Sau bữa ăn, trên bãi cỏ sau sân trường Royal nơi nhóm của Thiên Lâm và nhóm của Tiểu Tuyết đang dựng lều: -Ôi no quá!_Tiểu Vy vừa xoa bụng vừa nói -Ai bảo cậu ăn nhiều làm gì.Không no mới là chuyện lạ ấy_Tiểu Tuyết cười -Trông cậu cứ như bà bầu ấy!_Tiểu Đan lém lĩnh trêu bạn -Cậu…Hoàng Linh Đan….đi chết đi_Tiểu Vy gườm bạn -Định đi chết rồi mà Diêm Vương không nhận_Tiểu Đan lém lĩnh -Cậu..hừ…không nói với cậu nữa!_Tiểu Vy tức giạn quay mắt qua trò chuyện với Anh Khang -Tiểu Đan!Anh có chuyện muốn nói với em_Thien Lâm đứng trước mặt Tiểu Đan nói -Nhưng tôi thì không_Tiểu Đan lạnh lùng -Cho anh 10′ thôi được chứ?_Thiên Lâm hỏi -Tôi nghĩ là không_Vẫn với giọng lạnh lùng cô đáp trả câu hỏi của anh -5′ thôi cũng được -Anh đang làm phiền người khác ngắm cảnh đấy_Tiểu Đan tỏ vẻ khó chịu -Tiểu Đan!_Tiểu Tuyết gọi khẽ -Ừ, mình đây_Tiểu Đan quay qua chỗ bạn -Tớ nghĩ cậu nên…_Tiểu Tuyết ngập ngừng rồi nhanh chóng ra dấu cho bạn:Hãy đi với Thiên Lâm đi! -Thôi được rồi._Tiểu Đan thở dài nói rồi quay sang Thiên Lâm: -5′, nhanh lên nhé! Chờ cho Tiểu Đan và Thiên Lâm đi khuất,Tiểu Tuyết cũng lặng lẽ bước lên sân thượng của trường: -Tôi không ngờ cô là con gái đấy_Hạo Thiên lên tiếng Tiểu Tuyết im lặng -Lí do giả nam vào học trường này là gì vậy?_Hạo Thiên hỏi -Lí do? -Ừm -Anh đang hỏi ? -Ừm -Anh tò mò? -Không, chỉ là muốn biết thôi -Có khác nhau sao? -Có lẽ không -Vậy chắc tôi không cần trả lời nhỉ -Tùy cô Hạo Thiên trả lời khoảng không gian im lặng kéo đến bao tùm lấy hai người.Lát sau, Hạo Thiên lên tiếng: -Cô định giả nam tiếp tục đi học? -Không -Vậy cô sẽ để như thế?Trong hình dạng của một nữ sinh? -Có thể -Có thể? Tiểu Tuyết gật đầu -Có cách hóa trang khác nữa sao? -Không.Nhưng có thể made để bề ngoài trông xấu hơn. -Cô định làm thế -Cũng có thể -Có vẻ như cô thích từ “có thể” nhỉ? -Vậy sao?_Tiểu Tuyết nhích môi cười,nụ cười bán nguyệt tuyệt đẹp! -Tôi nghe nói nhà cô không ở đây.Xem hồ sơ nhập học của cô thì biết bố mẹ cô làm kinh doanh ở Mĩ -Ừm -Kết thúc học kì này cô sẽ về đó? -Có thể -Các bạn cô thì sao? -Có hai cách cho họ lựa chon.Một là trở về với gia đình của họ.Hai là ở lại đây thêm một năm -Cô sẽ chọn cách thứ hai chứ?_Hạo Thiên dò hỏi -Để làm gì?_Tiểu Tuyết nhíu mày – À thì để…ừ..ừm…_Hạo Thiên ấp úng -Để làm gì? -Ở lại cùng bạn cô khám phá đất nước Việt Nam chẳng hạn -Đây là quê hương của chúng tôi -Vậy là cô muốn về với gia đình? -Anh hơi tò mò về quyết định đi hay ở lại của tôi thì phải? -Cô thấy vậy? Tiểu Tuyết gật đầu -Chỉ là sự quan tâm thôi -Quan tâm tôi làm gì?_Tiểu Tuyết nhíu mày hỏi -À..thì…_Hạo Thiên lại một lần nữa bối rối.Rốt cuộc cậu nên trả lời sao bây giờ.Cậu không biết là mình đang nghĩ cái gì mà lại thốt ra câu đó nữa.Cậu…thất ngớ ngẩn -Có vẻ anh thích ấp úng nhỉ? -Hả? -Cách đó rất hiệu quả trong việc cưa đổ người khác giới đáy.Vì nó làm tăng nên độ dễ thương của một tên con trai. -Vậy à? -Nhưng không phải dành cho tôi chứ? -Gì cơ?_Hạo Thiên ngu ngơ hỏi lại -Không có gì?_Tiểu Tuyết trả lời khi nhận thấy cái vẻ ngu ngơ không hiểu gì của Hạo Thiên.Và cũng chính cái vể đó khiến cô bật cười.Nụ cười của cô khiến Hạo Thiên vô cùng khó hiểu nhưng cũng đồng thời làm cho trái tim cậu đập loạn xạ hẳn lên.Tự điều chỉnh nhịp độ tim của mình, cậu lên tiếng: -Sao cô lại cười? -Hả?À, không có gì.Chỉ là vừa nhìn thấy một cảnh đáng cười thôi. -Vậy à. Màn không khí yên tĩnh lại vây hãm lấy hai con người
-Tiểu Vy và tên Anh Khang đó đâu rồi?_Tiểu Phong từ trong lều của mình bước ra hỏi Gia Kiệt -Đi dạo cùng nhau rồi -Haiz, chán thế.Sao anh không đi? -Đi đâu cơ? -Đi đâu đó_Tiểu Phong trả lời rồi tiến đến ngồi xuống bên cạnh Gia Kiệt, lôi từ trong túi áo ra một nắm kẹo bạc hà, cô chìa chúng ra trước mặt cậu: -Ăn không? Gia Liệt cầm lấy một chiếc kẹo, mở vỏ cho vào miệng rồi nói: -Cảm ơn -Không có gì -Cậu làm tôi hơi bất ngờ đấy -Về chuyện gì? -Cậu là nữ -Hì, đó là kết quả sớm muộn thôi -Sao cậu lại cải trang thành nam? -Để cho tiện thôi.Tôi ghét mặc váy -Hầu hết các bạn nữ đều thích mặc… -Váy chứ gì? -Ừ -Nhưng tôi thì không.Tôi nghĩ cũng có một số trong phái nữ ghét mặc váy.Thật bất tiện -Bạn cạu cũng vậy à? -Tiểu Tuyết ư? -Cô bạn đó tên là Tiểu Tuyết à? -Không là Hàn Tuyết.Tên đẹp đúng không?_Tiểu Phong vừa nói vừa đặt mình xuống thảm cỏ xanh ở đó.Từ từ khép mi mắt lại -Ừm.Mà tên thật của cậu là gì vậy?_Gia Kiệt hỏi Không có tiếng trả lời.Cậu vội quay mặt qua bên Tiểu Phong thì thấy cô đã chìm vào giấc ngủ.Khẽ mỉm cười, cậu cũng đặt mình xuống bên cạnh cô và nhắm mắt.Cơn gió chiều hạ nhanh chóng đưa cậu vào giấc ngủ.
-Nào mọi người thu dọn hành lí nhanh lên?_Sau khi tập trung mọi người lại, Tiểu Tuyết khe khẽ nói -Khe khẽ thôi nhé!Đừng gây ra tiếng động_Tiểu Vy thêm vào -Ok, khẩn trương lên nào mọi người_Tiểu Đan nói Thế là tất cả cắm cúi thu dọn hành lí rồi ra về trong im lặng.Hạo Thiên lái xe đưa các thành viên còn lại của nhóm Tiểu Tuyết ra về trước rồi quay lại đón các bạn mình.Họ để lại trong sân trường một chiếc xe. 15h30′: -Ưm.._Tiểu Phong khẽ cựa quậy,Cô quay mình và: -Ôi má ơi_Cô hét lên và vội bật người dậy.Chả là, khi cô quay mình và mở mắt thì: trước mắt cô hiện ra khuôn mặt rất quen thuộc_chính là mặt của Gia Kiệt và cái khoảng cách giũa mặt cô và mặt cậu ta thì không phải là xa, phải nói là rất gần, cách nhau khoảng 20cm và cái điều đó làm cô giật mình.Và cũng chính nhờ tiếng hét thất thanh của cô,cái người con trai nằm cạnh cô bắt đầu cựa quậy.Cậu ta hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra và điều gì khiến Tiểu Phong hét lên như vậy. -Có chuyện gì vậy?_Gia Kiệt ngơ ngác hỏi -À..không…không…không có gì_Tiểu Phong xua tay,mặt cô bắt đầu đỏ ửng lên.Cô vội quay mặt đi chỗ khác, nhanh chóng đứng lên, cô nói vội: -Tôi đi rửa mặt đây.Cho tôi mượn phòng Vip của các cậu.Nhanh thôi!_Nói rồi, không đợi Gia Kiệt trả lời, cô nhanh chóng bước đi. -Ôi trời ơi!Chúa ơi!Xém chút xíu nữa thôi thì môi mình…Thật không thể tin nổi_Tiểu Phong vào phòng Vip, khóa chặt của và gào lên -Sao mình có thể…ôi tròi..cái kẻ mà trước đây mình ghét cay ghét đắng vì cái cách nói chuyện dễ khiến người ta bực mình của hắn.Chúa ơi! Sao người đành lòng cho hắn nằm xuống và ngủ bên cạnh con một cách ngon lành như thể chứ?_Tiểu Phong than thở_Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa, con điên mất thôi.Sao cái tên đó dám, mình chỉ mời hắn kẹo bạc hà thôi mà, sao hắn lại dễ dàng tin tưởng mà nằm xuống cạnh mình đánh chén một giấc say sưa như thế chứ.Hic hic hu hu ,con không biết đâu_Tiểu Phong tiếp tục gào lên, cô khoác mạnh nước từ chậu rửa lên mặt, để mặc nước cứ nhỏ giọt xuống áo mình, cô bước ra khỏi phòng rồi ngồi thu lu tren chiếc ghế sofa ở trong phòng, tiếp tục rên rỉ và rủa thầm cái tên chẳng may năm xuống ngái ngủ bên cạnh cô. 15’50″.Đã gần 15′ trôi qua mà không thấy Tiểu Phong quay lại, cậu bắt đầu lo lắng, vội đứng dậy cậu bước đến phòng Vip -Tiểu Phong, cô có ở trong đó không?_Đến gần cửa cậu vội mở cửa nhưng cửa khóa, Gia Kiệt bèn gọi lớn.Trong khi đó,Tiểu Phong vẫn đang bức rứt ngồi trên ghế sofa ôm đầu, thầm rủa cái tên mà bấy lâu nay cô căm ghét, nghe Gia kiệt gọi, cô vội ú ớ trả lời, quên mất nãy giờ cô đang làm gì: -A..có..tôi ở trong này.Tôi sẽ ra liền. -Làm gì trong đó mà lâu vậy?_Gia Kiệt lo lắng nhìn Tiểu Phong hỏi khi thấy cô vừa bước ra Bắt gặp ánh mắt lo lắng của cậu, tim cô đập liên hồi.”Trái tim đáng ghét.Mày đang bị gì vậy hả?”_Tiểu Phong mắng thầm trái tim của mình.Thấy Tiểu Phong chỉ cúi gằm mặt xuống mặt đát mà không trả lời mình, Gia Kiệt kiên nhẫn hỏi lại: -Sao không trả lời? -Hả?Gì cơ?À, chuyện đó….tôi…à mà không có g
gì_Tiểu Phong ấp úng rồi lách qua người Gia Kiệt, bước nhanh về phía sau trường.Nhưng đi được vài bước, cô khựng lại, không quay mặt lại, cô lên tiếng: -Anh rửa mặt nhanh đi rồi về lều nhé!Tôi đi tập hợp mọi người. 6h05′: -Anh có thấy mọi người không?_Tiểu Phong lo lắng hỏi khi thấy Gia Kiệt tiến đến -Không.Có chuyện gì vậy? -Lều của họ không có ở đây.Tôi gọi điện cũng không ai bắt máy -Hay là họ ra xe chờ sẵn -Chắc là vậy.Thôi thu dọn lều trại rồi ra xe thôi_Tiểu Phong giục Lát sau họ ra đến nới đỗ xe của họ: -Không có.Chỉ còn lại một chiếc xe của chúng tôi.Rốt cuộc thì họ đi đâu nhỉ?_Tiểu Phong thắc mắc, đồng thời cô cũng căm thấy lo lắng cho bạn cô.Cô sợ họ xảy ra chuyện gì. -Để tôi gọi cho bạn tôi xem sao._Gia Kiệt nói rồi lấy điện thoại ra gọi cho từng người bạn của cậu, những chẳng ai bắt máy -Sao rồi?_Tiểu Phong hỏi khi thấy Gia Kiệt cất điện thoại -Họ không bắt máy_Gia Kiệt trả lời.Liền lúc đó, điện thoại của Tiểu Phong có tin nhắn, cô vội mở máy lên xem. -Tin nhắn của ai vậy?_Gia Kiệt hỏi -Tiểu Tuyết.Nó bảo ,bạn cậu và bạn tôi đã về nhà an toàn.Chúng ta cứ về đi.Xe để đó_Tiểu Phong chỉ vào chiếc xe -Vậy thì lên thôi_Gia Kiệt nhất đồ lên xe.Thế là họ ra về. “Tiểu Tuyết, Tiểu Vy, cả Tiểu Đan nữa, các cậu thật quá đáng.Về mà không gọi người ta dậy.Lại con…ôi huyết áp của mình lên mất.Các cậu hãy đợi đấy.Đồ đáng ghét”_Tiểu Phong tự nói với lòng mình khi đang trên đường về nhà.
-Tiểu Tuyết,Tiểu Vy, Tiểu Đan các cậu đâu rồi?_Tiểu Phong vừa bước vào nhà đã lớn tiếng gọi -Tiểu Phong, con về rồi à?_Bà Thái đi từ trên cầu thang xuống hỏi -Vâng.Các bạn của con chưa về sao ạ?_Tiểu Phong lễ phép hỏi -À, các bạn con về rồi nhưng lại đi rồi.Các bạn con bảo con cứ ăn tối rồi đi ngủ đi, hôm nay các bạn con sẽ không về đâu, nếu con muốn tìm thì sáng mai gặp tại trường_Bà Thái nhẹ nhàng truyền đạt lại lời của Tiểu Tuyết -Vâng, con biết rồi ạ_Tiểu Phong xị mặt xách hành lí về phòng.Về đến phong vừa thay quần áo, cô vừa lẩm bẩm: -Các cậu được lắm.Biết mình sẽ nổi giận lôi đình nên trốn ra ngoài ngủ luôn.Gọi điện thì không chịu bắt máy.Các cậu cứ đợi đó, mai đến trường tớ sẽ cho các cậu một trận 7h sáng, tại Royal: -Cô ấy là ai thế nhỉ?_Nam sinh 1 nói -Ôi!Cô ấy trông thật xinh đẹp.Đẹp hơn cả hoa khôi trường mình nữa_Nam sinh 2 trầm trồ -Ai đẹp hơn tôi vậy?_Lí Tố Tâm từ đâu xuất hiện, đưa con mắt nãy lửa về phía đám nam sinh vừa rồi hỏi -Á..ừm..chào cậu.._Đám nam sinh ấp úng.cái nhìn của Tố Tâm khiến họ rùng mình, thật đáng sợ! -Tôi hỏi ai đẹp hơn tôi?_Tố Tâm gằn từng chữ hỏi lại -Là…là cô ấy.._Đám nam sinh nuốt nước bọt, mặt tái mét chỉ về phía Tiểu Phong.Họ chắc mẩm:phen này chắc Tiểu Phong sẽ không xong rồi.Thể nào cô chủ của tập đoàn LYM* lừng danh sẽ không để yên cho kẻ đã cướp đi cái danh hiệu hoa khôi mà bấy lâu nay cô vẫn kiêu căng chiếm giữ. Nghe vậy, Tố Tâm với đôi mắt trừng trừng nảy lửa tiến về phía Tiểu Phong: -Này, cô là ai mà dám vào đây vậy ?Lại còn mặc đồng phục nam sinh của trường này nữa chứ._Tố Tâm ra giọng giễu cợt -Hỏi ai vậy?Tôi à?_Tiểu Phong dừng lại, nhìn xung quanh:mọi người đổ cái ánh mắt lo lắng về phía cô, một số nữ sinh thì tỏ ra vô cùng thích thú, và cuối cùng ánh mắt của cô dừng lại trên người của Tố Tâm, thấy cô ta cứ trừng trừng nhìn minh, Tiểu Phong nhíu mày hỏi -Cô mù à?Không hỏi cô chẳng lẽ tôi tự hỏi chính mình?_Tố Tâm tức giận quát -Này cô!_Tiểu Phong lịch sự lên tiếng -Gì?_Tố Tâm hậm hực -Cô là cái quái gì mà quát vào mặt tôi như thế hả?Tôi là ai liên quan gì đến cô?Tôi mặc đồ nam sinh của trường này thì làm sao chứ? Trái Đất sẽ ngừng quay à?_Tiểu Phong bực mình quát thẳng vào mặt Tố Tâm, khiến cô nàng trong phút chốc sửng sốt.Các nam sinh đứng vây quanh thì vô cùng ngạc nhiên, các nữ sinh lâu nay đi theo kè kè sau lưng Tố Tâm cũng sửng sốt không kém, số nữ sinh còn lại thì tỏ ra vô cùng hả hê khi thấy Tố Tâm bị một học sinh lạ quát tháo vào mặt vì bấy lâu này Tố Tâm vẫn luôn kiêu căng, tự đắc, luôn bắt nạt và coi thường họ. Sau vài giây “hấp thụ” hết lời nói của Tiểu Phong: -Cô..cô..cô được lắm.Hãy đợi đấy.Hừ_Máu sôi của Tô Tâm đang dâng trào, cô tức giận lên tiếng -Đợi thì đợi_Tiểu Phong “hiên ngang” trả lời Tố Tâm giậm mạnh chân bước thẳng về phòng học của mình.Cô thề rằng cô sẽ trả thù Tiểu Phong, cô sẽ khiến cho Tiểu Phong phải cầu xin cô tha thứ và phải bẻ mặt trước mọi người.Hãy đợi đấy. Còn Tiểu Phong, sau khi nhìn Tố Tâm đi khuất, cô cũng bước nhanh về phòng học của mình vì cô còn phải tìm các bạn của mình để “tính sổ”. “Các cậu ấy vẫn chưa đến sao?.Sao hôm nay họ đến trễ vậy.Cũng gần vào học rồi còn gì?Hay là sợ mình nên cố tình đi trễ”_Tiểu Phong vừa ngồi xuống vừa suy nghĩ. -Cô ấy là ai vậy nhỉ?_nam sinh một hỏi -Chắc là học sinh mới_Nam sinh 2 xì xào -Ê, cô ấy lúc nãy ở dưới sân trường dám quát vào mặt hoa khôi trường mình đấy?_NS 3 nói -Gan vậy luôn à?_NS 4 hỏi -Ôi, cô ấy còn đẹp hơn cả hoa khôi trường mình nữa_Ns 1 nói -Ôi điên quá!_Tiểu Phong bực bội hét lên rồi gục đầu xuống bàn, ánh mắt ánh lên sự mệt mỏi.Lí do là tối qua do mãi nghĩ về chuyện chiều hôm qua:Lúc cô ở cùng Gia Kiệt…nên không ngủ được.Hậu quả là bây giờ cô cảm thấy cực kì buồn ngủ: -Cậu mệt ở đâu à?_Tiếng một chàng trai vang lên, nghe giọng thì có lẽ cậu ta đang hết sức lo lắng cho Tiểu Phong.Nghe thấy giọng nói phát ra từ chỗ mình,Tiểu Phong từ từ nhấc cái đầu nặng trịch dậy,khẽ thở dài:”Cái tên đáng ghét nào vậy không biết.Đã mệt gần chết rồi còn làm phiền, muốn cho hắn một chiếc dép quá!”_Suy nghĩ hiện tại của Tiểu Phong.Vừa ngẩng đầu lên thì: -Sao trông cậu có vẻ mệt vậy?_Người con trai lo lắng -Tránh xa tôi ra.Bực mình quá đi.Tại cậu mà ra đó._Tiểu Phong gắt rồi tiếp tục gục mặt xuống bàn -Tại..tại tôi?Tôi có làm gì đâu?_Người con trai lúng túng -Ôi bực mình quá.Châu Gia Kiệt, cậu mà không biến đi thì tôi cho cậu ăn dép ngay bây giờ đó.Tránh ra_Tiểu Phong quát -Nhưng tôi có làm gì đâu cơ chứ._Gia Kiệt méo mó mặt mày hỏi lại -Ôi trời ơi.Con điên lên quá!_Tiểu Phong ôm đầu hét lên -Có chuyện gì khiến bạn tôi nổi điên lên vậy?_Tiểu Tuyết vừa bước vào lớp liền hỏi -Cô ấy là ai vậy nhỉ?_Ns 4 hỏi -Trời ơi, ông trời quả thật công bằng, đầu học kì II thì ban cho lớp mình hai nàng công chúa vô cùng xinh đẹp rồi, cuối học kì lại ban cho thêm hai học sinh nữ đẹp hơn cả hoa khôi trường mình nữa_Ns 2 long lanh nhìn nhóm của Tiểu Phong nói -Ha Ha_Tiểu Đan nghe thấy những lời đó vội bật cười nghiêng ngã.”Phải diễn tả tên đó ra sao nhỉ?Một chữ thôi:Sến!”_Tiểu Đan vừa nghĩ vừa ôm bụng cười Tiểu Vy cũng tũm tĩm mỉm cười, cô lắc đầu ngao ngán, cũng giống như Tiểu Đan, trong cô cũng dành cho Ns vừa rồi 4 chữ:Sến hơn con hến!Trong khi đó: -Cái giọng này quen quen_Tiểu Phong lẩm bẩm -Mới một đêm không gặp mà cậu quên giọng cuả Tiểu Tuyết luôn à?_Tiểu Vy nhí nhảnh hỏi -Cuối cùng cậu cũng đến rồi.Đi theo tớ nhanh._Tiểu Phong ngẩng đầu lên, đứng nhanh dậy, lách qua người Gia Kiệt tiến về Tiểu Tuyết nói-Cả các cậu nữa. -Khoan.Hình như ông trời không giúp cậu rồi._Tiểu Tuyết nắm lấy cánh tay của Tiểu Phong giữ lại rồi nhìn cô, nhún nhẹ vai nở nụ cười bán nguyệt như mọi ngày.Sau cái nhún vai cùng với cái nụ cười bí ẩn của Tiểu Tuyết,tiếng trống vào học vang lên: -Trời ơi.Tức chết đi mất_Tiểu Phong gào lên rồi giậm mạnh chân về lại chỗ ngồi.Tiểu Tuyết cùng Tiểu Đan và Tiểu Vy cũng nhanh chóng về đúng vị trí của mình.3′ sau, cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp. nhẹ đặt cặp xuống bàn giáo viên, cô mỉm cười tiến xuống giữa lớp: -Chào cô ạ_Tất cả học sinh dưới lớp đứng dậy lễ phép chào cô -Chào cả lớp.Các em ngồi xuống đi_Cô giáo chủ nhiệm(CGCN) khẽ nói Cả lớp nhanh chóng ngồi xuống: -Đã có thông báo về điểm thi rồi.Các em đã xem chưa? -Rồi ạ_Tát cả học sinh trong lớp đồng thanh -Trước tiên cô rất vui vì lớp ta đã rất cố gắng trong kì thi qua… Bốp!Bốp!_Tiengs vỗ tay vang lên -Theo kết quả của bảng xếp hạng về thành tích:Hạo Thiên, Gia Kiệt, Anh Khang, Thiên Lâm,Hàn Phong à không từ bây giờ cô phải gọi em là Hàn Tuyết chứ nhỉ?_Cô giáo nhìn Tiểu Tuyết nhẹ nhàng hỏi -Sao cũng được, thưa cô_Tiểu Tuyết đáp -Vậy cô gọi em là Hàn Tuyết nhé!Tên em rất hay nhưng… -Hơi lạnh phải không ạ? -Ừm_cô giáo gật đầu -Ủa, bạn ấy là Hàn Phong à cô?_Lớp trưởng lớp 12A1 Đứng dậy lễ pháp hỏi -Ừ -Vậy…_Hs 1 ngập ngừng -Bạn ấy là nữ cải trang nam, cả Tiểu Phong cũng vậy.Cô mới biết chuyện đó vào sáng nay.Cô hơi bất ngờ, chắc các em cũng vậy. -Vâng ạ_cả lớp đồng thanh -À, đúng rôi.Cô muốn biết lí do các em quay trở lại hình dạng đúng của mình.Ý cô là sao các em lại trở lại hình dạng là một bạn nữ. -Em nghĩ là cũng gần cuối năm rồi, cũng nên cho các bạn biết với lại sớm muốn thì bọn em cũng bị lộ thôi nên… -Cô hiểu rồi.Ta quay lại với việc cô nói lúc nãy nhé!_Cô nhìn cả lớp nói -Vâng ạ_Cả lớp đáp -Theo kết quả của bảng xếp hạng về thành tích:Hạo Thiên, Gia Kiệt, Anh Khang, Thiên Lâm,Hàn Tuyết, Tiểu Phong, Tiểu Vy và Tiểu Đan đồng hạng.Tất cả các em đều đạt điểm cao nhất khối 12 nói riêng và toàn trường nói chung.Cả lớp cho các bạn một tràng vỗ tay nào! Bốp!Bốp!_Tiếng vỗ tay lại vang lên -Đứng thứ hai là Lớp trưởng lớp ta, thứ ba là…bla..bla…và thứ 10 là bạn Lý Tố Tâm.Tiếp thao, cô sẽ phổ biến hoạt động cuối năm nhà trường dành cho chúng ta… -Lại tổ chức văn nghẹ phải không cô?_HS 1 lên tiếng -Ừ.Mỗi lớp sẽ chuẩn bị 1 tiết mục thật hoành tráng.Riêng lớp 12, mỗi lớp sẽ chuẩn bị hai tiết mục.Ngoài ra, các cá nhân,các nhóm, các tổ của mỗi lớp có thể đăng kí thêm các tiết mục khác để làm phong phú cho buổi văn nghệ của trường… -Một người, hai người, ba người hay bốn người đăng kí cùng biểu diễn một tiết mục đều được phải không cô?_Tiểu Đan hỏi -Ừ.Đều được. -Vậy nếu như cùng là bốn người đó biểu diễn hai, 3 tiết mục có được không cô?_Tiểu Vy hỏi -Được chứ! -Vậy cô cho chúng em,Hàn Tuyết và Tiểu Phong đăng kí 3 tiết mục ạ_Tiểu Vy và Tiểu Đan nhìn nhau đồng thanh -Nè, tớ không tham gia đâu nhé!_Tiểu Phong kéo tay Tiểu đan khẽ thì thầm vào tai bạn -Tớ không biết.Cậu nhất định phải tham gia_Tiểu Đan nghiêm giọng nói -Các em chắc chứ?_Cô giáo hỏi -Vâng…_Tiểu Đan định nói nhưng Tiểu Phong nhanh nhảu cắt ngang -Để bon em suy nghĩ đã cô ạ -Vậy thì các em cứ bàn lại với nhau đi nhé! -Cô ơi, bọn em…ưm…ưm.._Tiểu Vy điịnh nói với cô là bọn em đã quyết định là sẽ biểu diễn nhưng Tiểu Phong nhanh chóng bịt miệng ban mình lại -Hì, cô ơi, cô cho bọn em ra ngoài hội ý nhé!_Tiểu Phong cười nói -Ừ, vậy cũng được_Cô giáo cười trả lời, vừa nói cô vừa lắc đầu ngán ngẫm với cái sự hồn nhiên của nhóm Tiểu Phong
...