6h! nhỏ bật dậy (hok ngờ hôm nay nhỏ lại dậy sớm vậy), hoàng Tử đã dậy và đo từ
lúc nào.Nhỏ nháo nhác tìm quanh, và …..
cạch! Hoàng tử đẩy cửa bước vào .
-hoàng Tử -nhỏ ôm chầm lấy Hoầng Tử
-làm gì thế -hoàng Tử hơi bất ngờ đẩy vội nhỏ ra. nhận thấy sự đường đột của mình nhỏ quay đi dấu đôi má đỏ ửng.Tháy nhỏ ngượng Hoàng tử bật cười vì trông nhỏ………đáng iu quá
-anh cười gì chứ ?-nhỏ lấy tay che mặt
-cười em-Hoàng Tử trả lơid thẳng
– em hok cho anh cười ?-nhỏ trả lời bướng bỉnh
-kệ em
-……-nhỏ đỏ chín mặt, ăn nói kỉu này chắc cnhỏ hok thắng nổi Hoàng tử
cạch! Vũ bước vào thấy cô em đang chín mặt lên tiếng kứu bồ
-ê, mày đừng coá thấy nó hiền mà bắt nạt nha
-hiền, hok dám đâu
-em đâu có dữ-nhỏ vênh ặmt lên cãi
-đếy –haòng Tử bật cười
-hu hu anh ơi Hoàng tử ăn hiếp em hức hức -nhỏ giả vờ khóc
-tốt quá –Vũ thốt lên
-tốt kái gì chứ, em của anh bị ăn híp mà anh nói thế hử
-ở nhà anh đâu làm gì được mày, bây giờ có người quản d">ợc mày thì tốt quá rồi-Vũ nháy mắt rồi đập tay với hoàng tử
-hu hu, em méc chị Hana cho koi, anh ăn híp emm, chị Hana ơi -nhỏ kêu lên, ngay lập tức Hana chạy đến sốt sắng
-chuyện gì thế?
-chị Hana , anh Vũ đi chơi cùng một chị nào đấy xinh lắm, anh ấy…hức hức……
-hok coá-Vũ tái mét mặt chối
-im –hana way sang nói làm Vũ im thít hok dám mở miệng –em nói típ đi
-anh ấy nói em mà nói với chị thì…thì….
-anh đâu có
-……….
-thì thì…..anh ấy sẽ đánh em hú oà
-hừ -Hana tức khí bỏ ra ngoài , Vũ lật đật chạy theo hok quên quay lại ném cho nhỏ một cái nhìn cảnh cáo còn nhỏ thì….cười hj` hj`
-Thiệt hết biết, thua em luôn –hoàng Tử xoa đầu nhỏ mỉm cười
-khà khà, lần sau cho chừa cái tội bắt nạt em
-ah mà hôm nay là ngày mọi người đi leo núi phải hok
-uk, em thay áo quần rồi xuống dưới anh đợi –Hoàng Tử hôn nhẹ lên trán nhỏ rồi bước xuống
nhỏ ngồi bất động mất mấy giây rồi…tự sướng “Lần đầu tiên thấy Hoàng tử dịu dàng với mình như thế, vui quá”
Nhỏ thay vồi quần áo, đơn giản chỉ là mọt chiếc quần jean thụng, một chiếc áo thụng có dòng chữ dễ thương “ I luv all”, cọt tóc xéo một bên, hơi xoăn(tóc nhỏ đã dài từ lúc nào), thêm một chiếc mũ tai bèo nhưng vành hok rộn cho mấy, thêm một đôi bata đen trắng, đơn giản là thế nhưng trông nhỏ cực kỳ dẽ thương……………
[hok bik buổi đi này sẽ như thế nào?">
Sao cô lề mề quá vậy, đội chúng ta mà về út cô chết với tôi –Hoàng Thiên cằn nhằn
-hừ, tôi đi hết sức rùi, có ngon cậu đi đi -nhỏ cãi lại, mồ hôi ướt đẫm lưng áo .Chảng là mấy lớp chia nhau thành các nhóm thi leo núi ấy mà.
-thì tôi đi, ai bảo tôi hok đi đâu.đồ ốc sên –H.Thiên
-conf cậu áh…… đồ đàn bà-nhỏ gân cổ lên cãi
-còn cô, con gái gì mà chanh chua đanh đá, chẹp, sau này ai vớ fải cô thì khổ -haòng Thiên nói mắt ngó liếc sang Hoàng Tử
-cậu đúng là cái dồ cà chớn, vô duyên vô nợ hok ai nợ mà cũng đòi -nhỏ cãi
-đấy, đâu có sai đâu-Hoàng Thiên way qua cãi
-Thôi tôi xin hai người, hok bik mệt hả, hai người cãi nhau tốn thời gian lắm đi nhanh cho tôi nhờ -Phong mệt mỏi nói
-hừ, nhờ anh Phong đó nhá hok tôi hok tha cho cạu đâu-nhỏ
-cô làm gì được toi
-cậu…..-nhỏ cứng họng, đúng. nhỏ thì làm được gì Hoàng Thiên chứ cùng lắm là mè nheo thôi
-Thôi, đi
-uk-nhỏ ngậm ngùi
-Á!-nhỏ thét lên rồi ngã rầm , Haòng Tử chạy đến đỡ nhỏ đứng dậy mắng
-đi với chả đứng, thôi lên đây anh cõng –hoàng Tử đề nghị mặt hơi đỏ
-uk-nhỏ vui vẻ leo lên lưng hoàng tử
HoàngThiên cảm nhận được trái tim hơi nhói lên, đúng Hoàng Thiên đã có thể cư xử như bìn thường được với nhỏ nhưng với những tình huống này trái tim Hoàng Thiên lại nhói lên, một chút tàn dư tình yêu…… Hoàng Thiên đi nhanh về fía trước
-cậu ta bị sao đấy
-nổi điên lên chứ gì -nhỏ nhanh nhảu
-nào xuất fát
-em ……..em nặng lắm hả -nhỏ e dè hỏi
-uk
-thôi anh để em tự đi cũng được, cũng một đoạn khá xa rồi
-uk-Hoàng Tử nói rồi thả nhỏ xuống
-nhỏ chỉ biết thở dài như thế này này haizzz…..”người đâu thảng thắn thấy sợ”
[ai nói Hoàng Tử thẳng thắn, chỉ là chọc nhỏ chút thôi vs lại sắp đến nơi rùi">
Nhóm nhỏ tới nhất,thảm cỏ xanh mướt trải trước mặt, nhỏ ,Linh và mai reo lên thik thú “ôi đẹp quá”Nhỏ dang tay, nhắm mắt lại,bây giờ nhỏ cỏ thể cảm nhận được mùi cỏ phả trong gió, gió tạt vào mặt mát rượi làm khô những giọt mồ hôi của ai kia
Bêy giờ đang coá hai người đang trông rất giống nhau chẳng ai khác ngoài Hoàng thiên và hoàng Tử, cả hai xọc tay vào túi quần lặng nhìn nhỏ rồi khẽ mỉm cười (đúng là anh em mà^^)
Tụi nhỏ thả sực chơi đùa trong gió, rồi lại nằm phịch xuống cỏ nghỉ.Sau một ngày chơi đùa đủ thứ trường nhỏ lên xe ra về, xem ra ai cũng mệt mỏi
Vừa về tới nhà nhỏ thả phich người trên giường hok buồn thay quần áo
[đừng ngạc nhiên tại sao hok có Chris nhá, vì mới xong ngày đầu thì Chris đã bay về NHật oy`, lệnh của papa cấm cãi=.=”">
===============
Nhỏ vứt cái cặp lên bàn nắm thở dài
-haizz………..
-sao thế?-Hoàng Thiên hỏi
-haizz…….
-thở dài hoài haizz…….-Hoàng Thiên giả vờ “haizzzz..” chọc
-thôi hok nói với cạu nữa, xui xẻo -nhỏ quay ặmt qua chỗ khác và “haizz……..”
-ê cô nói ai xui xẻo hả
-tôi đâu nói cậu
Hoàng Thiên cứng họng quay qua nói chuyện cùng tụi con trai
Chả là hô, nay xui xẻo thật.Sáng sớm bị Vũ lôi dậy, đụng đầu trong nhà vệ sinh, tông phải cột điện, haizz……
Ngoài cửa lơp nhỏ, tụi con gái đang bu quanh cía gì đó, nếu là thường ngày thì nhỏ đã ra xem rùi nưhng hôm nay thì haizz… (lại haiz nữa hừm >.<”) bỗng Linh từ đâu chạy đến kéo tay nhỏ
-đi
-đi đâu-nhỏ mệt mỏi
-Hoàng tử của mày dang bị bao vây kìa
-hả-mắt nhỏ sáng lên, chạy về fía nhỏ Linh bảo
Nhỏ cố chen nhưng vãn chưa thấy được Hoàng Tử bống một tay kéo nhỏ lại, nhỏ quay lui thì ra lf Hoàng Tử
-Hoàng……..-nhỏ nói chưa hết câu thì Hoàng Tử bịt miệng nhỏ lại kéo lui sau trường
-Sao anh hok ngồi trong lớp mà ra ngpoài làm gì vậy -nhỏ trách
-anh qua tìm em mà
-tìm em-mắt nhỏ sáng lên
-uk
-nhưng có chiện gì
-ah, uh –Hoàng Tử lắp a lắp bắp, ặmt đỏ phừng
-anh sao vậy-thấy mặt hoàng Tử đỏ bừng nhỏ cứ tưởng……..Hoàng Tử sốt(_ _”)
-ngày 14-2, gặp em ở rạp chiếu phim nhé –Hoàng Tử nói rồi chạy biến để lại nhỏ đưng đơ như tượng luôn
-á , sướng quá-nhỏ vừa đi vừa mơ mộng và đụng fải thân cây(vô phước) nhưng nhỏ hok tức mà lại vỗ vỗ cái cây cười tít mắt (đúng là khi người ta vui, mọi thứ dều trở nên vui)
-ê cô bị mắc hội chứng đao hả -hoàng Thiên
Hok để ý đến câu nói có ý chọc ghẹo của hoàng Thiên nhỏ gật đầu đại
-sax-Hoàng thiên nhìn nhỏ đầy dò xét “con nhỏ ngày hôm nay sao thế cà)”
giờ ra chơi , trong lớp chẳng coá ai ngoài nhỏ và Linh, nhỏ kéo tay Linh nói:
-tao đã thắng đã chinh phục được Hoàng tử rồi-nhỏ hăm hở
-hả thiệt hok –Linh ngạc nhiên
-thiệt, vậy là trong trò chơi này tao đã thắng hoàng Tử đã thik tao
-uk, thiệt tình lúc bắt đầu trò chơi tao nghĩ HOầng Tử hok thik mày và tao sẽ thắng kia ai dè .haiz
-nhưng..-nhỏ cúi xuống thì thầm –tao đã thật sự thik Hoàng Tử oy` từ lâu tao hok còn xem đây là trò đùa nữa
Pip
-thưa ông đã xong
-dạ., tôi sẽ làm theo lời ông chủ
-vâng
============================
Ngày.tháng …….năm……….
Liên này ngày 14-2 anh hok thể bên em cả ngày được, anh đã tìm được một nửa riêng giống như em vậy, Liên ạ.Nhưng anh hok xem cô ấy như người thay thế em đâu, anh yêu cô ấy thật
Hôm nay anh đã hẹn cô ấy đấy,…………
Chính cô ấy đã làm anh quên đi nỗi buồn mất em, thời gian trôi nhanh thật ………em hãy chúc anh hạnh phúc Liên nhé………. Iu em lần cuuôí
============================
Hoàng Tử đi học về , đi thảng vào fòng, àng Thiên cũng vậy
-Cái gì thế này-Hoàng Tử cầm máy thu âm lên, bật
SỐC!-hoàng Tử ngồi phịch xuống ghé, một giọt nước mắt rơi (ai bảo con trai hok được khóc)
Hoàng Tử cứ thế ngồi thư người như mất hồn……mọi thứ vở tan….kết thúc hy vọng……………
==========================================
14/2 ngày Valentine
Nhỏ, chính xác là nhỏ đang đứng trước rạp chiếu phim.Nhìn từng cặp đôi bước vào trong đoá mà nhỏ cảm tháy lo lắng, vì sao ư? Vì giờ này Hoàng tử vẫn chưa tới, đã trễ giờ hẹn 1 tiếng rồi . 1.giọt….2giọt……cơn mưa ào tới 1 cách bất ngờ mọi người chen chúc nhau tránh mưa làm nhỏ mún ngộp thở .
Hoàng tử hok đến , lại phải chen chúc thế này, làm nhỏ tủi thân hok thể tả, ai cũng có cặp có đôi…..chỉ mình nhỏ…….chỉ mình nhỏ.đứng đó……cảm giác đoá làm nhỏ mún oà khóc, nhưng trong đêm mưa ấy, đêm mưa mà Hoàng tử đã tìm thấy nhỏ, nhỏ đã hứa với Hoàng Tử sẽ hok bao giờ khóc nữa…….
Loay hoay tìm cái điện thoại để gọi cho Hoàng tử thì nhỏ nhận ra Hoàng Tử đã gửi một tin nhắn cho nhỏ trước đó khoảng tíêng, ngắn gọn chỉ là “GAME OVER” là ý gì???
Trời đất như sụp đổ trước mắt nhỏ,
-“như vậy là sao hả Hoàng Tử?, tại sao anh lại nói thế? Hok thể như thế được chẳng lẽ anh đã biết………”-nhỏ lắc đầu nguầy nguậy, ngồi phich xuống đất-“hok đâu em thật lòng yêu anh, em yêu anh mà Hoàng Tử…hức… hức….” lúc này thì nhỏ khóc thật sự, nhỏ hok thể giữ lời hứa được, ……
-Khong, không thể như thế được……..nhỏ lao ra ngoài trời mưa, như một con điên , mọi
người quanh đó chỉ biết nhìn nhỏ đày thương cảm, một số người con trai thì thầm nói :”xinh thế mà bị cho leo cây”
Nhỏ bây giờ như diên lạon0 , đúng rồi Hoàng Tử, nhỏ chạy chạy mãi ..dưới trời mưa, những giọ mưa tạt vào người nhỏ làm nhỏ cảm thấy rát kinh khủng…nhưng bây giờ cái đoấ hok làm nhỏ oá thể để ý , điều bay giờ nhỏ mún chỉ là mún gặp Hoàng Tử để hỏi một câu Tại sao???
-Hoàng Tử! HOÀnG TỬ!a!!!-nhỏ ra sức gọi và đập cửa, cảnh cửa bật mở, một tia hi vọng loé lên nhưng rồi nhỏ nhanh chóng thất vọng
-Thưa tiểu thư, cậu Hoàng Tử hok mún gặp cô , cậu chủ bảo tôi đưa cái này cho cô và nói cô hãy về nhà đi , người làm đưa cho nhỏ một chiếc may fthu âm rồi đóng cửa lại
“ tôi đã thắng rồi, tôi đã chinh phục được Hoàng tử rồi……” những cau nói đập vào tai nhỏ, đây chẳng phải là cuộc nói chuyện của nhỏ và Linh sao, sao hoàng tử lại coá được”
-Hok! Hoàng Tử! Hok EM THẬT LÒNG YÊU ANH -NHỎ hét lên một cách tuyệt vọng .Và tren đoá, ánh sáng vẫn được bật sao lớp màng mỏng ,Hoàng Tử, cũng rất đau khổ đâu chỉ riêng gì nhỏ đau, Hoàng Tử cũng đau lắm chứ, hai lần yêu, hai lần tình yêu xa cậu , mọi thứ như trùm một màu đen u ám……..
-“Hoàng Tử anh nói em về ư, về đâu, em làm gì có nơi đâu mà về, em đâu có….., em biết phải về đâu “-nhỏ tự nói rồi cười điên dại rồi lại bật khoc nức nở……...