Rầm!!! Nó lại té một lần nữa vì đi mà cứ mơ mộng
_ Ui dzasao té hoài vậy ta – Nó suy nghĩ
_ Này,cóđứng lên ko?
_ Ơ saogiọng này nghe quen quen à nha – Nó cố nhìn rõ mặt người bị nó đè.Ôh mygood.Lại là Long.Nó định chạy nhưng hắn đã túm được cái mũ sau áo nó
_ Gây ánxong định chạy à?.Giỡn mặt với anh hả? – L nói.Nó từ từ xoay người lại
_ Ơ.Là connhóc này.Nó tới số với mình rồi – L cười nham hiểm
_ Huhutông thằng này hoài,chắc con chết với nó quá – Nó rên rỉ
_ Chuyệnlúc sáng chưa xử xong bây giờ nhóc lại………. – Nó đá ngay bụng Long rồi bỏchạy về nhà
_ Ư Ư -Long bị dính chưởng.Té tại đó
_ Hừm.Nhócmuốn chết với anh à? – L mỉm cười
_ Này – Một đám nữ sinh đang đứng chờ trước cổng trường đợi nó
_ Mấy cậu kêu tui? – Nó hỏi
_ Ừ,lại đây – Đám đó vẫy tay gọi nó.Nó vẫn ngâythơ đi lại
_ Có chuyện gì hả? – Nó mỉm cười
_ Bạn là bồ của anh Long hả? – Một đứa có vẻ nhưlà đầu đản lên tiếng
_ Long?.À – Nó chợt nhớ ra
_ Ko phải đâu.Có chết tui cũng chẳng thèm làm bồvới cái tên chết bầm ấy – Nó khinh bỉ
_ Này,chơi trò nói sau lưng đấy hả? – Giọng nóiđáng ghét ấy phát lên từ phía sau lưng nó.Nó giật bắn mình quay lại thì bắt gắphắn đang đứng đấy nhìn nó
_ Ơ Ơ – Nó lúng túng,chưa giải quyết sao thì conbạn nó chạy ra
_ Ơ xin lỗi.Bọn tôi có việc chút – Con bạn thânkéo nó ra khỏi đám rắc rối ấy.Đối với nó,chắc bây giờ con Dương là vị cứu tinhtrời ban cho nó.
_ Ơ Anh………. – Con lúc nãy nói với nó gọi Lkhi L đi ngang qua
_ Xin lỗi,tôi nhớ tôi với cô đâu có chuyện gì đểnói nhỉ – L mỉm cười rồi đi mất.Trong số đàn em,có một thằng để ý con đấy lâurồi.Nhưng vì nó là bồ cũ của đại ca nên ko dám hó hé gì hết.
_ Chị Nghi.Chị ko sao chứ? – Con đàn em nó hỏi
_ Chị ko sao – Nghi cười buồn
Ring……………Ring…………….Tiết họcmột bắt đầu
_ Này – Hắn gọi Dương
_ Ơ – Dương quay xuống
_ Nhóc đó đâu? – Hắn nói
_ Cậu….cậu định làm gì bạn ấy? – Dương hơi sợsệt
_ Hừm.Tôi hỏi thì cứ trã lời đi.Lắm mồm vậy -Hắn quạu
_ Xin lỗi – Dương thay đổ nét mặt
_ Nhóc đó đâu? – Hắn cố hạ giọng
_ Lúc nãy tụi này vào căn teen nhưng có một đámnữ sinh tới lôi kéo Ngân nên tôi vào lớp trước – Dương nói
_ Nữ sinh? – Hắn nhớ lại
_ Ko lẽ là cô ả? – Hắn suy nghĩ và bắt đầu thấylo.Tuy máu lạnh nhưng cũng là con người mà.
_ Mấy đứa ấy đi đâu vậy? – Hắn hỏi
_ Hình như sau vườn ấy – Dương vừa nói xong thìhắn lẻn chùn ra khỏi lớp rồi chạy thật nhanh đến vườn của trường.Bỗng hắn cócảm giác lo lo cho nhóc chớ ko có tình cảm gì hết.
_ Mày gan lắm,dám cố ý đụng anh L để anh L quantâm hả? – Thằng con trai hét lớn như tát nước vào mặt nó
_ Hà hà – Nó cười như điên
_ Mày còn dám cười à – Thằng đó tức điên lên
_ Hèn như tụi bây thì chỉ có mỗi cách này thôi à- Nó cười mỉa mai
Bốp !!! – Lại một cái tát bay thẳng mặt nó.Máutừ miệng từ từ chảy xuống nhưng nó vẫn cố cười.Ko để lộ vẻ yếu đuối ra ngoài.Ởmột góc nào đấy,có một người đang quan sát mà vẫn mỉm cười nhìn nó.Người ấy koai khác,đó là hắn !!!
_ Anh – Thằng Duy khẽ gọi
_ Gì? – Hắn đáp lại bằng giọng lạnh lùng.Hắn làthế,chỉ khi với nó.Giọng điệu của hắn mới có chuyển biến.Đó là điều hắn đangđau đầu nhất.
_ Anh đứng nhìn vậy à? – Thằng D táo bạo hỏitiếp
_ Hà hà,cứ xem đi – Hắn cười.Ở đấy,hắn quan sáttừng cử chỉ và thái độ của con nhóc.Hắn cười một cách khoái chí
_ Hừ.Tên Long chết bầm.Tại hắn mà mình ra thếnày – Nó vẫn cười
_ Mày gan nhỉ – Thằng khác đạp trên vai nó,nónằm sát dưới mặt đất.Và rồi cả bọn ùa vào đánh hội đồng nó.Vừa đánh vừa cười hảdạ lắm.Mặc dù tức nhưng nó ko biết làm gì hết,vì sức lực nó dần yếu đi.Người nóbỗng mệt mỏi và đau buốt.Quần áo nó rách tả tơi,tay,chân và cả mặt nó nữa.Toànlà vết thương.Mắt nó dần dần mờ đi.
_ Hì hì,tụi bây đang làm gì vậy? – Giọng này rấtquen,nó cố gắng mở to mắt ra để xem đó là ai.Á,đúng rồi.Đó là thằng em yêu dấucủa nó.Thằng em nó cũng đánh nhau ghê gớm chứ chẳng phải chơi.Nó chợt mỉm cười.
_ Mày….Mày là ai hả?
_ Hì hì.Mày vẫn chưa nhận ra tao à? – Em nó vẫnđứng đấy mỉm cười
_ Đại…..đại ca.Thằng đó là đàn em trong băngđảng Đại Bàng Xanh đó anh – Một thằng khác ấp úng nói
_ Hừ…..hừ…..Tao…Tao cóc sợ – Giọng nóiđang run rẩy,mặt lo sợ thấy rõ nhưng vẫn luôn giữ trạng thái anh hùng
_ Mày…..Ko biết trời cao đất dày rồi – Thằngem nó mỉm cười.Rồi cả bọn xông vào đánh nó.Chỉ vài phút,và vài cái đấmtay.Thằng em yêu dấu của nó đã giải quyết hết đám tép riu này.Nó bắt đầu gượngdậy
_ Ko sao chứ hả bà chằn – Thằng em nó ngồi xuốngcạnh nó
_ Hì hì.Chị mày mà có sao thì đâu phải là chịmày – Nó cố cười
_ Hì hì.Vậy mới đúng là chị tui chớ – Thằng emvui vẻ đập vai nó.Nụ cười và giọng điệu của 2 đứa giống hệt nhau.
_ Thôi mày vào đi.Tao ngồi đây tí,dù sao cũngcúp rồi – Nó cười
_ Có chắc là ko bị gì ko bà chằn – Thằng Nhân emnó vẫn cứ hỏi
_ Mày lì quá,đi đi.Tao ổn – Nó gắt.Thằng em nócởi áo khoác ra rồi mang cho nó
_ Mang đi.Em đi đây – Thằng em tốt đột xuất củanó bỏ đi.Vẫn cái dáng cao ráo và mạnh mẽ ấy.Nó rất mừng vì được thằng em tốtnhư thế.Nó khoác áo vào,đứng dậy đi.Nhưng đầu óc cứ quay cuồng,bước đi chậpchững và rồi mắt nó nhắm cứng lại.Mặc dù mệt nhưng nó vẫn cảm nhận được có aiđó đang bế nó chạy,hơi ấm của người ấy thật tuyệt.Là ai?.Ai đang bế nóvậy?.Ngàn câu hỏi quay quanh đầu nó.Quá mệt mỏi nên nó ngất lịm đi.Sau một hồitỉnh dậy,thấy trong người đã đỡ hẳn.Nó thấy yêu đời trở lại.
_ Hừm tỉnh rồi à – Ai đang ngồi trước mặtnó?.Chợt nó nhận ra,đó là hắn.Nó phát chán vì suốt ngày phải ngắm cái mặt củahắn.Nó ngáp một hơi thật dài rồi nằm xuống.Thờ ơ hắn
_ Hừm.Nhóc giỡn mặt à? -Hắn lườm nó.Tay núm cổ áo nó lôi dậy
_ Chuyện gì đây?.Đang mệt à nha – Nó hất tay hắn
_ Hà hà.Gan nhỉ? – Hắn trừng mắt nhìn nó.Ánh mắtấy khiến nó sợ,nó rụt rè ko dám lên tiếng nữa.
_ Ko cám ơn thì thôi lại con lớn tiếng,muốn ăntát à – Hắn nhìn nó.Nó ớn lạnh cả người
_ Ừ thì cám ơn – Nó vẫn cố nói nhưng ánh mắt kodám nhìn khuôn mặt hắn
_ Hừm – Hắn mỉm cười
_ Một câu cám ơn thì xong à – Hắn cười đầy dã tâm
_ Muốn…..muốn gì đây? – Nó nói
_ Hì hì,làm vợ anh đi – Hắn cười tỉnh bơ
_ Anh có điên ko? – Nó hét lớn
_ Làm hay ko? – Hắn nghiêm mặt lại khiến ngườinó lại run sợ
_ Ko….nhất quyết ko làm – Nó rất cươngquyết.Hắn dơ tay lên.Nó lại nhắm nghiền mắt lại,đôi vai run lên.
_ Hừm.Nhóc gan nhỉ? – Hắn nói.Nó từ từ mởmắt,thở phào nhẹ nhõm
_ Ko thích làm vợ thì làm ôsin – Hắn vẫn ko chịutha cho nó
_ Ôsin? – Nó tròn mắt nhìn hắn
_ Muốn anh lập lại 2 lần à – Hắn hỏi
_ À ko – Nó khẽ lắc đầu
_ Vậy đồng ý ko? – Hắn khoanh tay để trước ngực
_ Ơ – Nó bối rối
_ Hì hì nếu nhóc ko đồng ý thì hậu quả sẽ trúthết lên đầu em nhóc.Nhóc suy nghĩ kĩ đi – Hắn cười đầy nham hiểm
_ Tên ác độc – Nó lẩm bẩm
_ Nhưng tên này mình cảm thấy sợ thật,trờiơi.Nếu phải làm ôsin cho hắn thì cuộc đời của mình sẽ lạc về đâu đây? – Nó
ngớngẩn ngồi im...