watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 06:55,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 4863

THIÊN THẦN ĐEO MẶT NẠ


» Đăng lúc: 11/03/15 19:14:51
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Tất cả biến mất.


Chap 13: Bạn mới.


Mùi thuốc sát trùng xộc thẳng lên mũi kiến Minh bừng tỉnh. Cô đang nằm trong bệnh viện. Cũng đã hơn mười năm rồi, kể từ ngày ba mẹ cô mất, Minh không còn đặt chân đến bệnh nữa, trừ lần mẹ nuôi cô bị tai nạn. Ám ảnh quá khứ khiến cô rất sợ bệnh viện, hình ảnh ba mẹ nằm im lìm trên băng ca trắng, máu loang đỏ khắp nơi đã in đậm trong tâm trí của đứa bé năm ấy, và cho đến tận bây giờ, nó đã là một vết thương chưa bao giờ lành khắc sâu vào trái tim cô gái mười tám tuổi.


- Cô tỉnh rồi à?


Một giọng nói lạnh như băng vang lên khiến Minh giật mình. Cô quay lại, thấy một chàng trai lạ mặt đang ngồi bên giường bệnh, chàng trai ấy rất đẹp, một vẻ đẹp bí ẩn. Mái tóc đen dài chấm ngang cổ được ép thẳng, mái dài che một bên mắt, đôi mắt sâu, lạnh lẽo ẩn sau mái tóc được cắt cầu kỳ. Chàng trai khá cao và gầy, Minh cố nhớ xem anh ta là ai nhưng cô chẳng có ấn tượng gì đặc biệt. Và thay vì hỏi tên chàng trai, cô lại nhớ đến Nguyên:


- Nguyên, anh ấy đâu rồi?


- Cậu tỉnh rồi à? Tớ mua cháo này, mau ăn đi! – Chàng trai lạ mặt chưa kịp trả lời thì Nguyên đã vào


Người thanh niên không nói gì, lẳng lặng cúi chào Nguyên rồi đi ra ngoài.


- Sao cậu biết tớ bị bắt cóc mà cứu? – Minh vừa ăn cháo vừa hỏi


- À, bọn chúng lấy điện thoại cậu gọi cho tớ mà! – Nguyên bình tĩnh trả lời, như đã có chuẩn bị trước


- Chứ không phải gọi cho Black King sao? – Minh ngạc nhiên


- Black King gì? Cậu lưu tên tớ là My love mà! – Nguyên cười phì


- À…ừm…!


Cô đỏ mặt, cắm cúi ăn tiếp chén cháo.


- À! Chàng trai lúc nãy…? – Chợt nhớ ra người thanh niên kia, cô vội hỏi


- Cậu ta là người đã đến cứu chúng ta đấy! Gì mà người của Phong Thần Bang, còn cả cậu Jay gì nữa, mà cậu Jay ấy về rồi!


Phong Thần Bang, chắc là Shin bảo đến.


- Cậu ta có vẻ rất coi trọng cậu, hai người quen nhau à? – Minh chợt để ý lúc nãy chàng trai đã cúi chào Nguyên


- Chắc lịch sự thôi! – Nguyên nhún vai


Minh gật gù, không hỏi gì nữa, cô muốn nghỉ ngơi.


Sáng hôm sau, Minh xuất viện. Khi vừa ra khỏi cổng, cô tình cờ gặp lại chàng trai kia.


- Chào cô! Khoẻ rồi à? – Người thanh niên thấy Minh trước


- À, vâng! Cảm ơn anh đã cứu tôi! Tôi là Tú Minh! – Minh lịch sự chào lại


- Không có gì! Là cậu chủ bảo tôi cứu cô, cậu Shin ấy! Tên tôi là Kay. Bây giờ tôi phải đi trước, hẹn ngày gặp lại!


Nói rồi Kay mỉm cười bỏ đi. Minh hơi sững, Kay dám gọi thẳng tên Shin, dù anh ta nói với vẻ cung kính nhưng điều đó vẫn không khỏi làm Minh tò mò, cô có cảm giác rằng, Kay không hề đơn giản.


Vừa vào trường là Ngọc đã lao tới hỏi tới tấp, Minh thấy hạnh phúc vì bên cạnh cô ngoài Nguyên ra vẫn còn cô bạn thân tốt bụng này.


Hôm nay lớp Minh có bạn mới đến, nghe đâu là một bạn nữ từ nước ngoài về. Đám con trai trong lớp bàn tàn xôn xao, lên kế hoạch đón “mỹ nhân” về lớp (Yoo: thật là, có biết con người ta mập ốm cao lùn già trẻ lớn bé giàu nghèo đau ốm khoẻ mạnh thế quái nào đâu mà cứ làm quá lên!).


- Hôm nay cô giới thiệu cho các em một bạn mới!


Cô giáo vừa cười vừa ra hiệu cho ai đó từ ngoài cửa. Một bạn nữ cao ráo bước vào, đám con trai nhốn nháo cả lên, cô bạn quả thật rất xinh. Làn da trắng như sứ, mái tóc đen tuyền thẳng mượt và đôi mắt to tròn như búp bê làm cô gái trông thật thánh thiện. Cô bạn cất giọng ngọt ngào khiến đám con trai ngất lên ngất xuống:


- Xin chào! Tên mình là Lệ Băng!


Cái tên vừa nghe qua đã thấy khó gần, nó toát lên hàn khí đáng sợ, hoàn toàn trái ngược với vẻ đẹp thiên thần của cô gái. Cả lớp im lặng cỡ ba giây rồi lại tiếp tục lộn xộn cả lên. Cô giáo cho Băng tự chọn chỗ, cô bạn mỉm cười, bỏ ngoài tai những lời mời mọc của đám con trai, đi thẳng xuống chỗ Minh, dịu dàng nói:


- Mình có thể ngồi chỗ trống này không?


Minh vốn không thích ngồi chung với ai, điều đó khiến cô cảm thấy thế giới của mình bị xáo trộn đôi chút, ngay cả Ngọc là bạn thân cũng chỉ ngồi bàn trên Minh. Minh khẽ chau mày nhưng rồi cũng miễn cưỡng gật đầu, dù sao trong lớp cũng chẳng còn chỗ trống.


Ra chơi, Nguyên đã đứng trước cửa lớp đợi Minh. Từ khi cả hai chính thức là một cặp thì đi đâu cũng có nhau. Nếu là lúc trước thì có lẽ là Minh đã thấy phiền chết đi được, nhưng không hiểu sao có Nguyên bên cạnh cô lại cảm thấy ấm ấp và rất bình yên…cảm giác này cũng giống như khi cô ở bên cạnh Shin…


- Bạn trai cậu à? – Băng hỏi


- Ừ! Hotboy khối 12 đấy!


Minh chưa kịp trả lời thì Ngọc đã nhanh nhảu, cô bạn có vẻ không ưa Băng cho lắm.


- Woa! Bạn may mắn thật!


- Phải nói là Nguyên may mắn mới đúng ấy! – Ngọc vênh mặt


Minh không nói gì, chỉ mỉm cười chào Băng rồi cốc nhẹ lên trán Ngọc. Cô bạn xoa xoa chỗ trán đau rồi buông vài câu trêu Minh. Lệ Băng im lặng đứng nhìn, hình như đang suy nghĩ gì đó.


- Bạn mới lớp cậu à? – Nguyên đưa Minh cốc nước


- Ừ! Mới chuyển đến, xinh nhỉ? – Minh nhướn mày hỏi Nguyên


- Thường thôi! Cậu xinh nhất! – Nguyên mỉm cười béo má Minh


- Khéo nịnh!


- Thật mà! – Nguyên “ngây thơ” trả lời


Cả hai cùng cười. Hãy cứ cười, khi hạnh phúc vẫn đang kề bên.


- Bàn số 6 Minh nhé! – Anh quản lý nói nhỏ khi Minh vừa vào


- Vâng!


Minh mỉm cười nói rồi bước ra bàn số 6, ở đó có một chàng trai có vẻ chăm chú nhìn dòng người đang hoà mình vào điệu nhạc điên cuồng.


- Xin hỏi anh dùng gì?


- Cô làm ở đây à?


Chàng trai hỏi với vẻ ngạc nhiên tột độ, Minh cũng bất ngờ không kém, là Kay.


- À vâng! – Minh mỉm cười trả lời


- Cô không hợp với nơi này lắm, dù gì cô cũng còn học cấp 3! – Kay nhướn mày


- Vì cuộc sống cả thôi! – Minh nhún vai


- Tôi nghĩ là Shin sẽ có công việc khác cho cô đấy! Hệ thống bar Mirotic là của Phong Thần Bang mà!


Minh mở to mắt hết mức có thể, Shin giàu đến thế sao?


- Hôm nay đến đây thôi, tôi đi đây! – Kay đứng dậy


- Anh không dùng gì sao? – Minh vội hỏi


- Không!


Vẻ ngoài băng giá của Kay khiến Minh khó chịu, nó không giống như lớp băng của Shin, không giống vỏ bọc mà cô từng tạo ra. Sự băng giá của Kay khiến người đối diện cảm thấy sự nguy hiểm.


Chap 14: Kẻ thứ ba.


Nguyên rủ Minh đi xem phim. Trước đây Minh chưa bao giờ đi xem phim rạp, thời gian và kinh tế không cho phép cô thực hiện điều đó. Có thể nói, rạp chiếu phim đối với cô là một nơi mới mẻ.


- Coi Titanic nha! – Nguyên chỉ vào tấm poster


- Cậu cũng xem phim này sao? – Minh phì cười


- Có luật nào cấm con trai xem phim tình cảm à? – Nguyên chống chế


- Ai nói gì đâu! – Minh le lưỡi


Cả hai mua vé rồi ngồi đợi đến giờ chiếu phim. Minh đưa mắt nhìn xung quanh, thật nhộn nhịp. Bất chợt, ánh mắt cô dừng lại ở cô gái mặc chiếc đầm hồng đang bước đến, Lệ Băng.


- Hai người cũng đi xem phim à?


Thấy Minh, Băng vội chạy lại


- Ừ! Cậu đi một mình sao? – Minh nhìn quanh


- Hì, tự dưng hứng lên đi xem phim, chưa rủ được ai! Mà hai cậu xem phim gì vậy?


- Titanic! – Nguyên trả lời, cộc lốc


- Trùng hợp quá, mình cũng coi Titanic nè, chúng ta đi chung ha!


Minh bối rối, không thể cho Băng đi cùng mà từ chối cũng chẳng xong. Nguyên có vẻ khó chịu, cậu tỏ vẻ không thích Băng ra mặt. Tuy thế, Nguyên cũng chẳng từ chối, cậu lịch sự gật đầu:


- Nếu cậu muốn đi cùng tụi này thì được thôi! Tôi hy vọng cậu sẽ thấy thoải mái!


Băng hơi khựng lại trước câu nói của Nguyên. Hy vọng cô thoải mái hay hy vọng hai người kia thoải mái đây? Lệ Băng mỉm cười không nói gì, lẳng lặng đi sau Minh.


Nguyên và Minh cười đùa vui vẻ, gần như không hề màng đến sự tồn tại của Băng. Mỗi lần Minh định quay lại nói chuyện với Băng thì y như rằng Nguyên cũng làm trò khiến cô quên bén Lệ Băng đi.


“Cứ cười đi, rồi hai người sẽ phải khóc thôi!” Băng nói khẽ, đôi môi nhỏ chực vẽ nên nụ cười đánh sợ.


Rạp chiếu phim khá tối, điều đó phần nào khiến Minh mất bình tĩnh, may mà Nguyên luôn đi bên cạnh khiến cô cũng yên tâm.


- Ăn bắp nè Minh! – Nguyên chìa túi bắp rang ra cho Minh khi cả ba đã ở trong rạp


Băng vội chồm qua:


- Băng ăn nữa nha!
– À…ừ! – Minh cười, đưa túi bắp cho Băng


Nguyên nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng, nhưng không muốn phá tan bầu không khí vui vẻ nên cậu im lặng.
Phim bắt đầu…


Chiếc tàu Titanic huyền thoại gãy làm đôi, dần chìm vào lòng đại dương sâu thẳm và lạnh giá.


“Hãy hứa rằng em sẽ tiếp tục sống, em phải những đứa con thật xinh đẹp và em sẽ chết như…một bà lão, chứ không phải như thế này, không phải lúc này, không phải đêm nay! Hãy hứa đi Rose, hãy hứa rằng em sẽ tiếp tục sống và sẽ không bao giờ bỏ lời hứa này, không bao giờ được từ bỏ!” Giọng Jack run lên vì lạnh cóng, Jack và Rose đang đứng ở lằn ranh giữa sự sống và cái chết nhưng…họ vẫn giữ lấy nhau…họ có nhau, ngay cả khi tia hy vọng sống sắp vụt tắt. Jack ra đi, để Rose được sống. Dù chỉ còn một mình, Rose cũng không cô đơn, bởi…hình bóng Jack sẽ mãi tồn tại và sưởi ấm trái tim cô.


Còn Minh, ai sẽ sưởi ấm trái tim cô, để cô không còn đơn độc nữa?


Minh thấy môi mình mằn mặn. Bàn tay Nguyên ấm áp khẽ siết lấy tay cô, đưa Minh về với thực tại. Dù chỉ là sự im lặng và cái siết tay nhưng không gian giữa cả hai như xích lại gần hơn.


- Hãy nhớ rằng dù có chuyện gì thì tớ sẽ luôn bảo vệ cậu!


Câu nói của Nguyên vang lên bên tai Minh. Cậu như đọc được suy nghĩ của cô, sự ấm áp từ bàn tay Nguyên lan toả khắp người Minh, mùi gỗ đàn hương đâu đó thoang thoảng trong không gian khiến cô có cảm giác như mình đang ở trong thế giới của riêng cả hai.


Đột nhiên, tiếng Băng vang lên, phá tan bầu không khí thanh bình đang ngự trị trong tim Minh:


- Ôi cảm động quá đi! Mình muốn khóc quá Minh ơi!


Nguyên bắt đầu bực mình, cậu có cảm giác rằng Băng luôn cố tình xen vào giữa cậu và Minh. Sự xuất hiện của Lệ Băng khiến không khí dường như trở nên nặng nề hơn, điều đó khiến Nguyên thấy khó chịu.


Bộ phim kết thúc, Nguyên ngỏ ý mời hai cô gái đi ăn. Lệ Băng không hề phản đối, vui vẻ nhận lời. Băng cố tỏ ra thân thiện, làm quen với Nguyên. Việc đó vô tình đẩy Minh ra ngoài, cô gái có vẻ đẹp thánh thiện kia luôn tìn cách xen vào những cuộc trò chuyện của Nguyên và Minh. Minh là một cô gái thông minh, cô chợt hiểu rằng Lệ Băng đang muốn phá hoại mối quan hệ của cô và Nguyên. Minh băn khoăn không biết rằng sự xuất hiện một cách tình cờ của Lệ Băng hôm nay thật sự là vô tình hay…đã có dự tính?


Bất giác, Minh cảm nhận được rằng, bên trong vẻ đẹp thánh thiện kia là một sự nguy hiểm khôn lường, cô gái này…đang có mưu tính gì đây?


Hôm nay Minh làm tăng ca, hôm qua cô nghỉ để đi xem phim nên nếu không muốn trừ lương thì cô phải tăng ca.


- Black King kìa! Sao lại xuất hiện nhỉ?


Cái tên Black King lấn át cả tiếng nhạc ồn ào đập vào tai Minh làm cô chú ý, Minh quay lại, thấy Shin và Kay đang tiến về phía cô.


Kay cố lách người khỏi đám con gái đang xúm quanh cười cợt. Nhiều cô gái nhìn Shin chăm chú, nhưng không một ai dám tiếp cận cậu. Cái tên Black King đầy quyền lực cùng lớp băng bao quanh Shin khiến tất cả mọi người điều phải dè chừng.

...
Tags: thien than deo mat nathien than deo mat na
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Tình Yêu Của Hotboy
» Tên kiêu ngạo! Tôi ghét anh!
» Chinh phục hot boy
» Hợp đồng lọ lem và 2 chàng hoàng tử
» Làm vợ thầy em nhé
» Nhất định anh phải là của em
1234...171819»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON