thì ra cái chuyện hôm đi chơi giờ đến cả mấy ông tài xế cũng biết, rõ khổ cho tôi.
- Sướng hay không thì mày biết chứ anh có được miếng nào đâu?
- Anh thích em nhường cho anh luôn này, cho không, không tính phí đâu. Mình nói rồi chỉ vào em V
- Thôi mày, tội con anh ra, hahaha
3 người ngồi trên xe nói chuyện vui vẻ lắm, mình cũng quên cái vụ em nó tòn tòn đi theo mình. Xuống tới nơi mình cho em V chạy long zòng ở ngoài chơi thôi, mình vào gặp KH khoảng 30’. Dưới KCN Hiệp Phước các bạn nào đã đi thì biết, rộng rãi, gió thổi lồng lộng, trong khuân viên người ta trồng hoa cũng đẹp lắm. Mình đi ra thì thấy em nó đang chạy tung tang ngoài sân chụp hình hết đám hoa này đến đám hoa khác. Hôm nay em nó mặc cái váy rộng rộng, tóc dài không buộc nên gió thổi xuôi về 1 hướng, mình lại nghĩ đến mấy cái hình đẹp đẹp ở trên mạng.
- Về thôi nào! Mình ra đến chỗ xe rồi gọi lớn. Em nó chạy tung tang từ xa lại, mặt có vẻ hớn hở vui lắm
- Được đấy mày, xử thôi. Ông Đ nói với mình
- Xử gì anh, bình thường thôi mà, anh lạ gì em nữa, vs lại gái cơ quan, các cụ dạy rồi, hahahah
- Ở dưới này thích thật đấy, thoáng mát lại đẹp, có khi mát hơn bên nhà anh ý anh H. Em nó chạy tới, hớn hở nói luôn
- Hôm nào cho em phơi mặt ngoài sân làm hàng xem có mát không. Ông Đ trả lời thay mình
- Mà nãy giờ chụp được mấy G ảnh rồi? Mình hỏi thêm
- Hihi, được ít đẹo lắm. Em nó cười tít mắt rồi rút cái Iphone 4 đưa cho mình xem
- Rảnh ko ghé chốn cũ chứ mày? Ông Đ hỏi mình khi đi được 1 đoạn. Chốn cũ là cái quán nước mấy anh em hay vào uống, hầu như lần nào xuống cũng ghé cái quán ấy, quán cóc thôi nhưng mát mẻ lắm
- Dạ vâng, xong việc rồi mà anh. Nhích thôi. Mình trả lời
Xe ghé vào quán nước, mình vôi ông Đ nằm kềnh ra võng, còn em nó cứ ngồi ngó đông ngó tây, có vẻ hiếu kì lạ lẫm lắm, hỏi đủ thứ như mới lần đầu tiên được thấy cảnh thiên nhiên vậy.
- A cái chỗ kia đẹp chưa kìa anh. Em nó reo lên rồi chỉ tay về phía xa xa
- Bãi có đó hả? Mình nhìn theo hướng tay em, em gật đầu thay cho trả lời
- Cỏ lau đấy em, chỗ này giờ nhỏ rồi, hồi trước phòng anh xuống chụp hình hoài, up đầy fb mấy chị đó thôi (chỗ đó ngày trước cái hội của mình hay xuống chụp ảnh, mấy bà con gái thôi, còn anh em thì làm cu li)
Nghe đến đấy thì em nó đòi mình dẫn ra chơi bằng được, dung là cái bọn con gái, nhõng nhẽo đến phát sợ. Chiều nay mình rảnh thật nhưng mà đang đi xe cty, dắt em nó đi chơi rồi anh Đ tính sao? Mình đã cố bảo hôm khác mà em nó không chịu, đủ lí do cả, nào là hôm nay đang rảnh, biết khi nào mới được đi, hôm khác thì cỏ nó tàn hết rồi,…Nghe mà mỏi hết cả tai
- Thôi mày cho nó xuống chơi đi rồi lát 2 đứa đi xe buýt về, a về trước. Ông Đ phán chắc mịch như dung rồi, gài nhau ko hà!
- Yeah thế cũng được, anh Đ đúng là tâm lí, anh phải học tập đi. Em nó nói hùa vào
Mình thì mặt giống thế này, chẳng biết đỡ làm sao nữa cả. Có 2 đứa ra bãi cỏ, rồi lát nữa chẳng biết sẽ có những chuyện gì, mình đang cố ko ở 1 mình vs em nó, giờ lại bị vào thế rồi.
...