watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 15:42,Ngày 27/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 4821

Nhất Định Tớ Sẽ… Lấy Cậu


» Đăng lúc: 12/03/15 07:30:17
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

- Này, bạn gì ơi… có vẻ như đợi xe buýt sẽ rất lâu đó, chỉ còn 10 phút nữa là vào học thôi. Bạn có cần đi nhờ không, hình như chúng ta….


Không để anh ban nói hết câu, nó quay sang nói như hét.


- KHÔNG CẦN…


- Bạn không sợ muộn học sao?


- Sao mà cậu phiền phức thế nhờ. Tôi muộn học kệ tôi. Liên quan gì đến cậu. Cậu phắn nhanh đi cho tôi nhờ.


- Có thật cậu không cần đi nhờ không?


- …. – Mặt nó bắt đầu bốc khói.


- Thôi được. Nếu không cần thì tôi đi nha. Xin lỗi đã làm phiền.


- … Ê… đợi một chút….


Nó leo lên xe. Thản nhiên, mặc kệ ai kia đang cười thầm. Nó tức tối.


- Cười cái gì mà cười. Hâm à. Cậu lái xe nhanh cho tôi nhờ. Nhanh lên.


Chiếc xe bắt đầu vụt đi với một tốc độ kinh hoàng làm nó dựng cả tóc gáy.


- Này, đừng đi nhanh quá. Nguy hiểm lắm.


- Cậu vừa bảo đi nhanh còn gì. Chẳng phải cậu rất sợ muộn học sao.


- Thì..thế….nhưng đi nhanh vừa phải thôi. Không thì chết cả lũ bây giờ.


- Nếu cậu sợ thì cứ ôm chặt vào nhá.


- …Vớ vẩn. Tập trung vào chuyên môn đi.


Mà hắn nói đúng quá chứ còn gì nữa . Đúng là nó sợ muộn học thật…. Ông thầy thể dục của nó là chúa “đểu”. Đứa khác đi muộn thì không sao chứ còn riêng nó thì… ông ý bắt dọn nhà vệ sinh hẳn một tuần. Mà sao hôm nay không thấy Huy đến gọi đi học gì , càng nghĩ càng thấy bực. Lại còn gặp phải tên dở hơi biết bơi này nữa. Thật là…


Nhìn đồng hồ, thôi chết rồi….


- Nhanh lên không thì tôi muộn mất. Tôi không muốn dọn nhà vệ sinh đâu….


- Hả, cái gì cơ, cậu vừa nói cái gì á…..


- À, không….không….tôi bảo cậu là đi nhanh nhưng phải cẩn thận. Được chưa.


* * *


Này, gửi xe nhanh lên rồi ra đây. Muộn 5 phút rồi. Chết toi rồi. Nó rút điện thoại ra bấm bấm :


‘’ Thầy điểm danh chưa ? ‘’


Nó nhắn tin cho cái Trang xù.


‘’ Chưa, không biết sao mà vẫn chưa thấy tăm hơi ông ý đâu. Sao mày chưa đến hả ?’’


…Hà..hà…cơ hội dành cho ta đã đến….


Nói rồi,nó lò rò bước vào cổng trường theo dõi tình hình. Hai ông bảo vệ ngôi kia thì vào bằng niềm tin à ? Quay sang thì thấy anh chàng đang ngẩn tò te ra nhìn nó. Lắc đầu, nó cầm tay anh bạn kéo đi.


- Theo tôi, chúng ta muộn 5 phút, thể nào cũng phải lên phòng giám thị cho coi. Bây giờ, ta đi cửa sau. Nhanh….


Hai đứa nó luồn ra phía sau trường. Nó kiễng chân bật lên.


- Phù…không có ai. Này, cậu kia… lại đây, trèo tường vào. Mà này, cậu có biết trèo tường không đấy hả ?


- Hôm đầu tiên đi học mà phải trèo tường như thế này sao ?


- Hả, lần đầu ?


- Tôi là học sinh mới chuyển đến. Em song sinh của tôi cũng thế nhưng chắc nó đến rồi.


- Vậy…bây giờ cậu lên phòng hiệu trưởng nhận lớp hả ?


