watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 04:07,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 3657

Một Ngày ... Nơi Ấy Sẽ Có Anh


» Đăng lúc: 08/03/15 13:51:17
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

– Là Âu Nhã Nhược, chính là cô ta đấy.
Một phóng viên đã nhìn thấy hét lên ầm ĩ. Ngay lập tức như một cơn bão lớn, lũ phóng viên ùa đến vây lấy cô.
Ngơ ngác, cô độc, Nhã NHược sợ hãi co rúm lại trước những máy quay, ánh đèn flash liên hồi:
-Cô Âu, cô và Dennis yêu nhau từ bao giờ?
-Cô Âu, có phải vì cô biết Dennis sẽ là người thừa kế tập đoàn Sowin nên mới tìm cách theo đưổi Dennis.
-Cô Âu, có tin đồn cô đã đánh diễn viên Á Cơ vì Dennis đúng không?
-Cô Âu, cha cô là tội phạm tham nhũng vì sợ tội mà chết đúng không?
-Cô Âu…..
-Cô Âu….
Như được giải phóng, hàng chục phóng viên liên tục hỏi cô những câu hỏi công kích, Nhã Nhược hoảng loạn trước những móng vuốt đang giơ ra chỉ chực cào xé cô. Đau đầu quá, tai cô ù đi, đầu ong lên, cả trời đất như quay cuồng, xung quanh cô, tất cả bọn họ đều như lũ ác quỷ toan hút chút sinh lực cuối cùng của mình.
Dennis, em sợ lắm, anh đang ở đâu? Cứu em với, đau đầu quá.
Lòng gọi tên anh không ngừng, nhưng đáp lại chỉ là vô vọng, chỉ là câu nói chì chiết, giọng điệu khinh bỉ của bọn họ. Cô khuỵ xuống, ngồi ôm lấy đầu mình, gào lên, tuyệt vọng:
– Xin các người, tôi không biết gì hết.
Nhìn thấy dáng vẻ khổ sở ấy của cô, lũ phóng viên lại càng hứng chí, những ánh đèn thi nhau chớp lia lịa cố chộp lại khoảnh khắc quý giá này, dự báo một tin hot nữa của ngày mai. Ánh đèn lại càng làm đầu đau hơn, dày vò thân thể bé nhỏ kia. Nhã Nhược giơ tay ôm lấy khuôn mặt mình:
-Làm ơn, tha cho tôi đi có đựơc không, xin đừng chụp ảnh tôi. Xin các người đấy.
-Cô Âu, xin cô trả lời câu hỏi của chúng tôi.


- Cô Âu, phải chăng cô xấu hổ trước hành động cuớp giật của mình nên không muốn để lộ ra.
-Cô Âu, cô đã dùng cách gì để dụ dỗ Dennis vậy?
Trong lúc tuyệt vọng nhất đấy, cô cảm giác có ai đó ôm lấy cơ thể sắp gục ngã của mình. Hơi thở quen thuộc ấm áp, nhưng lại tuuyệt nhiên không phải anh.
Hạ Âu choàng lên vai cô đang run lên vì sợ hãi, nhẹ nhàng đỡ cô đứng dậy. Anh hét lên với tên phóng viên đang cố tình chặn đường kẻ phá hoại tin hot của mình:
-tránh ra.
Chỉ hai tiếng ấy thôi, nhỏ nhưng âm sắc của nó làm kẻ kia bất chợt sợ hãi, guơng mặt hắn tái xanh, vội vàng nhường đường cho Hạ Âu. Những kẻ khác cũng tự nhiên rùng mình, không dám đuổi theo. NHưng trong lòng lại có sẵn một cái tit mới cho ngày mai.
NHã Nhược co rúm người lại nép thật sát vào anh tìm hơi ấm, để mặc cho anh đỡ cô đi, gương mặt thẫn thờ, sợ hãi.
Hạ Âu nhận thấy cơ thể đang dựa vào mình kia đang dần lạnh lẽo hơn, anh siết chặt vòng tay hơn, đột nhiên lúc naỳ lại muốn ôm cô vào lòng, dù biết cô thật sự không cần đến vòng tay này, nhưng vẫn muốn trao, dù chỉ là giây phút cũng được.
Tình cờ đi qua cô, thấy cô bị vây lấy, bị đả kích, thấy cô run sợ, lòng lại nổi lên bao sóng gió, đau đớn khi thấy hình ảnh Đậu Đậu tinh nghịch ngày nào giờ lại phảng phất sự cô độc hoảng loạn thực sự. Cô, phải sống hạnh phúc chứ?
Anh từ từ đỡ cô ngồi xuống ghế đá, khẽ choàng lại chiếc aó cho cô, chỉ thầm mong cô nói với anh dù chỉ một câu thôi cũng được. Nhưng vẫn im lặng, thẫn thờ, mặc cho Hạ Âu làm gì, cô vẫn không để tâm, mắt vẫn hướng về khoảng trung trống rỗng lạnh lẽo trước mặt. Anh khổ sở quỳ xuống trứơc mặt cô, bàn tay to lớn ôm chặt lấy tay cô lạnh lẽo, bé nhỏ:
-Đậu Đậu, anh xin lỗi. LẼ ra hôm qua anh không nên gặp em, khhông gây hiểu nhầm cho Dennis thì sẽ không có chuyện này xảy ra.


-Đậu Đậu , anh xin em đấy. Mắng anh cũng đựơc, đánh anh cũng đựơc, nhưng đừng im lặng nữa được không? Em đừng làm anh sợ, Đậu Đậu.
-Em đói.
Cô thều thào nhỏ thật nhỏ. Lòng Hạ Âu chợt như vỡ oà, cô cuối cùng đã nói rồi. Cô không im lặng nữa, tức là đã sống lại rồi đấy.
Nhưng…..cô đói sao? Đúng rồi, cô ấy đã nói là cô ấy đói. Anh phải làm gì bây giờ?
Chợt chân tay lóng ngóng, không biết nên làm gì. Hạ Âu đứng vụt dậy, nắm chặt lấy tay cô lần nữa:
-Chờ anh nhé, anh đi mua gì đó cho em ăn.
Bóng anh biến mất thật nhanh rồi mà Nhã Nhược vẫn cứ lặng im, bất động. Gương mặt tái xanh, khẽ rung lên, và từ khoé mắt lại chảy xuống giọt nước mắt lạnh buốt. Anh, đã không đến bên cô sao? Cho dù cô đã cầu xin thế nào nguyện cầu ra sao thì anh vẫn không xuất hiện. Là giận cô sao? lÀ vì Hạ Âu mà bỏ mặc cô sao?
-Ha ha ha. Xem ai kìa? Là kẻ giựt người yêu -Âu Nhã Nhược đấy. Cô ta đang khóc kìa.
Một đám học sinh trung học, ngổ ngáo, trên tay còn cầm đầy khẩu hiệu, Họ là fan của Á Cơ.
Nhã Nhược ngước đôi mắt tròn xoe, trong vắt, long lanh nước lên nhìn bọn họ, run rẩy.
-HỪ, cuối cùng tao cũng được gặp mày. Để tao xem gương mặt mày đẹp đến mức nào mà lại quyến rũ được Dennis vậy?
Cô bé đầu sỏ cầm lấy chiếc cằm nhỏ xinh kia lên, nâng mặt Nhã nhược lên, những móng tay cố ý bấu vào làn da mỏng manh ấy thật mạnh, lún sâu vào da, muốn toé máu. Đau quá, Nhã Nhược nhìn vào ánh mắt căm hờn, độc địa kia, cơ thể lại run lên từng đợt. Không chống cự, vì hai tay đã bị hai cô bé khác nắm chặt, sức mạnh cô giờ đã biến mất hoàn toàn, không thể vùng vẫy nữa rồi. Bọn họ? định làm gì cô?


Xem nào! Cũng đâu phải là xinh đẹp tuyệt sắc đâu. Thế mà tao tưởng tượng mày phải đẹp lắm đấy. Hoá ra cũng không hơn loại gái bán thân là mấy. Thế mà dụ dỗ đữợc Dennis bỏ Á Cơ xinh đẹp theo mày thì mày đúng là giỏi thật. Mày đúng là thứ con gái vô sỉ nhất thế giới này.
Bốp….
Một cái tát thật mạnh giáng vào gò má bầu bĩnh của Nhã Nhược, cô ngã khuỵ xuống.
Bốp….
Lại một cái đánh nữa.
Xung quanh tiếng la hét, cổ vũ vang lên.
-Đánh chết cô ta đi. Cho chừa cái thói cuớp người yêu người khác
-GIết ả đi, cho ả đi xuống đoàn tụ với lão tham quan cha ả đi.
-CHết đi…..chết đi
Và kèm theo đó là những cú đấm đá vào mặt, vào bụng. Nhã Nhược, ôm lấy mặt, co người lại, quằn quại đau đớn. Nhưng lại không kêu lên một tiếng nào hết, lòng đau đớn gọi tên anh, Dennis.
Chợt con bé kia lôi từ trong cặp ra một chiếc dao lam sắc bén:
-Ha ha ha. Để tao rạch cho mày vài đường để hết đi bán thân quyến rũ đàn ông nhé.
Lưỡi dao sắc nhọn, làm cơ thể Nhã Nhược mềm oặt đi.
-Không………………Dennis, cứu em với!
Biết hét lên thật đúng là vô vọng nhưng vẫn mong anh đến đây cứu lấy cô.
-Bỏ cô ấy ra.
Là giọng ai? Sao mà quen thuộc qúa. Anh, đến cứu cô sao?
Hạ Âu, giọng sắc lẹm, đôi mắt vô thần, tàn nhẫn, gằn từng tiếng một. Lũ con gái kia nhận ra sự nguy hiểm trong ánh mắt ấy, hơi chùn bước lại. Nhưng riêng con bé cầm đầu vẫn ngang bướng, tay vuốt nhẹ dao lam trên má Nhã Nhược, hếch mặt lên hỏi:
-Nếu không thì sao?
Tức thì Hạ Âu lao tới giật lấy con dao lam ấy, bẻ quặt tay cô bé ra sau. Nó vùng vẫy, cố rạch Nhã Nhược.
Phụt…..


Một dòng máu tươi đỏ phun ra. Màu đỏ, mùi tanh của máu làm Nhã Nhược tỉnh cơn mê. Máu, ở đâu thế này. Cô đã bị rạch mặt rồi sao?
Hạ âu, mặc kệ dòng máu đang tuôn chảy trên cánh tay mình, vẫn cố giữ tay cô bé kia thật chặt, giằng lấy chiếc dao lam đang rướm máu tươi của anh.
-Cút đi.
Anh hét lên rồi đẩy cho cô bé lao về phía trước. Bị ngã đau, cô bé kia vùng dậy, định lao về phía Nhã Nhược nhưng nhận ra mình đã không còn vũ khí nữa, và nhận ra tay người con trai kia đang chảy máu rất nhiều. Tự dưng lòng thấy lo lắng, lỡ như anh ta làm sao thì phải vào tù mất. Thế là uất ức bỏ đi, không quên với theo 1 câu:
-Đừng để tôi nhìn thấy cô lần thứ hai, Âu Nhã Nhược.
Bọn họ đi rồi, Hạ Âu chẳng để ý đến cánh tay đã đỏ thẫm máu, thấm đỏ cả chiếc vét trắng. Anh ôm lấy cơ thể yếu mềm kia, cố truyền hơi ấm cho cô.
Màu đỏ, ở đâu vậy? Nhã Nhược hoảng loạn, trước mắt chỉ thấy màu máu, thấy hình ảnh Dennis đang bị chìm trong máu, cô độc kêu gọi cô.
Anh, đang cần cô đấy.
Nhã Nhược đẩy Hạ Âu ra, vô tình chạm vào vết thương, máu lại tuôn ra mạnh hơn. Đau nhói.
Nhưng trong mắt cô không còn có bất kì điều gì nữa, lao mình về phía trước, định chạy đi tìm anh.
Một bàn tay vững chắc giữ lấy cánh tay của cô, ngăn bước chân vô vọng.
Nhã Nhược ngước đôi mắt sợ hãi, tức giận nhìn Hạ Âu:
-buông ra.
-Đậu đậu!
-Bỏ tôi ra. Xin anh đấy! Để tôi đi tìm Dennis. Xin anh đừng đến gần tôi nữa. NẾu Dennis nhìn thấy anh ấy sẽ giận tôi đấy. Xin anh. Buông tôi ra.
-Đậu Đậu, em không được đi.
Cô van xin khuỵ nuỵ đến đâu, vẫn chỉ thấy bàn thấy bàn tay kia càng siết chặt mình hơn.
-Bỏ ra. Nhã Nhược dùng hết sức mạnh đẩy vào cánh tay bị thương kia. Màu đỏ. Dennis, anh ở đâu.
Hạ Âu đau đớn, buông tay ra. Tức thì con người kia chạy thật nhanh, lao vào bóng tối.
Anh ôm lấy cánh tay mình, nhìn dáng cô liêu xiêu chạy đi tìm một kẻ khác không phải là anh.
Đau đớn hơn vạn lần vết thương kia. Lòng chua xót tự hỏi: liệu trước kia, lúc anh đi cô có đau khổ như lúc này không?


Chương 18 sự thật(1)
Nhã Nhược bước đi thật nhanh, chân quýnh lên, va vào nhau, ngã xuống. Đường phố đông đúc, ánh đèn ô tô, tiếng còi. Ồn ào quá, ầm ĩ quá. Dennis, anh đang ở đâu? Nhã NHược mệt mỏi đi bơ vơ, cô độc trên đường, đôi mắt vô thần ngơ ngác, sợ hãi. Mắt không ngừng nhìn khắp nơi tìm một dáng hình quen thuộc trong vô vọng.
Em mệt quá rồi, Dennis. Em kiệt sức rồi, đói lắm, lạnh lắm. Thật sự là không đủ sức nữa rồi. Dennis….
Cơ thể ấy, cuối cùng cũng không chống đỡ nôir, ngất lịm trên hè phố, chìm vào cơn mê sảng miệng khẽ thì thầm gọi tên anh. Trong cơn mê còn cảm giác thấy ai đó nâng mình lên, ôm lấy mình, thật chặt….
***
Dennis tức giận xé toang chồng ảnh trên bàn.
NHững bức ảnh cô nép vào nguời hắn, run rẩy. Những dòng tít lớn của các báo làm anh chua xót “ Lọ lem và Hoàng tử thực sự”, “ Dennis bị đá ra rìa”.
Đã định sẽ giảng hoà với cô, không nghĩ ngờ cô nữa vậy mà giờ lại nổi lên cơn ghen ghê gớm.
-A……………a……………..a………….
Dennis giơ tay gạt bỏ mọi thứ trên bàn, ôm lấy mặt khóc nức nở. Điên cuồng dùng những móng tay sắc nhọn cào lên khuôn mặt mình. Máu, là máu đấy. Máu đang chảy trên khuôn mặt kia. NHưng sao mùi tanh này không làm anh sợ hãi, đau đớn nhỉ?
Chàng trai với mái tóc đỏ -Trần Ân khổ sở nhìn Dennis điên loạn, Tại sao? Tại sao lại vì cô ta mà đến mức này, muốn tự mình huỷ hoại bản thân. Anh, có biết rằng từng vết cào trên mặt anh là từng nhát dao vào tim này hay không? Cả ngày hôm qua nhìn anh không ăn uống, mệt mỏi chờ đợi một dáng hình không bao giờ xuất hiện, lòng đã đau đớn vô cùng. Giờ đây, lại bất lực nhìn anh hạnh hạ chính mình. Cô ta, xứng sao? Có biết rằng một con người luôn sẵn sàng hi sinh cho anh hay không?
Trần Ân lao vào giữ lấy cánh tay đang càng ngày càng bấu chặt của Dennis, cầu xin:
-Dennis, đừng làm thế mà.
-Buông tôi ra,. Trần Ân.


Trần Ân quỳ xuống dưới chân Dennis, tay vẫn cố giữ chặt lấy tay anh, ra sức khuyên nhủ:
-Dennis, anh xin em. Không được huỷ hoại gương mặt mình như vậy. Dennis.
-Buông ra. Các người, cả anh, cả cô ta , chỉ cần khuôn mặt này thôi phải không? Tại sao? Tôi làm gì sai sao?
-Dennis, anh …anh ………
– Mẹ kiếp. Anh có buông tôi ra không? Để tôi chết đi có lẽ anh và cô ta, các người cũng đều sống hạnh phúc đúng không?...

Tags: mot ngay noi ay se co anhmot ngay noi ay se co anh
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» [18+] Yesterday – Sexmania
» 7 Ngày Làm Gia Sư
» A Little Love - tình yêu bé nhỏ
» Ác Quỷ Bên Em (Rin Lala)
» Ai dắt em đi qua nỗi đau
» Ai Nói Tuổi Trẻ Không Thể Lầm Lỡ
1234...282930»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON