Các cô cậu yên tâm , tính mạng cậu ta lớn nên đã qua cơn nguy hiểm . Tuy nhiên…
_ Tuy nhiên sao hả bs ?
_ Bác sĩ ơi sao vậy hả ?
_ Tuấn nó bị làm sao ?
_ Tuy nhiên sức khỏe của cậu ta vẫn chưa ổnđịnh , cần phải điều trị 1 thời gian . Các cô cậu đi theo tôi để làm thủ tụcnhập viện – ông bs bỏ đi trước , còn D thì chạy xổng vào trong .
_ Để em đi – bé Ly đi cùng thằng Duy , còn cảbọn ở lại để chăm sóc Tuấn . Đã đến giờ nghỉ ngơi của các bệnh nhân trong viện, nhưng vì cả bọn cứ la hét um sùm mà ai nấy đều tỉnh giấc ._ Tuấn….tuấn….anh có….ực…sao ko…ực -nhỏ Dương khóc , từng giọt nước lăn dài trên mí mắt , thằng T nhìn thế mà cònđau hơn cả vết thương của chính mình… Nhẹ đưa cánh tay đang còn băng bột gạtđi những giọt nước mắt ấy… Tuấn mỉm cười , nụ cười gượng gạo , vì khắn thânthể , chỗ nào cũng có thương tích nên việc băng bó bột là ko thể tránh
Khắp mình mẩy , từ đầu đến chân , chỗ nào kocó băng bột thì lại sức thuốc rồi dùng băng cá nhân hoặc tiêm kim…Bây giờ đếncả nói , Tuấn cũng chẳng thốt lên lời . Vì cậu rất đau…
_ Anh đừng nói chi hết , cứ ngủ 1 lúc đi – Dươngmỉm cười , thật ra . Trong lòng cô bé rất xót xa khi thấy Tuấn bị như vậy màchẳng có cách nào để thay thế hoặc chịu 1 phần giúp Tuấn . Dương thấy mình vôdụng quá !!! . Nếu như cô đừng đi thì có lẽ Tuấn – người cô yêu đã ko ra nôngnổi này . Tất cả là lỗi tại cô !!!
_ Đêm nay để tôi ở lại , mấy người về trước đi- thằng V lên tiếng , mặt vẫn còn giận chuyện gì đấy , trán nhăn nhít vào nhau
_ Nhưng mà….tôi muốn ở lại để….
_ Thôi , bồ mệt rồi . Cứ để anh Vương ở lại -Tina đặt tay lên vai an ủi , thấy vậy . Dương cũng chẳng nói gì thêm . Cả bọnlẳng lặng ra về với sự mệt mỏi dâng trào . Đã khuya lắm rồi , trời về đêm thậtđáng sợ . Những làn gió nhẹ hễ vút qua , thì da thịt lại ớn lạnh . Cái lạnh lẽotrong bệnh viện thật đáng sợ , ảo tưởng như đang trốn chạy 1 cái gì đó rất rùngrợn…
_ Ơ , sao mọi người ko ở lại với anh Tuấn vậy? – bé Ly ngạc nhiên
_ Có thằng Vương bên cạnh chăm sóc rồi , sẽ kocó chuyện gì đâu – đôi mắt ủ rũ với hàng mi dài ụp xuống của Long , thật khiếncho người khác có thứ cảm giác nặng nề nào đấy đang gánh nặng trên vai mà chưađược giải tỏa…
_ Thôi , chắc mọi người mệt rồi . Ăn chút gìđó rồi về thôi – Tống cổ hết lên chiếc xe mui trần mà thường ngày Tam Vô Songvẫn thường hay đi . Nhưng hôm nay đầy đủ , lại thiếu bớt 1 người . Cảm thấylòng thật trống trãi…Suốt chặn đường đi , ko ai nói chuyện với ai . Có nhữnglúc khẽ nhìn qua nhau , nhưng lại lắc đầu rồi im lặng…
Ghé vào cái quán thức ăn khuya bên vệ đường .Ăn những món gọi là '' bình dân ''
Nhưng còn tâm trạng đâu nữa mà nuốt ? . Đồ ănđã bày sẵn trên bàn những chẳng ai chịu lấy đũa đưa vào miệng cả . Mắt chằmchằm vào đống thức ăn , nhìn thật ngon và thèm . Vậy mà chẳng ai chịu măm măm ,trong tình huống này . Còn có thể nuốt được sao ?
Trời vềđêm thật lạnh , nhiệt độ thật khó đoán trước . Giữa chiếc giường ấm áp và cáichăn ấm như thế , mà vẫn ko thể nào làm người nóng lên được . Bổng nó tò mò xemL đã ngủ chưa , rón rén bước qua phòng L . Giật mình L căng tròn xoe mắt ,nhưng vì chưa bật đèn nên mọi vật đều 1 màu đen
_ '' Ai thế nhỉ ? . Hay là ăn trộm . Mày muốnchết hả bưởi ? '' – L giã vờ nhắm mắt , 1 bàn tay từ trong bóng tối chạm loạnxạ trên khuôn mặt , khiến L nhột nhưng vẫn cố nhịn , ko gây ra tiếng động
_ '' Ế , thằng ăn trộm này sao ngu thế ? . Saolại leo lên giường . Khoan đã…ko lẽ nó định '' thủ tiêu '' mình ư ? . Ê giỡnhoài , tao còn yêu đời lắm á nha '' – trong đầu chỉ xuất hiện như vậy thôi . Cochân lên nhè nhẹ rồi cố ý đạp thẳng chân 1 cái thật mạnh . Khiến '' tên bóngtối '' bò lăn bò lốc ở dưới sàn . L vung mền dậy , chạy tới bật công tắc .Nhưng đớ cả người…
_ L…là…làm cái gì vậy ? – L ấp úng
_ Híc híc – Ngân lồm cồm đứng dậy , nhưng thậtê ẩm khi cổ tay bị bầm do đập sàn mạnh
_ Định ăn cắp thứ gì bên phòng của tôi à ? -đứng dựa lưng vào tường , cười mỉa mai
_ Cá…cái con khỉ . Chẳng qua tui muốnxem….xem….
_ Xem xem cái gì ? . Thật là tốn thời gian
_ Cái….cái tên chết tiệt . Mình quan tâm màbị oan vậy đây , ức chết đi được – N lẩm bẩm nhưng những lời nói ấy đã lọt vàotai hắn . Hắn cảm thấy cái gì đấy đang vui vui dâng trào
_ Được rồi , vậy giờ về đi , tôi muốn ngủ
_ Hứ – nó hậm hực tắt đèn , lủi thủi quay vềphòng với khuôn mặt tức tối đến thảm thương
_ Cái gì chứ ? . Dám nói với mình như vậy ư ?. Thật quá đáng . Chết đi chết đi – vừa nói vừa lấy kéo cắt từng mảnh bông trênthân thể của con gấu bông xấu số
_ Tức chết đi được
_ Hứ , đi ngủ . Từ nay ta sẽ thề quan tâm tớimi nhiều hơn , cho mi chết mi luôn – chu miệng , hai má lộ rõ màu hồng , nhưngtiếc rằng lúc này hắn ko thể nhìn thấy vẻ đáng yêu này được [ chỉ có t.giả thấy thôi hehe ">
Phòng củahắn
Hắn vẫnđang còn lân lân cái cảm giác hạnh phúc ấy , tủm tỉm cười 1 mình . Nhắm tịt cảđôi mắt mà vẫn cứ nhớ về hình ảnh ban nãy , lúc nó giận . Đôi môi mím chặt ,ánh mắt tóe lửa . Thật khiến người ta khó quên…
Buổi sángthứ 2 đầu tuần , với cơn gió lạnh lùng thổi qua . Làm nó có cảm giác gì đấy ,buồn man mán . Hôm nay
có tiết chào cờ , ko biết ông thầy '' yểu điệu '' sẽ loatin gì đây
_ Ngân , đi học thôi – Đang ngắm mình trong gương, với khuôn mặt và trang phục hoàn hảo . Thì lại bị giật mình bởi cái gõ cửaquái quỷ
_ Ừ tớ biết rồi – nó nhìn trong gương 1 lầnnữa rồi mỉm cười hài lòng
_ Phần của bồ nè – bé Ny cười tươi rói đưa chonó ổ bánh mỳ ốp la , có rau tươi , cà chua lẫn nước sốt
_ Ăn nhanh rồi còn đi học – Tuấn có vẻ vội ,khuôn mặt hiện rõ sự lo lắng . V khẽ liếc qua , liền kéo T ra ngoài trông khiđó cậu bé chưa kịp nuốt xuống bụng
_ Có chuyện gì hả ?
_ À ừ… cũng chẳng có gì to tát
_ Bạn bè ở với nhau nhiều năm , mày có chuyện, tao nhìn sơ qua ko biết à ? . Đừng có dấu tao . Có chuyện gì , nói tao nghe coi. Và cứ thế , 2 đứa thì thầm to nhỏ với nhau . Bổng…
Bốp !!! , cái đánh vai làm cả 2 thằng giậtmình . Thủ phạm là anh Long đẹp trai
_ Mày làm cái khỉ gì vậy hả ? – Tuấn cáu
_ Muốn chết à ? – V xem ra vẫn bình tĩnh đượcđôi chút
_ Tụi bây thủ thỉ cái gì , nói nghe coi – Lvòng tay trước ngực , ánh mắt đầy vẻ tò mò . Bộ 3 Tam Vô Song lại có lúc phảinói chuyện lén lút như vậy đấy… !!!
_ Ê , đi học thôi – Cả bọn phải tạm gác lạichuyện riêng mà lo chuyện chung . Hôm nay có buổi chào cờ , lại là thứ 2 . Chonên cả bọn phải tập trung đúng giờ và ko thiếu sót một ai . Nghe nói có chuyệnquan trọng muốn tuyên bố…
Đã yên vị trên chiếc ghế , dãy hàng ngang dànhcho khối lớp hs ưu tú và xuất sắc . Lại bắt đầu thì thào với nhau , con trailẫn con gái nhí nháo cả lên . Thật lắm chuyện để bàn mà…!!!
_ E hèm , các em trật tự nào – Thầy hiệutrưởng xì tai bước lên bục , với cái giọng nghiêm nghị và lịch thiệp . Làm chohàng ngàn học sinh trong trường phải ngừng hoạt động , hướng toàn bộ con mắt vềhướng đấy…
_ Như các em đã biết trường chúng ta được vinhdự được đánh giá cao về chất lượng , cũng như thành tích…. plè plè plè
1 tiếng trôi qua , coi như là 1 cực hình thảmkhốc của cả đám . Mà ko , nguyên 1 tập đoàn học sinh luôn chứ .Bước nặng nề đilên lớp học , khuôn mặt đứa nào đứa nấy suy sụp thậm tệ . Đi còn ngả lên ngảxuống…
_ Èo chán – Tina nằm dài trên bàn , mắt thâmquần
_ Vấn đề chính là khu của tụi mình sát nhậpvới khu bên kia chứ gì ? . Nghe nói khối bên đấy chảnh lắm – Ly ngán ngẩm
_ Học sinh trong lớp đã chặt khít rồi , chỗnào chứa nổi
_ Bên khu ấy chảnh lắm , khinh bên mình lâurồi , muốn kiếm chuyện đây mà – Ken nhoẻn miệng cười . Có vẻ cu cậu khoái lắm
Bíp bíp bíp !!! , tin nhắn từ điện thoại củaTuấn
_ Tôi ra đây 1 chút – Tuấn nhăn nhó rồi đi ra1 góc
_ Hình như thằng T có chuyện hả ? – Đ quaysang V , nhưng V vội lắc đầu
_ Chắc ko đâu , đừng để ý làm gì – V đánh tanmọi câu hỏi của cả đám về Tuấn , cả L nữa , cũng giúp V 1 tay cho nhẹ bớt
Ko biết ai vừa điện thoại rồi nói nhăng nóicuội gì mà lúc đi vào , sắc mặt của Tuấn thay đổi hắn . Từ giận dữ chuyển sangtò mò và ngạc nhiên… Vì cũng đúng lúc vào tiết học cho nên cả bọn chưa kịp đểý đến bản mặt của Tuấn
_ Mày có chuyện gì à ?
_ Tao hơi choáng váng chuyện này
_ Nói tao nghe
Thằng Tuấn nhìn thằng V có vẻ nghiêm trọng rồiđây…
_ Mày có tin được , đằng sau vụ tai nạn vànhững vụ xảy ra cho nhóm tụi mình lại là….
Sau khi nói cho L và V biết, thì cả hai cũng ko tránh khỏi 2 từ '' kinh ngạc '' .
_'' Tại sao cô ta lại… '' – L khẽ liếc qua nơi '' hung thủ '' đã bày binh bốtrận nhưng cũng đều bị vạch trần . Thật ra kẻ đấy cố ý hay vô tình để cả bọnđưa chuyện ra ánh sáng ???
_Giờ chúng ta cũng đã biết , trường chúng ta sẽ học chung với khu bên cạnh . Lớphọc và trường sẽ làm rộng ra 1 chút nữa , trong thời gian đấy toàn bộ học sinhsẽ được nghĩ – Thầy dõng dạc tuyên bố nhưng hình như chẳng có ai h