- Đương nhiên.


- Trời ạ. Vậy mà không nói sớm. Theo tôi.


Nó lại kéo anh chàng chạy đi, mắt vẫn mở thao láo ra chẳng biết nó định làm gì tiếp theo. Ngang nhiên bước vào cổng trường, nghiễm nhiên nó bị ông bảo vệ gọi lại, giọng rất chi là hình sự :


- Hai cô cậu kia, đứng lại cho tôi. Đi muộn hả, lên phòng giám thị.


- Dạ, chào bác ạ. Bác ơi, chúng cháu là học sinh mới nên không rõ lắm về giờ giấc. Bác thông cảm cho. Mà bác cho cháu hỏi, phòng hiệu trưởng ở đâu ạ. Cháu cần lên để nhận lớp.


- À, học sinh mới hả. Tôi cũng có nghe qua, hoá ra là hai cô cậu hả. Vậy tôi tha. Đi thẳng rồi rẽ phải. Phòng hiệu trưởng ở tầng 2 dãy 1.


- Vâng, cháu cám ơn bác nhiều ạ. Bác tốt quá.


Xong ! Nó quay sang anh bạn đang đứng kế bên nãy giờ chả nói được lời nào và giơ hai ngón tay ra hiệu Victoria.( chiến thắng rồi). Rồi, nó phi như tên lửa vào lớp học thể dục, hi vọng ông thầy chưa đến.


- Thôi, tôi đi đây, cậu theo chỉ dẫn của bác bảo vệ mà lên phòng hiệu trưởng nhá. Dù sao thì cũng cám ơn vì đã cho tôi đi nhờ xe.


* * *


- Chào các chiến hữu, đại ca đã đến rồi đây.


- Ái chà, ngủ kĩ gớm, giờ này mới thèm vác mặt vào. Đại ca không sợ dọn WC hả?


- Ấy….sợ chứ…sợ lắm ý…. Chính vì vậy mà tao phải tốn mấy trăm kilo nước bọt để vào đây đấy.


- Thế hôm nay không trèo tường à. Tao tưởng…


- Tưởng tượng cái gì. Mọi hôm khác, hôm nay khác. Hôm nay có chiến thuật mới.


Nó hếch cái mặt lên, lấy làm tự hào lắm rồi lại quay sang đám bạn vịt giời.


- Ớ, mà sao ông thầy vẫn chưa đến? Mọi lần vào sớm lắm mà.


- Ai mà biết được. Được nghỉ càng sướng chứ sao. Mà sao hôm nay mày ham học thế? – Cái Trang xù hỏi, mặt đầy hoài nghi.


- Hì..hì…chẳng qua là hôm nay tao đi sớm hơn lão nên muốn chứng tỏ rằng tao cũng dậy sớm được như ai…


- Thôi đi cô nương, lần này là may chứ không có lần sau đâu. Ơ thế Huy đẹp trai không đến rủ mày đi học à mà lại để mày bơ vơ một mình thế này??? – Hà mí.


- Ôi dào, nhắc mới nhớ. Lát tao phải đi tìm hắn tính sổ mới được….Bực hết cả mình. Nhưng mà cũng may, gặp được một tên dở hơi nhưng cũng không đến nỗi tệ. Hắn còn nài nỉ bảo tao đi nhờ xe của hắn nữa cơ.


- Thế à. Tên mày bảo dở hơi ấy có đẹp zai không? – Trang xù.


- … Ừm… Cũng… đẹp trai. Mặt mày cũng sáng sủa.


- Đẹp như thế nào hả…. – Hà mí.


- …..À……Mà bọn hâm này. Nó đẹp trai hay không thì liên quan gì đến chúng mày mà sốt sắng thế. Bọn mày quan tâm đến bạn hay đến zai hả???


- Tất nhiên là đến zai… à quên… đến mày rồi….hì…hì…. – Trang xù chữa ngượng.


Hix, đúng là mấy con vịt giời hám zai, nhắc đến zai là mắt cứ sáng hơn cả đèn pha ô tô. Thật đúng là…


- Không nói với chúng mày nữa. Bọn mày chỉ quan tâm đến zai thôi, chứ bạn bè thì đem đi bỏ xó. Chắc hôm nay thầy nghỉ rùi, tao xuống canteen đây. Bái bai chúng mày.


Vừa dứt lời, Yến lùn lớp trường chạy vào, cái mặt còn tươi hơn hoa:


- Hôm nay nghỉ thể dục. Cả lớp được nghỉ….


- Yeah!!!!! – Lớp nó đồng thanh hô ầm trời.


Chuyện! Được nghỉ học đứa nào chả sướng, nhất là cái lớp 11B8 chúng nó. Lắc đầu nó sải chân bước đi theo sự biểu tình của cái bụng. Khổ thân, từ sáng tới giờ đã được xơi gì đâu.


- Hey! Đợi anh em đã nào. Làm gì mà đi nhanh thế?….


Cái Trang xù, Hà mí, Yến lùn chạy theo. Thế là bốn đứa nó bá vai nhau hát hò inh ỏi. Người ngoài nhìn vào chắc tưởng bệnh nhân mới trốn trại mất. Khổ thân! Trẻ thế mà điên.


Sau khi đã yên vị mỗi đứa một chỗ trong canteen. Chúng nó lại bắt đầu ngồi “buôn dưa lê, bán dưa chuột với nhau”.


Yến lùn vừa nhai bánh mì vừa ngồm ngoàm nói:


- ông … ầy ..ý … ìn.. ế… ô… ôi… ứ… ương… on… ông… ắm…. (Ông thầy ý, nhìn thế thôi chứ thương con ông lắm).


Trang xù cũng xen vào:


- ương… ế… ào….( Thương thế nào ?)


- Thôi, chúng mày ăn hết đi rồi nói. Vừa ăn vừa nói chả hiểu mô tê gì cả.


Hà mí từ nãy giờ ngồi nghe chúng nó tập đánh vần với nhau mà chịu. Không dịch được, nổi cáu.


- Ừm… ừm…là thế này. Lúc nãy tao lên phòng hiệu phó thấy các cô nói chuyện với nhau là con thầy Kiên bị ốm. Thầy vừa đến đã phải về ngay. Nhìn nghiêm thế mà thương con nhờ. Đúng là một ông bố tốt.


Nghe cái Yến nói mà nó chợt cảm thấy xót xa, xót xa cho chính bản thân nó. Giá như…


* – * – *


- Anh à, con nó bị ốm rồi, sốt nặng lắm, anh về được không ?


- …


- Em xin anh, không vì em thì anh hãy vì con, con rất cần…


- …


Bà Lan thẫn thờ nhìn chiếc điện thoại trong tay mình. Hai hàng nước mắt khẽ chảy dài tự bao giờ. Rồi chợt như sợ ai nhìn thấy, bà lấy tay quệt vội nước mắt.


Bước vào phòng con gái với nụ cười tươi trên môi, bà nhẹ nhàng :


- Ngủ đi con, bố con bận lắm. Khi nào có thời gian bố sẽ về thăm con. Ngoan nào.


- khi nào là bao giờ hả mẹ. – Cô bé có gương mặt hệt như thiên thần hỏi mẹ. Trên trán vẫn còn chiếc khăn mặt màu hồng Kity.


- Mẹ cũng không biết nữa, nhưng con cứ ngủ đi. Ngủ cho khoẻ rồi bố sẽ về thăm con. – Người mẹ trả lời, tránh không cho hai hàng nước mắt chỉ chực tuôn rơi.


- Thật hả mẹ? – Cô bé vui sướng.


- Ừ, thật mà…


- Vậy…con ngủ đây. Khi nào bố về mẹ nhớ gọi con dậy nhé.


Bà mỉm cười.. Nước mắt bà ướt đẫm khuôn mặt. Nóng hổi! như thể cả đời này sẽ không bao giờ khô.


* * *


- Linh….! Mày làm sao thế ..! Linh….


- …Hả….? Cái gì? Ai làm sao ?


- Mày chứ còn ai vào đây nữa. Mày khóc à, có chuyện gì sao?


- Không…không sao. Chúng mày cứ vớ vẩn. Ai khóc hồi nào. Thôi, tao lên A1 tìm Huy đây, chúng mày về lớp đi….


- Đợi đã, tao đi cùng mày.- Trang xù gọi với theo.


Trang xù chơi thân với nó từ hồi cấp 2. Vì là con gái nên chúng nó rất hiểu nhau. Cái gì cũng chia sẻ với nhau. TRang lại là đứa tinh ý nên nhìn nó là Trang nhận ra ngay.


Dắt bạn ngồi ở ghế đá sau trường, Trang hỏi bạn:


- Bây giờ mày nói tao nghe, có chuyện gì với mày.


- … – Nó lắc đầu.


- Có phải chuyện cái Yến kể về ông Kiên làm mày nhớ tới…bố mày không?


- Tao không có bố. – Nó nói như hét.


- Mày điên vừa thôi, đứa nào mà chả có bố.


- …


- Mày muốn khóc thì cứ khóc đi, đừng cố tỏ ra mạnh mẽ nữa, tao hiểu mày mà.


- …hức….hức….hu….hu….


Nó nghẹn ngào những giọt nước mắt chợt vỡ oà trong cảm xúc. Nó nhớ bố nhưng cũng hận bố, người mà đã nhẫn tâm bỏ rơi hai mẹ con từ khi nó còn chưa chào đời. Nó khóc, khóc cho thoả nỗi lòng, khóc cho vơi bớt niềm đau, khóc cho cả đức hi sinh, chịu đựng của mẹ nó. …Từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ nó khóc nhiều đến thế này….


Ngoài kia, cây cối chim chóc dường như cũng thấu hiểu. Không gian sâu lắng hoà lẫn nỗi buồn khó tả trong tâm hồn của hai cô gái trẻ…


• *** Tại phòng học lớp 11B8:


- Chúng mày…nghe tin…gì…chưa?…tin nóng..hổi…vừa… thổi… vừa.. ..nghe đây….!!! – Yến lùn không biết từ đâu sồng sộc chạy vào, thở không ra hơi.


- Tin gì…tin gi…???/ – Lũ vịt giời nhốn nháo.


- Từ…từ..bọn mày…phải cho tao…thở cái đã chứ…Nóng quá, quạt cho tao phát…!!


- Đây, đây. Mát chưa, sướng cuộc đời chưa??. – Hà mí nhanh tay vớ ngay quyển vở trên mặt bàn quạt lấy quạt để.


- ừm ừm…sắp thành tiên rồi…hé hé…


- Con dở đời này, nói nghe xem nào, hâm thế chứ lị.


- Thôi được, tao nói chúng mày nghe này. 11A1 vừa có học sinh mới…


- Èo ôi, học sinh mới thì sao, chuyện thường phố huyện ý mà. Làm gì mà mày cứ phải rồ lên như thế hả? – Ngọc Thảo chưng hửng.


- Ô hay con này, tao chưa nói xong mà mày đã nhảy vào mồm tao nói hộ rồi…Láo quá. Chúng mày chả hiểu mô tê gì cả. Học sinh bình thường thì tao còn lâu mới rỗi hơi quan tâm. Đằng này á, chúng nó á, là con cháu của tập đoàn Nguyễn Minh đấy. Thủng chửa??????? – Giọng Yến lùn cao dần.


- Tập đoàn ấy thì sao??? – Hà mí vẫn chưa hiểu, nhăn mặt hỏi lại.


- Zời ạ, Hà mí ơi là Hà mí, thường ngày mày thông minh lắm cơ mà, sao hôm nay lại ngu bất ngờ thế hả? Cái tập đoàn mà tao với mày vẫn thường xuýt xoa khi đi qua cái công ty của nó ý, cái toà nhà cao nhất thành phố Hà Nội này này, về cơ bản là mày đã hiểu chưa ?

...
Tags: nhat dinh to se lay caunhat dinh to se lay cau
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu Thầm Chị Họ
» "Yêu phải cô nàng bán thân"
» Yêu Em Rồi Đấy
» Yêu Em Mất Rồi
» Xin Lỗi !!! Em Yêu Anh
» Vợ yêu ơi, Anh yêu Em nhiều lắm !
1234...343536»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON