_Phon…Phong – Bam nghẹn ngào
_Sao biết tên tui? – Người con trai đó quay lại
Bam quá xúc động, chạy lại ôm người con trai đó thật chặt như thể chị sợ lại mất đi vậy. Có lẽ đây là mối tình của chị chăng, một mối tình đã để lại kết thúc không có hậu
_Xin lỗi, bỏ ta ra – người con trai đó giằng co
Trong khi đó thì mọi người cứ như là mắt chữ O mồm chữ A. Chả hiểu sự tình gì xảy ra, ngay cả anh chàng da trắng cũng chả hiểu gì, tự nhiên có bà già kia đi ôm thằng bạn của anh à.
_Thôi thôi, nào Bam bỏ thằng bạn tui ra, bà cứ từ từ, màn tình cảm để sau. Giờ ta đi bàn việc đại sự trước ha – Hoàng đi lại gỡ Bam ra khỏi thằng bạn, anh biết giữa hai người này có tình cảm mà. Đó là do sự sắp đặt của anh, cho lại gần rồi lại điều người ta ra chỗ khác, chọc phá tình cảm người ta là sở thích của anh cơ mà (Hơi ác). Bam thấy bị nhắc nhở, cũng thấy mình làm hơi quá, nên đỏ mặt lui về chỗ ngồi của mình
_Này thằng khỉ kia, giới thiệu gì thì nhanh lên, thấy mọi người sốt ruột rồi không? – Ken bức xúc, tự dưng tốn thời gian ngồi ngắm nhau. Từ nãy giờ chắc anh cũng phải hoàn thành xong mấy bản nhạc rồi (hơi lố)
_Được rồi, à mà chuyện này em phải đi ra ngoài đó – Hoàng bảo Jen
_Gì kì vậy trời, chơi kì vậy anh – Jen nhăn nhó
_Ừ đi ra ngoài, anh thương – Hoàng dỗ dành
đi ra ngoài trong bộ dạng ấm ức,
_Hứ, ứ cần- Jen
*trong phòng*
_Ủa sao còn thiếu đến 2 người vậy ta, có khi nào mình mời thiếu trong suy nghĩ của Hoàng. Lần này lại có tiếng mở cửa, người này không ai khác chính là ông chú (ai không nhớ xin mởi đọc lại)
_Há há, tôi tới muộn tí – Ông chú. Lúc nãy ra gặp ông chú ngoài cửa Jen rất thắc mắc, liệu trong đó có cái gì mà mờ ám thế
_Uầy, sao vẫn thiếu 1 người? KÌ vậy ta – Hoàng nói, rồi đăm chiêu
_Ông hỏi ai? – Kib lên tiếng
_ 7 người đứng đầu trong F7 – Hoàng trả lời
_Đang đứng ngoài kia kìa, bị ông đuổi ra rồi ấy – Bam thở dài não nề, liệu thằng này trở lại có giúp ích được gì không hay lại phá hoại đây trời, sao thấy nghi ngờ quá đi à.
_Hả? Jen đó hả? Nó gia nhập lúc nào thế ? – Hoàng thắc mắc. Đúng là anh nhớ anh mời đủ, mà giờ thì có 6 người, nhưng trong danh sách, anh đâu thấy mặt nó. Hay nó lại để ảnh giả rồi, con bé này, được lắm
_Trời ơi, nội ơi đi ra rước nó vào đi – Kib
_OKi đi liền – Hoàng. Lúc này thì trong phòng mỗi người một suy nghĩ. Thằng này là gì mà lại biết rõ những thứ trong F7 vậy
Sau khi trinh trọng mời nó vào….
Hầu hết tâm trạng mọi người là chả hiểu gì. Sau khi mọi người đã an tọa thì Hoàng bắt đầu nói
_Hôm nay tôi triệu tập mọi người đến đây là có lí do. Các bạn đều biết mình trong F7 phải không? Và đây là đủ 7 mảnh ghép của hội. Và tôi Nguyễn Vương Hoàng là người đứng đầu hội này. Do có một số việc nên cho Bam quản lí hội 1 thời gian. Các bạn là 7 mảnh ghép mang 7 thế mạnh khác nhau. Và hôm nay để cho mọi người đều biết mặt nhau, nên mới có cuộc họp như thế này xảy ra. Mọi người giới thiệu đi nào – Hoàng
_ Trần Thanh TOàn, 20 tuổi – Ken tiếp lời
_ Nguyễn Đăng Quang, Kib, 16 tuổi – Kib
_Nguyễn Nguyễn Hoàng Trúc, Bam boo, gọi tắt là Bam được rồi mọi người. năm nay mới có 19 tuổi – Bam vui vẻ
_Hoàng Minh Ngọc, Jen, 15 tuổi – Nó lạnh lùng, giọng sắc lạnh làm mọi người khá ngạc nhiên nhất là Hoàng và người con trai da ngăm. Nó mà có thể lạnh lùng đến vậy à suy nghĩ của Hoàng. còn người con trai kia thì sao người con gái đó lại lạnh lùng thế? Nó có giống mình không
_Nguyễn Đăng Dương, Min, 18 tuổi – Ông chú
_Quách An Phong, Bun, 21 tuổi – Người con trai da ngăm, trả lời hờ hững. Có lẽ cuộc gặp mặt đối với anh như vô nghĩa
_Nguyễn Trần Hoàng Băng, Kyo, năm nay ta là 12 tuổi, ý lộn 21 tuổi. Đẹp trai sáng láng, chưa có người yêu, ế dài hạn, 2 bạn nữ kia ai có nhu cầu đăng kí thì nói nhé – Chàng trai da trắng vui vẻ giởi thiệu lại còn nháy mắt với nó làm ai đó khó chịu
_Này cậu kia, cậu không có được quyến rũ người ta đâu nhá – Hoàng đánh mạnh vào vai Kyo mang ý cảnh cáo là không được đụng vào nó, không thì chết với cậu. Ai dè cái tên này lại:
_Úi da, đau người ta,không cho quyến rũ thì thôi, bồ ông hả? Nhưng lần sau đừng có làm vậy nghe chưa đau chết ông làm vậy kì quá à, hổng có được đâu – Kyo giả vờ õng ẹo
_ỌE, dẹp cái giọng đó đi giùm ta – Hoàng chắp tay lạy
_Ông kì ghê thiệt chớ, làm vậy người ta tổn thọ sao – Kyo lại tiếp tục giở giọng
Bực bội quá, Hoàng sút cho tên ấy một phát dính tường luôn. Người gì đâu, dám đụng vào người yêu ta lại còn õng ẹo. Ta chưa cho mi vô sinh thì thôi ở đấy mà ẻo lả.
_Ặc ặc, cái đồ bạo lực – Kyo phẩy tay
Thế là mọi người đều có 1 tràng cười thoải mái trước 2 anh chàng. Đúng là trẻ con, chỉ riêng có Bun là chả cười gì, anh đang nghĩ đến 1 người….. Chương 17
Ads _Vậy thôi là hết rồi phải không? – Bun khoanh tay hỏi trong sự ngán ngẩm tột độ
_Này con người kia? Bớt lạnh lùng đi, người quen cả cơ mà – Nó chen chân vô, thật sự là trong lúc cần lạnh thì nó lạnh còn lúc không cần nó chả cần giữ gì. Phải, nêu nó đã coi là người thân thì nó sẽ không lạnh lùng với những người đó.
_Không phải chuyện của cô – Bun liếc xéo, sao con nhỏ này lại có thể lúc lạnh lùng lúc thích dạy đời người ta đến vậy nhỉ. Thật là nhiều chuyện.
_Xớ, tui chỉ nói vậy thôi ble`, thích về thì về đi chả ai cấm, làm như báu lắm mà giữ lại xùy xùy về đi – Jen giơ tay xua đuổi
_Cô vừa nói gì hả? – Bun chạy nhanh lại định nắm cổ áo nó nhưng về tốc độ thì cậu không bằng nó được rồi. Tay của Bun chỉ còn cách người nó 10cm,nhưng nó cũng đâu có vừa đau nó đã di chuyển vòng ra đằng sau cậu. Rất nhanh, phải nói là rất nhanh. SỰ việc chỉ diễn ra trong vòng 5 giây ngắn ngủi. Mọi người chỉ thấy 2 thân ảnh di chuyển nhanh và sau đó thì thây nó ở đằng sau Bun.
Lúc này mọi việc đã căng thẳng, 2 cái người kia đang đánh nhau cũng dừng lại xem mọi việc thế nào.
_HAha, về tốc độ anh không bằng tôi đâu nhá? Đừng có mà giở trò- Nó lè lưỡi trêu người.
Bun thì tức lắm lần đầu tiên cậu bị hố mà lại là một đứa nhóc nữa cơ chứ. Thật là…nhục nhã mà. Nhưng từ trước giờ cậu cứ tưởng về tốc độ cậu là số 1 ai dè gặp nhỏ còn ghê hơn mình.
Về phần Hoàng, sao nó mà nhanh vậy ta, cuối cùng là ai cho nó gia nhập vào F7 và dạy cho nó những kĩ năng này anh mà biết được anh cạo đầu mấy đứa.
Bun tức quá, bỏ đi luôn. Thấy vậy Băng chạy theo í ới
_Ê Phong kia, đợi mình với nào. Làm gì mà đi nhanh dữ rứa ?- Í ới với theo đằng sau
Còn bây giờ trong phòng mọi người đang rất ngạc nhiên về sự di chuyển của nó. Chỉ có Bam thì bình thường vì chính chị dạy nó chứ đâu. Để luyện được tốc độ đó, nó đã phải chạy mỗi ngày lại còn bài học phải vượt rào nữa chứ. Có hôm phần gót chân trái của nó rất đau, vì phải hoạt động nhiều nhưng nó vẫn vượt qua.
_Cáo từ mọi người luôn nhé tui có việc rồi – Ông chú lên tiếng, lúc nãy ông rất lo cho nó. Định ra mặt nhưng nó lại nhanh chân hơn, quả này ông còn phải học hỏi nó nhiều
_Em có sao không ? – Hoàng quan tâm hỏi han
_Dạ không ạ, anh đó nha, lo mà đánh nhau với tên khùng ấy chả để ý gì. Em mà không nhanh là die với cái tên chập chập ấy rồi. Người gì đâu mà lạnh lùng con trai con đứa xí, bà đây chả thèm – Jen tuôn 1 tràng vì quá tức, đời nào đi đánh con gái không trời. Mọi người không để ý là mặt Bam đang càng ngày càng tối lại, phải là chị đang ghen với nó. Bun chả có cảm xúc gì với chị nhưng lại có cảm xúc với nó, tại sao ai cũng yêu nó vậy. Nó là gì cơ chứ, lòng ghen ghét của chị tự dưng trỗi dậy, quá tức giận, Bam cũng đùng đùng bỏ ra ngoài, khi đi ra còn đụng vai nó.
CÒn lại trong phòng 2 đôi mắt kia đang mở to tròn, cả Ken và KIb. Nhưng sau đó 2 người to nhỏ cái gì đó rồi cũng bỏ đi luôn, trong phòng còn có mỗi nó và Hoàng
_Kì ta, sao mà mọi người bỏ đi hết vậy nè? – Jen vẫn ấm ức
_Thôi giờ mình cũng về luôn nha, đừng giận nữa, trông xấu lắm – Hoàng dỗ dành. Anh lúc nào cũng là người dỗ dành nó, quan tâm nó đến từng chút một
_Ức quá hà, hay mình đi chơi ha – Nó đề nghị, mặt sáng ngời
_Ừ, em muốn đi đâu nào? – Hoàng lại cười, có phải cô người yêu này của anh chỉ cần đi chơi là hết giận mọi người không? Như vậy là không được, phải chấn chỉnh lại.
_Dạ ra biển nha anh – Nó
_Ừ – Hoàng
_YÊu anh nhất à – nó ôm anh một cái xong nắm lấy tay anh kéo đi. Nhưng mà kéo mãi anh không đi thấy là lạ quay lại
_Sao zợ? – Nó hỏi
_Ai cho đi chơi cũng la yêu người ta thế hả trời? Sao mà ngốc quá vậy hả? – Hoàng lớn tiếng
_HỊ hị, anh nè, trên đời này em chỉ yêu có 1 người, duy nhất chỉ có là vậy. Sẽ không có một ai có thể thay thế anh đâu vì anh là người hoàn hảo nhất trong mắt em rồi. Vì vậy có người cho em đi chơi em sẽ thích nhưng chỉ có 1 người em nói câu yêu thôi biết chưa – Jen bật cười vì tính khí trẻ con của Hoàng. Làm sao mà nó có thể nói lời yêu với 1 người khác được chứ. NẾu có cũng chỉ vì bắt buộc mà thôi
_Ừ vậy thì tốt – Thật ra Hoàng rất vui và hạnh phúc vì nó nói như vậy. Nhưng mà hết giận luôn thì đâu có được phải làm màu tí chứ. Thế là cái viễn cảnh anh đi trước nó theo sau mặt thì phụng phịu, nhìn thật là muốn ôm vào lòng quá đi. Nó thì nắm áo anh nhưng anh chả quay lại, cái cảnh đến diễn ra tận đến cổng nhạc viện. Chương 18
Ads Nhưng trên đường đi ra cổng nhạc viện không ít các ánh mắt dòm ngó, soi mói…đủ kiểu. Cả anh và nó đều ghét nhưng chả làm gì được chẳng lẽ cấm người ta nhìn bắt nhắm mắt lại à. Nên nó thì nắm áo anh mặt ngó lơ đi chỗ khác. Ra được đến cổng nhạc viện thì nó thu được mấy chục thùng đạn công với mấy trăm thùng kẹo nhờ mấy người trong nhạc viện.
_Jen – Hoàng tự nhiên gọi nó, làm nó giật bắn mình
_ Ơ hở, dạ…- Nó. Không đâu tự nhiên bị gọi à, bực bội à
Nhìn nó lóng ngóng vậy anh mắc cười lắm nhưng mà phải nín lại. Đang nghiêm túc cơ mà. Anh gỡ tay nó ra khỏi áo rồi nắm chặt bàn tay nó trong bàn tay mình.
_Lần sau á, có nắm thì nắm tay chứ đừng có nắm áo nghe chưa ?- Hoàng cười. Lúc này mấy nữ sinh ở ngoài cổng nhạc viện xịt máu mũi, chết lâm sàng vì từ sáng tới giờ mấy anh đẹp trai cứ lạng vạng ở nhạc viện.
_Anh hết giận rồi hả ?- Jen ngước mặt lên hỏi
Thay vì câu trả lời, Hoàng dắt nó đi ra khỏi nhạc viện. 2 đứa nó đi bằng xe máy của Hoàng ra gần bãi biển rồi gửi xe, 2 người đi bộ xuống dưới. 2 người đi đến đâu cũng gây sự chú ý bởi sự lạnh lùng độc đoán của Hoàng và lí lắc của nó đi đâu cũng nghe thấy tiếng nó (chưa thấy người mà thấy tiếng đó mà)
2 người chọn một chỗ ngồi có thể ngắm biển ở góc độ đẹp nhất. Bãi cát vàng trải dài như bất tận với hàng dừa nghiêng nghiêng lâu lâu được gió đung đưa. Nước biển thì trong vắt, có những con sóng bạc đầu xô vào đá bắn bọt biển lên rồi tan biết ngay sau đó hòa vào nước biển.Bầu trời thì trong xanh có những cánh diều, xa xa thì có những con thuyền…Tất cả tạo nên một cảnh đẹp tuyệt vời và đều khiến nó và anh cuốn vào.
_Anh à, có bao giờ em sẽ mất anh nhanh như bọt biển tan vào nước biển không ? – Nó hỏi khi thấy bọt biển tan rất nhanh, nó sợ tình yêu này cũng không bền lâu và sẽ tan nhanh
...