watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 05:33,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 4934

Số Phận Của Nhóc


» Đăng lúc: 12/03/15 07:38:54
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Cả 2 người đều biết điều đó nên tránh cho sự việc là bệnh viện quá tải nên nhanh chóng ra khỏi sân bay. Ở ngoài có một người đàn ông chờ sẳn


_Chào tiểu thư, thiếu gia, xin mời vào xe ạ! – Người đàn ông đó cung kính đón 2 người vào chiếc xe BMW màu đen sang trọng.


Cả 2 người bước vào xe, đến lúc này người con gái mới mở mắt kính ra.


_Hình như người Việt Nam chưa được ngắm trai, ngắm gái bao giờ hay sao ấy nhỉ? – Người con gái giọng nhí nhảnh. Phải người con gái đó không ai khác chính là nó, còn người con trai kia thì ai cũng biết nhỉ là Hoàng đấy. Nó bây giờ là một cô gái 19 tuổi, đã tốt nghiệp trường đại học NUS của Singapore về nghành Luật Kinh Tế cùng với cái bằng đại học xuất sắc. 4 năm qua, nó chỉ biết tới học và học, cuộc sống của nó chỉ có học. Nó lạnh lùng đi rất nhiều đến mức đáng sợ, tuy nhiên ở cạnh anh, nó vẫn luôn là nó.


_Xuống xuống em ơi, bay cao coi chừng té – Hoàng trêu nó, anh vẫn luôn yêu nó như ngày nào. Quàng tay qua người nó, anh đẩy đầu nó vào vai mình


_Nghỉ chút đi, từ giờ về tới nhà còn tới 3 tiếng nữa – Hoàng nhắc nhở. Nghe anh nói, nó cũng nhắm mắt mà ngả vào lòng anh thư giãn, nó biết chặng đường phía trước rất nhiều chông gai mà nó phải vượt qua. Anh bây giờ là 24 tuổi, nắm chắc trong tay một chuỗi các khách sạn ở các nước nhờ sự độc đoán và thông minh của anh. Ở tuổi này anh đã có một sự nghiệp vững chắc và tiếng tăm. Dù tốt nghiệp bằng đại học Luật hạng ưu nhưng anh lại quyết đinh đi làm kinh doanh, từ 2 bàn tay trắng, anh đã xây dựng lên một sự nghiệp mà ai cũng hằng mong ước.


4 năm qua, là một quãng thời gian không dài mà cũng chả ngắn gì. 2 người đã chung sống với nhau nhưng chưa làm gì vượt quá giới hạn cho phép. ANh tôn trọng nó và anh sẽ cầu hôn nó một cách đúng đắn. 4 năm qua, ngoài thời gian ở trường thì thời gian ở nhà là thời gian hạnh phúc nhất đối với 2 người. Anh luôn nhường nhin nó, chăm lo cho nó như một người bố. Tất nhiên sống chung không thể nào không có mâu thuẫn, cãi nhau, nhưng lần nào anh cũng là người xin lỗi trước, lần giận lâu nhất cũng chỉ 3 ngày là nhiều lắm rồi. Cái lần ấy là nó đi ra thư viện mà chả báo cho anh, làm anh tưởng nó có chuyện gì đi tìm, chạy khắp trường khổ nỗi NUS chả nhỏ gì, chạy hụt hơi, đến lúc tìm bở hơi tai đi ra cổng trường thì thấy nó đang ngồi chơi với gián (Bó tay) thế là anh giận nó 3 ngày luôn. Báo hại nó phải ăn mì tôm 3 ngày bởi vì anh có nấu cơm cho nó đâu nhưng mà nhớ nó quá nên anh phải xin lỗi trước.


Đúng cuộc sống hạnh phúc là vậy một cuộc sống mà ai ai cũng mơ ước. Nó không muốn về Việt Nam chút nào cả, bởi nơi này là nơi xuất phát mọi đau thương mà nó không muốn nhớ về nhất. Nhưng sự thật vẫn là sự thật là nó phải về để trả thù cho bố mẹ nó. Bởi vì thế nó đã xin vào trường đại học Ngoại Thương khoa Luật Kinh Tế để che lấp thân phận giờ mới là một cô sinh viên bình thường. Đương nhiên với cái bằng đại học xuất sắc trường đại học quốc gia Singapore, nó dễ dàng có thể xin vào đại học Ngoại thương mà chả cần phải thi thố cho mất công.


Quãng thời gian 3 tiếng trôi qua nhanh chóng, nó đã về Vụng Tàu, nơi nó sinh ra và chính là nơi bắt đầu của những hận thù đau thương…….


Trong quãng thời gian 4 năm nó đi, nó nghe tin F7 đã tan rã, mỗi người một ngả, chả ai đi theo con đường xã hội đen bởi càng lớn người ta càng nhận thức được đi theo con đường ấy thật là trẻ con.


_Thưa cậu chủ, đã tới nhà cậu – Ông quản gia cung kính


_Ừ, bác xuống cho người bỏ va li vào phòng hộ cháu, đưa cháu chìa khóa xe đi ạ – Hoàng nói


_Dạ đây thưa cậu chủ, bà chủ bảo là tối bà chủ mới về được ạ – Ông quản gia đưa cho Hoàng một chiếc chìa khóa rồi mau chóng xuống xe, gọi người ra khiêng mấy cái va li mấy chục kí vào. Trong thời gian đợi người ra khiêng đồ khỏi xe, Hoàng có trọng trách cao cả là gọi con gấu ham ngủ đang ôm anh ngủ ngon lành thế kia dậy


_Gấu, dậy nào! – Hoàng hôn nhẹ lên trán nó, đánh thức nó dậy. Anh luôn làm vậy vào mỗi sáng và kết quả sau đó


_Ư…cho em ngủ….thêm tí – Nó mắt nhắm mắt mở, lại quàng tay ôm anh chặt hơn. Công nhận người anh ấm thật đấy lại thơm nữa chứ mùi bạc hà là mùi nó thích.


_Hết chịu nổi luôn nè, dậy đi tới nơi rồi – Hoàng bó tay chịu thua nó, thấy nó ôm cứng mình chả buông thì anh vừa thấy vui vừa thấy bực bội. Bực bội là gọi mãi chả được, cứ mở được 1 mắt ra là lại nhắm tịt vô


_Uầy, anh keo ghê – Nó ngồi thẳng dậy, lấy 2 tay dụi dụi mắt, miêng chu chu ra. Cử chỉ của nó rất dễ thương làm anh không chịu được bèn mi nhẹ lên môi nó làm nó tỉnh hẳn ngủ


_Anh làm cái gì á? – Nó mở to mắt dụi dụi môi


_HÌ hì, làm em tỉnh ngủ, giờ tỉnh chưa nào?- Hoàng cười nhẹ, sao mà nó có thể làm tim anh đập mạnh vậy chứ, thật hết chịu nổi mà


_Ặc, lần sau đừng có làm kiểu đó nghe chưa? mà sao hổng xuống xe đi, ngồi trên đây chi ngạt thở quá ờ – Nó cảnh cáo rồi lại kêu la.


Nghe thấy nó nói vậy, anh bước xuống xe, nó định xuống theo mà anh đóng sập cửa xe lại làm nó xém nữa thì dập mặt. chơi gì mà ác vậy trời


_Anh…anh ác!- nó kêu la khi bị một phen hoảng hồn


_Haha, ở yên trong đó, anh sẽ dẫn em tới một nơi- Hoàng nhanh chóng lên ghế lái và cho xe chạy


_Đi đâu ớ? – Nó hỏi


_Đi đâu tí biết, hỏi lắm, đánh bây giờ – Hoàng răn đe


_Ặc, lại bạo lực, thôi kệ anh ấy! xớ, hổng thèm – Nó ghét, móc chiếc túi xách màu nâu lấy cái điện thoại samsung note của nó ra quậy. Lần này, nó bất giác đụng phải cái gì đó, lôi ra đó chính là cái điện thoại samsung cũ rích hồi xưa của nó đó là quà sinh nhật bố nó tặng cho nó, một giọt nước mắt chảy nhưng nó đã lau khô ngay sau đó. Ở hàng ghế trước, anh thấy hết tất cả, anh hiểu nó chưa thể quên được cái sự thật phũ phàng năm nào, chú tâm vào lái xe bỏ măc nó tự lo cho mình. Mau chóng cất cái điện thoại đó vào, và chuyên tâm nghịch ngợm. Khoảng tầm 10 phút lái xe, chiếc xe đã đỗ trước một căn nhà xanh toàn bộ, chính là màu nó thích ngày xưa nhưng lại là màu nó căm ghét hiện tại. Bởi Nó và bố nó có cùng chung sở thích là màu xanh cốm……


Bước xuống xe, đứng trước căn nhà, bao nhiêu kỉ niệm lại ùa về với nó. Có vẻ màu sơn đã ố theo thời gian, 4 năm qua chắc chả có ai ở trong đó. Tuy nhiên vẫn có người quét dọn căn nhà, lục tìm trong túi xách, nó lấy ra một chùm chìa khóa. Tra khóa vào ổ, tất cả vẫn còn y nguyên. Bước vào căn nhà, tất cả những dụng cụ không bị thay đổi, sờ tay lên từng đồ vật đều gắn với tuổi thơ của nó. Hoàng bây giờ không biết làm gì chỉ đi theo nó, mong có thể đỡ nó luc nó đau khổ. Nó thấy bàn thờ bố mẹ nó được đặt ở phòng khách, nhang hương đầy đủ. 2 bức ảnh nhìn nó cười hiền hậu,… Tất cả, tất cả mọi thứ tràn về kí ức của nó, ngồi bệt xuống sàn nhà, nó khóc. Nó cần trả thù cho bố mẹ nó, nó cần tìm ra sự thật và nó sẽ không tha cho bất kì ai làm hại đến gia đình nó. Hoàng nhẹ nhàng ôm nó vào lòng mà an ủi, 4 năm qua anh luôn làm vậy, những lúc nó đau khổ, anh luôn an ủi nó bằng nhửng lời khuyên chân thành nhất. Khi nó bị chọc là đứa mồ côi, đi học về nó chỉ biết ôm anh mà khóc, từ đó nó tập quên những lời chọc đó bằng cách học, học thật giỏi.


_Tại sao, tại sao 4 năm qua anh luôn tốt với em? Em là người con gái tồi mà – Nó nói trong nước mắt, nó thấy nó ích kỉ lắm chứ. Chỉ luôn làm khổ anh chứ cho anh hạnh phúc gì đâu


_Ngốc nữa nè, anh chỉ cần em bên cạnh là hạnh phúc rồi, anh yêu em – Hoàng nói rồi lại đầy mặt nó vào ngực mình, để có thể nghe tiếng trai tim anh đập, để biết rằng anh yêu nó đến mức nào…..


Cùng với tiếng nấc, không khí trở nên nặng nề hơn. Ngồi với nó ở tầng 3 ngắm nhìn toàn cảnh,


_Giờ mình về nhé, mẹ anh đang chờ – Anh nhìn đồng hồ rồi nói


_Dạ vâng, hì- Nó gượng cười, đi theo anh xuống nhà. Khóa cửa cẩn thận, nó và anh trở về căn nhà của anh mang theo những hận thù sâu sắc trong lòng nó……. Chương 23


Ads Vừa về tới cổng nhà Hoàng, nó đã mở ngay cửa xe, chạy xồng xồng vào nhà


_Má miiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii ới ời – Nó la ó chạy thẳng vào nhà làm cả nhà đều bó tay với con nhỏ này, sao mà có lúc thì lạnh lùng, có lúc thì nhí nhố không chịu nổi vậy nè trời. Thảy chiếc dép mỗi nơi một chiếc, chạy vào ôm người phụ nữ đã đứng tuổi nhưng rất đẹp, bà mang một vẻ đẹp của sự quý phái, dù đã ở tuổi 50 nhưng da bà không tồn tại một nếp nhăn nào, quả là một người phụ nữ đẹp.


_Ta nhớ con ghê!- Người đó hiền dịu nói, cũng ôm lại nó. Người phụ nữ đó chính là mẹ của Hoàng, người nó coi như người mẹ thứ 2 của nó. Bà thương nó còn hơn con đẻ của mình (tất nhiên rồi) làm ai đó rất là GATO.


_Má mi có khỏe không nè? – nó hỏi han rồi đưa 2 tay lên áp má bà, lắc lắc (chịu con này)


_Ế ế, bỏ ta ra, ta….ta..vẫn khỏe….thả ta…ra – bà Lan nói trong khó nhọc khi cứ bị nó lắc.


_Sao 2 người cứ như là con nít ý nhỉ? – Hoàng nói khi thấy 2 người cứ õng ẹo. Trong khi đó thì anh phải đi c



cất xe, đem túi vào cho nó.


_À quên, má miiiiiiiiiiiiiiiii- Hoàng cũng chạy lại ôm, nhưng bà Lan nhanh chóng dịch sang một bên tránh cái ôm đấy làm anh mất đà suýt nữa té không phải dân học võ lâu năm chắc dập cái bản mặt đẹp trai này lâu rồi quá – Hoàng nghĩ thầm.


_Má chơi kì…- Vừa chỉnh lại thế đứng vừa sữa lại giọng. Thật là quê quá đi mà, nó thì đứng cười ngặt nghẽo, hờ hờ. Lần đầu điên nó thấy anh bị quê như vậy thiệt là mắc cười quá đi mà.


_Mày mà ôm má có mà gãy xương má à, má chỉ để cho bé con ôm thôi ha – Vừa nói bà vừa quàng tay, bá vai, bá cổ nó làm cho anh càng quê độ hơn. mặt anh nhăn nhó thấy vậy nó càng cười to hơn nữa, tức quá anh bỏ lên lầu luôn, đọng cửa cái rầm. Thấy anh có vẻ giận giận nó liền xin phép bà Lan lên lầu xem thế nào


_Thôi má mi, con lên lầu nhá, giận rồi kìa – Nó nói rồi liếc mắt theo đường đi của anh. Chưa để bà Lan đồng ý, nó đã chạy lên lầu luôn, để lại bà Lan một khuôn mặt khó hiểu


_Thiệc là khó hiểu quá đi à! – Bà Lan quay mặt sang ông quản gia đứng chứng kiến nãy giờ và nói


_Con trẻ bây giờ bỏ rơi mình chạy theo trai hết rồi, hazzzzz,kệ, ta đi nấu ăn- Tự biên tự diện một mình, bà nhảy chân sáo vào bếp vừa nhãy vừa hát là lá la làm cho người hầu thấy kinh ngạc. Mọi hôm bà chủ lạnh lùng khó tính thế nào mà hôm nay còn vừa đi vừa nhảy chân sáo thế kia hả trời, đúng là có sức hút mà..


Nó leo tót lên lầu, đứng trước cửa phòng anh, một cánh cửa đen sì sì, dán dòng chữ màu trắng “KHÔNG PHẬN SỰ, MIỄN VÔ” to đùng. Điều này làm nó bật cười, mình có nên bắt chước không nhỉ, ý tưởng sáng tạo, không đụng hàng. Gõ cửa phòng anh, nó chờ đợi bản mặt đáng ghét của anh


_Chuyên gì?- Anh giả vờ hỏi lạnh lùng


_Em cũng không biết nhưng hình như là em….làm người nào nào…ấy ấy…giận giận rồi thì phải – 2 chân nó cọ cọ vào nhau, mặt cúi xuống nói. Nhìn thì cứ tưởng nó đang hối lỗi, nhưng mà thật sự là nó đang nín cười.


_Thì sao – Lại lần nữa lạnh lùng, thật là giờ anh muốn tha thứ cho nó lắm nhưng muốn trêu thử


_Thì muốn xin lỗi chớ sao? xớ!- Bực mình nó đẩy anh chạy thẳng vào phòng anh. Anh bị đẩy bất ngờ nên mất đà chân phải quơ lung tung chẳng may đẩy cánh cửa vào, mà bàn tay phải của anh vẫn trên thành cửa thế là thành kẹp tay

...
Tags: so phan cua nhocso phan cua nhoc
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» 7 Ngày Làm Gia Sư
» Angel's memory
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Anh là xã hội đen thì sao
» Ánh Sáng Tình Yêu
» Bản sao không hoàn hảo
1234»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON